↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Brừ… – Tôi nghiến răng, mở to mắt ra có ý hâm dọa.
Như thấy thế không những sợ mà bình tỉnh lấy lại vẻ lạnh lùng sắc đá nhìn tôi bằng ánh mắt đầy sát khí, làm cho bao nhiêu nhuệ khí nãy giờ tan biến thành mây thành khói và cũng có chút phần sợ cái ánh mắt đó.
- Thôi, thay đồ đi rồi đi học- Tôi sợ em nhìn tý nữa chắc một tý có người vào bệnh viện chứ chẳng đùa.
Như bước ra vừa tới cửa phòng không quên buôn lời đe dọa, làm tôi phải giật bắn cả người.
- Này! Cậu liệu hồn đấy.
- Ừ.
Đợi em quay lưng bước đi ra khỏi phòng tôi mới dám thốt lên rằng “thôi rồi, nhà có hai sư tử, tưởng đâu hiền ai dè “thế là đành nhắc nhở bản thân.
Sayu khi lấy bộ đồ trong tủ ra thì tôi mới phát hiện rằng chiếc áo trắng của mình đã được ai ủi cho rồi:
- Hây dà…khó hiểu con gái thật – Tôi dám chắc rằng đó không ai khác chính là Như vì khi nào tôi nhờ mẹ mới ủi cho.
Người ta nói đâu có sai, con gái là một sinh vật kỳ lạ và khó hiểu nhất trong hành tinh này, lúc thì hiền dịu như một con thỏ dễ thương nhưng lúc thì chả thua gì một con sư tử cả, ngọt ngào như socola nhưng đôi khi lại là vị cay của ớt vị chua của chanh. Khó hiểu thật đấy chứ chẳng đùa đâu.
Sau một lúc tút lại vẻ đẹp trai thì tôi bước ra ngoài với áo trắng tinh khôi được ủi sẵn,quần tây đóng thùng ngăn nắp gọn gang, nhìn cũng được không xấu gì mấy nhưng cảm thấy còn thiếu một thứ gì đó quan trọng, đứng trước gương nhìn qua lại thì…
- Trời mặc quần không đeo dây nịch, điên thật – Tôi tự xử.
Định bước vào nhà tắm lấy sợi dây nịch nhưng.
- Oầy sợi dây nịch Như tặng đây mà.
Tôi đeo nó lên người. sợi dây nịch màu đen sang trọng và quý phái, mặt dây nịch có ghi chữ V và dòng chữ Valentino Rudy, cuối dây nịch thì là chữ V. Đeo nó vào thấy có vẻ lịch lãm hơn bao giờ hết.
Chỉnh tề hết rồi tôi bước xuống nhà thì thấy Như mặc áo dài, tóc xõa ra không thắt như lúc trước và trên khuôn mặt không có đeo cặp kính lộ ra khuôn mặt xinh đẹp hồng hào, tất cả vẻ đẹp được bộc lộ ra hết không còn che giấu như hôm qua nữa.
- Hôm qua nói xấu ấy vậy mà để tâm đây mà – Tôi thầm nghĩ.
Đúng là con gái. Sau khi dắt xe ra khỏi cổng nhà, khóa cửa cẩn thận:
- Tại hạ mời lên xe – Tôi pha trò cho giảm cái không khí ngột ngạt.
- Tiểu nữ cảm ơn huynh đài – Em cũng không thua kém khi giả giọng kiếm hiệp ngọt ngào, đóng phim chắc ăn khách lắm.
Như mặc áo dài nên ngồi một bên tay kia vòng qua eo tôi, làm cho cả người nóng lên lần đầu được con gái ôm eo thì cảm giác sướng mê ly còn gì bằng, khỏi nói tôi không từ chối cứ để thế, con trai mà lị ai mà từ chối được một người đẹp như thế chắc sinh lý có vấn đề rồi.
- Này, tại áo ủi nên để thế thôi nhé – Như giải thích ngay.
- Ừa, mà sao hôm qua đeo mắt kính, thắt tóc bữa nay lại thế này
- Người ta nói mình xấu, thay đổi xem có xấu không – Em nói xéo trúng ai trúng.
Nhưng thật ra ngoài thằng con trai đang chở em thì trúng ai khác nữa, cảm thấy nhột nhột kinh khủng luôn ấy nhưng cũng tại lỗi do mình nên đành im lặng, ngậm ngùi đạp xe hơn 2km trên tuyến đường Lý Tự Trọng, lúc này khối 11, 12 cũng đã ra về và đến đây tôi bắt đầu nhận ra sai lầm kinh khủng khi nói em “xấu “, hậu quả đầu tiên là đây…
- Ơ – Một thằng chạy ngược chiều chỉ há miệng nói được một chỉ trong bảng chữ cái rồi dừng xe lạ khi thấy Như.
Do em ngồi đưa cái mặt ra đường ^^.
- Má đẹp ghê mầy
- Nói đẹp chứ má tao không bằng nó
- Ơ, em gì ơi
- Chết mất
- Xinh quá
- …
Suốt đường tôi nghe toàn những câu đó cảm thấy bực bội, em thì vẫn bình thường xem như chuyện chưa từng có, đến một quán nước mía gần trường.
- Ố ồ ô gái đẹp kìa bây
- Ôi cái gì thế
- Lớp mấy thế
- Đm buổi chiều thì khối 10 ngu vãi ra.
- Xinh vãi đái.
- …
Ôi thôi dọc đường tôi phải nghe ít nhất gần 300 câu nói kèm theo những cặp mắt nhìn em chứ chẳng đùa, tưởng tới trường được tha ai dè. Những thằng con trai đi học hay chạy xe máy cũng đục mặt ra nhìn y như hai đứa tôi trên trời rớt xuống. Đến lúc kìm chế không được thì…
- Nhìn cái gì mà nhìn – Tôi trừ mắt nhìn bọn nó
Không biết bọn nó đang nể tôi trở người đẹp hay sao ấy cả bọn không chống cự lại nữa nhưng cứ nhìn mà nói thật bọn nó manh động bay vào đập tôi chắc đi bệnh viện chỉnh hình chứ chẳng đùa, đông kinh khủng, số đông luôn chiến thắng mà. Ở đằng sau em cười khúc khích có vẻ trả được thù:
- Này, còn bảo tớ xấu không?
Có ngu cỡ nào tôi cũng biết em đang sốc từ họng sốc lên nên chẳng dại gì mà mở miệng ra trả lời có hoặc không, cái nào cũng chết cả. Đành ôm mối thù mà dồn vào bàn đạp và đạp cho nhanh đến trường để thoát khỏi cái cảnh này, đi với người đẹp ai bảo sướng, khổ lắm ạ.
Nhưng tôi đâu có ngờ cái câu nói chiều hôm qua nó tai hại đến mức nào đâu, đến trường không khác biệt gì mấy, em ôm cặp trước ngực mà đi tôi cứ lò tò theo sau giống một vệ sĩ thực thụ, đi ngang qua cái hành lang để đến lớp thì cái dãy đó bổng ồn ào lên hơn bao giờ hết:
- Ôi đẹp quá
- Xinh quá mầy ơi!
- Đệch lớp nào thế
- Ước gì có bạn gái như thế này.
- Tóc mượt, môi hồng mỏng, gò má hồng hòng, đôi mắt long lanh không có chỗ chê, tao muốn đi tù quá.
- Tao muốn ở tù quá.
- Chết mất
- …
- Tổ cha mấy thằng mê gái – Tôi thầm rủa bọn nó.
Suốt cái khu đó chưa gần 300m mà bị tra tấn thế này ạ, thử hỏi xem máu có dồn về đầu không:
- Nhỏ này nhỏ kia đéo biết đứa nào đẹp hơn
- Bữa nay đi học sớm không uổng
- Ngắm hai đứa phê quá
- Nhỏ này với nhỏ kia lớp mấy thế
- Tý xem nó vào lớp nào – Nguy hiểm là đây.
Và bla…bla…
- Chắc Bạch Yến rồi. – Tôi nghĩ đến người kìa mà mấy tên “mê gái “nói vì chỉ có hai người này sắc đẹp có thể so sánh với nhau ở trường này, chứ tôi chưa thấy ai có thể vượt trội hai em, chắc hết hạn rồi tinh túy tụ lại hết rồi.
Đi vào lớp tôi dự là không khác gì mấy khi em đi vào trước thì mấy thằng con trai, đám bạn cờ hó bắt đầu trố mắt ra nhìn nhưng có điều đặc biệt là hôm nay lớp đông lạ thường,không ai khác chính là “bọn giặc xâm lược “đang ngự trị cái vị trí bàn của Như và Bạch Yến, tôi đoán chắc là người ngồi đó không ai khác là nàng có thể thu hút nhiều thằng đực rựa thế:
- Woa… – Thằng Hùng bá đạo là đứa đầu tiên phát hiện ra em cũng là đứa bị đá văng ra khỏi vòng vây chỗ Bạch Yến.
- Cái gì đây – Thằng Sang cờ hó hững hờ.
Phát hiện nghi vấn có gái đẹp bắt đầu…
- Ôi đệch
- Tô Như đây à – Thằng Tùng gần như không giấu được cảm xúc.
- Đệch tao muốn ở tù – Thằng Chung mê gái không biết nhục ở chỗ này.
- Chảy máu mũi.
- Tao xin chuyển lớp mấy được
- Hai đứa cùng một lớp
- Xin chuyển mầy ơi.
- …
Hôm trước Như thắt bím tóc rồi còn che dấu ánh mắt long lanh qua cặp kính nên mất một tý vẻ xinh đẹp nhưng hôm nay tất cả đã lộ ra hết rồi. Cả lớp bắt đầu nhao nhao lên khi hai bông hồng xinh đẹp đang ngồi cùng một bàn, hai sắc đẹp đang đắm chìm cả căn phòng lớp 10A3 bấy giờ, thằng thì chạy đến cầm cặp, thằng thì kéo ghế…ôi thôi.
Như ngồi yên vị trí bắt đầu nở nụ cười ấm áp làm “quân đội trong nước “và “giặc ngoại xâm”điên đảo tâm hồn, ngây ngất đến từng phút từng giây, lân lân cả cơn người. Đám con trai trong lớp này với lớp kia bắt đầu bu lại chỗ hai người đó tạo thành một vòng bảo vệ không thể nào chen chân vào lọt.
- Em tên gì thế?
- Cho tớ xin số điện thoại với.
- Bạn có bạn trai chưa
- Hai bạn cho tớ làm quen nhé
- Đi căn – tin uống café nhé.
- Tớ yêu cậu mất rồi – Thằng phò nào mặt dày thế...