↓↓ Truyện Đã Nhớ...Một Cuộc Đời! Voz Full - Mr Friday
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Vâng chị cũng thế còn gì… Mà không trông quán hở…
- không… Nay quán vắng, chị nhờ bé Mi coi dùm đi ra đây chơi hihi…
- Ừ.
- Bộ nhóc cũng thích coi mấy tiết mục này hả…? Hihi
- Ở phòng một mình chán quá thì ra xem thôi chứ thích thú gì đâu.
- Uhm, mấy đứa trẻ con dễ thương ha nhóc hihi…
- Bằng em không?- Nó để mặt đểu đểu nhìn chị.
- Xí… Nhìn thấy gớm.
- Eo… Có mà chị thấy gớm ý.
- Còn lâu nhá nhóc con… Ai cũng khen chị xinh đó hihi.
- Người ta nịnh đấy.
- Ứ thèm nói chuyện với nhóc tồ đáng ghét nữa… Hứ.- Chị quay mặt đi dỗi đáng yêu dữ…
- Thôi… Thôi chị xinh được chưa… Thế đi một mình hở?
- Không… Chị đi với anh Vinh cả bé Yến nữa… À, kia kìa…hihi- Chịchỉ trỏ, nó thấy anh Vinh cùng nhỏ Yến đến gần… Gật đầu với nhỏ Yến quay qua chào anh Vinh…
- Em chào anh.
- Ừ…M cũng ở đây à em.
- Vâng.
- Em sao cứ chạy lung tung để anh đi tìm thế?- Anh quay sang chị.
- Thì vui mà anh hihi… – Tự nhiên anh Vinh ghé vô tai nó…
- Anh đi riêng với Yến mà con bé này cứ đòi theo… Em dẫn nó đi giùm anh với, giúp anh nha M… – Hóa ra bà chị ham vui của nó hồn nhiên không biết người ta đang hẹn hò =.= anh nhờ nó giúp chả nhẽ không giúp, nhưng biết dẫn chị đi đâu giờ… Tính từ chối thì…
- Thì thầm nói xấu em hả…?- Chị nheo mắt nhìn anh Vinh.
- Đâu có… Thằng M bảo dẫn em đi đâu vui lắm kìa… – Ôi giời ơi anh ơi là anh… Em biết gì đâu @@.
- Thiệt hả nhóc hihi… – Lại thêm bà cô này giật giật tay áo nó, ra vẻ hào hứng nữa chứ.
- À ờ… Đi chị… – nó nói sau cái nháy mắt của ông Vinh… Nhỏ Yến từ nãy im im không nói gì… Giờ thấy nó rủ chị, cười tươi dữ… Chắc nãy có chị không được tự nhiên… Cũng hết văn nghệ rồi nên mọi người kéo nhau về… Chị đi theo nó ra… Cười tít mắt…
- Hihi… Đi đâu nhóc.
- Ừ… thì chị cứ ra đây đã.
Chap 49:
Ra ngoài cổng thì chị như chả còn chú ý gì đến nó nữa… Cứ chạy linh tinh… Cười tít mắt, chọt chọt mọi thứ như lạ lẫm lắm ý… Hình như quên vụ muốn đi chơi rồi… Nó chỉ biết đi đằng sau và im lặng… Thật sự thì tâm trạng hiện giờ nó không được tốt lắm vì cứ nghĩ đến nhỏ Ly, thành ra nó không chú ý gì đến chị nhiều…
- Hihi… Nhóc ơi, mua chị cái này đi… – Chị bỗng dưng kéo kéo nó.
- Hả.?
- nhóc mua chị cái này nè hihi… – Chị chỉ vô mấy cái kẹo bông đủ màu…@@… Thiệt là…
- Mua cái đồ này làm gì, toàn phẩm thôi… Trẻ con mới ăn…
- Kệ… Nhưng chị thích mà… – Lại kiểu phụng phịu, nó thì cũng chả muốn đôi co nhiều vì đang chán… Nên mua luôn cho chị.
- Lấy hai cái nha hihi…
- Ăn nhiều béo cho coi.
- kệ chị…hihi
Xong chị cầm hai cây kẹo bông to đùng nhảy chân sáo đi trước… Xem chừng vui lắm, hôm nay chị mặc váy nên hở đôi chân dài trắng muốt… Thu hút mọi ánh nhìn vì chị cũng đẹp nữa mà… Đi cạnh chị người ta tưởng nó là osin không biết chừng… @@, đang nhảy nhót thì chị quay lại bám tay nó một cách tự nhiên…
- Hihi… Giờ đi đâu nhóc ơi?
- À à… Đợi em đi lấy xe đã… – Nhất thời nó lúng túng, thật sự thì cũng không biết đưa chị đi đâu bây giờ… HN nhiều chỗ vui chơi nhưng nó có bao giờ đến đâu =.=…
- Hihi… Nhóc gửi xe đi rồi đi xe chị, đi chơi nha.
- Ủa đi đâu?- Nó nhất thời ngạc nhiên nên nhỡ mồm hỏi.
- Xì… Chị biết tỏng là anh Vinh xui nhóc dẫn chị đi để hai người đó tự do rồi…hihi- Biết như thế thì tự động rút đi lại còn đi theo người ta chi, hả cái bà này… Mà công nhận chị thông minh thật…
- Biết rồi sao theo người ta làm gì?
- Thì chị chán mà…hihi, người ta có cặp mình theo phá cho bõ ghét.
- Thế kiếm cho mình một người đi… Việc gì phải theo phá.
- Có rồi… Nhưng tên này ngốc quá, với lại chị đang thử tình cảm của hắn hihi… – Ủa… Chị có rồi sao, đứa nào mà tốt số dữ vậy… Chậc…!
- Ủa ai vậy chị?- Nó tò mò.
- Hihi… Chị không nói đâu, thôi đi đi nhóc… – Chị bỗng đỏ lừ mặt đẩy đẩy nó… Lạ thật. Sau khi nó gửi xe xong và chị cũng ăn xong hai cái kẹo mà không cho nó miếng nào thì… Hai chị em nó vi vu trên chiếc xe máy của chị dưới cái tiết trời mát mẻ của HN. Thật sảng khoái… Chỉ duy nhất có điều phiền phức là sau lưng nó có một bà cô rắc rối… Nhìn thấy cái gì cũng gọi nó rồi suýt xoa, to với chả đẹp… Lâu lâu còn hát nhỏ nhỏ nữa chứ…
- Nè chị ơi… Đi đâu giờ?- Nó muốn chị chọn địa điểm vì cái thằng mù thông tin như nó thì chịu chả biết có chỗ nào vui cả…
- Hihi… Chị em mình ra bờ hồ đi nhóc.
- Ừ chị chỉ đường nha.
Ngồi sau nó chị chỉ lòng vòng một lúc thì cũng đến nơi, ngồi xuống cái bàn nhựa của quán nước ngoài trời… Chị gọi hai xuất kem cho nó và chị… Nó thì chả ham hố cái món này lắm, vì thể trạng nó yếu nên hay bị những bệnh do thời tiết… Nhất là viêm họng… Hè hay đông bị riết… Nên nó hạn chế mấy đồ này… Lâu lâu chỉ đụng thìa rồi thôi… Trong khi đó chị cứ tỳ tỳ ăn… Ngồi trên hàng ghế gần rào, nó ngắm nhìn từng hàng người tấp nập dạo chơi trên hè phố, đôi khi một luồng gió mạnh thổi qua làm tóc mái nó quật vô mắt… Ngứa lại gạt ra, như một thói quen với mái tóc dài muôn thủa… Chán đường lại quay sang nhìn mặt hồ xanh gợn sóng… Đầu nghĩ mông lung về nhỏ Ly, về sự biến mất của nhỏ… Buồn, cảm xúc mà nó hay gánh chịu ập đến… Nó nhớ nhỏ… Nhớ nhiều lắm… Đến độ giận nhỏ tại sao đối sử với nó như vậy… Thà đừng biết nhau ngay từ đầu cho xong… Bỗng một bàn tay hua hua trước mặt nó…
- Nhóc ơi… Sao mặt nhóc buồn vậy… Đi với chị không vui à?
- Đâu có đâu, chị ăn xong chưa?
- Chị ăn xong rồi… Nhóc sao lạ vậy?
- Em có sao đâu mà… Giờ đi đâu nữa đây chị… – Nó để mặt tươi lên chút cho chị khỏi nghi chứ chị cứ tò mò hỏi nó không thích lắm… Thường thì có nỗi buồn nó không bao giờ nói với ai… Từ trước đến nay là vậy, căn bản có bạn đâu mà nói chứ =.=… Giờ cũng vậy, dù có nó cũng không muốn thay đổi chút nào… Nhất là với chị, nó hiểu chị rất quí nó… Nói ra cũng chả giải quyết được gì… Chỉ tổ lo lắng thêm thôi, giờ hỏi chị về nhỏ Ly khác gì nói là mình quan tâm đến nhỏ thì lại rắc rối… Thôi thì cứ để mọi chuyện được tự nhiên vậy…
- Không… Về nhóc ạ… Chị đi từ sáng rồi, giờ cũng phải về trông quán… – Thế thì lúc nãy về luôn đi còn đòi ra đây làm gì =.=… Ngồi được có tý. Tính tiền hai li kem rồi đèo chị ra chỗ cũ lấy xe… Chào chị xong đạp về phòng trọ ngủ trưa luôn.
Chiều sang quán, nhìn hai bên đường toàn cửa hàng hoa… Nhiều dễ sợ mà loại nào cũng có… Có cả hoa hồng hoa chị nó thích nhất… Nếu chị nó còn sống thì chắc chắn mai nó sẽ tặng chị… Mai là ngày đặc biệt đối với phụ nữa VN rồi mà… Thật sự với nó thì rất ghét hoa, ngoài hoa nhài ở nhà có trồng ra thì nó chả thấy hoa nào thơm cả toàn mùi ngái ngái ghê bỏ xừ… Ấy vậy tụi con gái đứa nào cũng thích hoa chứ… =.= đầu nó chảy qua dòng suy nghĩ có nên tặng chị Huyền không nhỉ, còn nhỏ Ly nữa… Cơ mà tặng rồi về để vài hôm là héo… Có tặng thì phải là cái gì thiết thực hơn hoặc là không tặng… Nhỏ đến lớn còn chưa tặng mẹ chứ nói gì mấy người này… Thơ thẩn lúc cũng đến quán… Khu nó giờ khác một cách rõ rệt… Thật sự chả hiểu mắt thẩm mĩ của chị có vấn đề không mà nó cảm giác khu nó có vẻ “ái” nhìn thấy sợ luôn @@… Trái tim treo lổm ngổm trên mai hiên cái dài cái ngắn toàn màu hồng, rồi trăng sao to nhỏ dính linh tinh hết cả vô tường, mấy cái cây yên lành bị xê dịch không thẳng hàng như trước… Chả hiểu chị trang chí kiểu gì nữa… Được mỗi bàn caphe có khăn trải bàn trông lịch sự nhưng cũng toàn màu hồng… Bộ chị thích màu hồng hay sao ý… Hazzj… Thấy nó vô chị chạy lại kéo nó đến gần… Tít mắt khoe… Để ý thấy cả nhỏ Mi với nhỏ Yến đang đi loanh quanh trà rồi… Sớm dữ…...