↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Cái thằng này, Như nấu ngon lắm – Mẹ không hối tiếc bênh vực người ngoài mà trách thằng con quý tử.
- Thôi nhập tiệc nào – Bố cùng chú Hùng ngồi xuống bàn.
Chiếc bàn ăn được thiết kế theo kiểu hình tròn để quây quần bên nhau cho xom tụ, không biết sao cuối cùng tôi ngồi kế bên Như, sắp đặt chăng?
- Rinh thùng bia lại đây T – Bố chỉ vào góc nhà có bia heniken.
Từ ngày cả bốn người đều biết uống bia thì lúc nào trong nhà cũng có cái thứ nước uống đó.
- Ba đứa biết uống bia không – Chú Hùng tưởng ba anh em này nai tơ đây ^^.
- Dạ biết – Cả ba người thật thà
Qua cách nói chuyện với chú Hùng tôi cũng đoán được một phần nào tính cách của chú, vui vẻ, nói chuyện cũng không thiếu tính chất hài hước,…giống bố tôi, thế nên không cần che giấu làm gì khi đã là người một nhà.
Thế là trên bàn lúc này có bốn sâu bia, ba người kia biết họ thế nào nên cũng không nói gì,vui vẻ.
- Mời mọi người- Mẫu thân gấp cho mỗi người một miếng gà chiên nước mắm gọi là khai đũa.
- Mời cả nhà – Mẹ của Như cũng thế.
Tôi cùng hai ông anh rối rít cảm ơn, lễ phép mà lị, rồi cũng đến lượt phái mạnh ra tay nghĩa hiệp.
- Khui bia đi mấy con. Hê hê – chú Hùng mở lời
- Dạ.
Được lệnh ba anh em tôi cầm lon bia lên mà khui, kiểu này mình lên tửu lượng chắc luôn, hêhê.
- Rốp!
- Rốp!
- Rốp!
- Rốp!
Tiếng khui lon bia vang lên, và rồi…
- 1…2…3…dzô
- Dzô
- Dzô
Tiếng la vang dội cả cái bếp nhà tôi làm cho không khí rộn rã hơn bao giờ hết, tràn ngập tiếng cười nói, tiếng chén đũa…
- Haha, anh thiệt có phước – Chú Hùng nhìn ba thằng tôi nói.
- Haha, ba đứa nó chắc gì đã bằng Như nhà anh, con bé vừa xinh vừa giỏi. – Bố hạ thấp anh em tôi.
- Hihi, có gì đâu bác – Như có vẻ ngại khi được khen.
- …
Tiếng cười nói vui vẻ, so với ai thì may ra tôi có chút cơ hội thắng ở thời điểm đó chứ so với em thì thua chắc, học thì không bằng số điểm cao như núi kia, nấu ăn thì không biết,…còn rất nhiều điều tôi thua em xa.
Người ta nói không sai mà khi có bia vào thì con người ta dễ mở miệng và tự nhiên hơn bao giờ hết.
- Con mời chú – Tôi bắt đầu mở màn khúc nhạc “mời “.
- Dzô con 100%.
- ực…ực – Cả hai uống như trâu uống nước lã.
- Haha, tốt
- Con kính bác- đến lượt anh hai và anh ba.
- ực…ực – Hai người họ tửu lượng lúc bây giờ hơn tôi xa.
Uống mới hai lon thì tôi nhận ra chuẩn bị thăng thiên, khúc nhạc: “con kính bác “, “Bác mời con “…được vang lên. Bên kia chí tuyến ba người phụ nữ họ đang vui vẻ nhưng phải công nhận một đều rằng họ ai cũng xinh đẹp, tài giỏi trong việc nữ công gia tránh, tôi phải khâm phục đến bây giờ. Mẫu thân thì xinh đẹp, hài hòa, chân thật; bác gái thì xinh tươi, tinh tế ; Như chắc thừa hưởng sắc đẹp của tuổi thanh xuân nên có phần hơn, dịu dàng, đằm thắm. Có thể nói cả ba đều được tạo hóa ưu ái không giống như thằng con trai như tôi, nhiều khi tuổi thân ghê.
Thật sự hôm đó Như nấu ăn phải gọi là tuyệt vời ông mặt trời, bò kho mang chính nghĩa là cay cay, thịt bò mềm, không nồng mùi ngũ vị hương, súp cua thì như tan trong miệng, nó giống như một dòng suối, chả giò thì sự kếp hợp của khoai môn thịt ba rọi, đậu rất tinh tế, mềm mại, giòn, còn nước chấm khỏi chê. Nếu có nghèo khó cho tôi một chén nước mắm đó ăn với con thì cũng chịu, ngon khỏi nói. Sau này tôi chết mê với món ca- ri gà.
Đó giờ tôi cứ nghĩ những người con gái vừa xinh đẹp, vừa tai năng, giỏi như thế này thì chỉ có trong trí tưởng tượng nào ngờ bây giờ mới thấy, không phải một người là mẹ mà đến hai và không lâu sau đó có thêm một người nói. Tôi nhớ lúc đó không có chiến tranh gì cả, nên chẳng có việc tỵ nạn từ nước ngoài, không biết họ từ đâu đến, đến với nhiệm vụ gì mà ồ ạt thế kia hay tại cái năm đó “hoa “nở nhỉ?
- Này, súp cua ăn hết chén đó. – Múc cho tôi một chén đầy nước súp và thịt cua.
- Này, ăn gà chiên đi chứ, không sao đó – Gấp cho tôi không qua kèm theo trêu.
- Này, chả giò nè – Như gói rau ở ngoài, chả giò ở trong rồi bỏ vào chén của tôi.
Đến cái món ấy tôi mới ngẩn mặt lên định cho cuốn chả giò em vừa gói vào miệng thì thấy không khí lúc này im lặng hẳn, mọi người như dừng hoạt động, tôi cũng không cắn cuốn chả giò luôn chỉ đưa mắt nhìn xung quanh. Mọi người nhìn tôi với Như giống sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống để phát hiện một nghi vấn nào đó. Sau này tôi mới biết một điều con gái gấp đồ ăn cho con trai là một chuyện rất cần được quan tâm
Và “cuộc chiến “được châm ngòi bằng chú Hùng:
- Úi chà, ngạc nhiên chưa kìa, con gái bố gấp, múc đồ ăn cho con trai kìa – chú Hùng nhìn em bằng ánh mắt vui vẻ rồi cười to nhìn sang tôi nói.
Tự nhiên chú Hùng nói ra làm cho tôi cảm thấy lạnh lạnh ở sống lưng và rồi…
- Ba này – Như nói một cách nhỏ nhẹ giống kháng cự yếu ớt.
Tôi nhìn qua thì thấy đôi gò má của em đang ửng hồng, dự là có chuyện.
- Haha – Bố cũng cười to
- Lần đầu mẹ thấy đó – Bác gái nháy mắt tinh nghịch không kém teen với Như.
- Em có phúc đấy – Anh hai cũng tham gia cuộc chiến
- Huynh bái phục hiền đệ – Anh ba bơm đểu.
- …
- …
Những câu nói đầy ngụ ý vang lên làm cho hai đứa cảm thấy có chút gì đó nhột nhột, ngại ngại, chẳng dám lên tiếng kháng cự nữa nếu muốn làm trò cười tiếp, hên mẫu thân luôn thả phao cứu vớt đúng lúc:
- Thôi, đừng chọc hai đứa nữa, để nó ăn – Mẫu thân tuy cứu vớt nhưng nhìn tôi cười một cách nguy hiểm.
Dù có ngu cỡ nào đi nữa tôi cũng biết mọi người đang “hiểu nhầm “giữa hai đứa, suốt từ lúc đó em ấy chỉ úp mặt xuống mà ăn không dám nói gì cả, đôi gò má kia ửng hồng nhìn trong dễ phương phết. Theo suy nghĩ cỉa mình thì con gái xinh đẹp lúc ngại, vì lúc đó đôi gò má ửng hồng lên, cao thêm tý nào đó, đôi mắt long lanh, không có một chút gì đó gọi là lừa dối.
- 1…2…3 dzô
- Haha, Như nó thế đấy – Chú Hùng nhìn thằng con trai đầy nghi vấn mà nói đầy ngụ ý.
- Dạ – Tôi đáp
- Chú chưa từng nghe nói về người con trai nào được nó gấp thức ăn, cũng lần đầu bác thấy nó GẤP ĐỒ ĂN CHO CON TRAI – Chú vừa nói đến 6 chữ cuối thì nhấn mạnh
- Dạ – Tôi chỉ biết gật gù dạ vì biết mọi người đang hiểu nhầm giải thích vào lúc đó chỉ bằng không.
Thế là bốn người cứ luân phiên nhau cạn rồi cạn, một thùng rồi đến hai thùng, đến thùng thứ hai thì anh hai, anh ba đã không chịu nổi xin lên phòng nói gì đến tôi, thấy thời cơ đã đến định chạy luôn vì lúc đó đã thăng rồi, tửu lượng không cao cho mấy nhưng…
- T ở lại chơi với Bác con – Bố hạ lệnh, phận làm con nên chấp nhận vậy.
- Dạ
Thế là trên bàn lúc này còn lại ba người, hai tiền bối và một hậu bối, dưới bàn thì toàn lon bia cùng hai thùng heniken để sẵn.
- Dzô
- ực…ợ…ực
- Con nhận lớp rồi hả T – Bố hỏi về chuyện học hành
- Dạ, 10A3 ạ
- Như có chung lớp con không – Chú Hùng hỏi.
- Dạ có ạ.
Dù say nhưng vẫn giữ được lễ phép chứ không như mấy người kia khi say vào lớn nhỏ gì cũng mầy mầy tao tao ^^. Lúc đi về Tây Nam Bộ đi đám cưới cùng tụi bạn, hai bố con kia say rồi nên xưng hồ mấy tao luôn, bó tay.
- Chú không biết sao nữa, chú định cho nó vào trường Amsterdam mà nói không có chịu cứ khăn khăn đòi về đây – Chú Hùng có vẻ cũng không hiểu lý do của con gái mình.
Tôi ậm ừ cho qua sợ mất niềm vui của bác.
- Thật sự làm phiền anh và gia đình quá
- Mình là anh em mà, hehe
- Ừ, haha – Hai người đó vỗ vai nhau rồi cười.
Rộn ràng tiếng cười nói…
- Haizz, mới có ba thùng, T tiếp con – Bố nhìn thùng bia đang gần hết.
- ợ…con xin bố…con…ợ…sai…rồi…con…ợ…xin phép ạ – Tôi cố gắng nói cho hết câu rồi định chạy vớt lên phòng chứ ngồi đó một tý khiêng xác về luôn chứ chẳng đùa....