↓↓ Truyện Đã Nhớ...Một Cuộc Đời! Voz Full - Mr Friday
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Hihi… Thành quả của chị này nhóc thấy đẹp không?
- Em được quyền nhận xét thẳng thắn không?- Nó không thích nhưng cũng phải hỏi trước sợ chị sẽ buồn… Tính chị trẻ con lắm, với lại cũng là công sức của chị với mấy nhỏ mà…
- Hihi… Nhóc nhận xét đi… Đẹp hết ý còn gì nữa hihi…
- Treo thì cái dài cái ngắn, ngứa cả mắt, màu thì nham nhở chả hợp tông với màu cây, chậu thì kê lung tung vướng đường đi, khăn trải bàn thì toàn màu hồng… Trùng nhau trông thấy gớm… – Chả hiểu sao nó lại nói nhiều như vậy, chỉ thấy khó chịu bởi cái không gian này bị chị thay đổi chán quá… Dù quán của chị, nhưng nó vẫn nói vậy… Chắc do tâm trạng đang khó chịu… Chị sững người nhìn nó mặt hơi nghệt… Bỗng nhiên cười cười…
- Hihi… Biết ngay là nhóc không thích mà… Hay nhóc sửa sang đi vậy… Chị vô bếp chút.- Chị đi vô, nó thấy mình cũng hơi quá, nhưng kệ… Tính nó vậy, nên bắt tay vô làm luôn… Nhờ hai nhỏ kia mà nhỏ Mi cứ cằn nhằn, chắc làm cả buổi chiều rồi giờ thay đổi nên khó chịu đây mà =.= ai biểu làm xấu quá chi… Cũng hơi sợ mắt thẩm mĩ của nhỏ này… Thế mà cũng để yên được, có thể con gái thì giống nhau chăng…@@. Gọi thêm mấy thằng đực vô cùng kê mấy chậu cây cho thẳng rồi… Để nhỏ Mi với nhỏ Yến treo các đồ kia lại cho đều, bóc rồi dính lại trăng sao kiểu chéo chéo nhau, trông đẹp hơn thiệt… Còn mấy cái khăn trải bàn khi lật ngược lại… Ơn trời mặt dưới màu trắng, nó cũng không đổi lại hết để kiểu so le… Trắng hồng rồi lại hồng trắng… Dọn đẹp kê kê mãi đến tối mới xong… Hôm nay không phải chạy bàn vì từ lúc chị đi thì chả có khách vô khu nữa… Chắc do thông báo khu nghỉ để trang trí cho ngày mai… Khi tất cả chuẩn bị xong xuôi thì nó tính về… Ổn cả, mai thế nào cũng đông khách cho xem… Toàn nữ nữa chứ hơi ngại chút nhưng cố chịu một hôm chắc không sao… À mà còn khoe chị nữa chứ nhỉ… Vừa bước vô bếp thì nó thấy chị ngồi một chỗ khóc thút thít, mắt đỏ hoe tay vội dụi dụi khi biết nó vào… Nó vội tiến đến gần chị…
- Chị ơi chị… Sao lại khóc thế này, sao đấy chị?- Chị mếu mếu nhìn nó rồi thụi liên tiếp vào người nó…
- Đồ nhóc tồ… Đáng ghét…hức, công sức cả trưa…hức… Của người ta…hức, mà ngươi chê sạch sanh… Hức hu hu… – Vừa buồn cười vừa thấy thương chị trước cái điệu khóc này… Mắt sung húp, chắc khóc từ chiều… Và khóc vì nó đây mà… Nó tự thấy mình thật đáng trách… Hazj, nản thật.
- Thôi… Thôi chi, em xin lỗi… Ra coi khu em mới làm lại nè… Thôi đừng khóc nữa mà…
- Không… Không… Hức, không thèm xem đâu… – Chị lắc đầu, mà nhắm tịt mắt… Cái hình động này đáng yêu dữ… Dù khóc chị vẫn rất đẹp…
- Đi mà chị… Em biết lỗi rồi, sau không thế nữa đâu mà…
- Không… – Chị nín nhưng mắt vẫn nhắm , không chịu mở ngồi ôm chân… Tính chị trẻ con chắc nãy tủi thân nên khóc lâu chứ giờ nó vô thì nín liền nhưng khoái làm bộ đây mà…=.=
- Thế giờ có ra không…!- Giọng nó để kiểu đểu đểu.
- Không đấy… Nhóc làm gì được chị…!- chị giương đôi mắt long lanh lên đầy vẻ thách thức nó… Tay chị ôm thẳng vô đôi chân… Thủ thế…@@ Đã thế thì…
Chap 50:
Nó ôm qua chân và lưng chị nhấc lên… Chị nhẹ thật, còn thơm nữa chứ… Chẳng hiểu sao bên chị nó không còn thấy khoảng cách giữa con trai với con gái… Mà thấy rằng cô chị hồn nhiên này đang khóc nên nó muốn dỗ mà thôi… Chị giẫy nảy lên… Nó liền ghì chặt lại luôn…
- Á… Nhóc tồ… Thả chị xuống… Thả chị xuống…!
- Không thả… Ra đây xem đã rồi thả… Ngồi yên!- Tự dưng chị không nhăn nhó nữa mà cười, vòng tay qua cổ nó để giữ luôn…@@
- Hihi… Nhóc tồ khoẻ dữ…
- Uhm… Đừng giận nữa, ra kia nha.
- Được rồi tha cho nhóc đấy…hihi
Chị cứ thế ôm cổ nó không chút ngại ngùng, còn nó thì bế chị ra ngoài khu mà ngại ơi là ngại =.=… Đã thế mấy người ở ngoài còn trố mắt ra nhìn chứ… Nó thả chị xuống, chị thì quay ngang quay ngửa kiểu lạ lắm ý…
- Hihi… Nhóc làm lại đây hở?
- Uhm… Còn nhờ mọi người giúp nữa mà.
- Đẹp thật đấy…hihi, nhóc tồ trông thế mà làm đẹp dữ hen… – Trông thế là trông thế nào à chị @@.
- Dĩ nhiên rồi…còn hơn của ai đó.
- Xí… Khen có cái mà thấy gớm… Hihi, chị mong đến ngày mai quá nhóc ơi…
- Còn em thì không… Một mình ở trong… Hay mai cho em nghỉ đi chị.
- Không được…hihi, không có nhóc là chán chết.
- Được rồi… Thôi em về nha.- Chán, cứ đòi nó đến làm gì, nó có phải phụ nữ đâu.
- Uhm… Nhóc nhớ mai đến sớm đó nha hihi.
Nó gật rồi về… Chán quá cơ, đạp xe trên con đường vàng sáng… Trời hôm nay đẹp, trăng vàng nữa… Cái sự ồn ào của tiếng người tiếng còi, tiếng động cơ thôi thúc nó về căn phòng yên tĩnh của mình… HN, đôi lúc cũng làm nó cảm thấy khó chịu bởi cái không khí đô thị của nó… Về đến phòng nó nằm vật xuống giường nghỉ… Mệt với đói, nó lại quay về món ăn dân dã mà quen thuộc là mì tôm =.= xong xuôi đi tắm rồi ngủ… Hôm nay lại không được chơi đàn.
.
.
.
Sáng cái điện thoại kêu ing ỏi kèm thêm tiếng còi xe bên ngoài khiến nó tỉnh dậy… Vớ tay tắt báo thức… Từ lúc có điện thoại chả gọi cho ai bao giờ =.=… Số thì toàn người ta tự lưu vô máy… Phế quá… Vô VSCN rồi lên trường ăn sáng… Học… Chả có gì… Tan rồi sang quán luôn… Vào mới thấy ngạc nhiên vô cùng… Cổng khu nó nhỏ Chi với nhỏ Ly đang mặc đồng phục nhân viên tiếp khách… Người thì đông đúc toàn nữ là nữ… Nỗi nhớ của nó tràn về, nhỏ kia rồi… Vui quá, vẫn vậy xinh đẹp… Nụ cười hiền nhìn nó cười cười… Ngay lúc này chỉ muốn lao vào hỏi rõ những ngày qua nhỏ đi đâu nhưng không dám… Một sự thật, nó không là gì của nhỏ cả… Đáp lại nhỏ bằng một nụ cười gượng, nó lướt qua nhỏ vào trong khu… Nhỏ không còn cười nữa…
Vào mới thấy sợ, toàn nữ là nữ, mà trưa nắng nơi đến đông thật… Buổi chiều chắc hết bàn luôn quá, nó thì cũng không thắc mắc nhiều vì hai nhỏ đứng ngoài khu… Chắc chị nhờ làm tiếp viên cho cái ngày đặc biệt này… Nhưng lạ là ở chỗ sao lại là hai nhỏ mà không phải ai khác… Mỗi lần đến gần nhỏ Ly là nó lại thấy xa vời… Vừa vui đã buồn rồi… Cảm xúc trong nó thật kì cục… Không hiểu được… Đầu óc nó như trống rỗng… vào trong quầy đánh mắt nhìn xung quanh… Toàn nữ, đi qua có một số người nhìn nó chỉ chỏ… Chắc lạ lùng vì tự nhiên có thằng đực ở đây… Bất giác nó nhìn nhỏ Ly… Nhỏ cũng đang nhìn nó… Nó quay đi và tiếp tục công việc của mình… Xếp lại mấy cái cốc vì thật sự không muốn ra ngoài kia, ngại… Chị ở đâu ra đụng đụng nó…...