↓↓ Truyện Em Luôn Ở Trong Tâm Trí Anh Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Ngày 20/11 cận kề, lớp nó phải đại diện cho cả khoa tổ chức 1 tiết mục cho đêm hội ngày Nhà Giáo được tổ chức khá long trọng, nghe đâu có cả mấy ông ở trên sở trên bộ về nữa, hình như có cả bác nó. Thế là mọi việc lại đổ dồn lên đầu Quân, từ khâu tổ chức, lựa chọn tiết mục cho đến dàn dựng tiết mục ra sao cũng 1 mình tay nó lo. Khúc mắc ở chỗ, lớp có 51 thằng con trai thì toàn thằng chả có năng khiếu gì đặc biệt cả, Quân nói đùa với chúng nó :
- Thế này mà Việt Nam mà có tổ chức cuộc thi Got talent thì các bố có mà đỗ giải sắt vụn hết. (gần 2 năm sau, Việt Nam có tổ chức cuộc thi này thật =.=”)
Cả lớp cười đùa, bỗng chốc ở phía dưới vang lên ” sáng kiến ” của 1 ai đó :
- Sao lớp trưởng không tự tham gia đi, rồi kêu 3 em hot girl của lớp múa phụ họa cho.
Chúng nó cười như nắc nẻ và có vẻ như hưởng ứng nhiệt liệt lắm. Quân cũng không còn cách nào khác, cả khoa đang trông chờ vào lớp nó, nó định dàn dựng tiết mục nhảy break vì có thời gian Quân từng tham gia vào 1 nhóm nhảy khá có tiếng ở Hải Phòng và đã từng đi biểu diễn ở 1 số nơi, nhưng ngày nhà giáo ai lại nhảy break bao giờ, và nhảy break thì phải có nhóm mới thu hút người xem đc. Suy nghĩ một lúc lâu, nó quyết định sẽ tổ chức 1 tiết hát và có dàn dựng phụ họa, cụ thể ở đây nó sẽ hát bài ” Kỉ niệm trường xưa ” và sẽ có 5 đứa lớp nó sẽ đóng vai học sinh (3 trai 2 gái), nội dung chính là : 1 chàng trai về thăm lại trường cũ gặp lại bạn bè xưa và mối tình đầu. Bàn đến đây với cả lớp thì bên dưới mọi ánh mắt dồn thẳng về phía 3 cô nàng hot girl, 3 đứa lúng túng đứa nó đùn đẩy cho đứa kia, rồi bất chợt Trang – có lẽ là đứa xinh nhất so với 2 đứa còn lại, đứng lên đảm nhận vai này. Cả lên cười ồ lên vỗ tay tán thưởng, nó bẽn lẽn ngồi xuống 2 má ửng hồng lên có lẽ vì xấu hổ, lũ con trai hùa theo :
- Chết cha mày Quân nhé! Được em xinh tươi nhất lớp đóng vai người yêu thế kia cơ mà, thôi để tao đi hát thay cho mày, tao sẵn sàng hi sinh vì nghiệp lớn cho – Quân cũng bối rối, xấu hổ không kém, nó cười trừ :
- Giọng mày như bò rừng ấy, mày bước lên sân khấu thôi là khán giả vứt dép lại chạy hết.
- Nhưng tao k đành để em Trang rơi vào tay mày. Bên dưới chúng nó cười lăn lộn, đập bàn đập ghế ầm ĩ khiến mấy ông quản sinh phải chạy lên xem vì tưởng lớp nó đánh nhau.
Thống nhất nội dung tiết mục là như vậy, lớp nó lao vào tập luyện chuẩn bị cho Đêm hội. Mọi thứ đã khá hoàn chỉnh : beat đã được thu âm bè phối chuẩn, đạo cụ và diễn viên đã ổn định duy nhất chỉ còn nó với Trang là không sao tập được cái đoạn kêt thúc bài hát. Đoạn đó yêu cầu, Quân phải cầm tay Trang nhưng không hiểu sao cứ đến chỗ đó 2 đứa lại lăn ra cười. Quân thì thấy không được tự nhiên cho lắm, ngoài Thúy ra nó chưa cầm tay ai cả, cảm giác cầm tay Trang cứ ngượng ngùng vụng về thế nào ấy. Còn Trang, cảm giác cảm tay Quân khiến nó thích thú lắm ; ngay từ khi nhập học Trang đã có cảm tình với chàng lớp trưởng mặt lúc nào cũng lạnh te ấy. Cũng giống Thúy, Trang bị hớp hồn bởi cái nụ cười để lộ chiếc răng khểnh của Quân. Chỉ có điều là Trang chưa biết Quân đã có Thúy.
Cuối cùng thì cái đêm hội Nhà giáo cũng đến, run rủn sao mà tiết mục lớp nó được xếp biểu diễn ngay từ đầu vì theo đánh giá có lẽ tiết mục lớp nó là ấn tượng mạnh nhất nên được xếp đầu để tạo tạo sự thu hút khán giả.
Sau màn giới thiệu của MC, tiếng nhạc dạo vang lên bên dưới khán giả đã vỗ tay reo hò ầm ĩ (đa số là từ mấy thằng con zai lớp nó), Quân cất tiếng hát vừa từ từ xuất hiện sau khi cánh gà được kéo lên :
” Tuổi thơ trôi như giấc mơ, kỉ niệm trường xưa có ai đâu ngờ, 1 thời học sinh dấu yêu, nào ai qua đi không gì luyến lưu, từng trang lưu bút viết nên bao điều, gửi lại lòng tôi nhớ nhung sớm chiều, dù cách xa tình sẽ không phai nhòa…”
Nhóm phụ họa bước ra trong trang phục áo trắng quần âu đậm chất học sinh, riêng Trang thì thướt tha trong tà áo dài trông nổi bật và vô cùng duyên dáng
” Ngày từng ngày vội vàng trôi qua, ghi dấu bao nhiêu kỷ niệm, lời dịu dàng hiền hoà thiết tha tâm huyết cô thầy khuyên dạy, thầm tâm nguyện một đời khắc ghi hai tiếng cô thầy thân thương, mai chia tay muôn phương cách xa bạn ơi chớ quên “. Quân hát đến đây rồi nhẹ nhàng tiến lại gần Trang và cầm lấy đôi bàn tay Trang, bên dưới được thể hò hét, huýt sáo hưởng ứng theo. Nhưng ngay sau đó, Trang bất ngờ vòng tay ôm chầm lấy Quân làm Quân bất ngờ và ngạc nhiên hết sức, suýt nữa nó hát sai lời may là kịp điều chỉnh lại. Tiết mục thành công ngoài mong đợi, tiếng reo hò, tiếng vỗ tay rào rào tán thưởng cho màn biểu diễn hết sức lãng mạn còn Quân – nó vẫn chưa kịp hiểu những gì mà Trang vừa hành động.
Vào sau cánh gà, lũ bạn nó đã đổ xô vây chặt hỏi nó dồn dập :
- Ai cho mày ôm Trang, mày có biết em Trang là của tao không?
- Sao lúc tập duyệt không thấy đoạn này, mày với cái Trang ỉm bài kĩ thế.
- Thằng khốn nạn, trả em Trang cho tao, mày có biết đêm nào tao cũng mơ ước được cầm tay em í không, ấy thế mày lại hớt tay trên của tao, lại còn ôm nhau nữa chứ. Chúng mày xê ra, tao đi tử tự đây, đừng cản tao…
…
Quân bật cười :
- Thằng dở người, mày đi chết cũng chả ai cản mày đâu. Với lại tao với Trang đâu có ý gì, tao…tao có…
- Không có gì mà ôm nhau ngọt sớt thế kia à. – Bọn bạn lăm le hoạnh họe không kịp để Quân giải thích rằng mình có người yêu rồi.
Còn Trang sau khi vào sau cánh gà thì Hằng và Phương (2 đứa con gái còn lại trong lớp) sán lại gần thủ thỉ hỏi han :
- Mày nhé, chưa gì đã ôm zai được rồi. Thế cảm giác thế nào?
- Ừ thì thấy như có dòng điện 220 votl lướt qua ấy, tê tê cả người. Cả lũ cười phá lên cười thích thú, Trang nghiêm túc lại và nói :
- Kể ra thì tao cũng thích Quân thật, vừa nãy là tao cố tình ôm Quân đấy chứ.
- Thế thì mày tán đi, nhanh lên không tao cướp đấy – Hằng hích vào người Trang rồi cười
- Mày điên à! Mày thấy cọc đi tìm trâu bao giờ chưa
- Thấy đầy, tao nói thật đấy, mày không nhanh chân lên là mấy em lớp kế toán với mấy em quản trị doanh nghiệp hớt đấy.
- Ừ, tao biết rồi. Trang trầm ngâm, chợt nghĩ : ” Kể ra không nhanh chân thì cũng mất Quân thật “. Và cứ thế, lúc nào trông Trang cũng suy tư như đang nghĩ ngợi 1 điều gì đó, nó quyết tâm phải chiếm trọn trái tim Quân cho bằng được.
Buổi học những hôm sau đó, Trang chủ động xin đổi chỗ để ngồi cạnh Quân hơn, nó cũng thường xuyên nhờ Quân giảng bài nhiều hơn : hôm thì tớ chưa hiểu công thức tính giá tiền trong Excel, hôm thì tớ không hiểu lắm về Duy vật biện chứng của môn chính trị, rồi thì tớ vẫn lăn tăn ở tư tưởng Hồ Chí Minh, vv…Đủ mọi cách để tiếp cận Quân nhưng Quân vẫn vô tư vì chỉ xem Trang như 1 người bạn vì lúc này đối với nó Thúy là tất cả, nó cho rằng không có ai trên đời này có thể thay thế được Thúy, đơn giản vậy thôi.
Riêng còn Trang, thấy Quân không có biểu hiện gì, nó vẫn quyết tâm không từ bỏ. Từ trước đến giờ, Trang quen được người khác săn đón hơn chỉ trừ trường hợp nó thực sự thích ai đó thì nó mới quyết tâm chinh phục cho bằng được.
Trang là con 1 trong 1 gia đình khá giả, nếu không muốn nói là rất giàu. Bố là giám đốc của 1 công ty kinh doanh bất động sản, mẹ là bác sĩ ở bệnh viện Việt Tiệp, từ nhỏ Trang đã được bố mẹ khá cưng chiều, vật chất với Trang chưa bao giờ thấy thiếu cả, nếu có chỉ là sự thiếu thốn tình cảm. Bố mẹ mải làm ăn suốt ngày, Trang thường xuyên phải ở nhà 1 mình vì vậy nó cần hơn bao giờ hết tình cảm của 1 mái ấm gia đình, tình cảm từ của 1 người bạn trai thực sự biết quan tâm đến nó. Trang từng yêu nhiều nhưng hầu hết những thằng con trai đến với Trang cũng chỉ vì Trang có nhà mặt phố, bố lại làm to, đi xe đẹp, tiền tiêu không hết. Nó từng hận bọn con trai, hận ghê gớm, nó cho rằng bọn con trai chỉ yêu bằng mắt chứ chả có ai thật lòng cả. Nhưng rồi nó cũng phải thay đổi cái cách suy nghĩ ấy cho đến khi gặp Quân....