Polaroid
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full Đọc Online

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Băng và nó vẫn tung tăng cùng nhau đi trên cầu thang quen thuộc, bất chợt nó hỏi:
- Băng này, sao mình thấy cái ông Gia…Gia…Minh gì gì ấy, hình như hok sợ thầy cô giáo thì phải, mà như hồi nãy á, cô cũng hok giám động đến hắn ta nữa là sao dạ?
- Uhm, thì tại cái trường này là do nhà hắn ta xây nên, nên mấy thầy cô có thấy hắn ta làm gì thì cũng phải im lặng nếu không mất việc như chơi.
- Ồ thế à, thì chỉ là 1 tên công tử bột thôi chứ có gì đâu mà sợ chứ.
- Không chỉ có nhiêu đó thôi đâu, pà có thấy khi cậu ta đi đến đâu, hoặc làm cái gì thì hok ai giám hó hé bén mãng đến hok. – Băng nói mà chỉ tay về phia G. Minh.
- Uhm, có, lạ thiệt hé, dù có giàu đi chăng nữa nhưng mình thấy khi đi hắn cũng có vài người đi theo hết á mà lại kính cẩn nữa chứ, hok lẽ là vệ sĩ. – Nó tò mò vương mắt lên nhìn.
- Hok phải đâu, đó là đàn em của cậu ta đó.
- Hả? bộ cậu ta cũng có đàn em trong trường nữa à. – Nó ngạc nhiên hỏi.
- Uhm, hok chỉ trong trường thôi đâu mà còn ở ngoài trường nữa,…à mà pà có nghe về nhóm”Hắc ban hội”hok? – Băng quay sang nhìn nó.
- À, thì ra là nhóm đó, sao tớ hok biết được chứ.(mới đánh nhau xong mà hok nhớ mới lạ) – Nó cười mỉm trả lời.
- Ủa? bộ pà cũng biết về nhóm đó nữa hả? nghe nói nhóm đó mạnh lắm, cho nên không ai giám đụng vào cậu ta hết. – Băng nói mà khuôn mặt cũng có đôi phần lo sợ.
- Uhm,… thôi ta không nói tới mấy chuyện đó nữa tới canteen rồi. – Nó nói còn tay thì nắm lấy Băng chạy thẳng tới quầy.
Hai đứa ríu rít gọi món, nhún nhảy mà quên có người đằng sau thế là:…
- Xoảng…
- Con nào đấy hả?- Một giọng nói đanh đá của 1 đứa con gái hét lên.
- Tôi…tôi…tôi xin…xin lỗi bạn, mình hok cố ý đâu. – Giờ đây Băng đã đóng”băng”thiệt lun òi, ấp úng trả lời.
- Nó thấy thế nên chạy lại gỡ vây cho bạn :
- Ơ, bạn ơi, tụi mình xin lỗi, vì lỡ tay làm rơi đồ ăn trên tay bạn, bạn có thể vào lấy khây đồ ăn khác được hok mình sẽ trả tiền, thấy con kia hok nói gì mà trừng mắt ra nên nó cũng đưa khây đồ ăn của nó lên nói – Hay pạn lấy khây đồ ăn của mình đi, mình mới mua xong đó.
- Con nhỏ kia không thèm để tâm đến câu nói của nó mà huơ tay đánh đổ hết khây đồ ăn rơi xuống đất và nói – Ai cần cái thứ rẻ tiền này, bàn tay dơ bẩn của mày đụng vào thì làm sao mà ăn được – Nói xong còn tặng cho nó 1 nụ cười điểu. Bây giờ bọn học sinh đang bu quanh tụi nó
- nó không bất ngờ gì lắm vì nó lun nghĩ con nhà giàu ai cũng thế nên nó vẫn bình tĩnh trả lời :”thế thì huề nhé!!!”- Nói dứt lời nó đã nắm lấy bàn tay Băng đi tút.
- Con nhỏ kia cũng không vừa, vỗ tay 3 cái thì 1 bon con gái chạy tới bao quanh tụi nó, con nhỏ kia cười- Mày định đi ra khỏi đây dễ dàng zậy sao, nếu như thế thì tao hok fải là Ngân.
-”thì ra tên Ngân à! thú vị đây”- Nó nghĩ và nói – Thế cậu muốn gì đây.
- Hahaha, hỏi tao mún gì hả, tao mún đánh mày, mày nghe rõ chưa, đồ ngu.- Cái Ngân vẫn vênh váo xỉ nhục nó, câu nói của cô ta làm canteen trở nên nghẹt thở.
- Ok, được thôi -”lần này cô chết chắc”- Nó cười cười nhìn trông rất điểu.
- Ồ ồ ồ – Ai cũng lắc đầu nhìn nó thương hại, lẫn cảm thông.
- Thế đánh khi nào. – Nó quay sang Ngân hỏi.
- Khá lắm, nếu mún thì đây chìu, đánh ngay bây giờ ok.- Cái Ngân lắc đầu vì có đứa tự mún nhảy vào chảo dầu đây mà.
- Ok,…xin mọi người tránh ra. – Nó nói với mọi người gần đó làm ai cũng không khỏi ngạc nhiên và Minh, Bảo cũng không ngoại trừ.
Thế là đã xong phần trang bị cho trận đấu, nó cũng quay sang Băng bảo:
- Cậu đi ra góc kia xem mình xử bọn chúng nhá. – Nó vẫn tươi cười với Băng.
- Không được đâu bọn chúng đông lắm với lại chuyện này do mình gây ra cho nên mình sẽ gánh chịu.
-”cốc”- Trên đầu của Băng- Cậu ngốc quá, cứ để mình lo, cậu chỉ cần đứng xem là được rồi.
Khi Băng len lét chạy ra xa thì trận chiến 1: 20 cũng bắt đầu nhưng…ở đâu trong nhóm học sinh chạy lại gần nó và ghé sát vào tay nó và nói nhỏ làm mặt mầy nó tối sầm lại.
- Cô nhớ về giao kèo chứ!!! – Người con trai ghé sát vào tai nó nói nhỏ.
- Nó hơi có chút ngạt nhiên, nhưng vài giây sao nó cũng biết rõ và bình tĩnh suy nghĩ :”thì ra là người của ông già đây mà”. – Nó xoay qua phía anh chàng kia nhưng không thấy rõ mặt vì bị che bởi đôi mắt kính và cái nón lưới trên đầu, nhưng nó không quan tâm mà hỏi tiếp:”anh là người của pa tôi,…ông ấy sai anh đến giám sát tôi ư?”.
- Tôi không phải là người của ông ấy và tôi đến đây không phải giám sát cô mà là”bảo vệ”cô. – Anh ta trầm tĩnh nói.
- Nó có chút không hiểu và nhìn anh ta 1 cách ngơ ngát; anh ta biết nó có chút ngỡ ngàng nên quay sang bọn kia để lơ chuyện của mình. -”tôi không cho phép các cô đụng đến cô ấy”.
- All học sinh trong trường đều nhốn nháo lên vì lời nói của anh ta và còn xì xầm to nhỏ nữa.
- Mầy có biết anh ta là ai hok?- Con nhỏ thứ 1 nói.
- Ai mà bít?- Con nhỏ thứ 2 chen vào
- Chắc anh ta là bồ con kia. – Thứ 3
- Chắc là vậy. – Thứ 4…v…v…
- Tất cả im lặng- Con Ngân hét lên làm cho khu canteen trở nên im phăng phắt đến rợn người.
- Nó quay sang chống nạnh nói với anh chàng kia. -”muốn làm anh hùng cứu mĩ nhân à”.
- Anh ta không cần giải thích mà nói một lèo -”thế thì sao, tại thấy 1 bọn khỉ ẻo lã mắt xanh mỏ đỏ tay đầy gậy gộc đến bắt nạt một cô bé hiền lành tay không có vũ khí thế này, thấy trướng tai gai mắt nên đến giúp thôi!”
- Lời nói của anh ta làm cả khu cười nghiêng ngã và cả nó thế.
- Giờ đây mặt mày Ngân ta tím ngắt vì bị cho 1 vố mạnh, tay chân nắm chặt mà hét -”mày là ai? tao sẽ cho mày tiêu đời!!!”
- ố ồ lời nói này có phải do chị Ngân cao quý, con của chủ tập đoàn điện tử lớn thứ 3 của nước ta không đây? thật là bất lịch sự hết bít? chẳng có gia giáo gì cả? – Nó từ phía sao phóng lên trước, làm mặt ngơ ngơ nói.
- Cô Ngân nhà ta, chẳng biết nói thế nào, chỉ biết liếc nhìn nó và nói:- Cô hãy chờ đó, thế này vẫn chưa xong đâu.
- Nó thì trời không sợ đất không sợ, huống chi chỉ là 1 lời đe dọa của Ngân, nó vẫn chống nạnh vênh vênh cái mặt lên mà cười.
- Con bạn thân của nó giờ đã thấy bớt nguy hiểm nên vội bay tới nó (úi nhầm là chạy mới đúng) – Ê ê mày có sao hok – Vừa nói vừa sờ soạng trên người nó.
- ế ế mày làm cái quái gì thế, tao có bị làm sao đâu, chưa có rớt miếng thịt nèo hết, hehe
- Còn ở đó cười nữa nãy giờ làm tớ lo muốn chết, tưởng có đánh nhau nữa òi chứ – Băng nói mà mặt hok còn miếng máu.
- Lo gì, có đánh nhau thì càng vui chứ sao!!! – Nó vẫn bình thản nói.
- Đồ ngốc, hồi nãy hok nhờ cáianh kia thì tiêu rồi còn gì,… – Băng nói mà xoay xoay tìm anh chàng kia – Ủa, mà anh ta đâu òi.
- Giờ nó mới nhớ ra và loay hoay tìm kiếm ân nhân – ừa hé, mất tiu òi, đi đâu òi ta – Nó không nhìn thấy anh ta nhưng nó nhìn thấy 1 cành bông hồng và 1 lá thư, nó mở ra…trong đó co 1 tấm hình có hình chim hải âu của băng nhóm nó và 1 lá thư.
Hi nhox!
Chắc nhox hok bít anh là ai phải hok nè!!! nhưng đừng suy nghĩ quá nhìu cho căng thẳng đầu óc nhé! 2 chúng ta sẽ sớm gặp nhau thui,…à với lại anh sẽ giữ bí mật cho nhox, pipi nhox!!!
kí tên
thiên thần hộ mệnh của nhox
- Nó vẫn đang suy nghĩ về danh tánh của người bí mật kia thì sao lưng có người kéo tay nó và nói với Băng -”cho tôi mượn cô ấy chút nhé!!! – Thế là người đó kéo nó tới sân thượng, chẳng hiểu mô tê gì mà bị kéo lên đây với lại đang mệt nên dồn hết sức mình mà hít hít lấy không khí, đến khi người kia lên tiếng.
- Em là Băng phải hok? – Người đó nói với giọng trầm trầm sâu lắng.
- Nó quay lên nhìn thì mới nhận ra hok phải người lạ mà là…người quen....
« Trước1...34567...39Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ