Ring ring
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Học Sinh Chuyển Lớp Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Lọ thuốc ông nội mày cho tao không khéo mày xài hết cho coi.Hết bong gân rồi thì đánh nhau.
Tôi không biết nói sao lắc đầu cười khổ.
Lên nhà nằm nghỉ ngơi cho khỏe nhưng trong lòng cảm thấy khó chịu vi cái thằng bệnh dại đánh tôi lúc sáng.Giá mà gần nhà thể nào tôi cũng đụp cho nó mấy cái.Đi học xa thì đành phải nhẫn nhịn.Con trai việc nhỏ không nhịn được thì sao làm được chuyện lớn.
Nhìn lên trần nhà, tôi băn khoăn vì câu nói lúc sáng trước khi tụi nó bỏ đi.Đeo đuổi ai, và chúng nó là ai.Thật không thể hiểu nổi.Tôi suy nghĩ kĩ hơn và bắt đầu khoanh vùng đối tượng.Ban đầu là D, bởi đơn giản tôi theo đuổi nàng, nhưng việc theo đuổi cũng chỉ có tôi và nàng biết.Nếu tối hôm qua có ai biết nữa thì cũng chỉ là lớp tôi thôi.Mà lớp tôi thì tôi hòa đồng, chưa có bất kì xích mích với ai cả.
Nếu là chị Nữ Tặc thì có lẽ là sự hiểu nhầm.Tôi đi với chị cũng có thể thân hơn một người bạn, cũng có nhớ nhung, nhưng chỉ dừng lại ở mức đấy.Nếu có gì hơn thì cũng chỉ là một nụ hôn vô tình.Và tôi lúc đó dồn hết diện nghi vấn sang Ngữ Y.
Thằng lãng tử chăng, nó nhiều lần bị tôi phá đám lúc nói chuyện với Ngữ Y dù cho vô tình hay cố ý.Nó chắc cũng thừa khôn ngoan để nhận ra sự bối rối của Ngữ Y khi có mặt tôi.Có lẽ nào là nó?Nhưng tôi không kết luận, dáng vẻ nó tuy tôi ghét nhưng cũng không phải có gì bất lương để làm cái trò đó.Giờ thì còn ai đây?tôi ôm đầu vùi vào gối rồi ngủ lúc nào không biết.Cho đến khi mẹ tôi lên phòng đập dậy ăn cơm.Thương binh có khác, trong bữa ăn mẹ toàn gắp thức ăn cho tôi, còn lão anh tôi vừa đi học thêm về thì mẹ tôi chẳng để ý tới.
Ăn cơm xong , hai an hem tôi tót lên nhà ngồi xem tivi, thấy tôi suýt xoa xem lại các vết thương.Lão anh tôi nói:
- Tặng quà cho lắm rồi giờ mang họa, sướng hen!
- Tặng gì mà lắm chứ, tại sáng thằng N.đen nóng quá nên nó đụp chứ- Đem thằng N.đen làm bia đỡ đạn thì khỏi nói rồi.
Quà?Chết rồi còn món quà của Ngữ Y trong balo tôi.Tôi bỏ mặc bộ phim Thiên Long đang đến hồi hấp dẫn tót lên phòng , mặc cho ông anh tôi ngơ ngác vì thằng em tự nhiên bỏ phim kiếp hiệm.
Hồi hộp mở balo , tôi lục tay đưa cái hộp có cài tóc lên, nhăn nhúm , móp méo.Mở ra cái cài thì vẫn màu hồng , chỉ khác cái nó gãy làm đôi.Không biết thằng khốn nào trong lúc cơ hội đánh vào kinh tế của mình đây.
Vớ cái thẻ ATM ở trên gác sách, tôi lao đến trạm rút tiền Đông Á.Gì chứ giờ xin mẹ tôi chẳng khác gì có cơ sở cho bà suy đoán là đánh nhau do việc trai gái trên trường.Rút tiền ra mà thầm cảm ơn bà chị đã làm cho tôi cái thể và thường lén lút cho tôi tiền dự phòng.Tôi lại lững thửng đi lên nhà sách lớn.
Khỏi nói cô bán hàng nhìn tôi với ánh mắt thế nào rồi.Mới cách đây có một hai hôm còn đẹp trai phong độ, giờ thì mặt toàn băng dán, mắt bầm tím, tay chân thì vàng khè do tác dụng phụ lên màu của thuốc bóp.Hơi quê, tôi tót xuống khu bán cái kẹp hôm trước, hết luôn màu hồng.Thôi thì lấy màu nâu vậy, màu nâu caphe như là màu cuốn nhật kí của D.
Cầm gói quà đi tưng tưng về nhà, đi qua nhà thằng N.đen thì thấy nó bị ba nó sạc.Nó nhìn thấy tôi mừng hẳn ra mặt, chắc tính gọi tôi vào làm bia.Tôi đưa tay lên vẫy chào thằng bạn rồi vọt thẳng.Dám vô đó , ba nó la cả tôi nữa thì mệt.Xin lỗi mày mỗi cây một hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.
Lén lút trở ngược về phòng, tôi đút món quà vào balo.Mang theo cho chắc lỡ đâu còn có dịp gặp tặng bù.Dù tôi biết rằng, trong hoàn cảnh hiện tại, tôi cũng ít có cơ hội nói chuyện với Ngữ Y chứ đừng nói gì đến tặng quà.
Đến buổi tối, tôi ăn cơm xong được miễn mọi thứ từ lau nhà cho tới rửa chén.Trách nhiệm đẩy hết cho lão anh tôi.Tôi cứ đi theo sau cười phe phé, mặc cho ba mẹ tôi cứ can ngăn:
- Anh em mày đúng như chó với mèo ấy, không cãi nhau là không chịu được!
- Kệ, rồi mấy tháng nữa thằng đi học thằng ở nhà tha hồ được yên thân- Ba tôi nhấp ngụm trà rồi bình phẩm.
- Mày cứ theo tao tao cho cán chổi vào đầu giờ- Lão anh tôi hùng hổ
- T, mệt thì ngủ sớm đi con.Bài vở để khi nào hết đau thì học bù cũng được.
Khỏi phải nói tôi sướng thế nào, tôi tót lên giường trùm chăn ngủ ngay.Mệt, đau nên tôi ngủ ngay.Trong giấc mơ, tôi vẫn mơ thấy tôi đi lên đồi và D ngồi chờ tôi ở đó.Bọn bạn tôi thì vẫn nướng khoai, đang tranh nhau ăn đằng sau.Đang nói chuyện với D thì bà chị Nữ Tặc với Ngữ Y cũng đi tới, nhất quyết kéo tay tôi vào ăn khoai cùng.Không biết hai người mọc từ đâu ra nữa.
Ngủ sớm là thế, sáng mai tôi vẫn muộn như thường.Thứ nhất tôi vốn quen dậy trễ, thứ hai tôi chẳng muốn đi học sớm với cái bộ mặt này ra ngồi chào cờ cho thiện hạ xì xào.Nên đến 7h kém tôi mới ra đến bến Bus.Bất ngờ là thằng N.đen cũng đi học muộn như tôi.Thằng bạn mẹ tôi hay đem tôi ra là gương về tính cần cù, chăm chỉ và dậy sớm vừa nhìn thấy tôi thì mắt long lên , chắc nó thù hôm qua bỏ rơi bạn bè.
- A, bạn N thân yêu đi muộn à- Tôi hào hứng mở lời trước.
Nó thở dài thườn thượt:
- Mày nghĩ là ngồi chào cờ với cái mặt này à, nó đưa cái mũ lên cho tôi nhìn con mắt thâm chưa tan.
Đúng là cùng hội cùng thuyền.Sĩ diện hão như nhau.
Hai thằng tôi tót lên xe bus lên tới trường thì vừa tan chào cờ xong.Cổng trường mở cho học sinh ra ngoài, tôi với thằng N.đen lén lút chui vô.
- Hai thằng kia đứng lại!
Một thằng cờ đỏ khối 11 chặn hai thằng tôi lại.Xong, trốn trời khỏi nắng.
- Hai thằng mày tên gì, lớp bao nhiêu?- Thằng trực cổng thôi mà hách dịch thế!
Hai thằng tôi đứng đần mặt nhìn nhau, chẳng thằng nào dám nói câu gì.
- Huy, hai em mình đó, bỏ qua đi!
Hỡi trời ai, lại bà Nữ tặc, xuất hiện quá đúng lúc, hai thằng tôi thì khỏi nói mắt ánh lên vẻ mặt ngưỡng mộ quyền uy và cảm ơn.
Bà chị nhíu mắt nhìn vết thương của hai thằng, rồi cau mày, vẻ đăm chiêu suy nghĩ.Thằng cờ đỏ trực cổng thì vẫn nhìn bọn tôi tức tối vì để lỡ cơ hội hành hạ.
Bậc đàn chị xua chúng tôi vào lớp, rồi quay sang nói cái gì đó với lão trực cổng.Có vẻ hai người có gì đó rắc rối, tranh phần nhau nói.Tôi ngoái lại sau nhìn, vẫn tức vì bị hạnh họe bằng cái giọng láo xược của thằng cờ đỏ khi nãy, vừa tò mò không biết bà chị tôi vì sao lại tức giận đến vậy.
- Ê, T hình như hôm qua tao thấy thằng này, mà cứ ngờ ngợ không biết ở đâu.
- Tao cũng như mày nè, nãy nhìn thì thấy đã loáng thoáng ở đâu đó, mà chẳng nhớ ra lúc nào!
- Hôm qua tao thấy nó ở trạm bus.Lúc tụi mình bị gây sự, bên quán bên kia.
- Mặc, lên lớp lẹ không thầy tóm cổ mày giờ.
Tôi và thằng N.đen chỉ coi là sự trùng hợp, chứ người với người đi uống nước caphe là chuyện bình thường.Tôi chỉ hơi có cái nhìn ác cảm về cách ăn mặc đầu tóc cũng như sự hách dịch của thằng canh cổng này thôi.
Hai thằng tôi chẳng nói chẳng rằng leo vào lớp.Chỉ trước ông thầy dạy văn của tôi mấy bước chân, trong ánh mắt hãi hung của bạn bè, mỗi thằng thâm một bên mắt.
CHAP 30: DỊU DÀNG!
Tôi với thằng N.đen quẳng cái cặp xuống bàn, vừa kịp để đứng lên để chào thầy giáo khó tính dạy văn.Thầy nhìn hai thằng tôi với ánh mắt có lẽ không thấy thân thiết.Phải thôi, có ai học sinh đến 8h mới đi học, vào trước thầy mấy bước chân, mắt thì bầm tím, và nguyên nhân khiến cho năm tám người còn lại lo nhìn chúng chứ không nhìn thầy cơ chứ
- Anh T với anh N đi học vui vẻ quá ha, cứ như cái chợ, còn trang điểm nữa!
Phải nói tôi rất sợ thầy dạy văn ấy, vì câu nào thầy nói ra, tôi chỉ có ngượng chin cả mặt.Mong rằng D không lo lắng lắm.Tôi quay sang phía D, trông hoắc, hôm nay nàng không đi học.Tôi lo lắng vô cùng, không biết nàng có bị sao không.
- Giờ tôi sẽ trả bài, hai bài một tiết của buổi học chuyên, một bài của học chính khóa!
Thằng L lớp trưởng đứng dậy mà chứ như bị lên đoạn đầu đài.Khỏi phải nói tụi con trai trong lớp rồi, mặt mũi thằng nào cũng tái mét.Có thằng nào viết văn khá đâu.Đã thế thầy tôi cũng nổi tiếng xếp vào hạng không hảo tâm lắm lúc chấm điểm....
« Trước1...2122232425...158Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ