NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Anh không cho tôi về thật sao, tôi còn chưa xin phép gia đình mình, mong anh cho tôi về vì tôi còn chưa thông báo cho bố mẹ tôi biết là tôi sẽ phải dọn ra ngoài sống…?
Trường ngắm Hồng, và trong mắt anh có một cái gì đó rất lạ, anh bảo nó:
- Em vừa nói gì với anh nhỉ, “tôi” à, vui thật, em lại vi phạm hợp đồng nữa rồi, mà em có biết như thế thì anh không thể không phạt em…!
Hồng sợ nhưng nó cứng cỏi đáp:
- Anh muốn gì, tôi…!
Trường nắm chặt lấy tay của Hồng anh bảo:
- Nếu em không sửa được thì anh có cách này rất hay, anh nghĩ cô vợ của mình cần thực hành lại cho nhớ, kẻo mai mà lại quên thì khổ cho anh lắm…!
Hồng cố gỡ tay của Trường ra, nó chán nản hỏi:
- Anh sẽ dùng cách gì với tôi…!
Trường nheo nheo mắt trêu Hồng, anh bảo:
- Mỗi lần mà em quên như thế, anh không cần tiền của em, cái mà anh cần là cái khác của em…!
Hồng nhìn vào mắt anh, nó như đoán được cái ý nghĩ đen tối của anh nên nó run run hỏi:
- Anh cần cái gì của tôi…?
Môi anh khẽ nhếch lên và anh nhìn nó thật kỹ, anh bảo:
- Mỗi lần em xưng “tôi”, hay cãi lại lời anh thì anh chỉ cần…!
Trường cố kéo dài mà không chịu nói, làm cho con Hồng, vừa sợ vừa hồi hộp, nó hỏi dồn:
- Anh cần cái gì sao không nói phứt đi…!
Anh nói mà giọng thì cứ như là trêu đùa nó:
- Anh cần nụ hôn của em, đó là hình phạt, chỉ cần em hành động như vừa rồi, hay nói như lúc nãy thì anh sẽ hôn em, cứ như thế mà tính lên, bao nhiêu lần thì anh sẽ hôn em bấy nhiêu cái…!
Anh hài lòng bảo nó:
- Em thấy cách của anh thế nào…?
Con Hồng nó vừa kinh ngạc, nó vừa sợ, cái hình phạt oái oăm này mà tên Trường này cũng nghĩ ra được hay sao, trời ơi, có hình phạt nào vô lý như thế này không hả trời, mà sao mình không có quyền lợi gì hết, mình là nô lệ cho anh ta hay sao, tại sao mình cứ phải làm hết mọi yêu cầu của anh kia chứ, không được mình phải bảo vệ lẽ phải cho mình, mình không muốn mai sau sẽ phải hối hận như bản hợp đồng vừa rồi, ai cũng được nhưng tên này mình phải cứng rắn lên nếu không hắn lại được đằng chân lân lên đằng đầu thì mình hết đất mà sống còn gì.
- Anh có thấy mình vô lý quá không hả, tôi là đồ chơi cho anh hay sao, mà anh dám dùng tôi để giải trí cho anh là thế nào…?
Trường cười nhìn Hồng, anh bảo:
- Sao em không nói là dùng đôi môi của em đi có phải hơn không…!
Hồng tức nghẹn họng, tên này quá đáng thật mà, hắn muốn chết hả, đã vậy thì mình cho hắn chết, Hồng không gỡ tay ra được nó nâng tay của anh lên nó định cắn cho Trường một phát nhưng tay anh lại đang chảy máu, cái tên này đã bảo là phải băng bó và rửa lại vết thương kia mà, đến khổ vì cái tính ương bướng và cố chấp của anh ta.
Nó tức mình, nó bảo:
- Anh có phải là trẻ con không hả, tại sao tay anh thế kia mà anh không quan tâm đến nó là thế nào, anh định cho tay mình chảy máu và nhiễm trùng luôn hả, đúng là mệt với anh…!
Trường cảm động nhìn Hồng lo lắng cho mình, anh trấn an nó:
- Anh không sao đâu, chỉ bị nhẹ thôi mà…!
Hồng tức quá nên hét:
- Anh bị thế này mà anh bảo không sao là thế nào, hay anh định cho mình chết luôn…!
Trường cười, anh nói:
- Anh không sao thật mà…!
Con Hồng không lý gì đến nó nói:
- Thôi anh im đi cho tôi nhờ, bây giờ anh chờ ở đây để tôi đi lấy hộp thuốc…!">
Nhìn theo bóng Hồng khuất sau cánh cửa, Trường thở dài, anh không biết là nó lo cho anh có thật lòng hay không, bây giờ anh đâm ra nghi ngờ cả chính bản thân mình, anh không còn tin vào cảm giác của mình và anh sợ mình lại rơi vào bẫy một lần nữa, phải anh lại nhớ đến người bạn gái cũ của mình, người mà đã suýt chút nữa làm vợ của anh, cô ta cũng lo lắng và quan tâm chăm sóc cho anh như con Hồng, anh đã cảm động và hạnh phúc biết bao, anh tưởng rằng, mình đã tìm được một người thật sự yêu thương và quan tâm tới mình, nhưng mọi thứ đã đảo lộn lên hết cả, cô ta chỉ muốn lợi dụng anh và tiền của anh thôi, từ đó anh cảm thấy sợ, anh không còn tin vào đàn bà nữa, anh nên làm gì bây giờ, anh tự hỏi là liệu Hồng có giống cô ta không, cô ấy có khi nào đối xử tốt với anh vì tiền và địa vị của anh không, nếu cô ấy đúng là như vậy thì anh sẽ như thế nào, anh có hận và sẽ làm gì Hồng không…?
Hồng chạy biến xuống phòng khách, nó biết hộp thuốc để ở chỗ nào, vì chính nó cất vào đấy mà, ông Tài nhìn thấy nó lo lắng và đang tìm cái gì đấy nên hỏi:
- Cô chủ cần tìm cái gì à…?
Hồng ngước lên nhìn ông quản gia tốt bụng, nó lễ phép nói:
- Dạ, cháu đang tìm hộp thuốc cháu mua lúc chiều…!
Ông Tài cười, ông nghĩ xem ra cậu chủ của mình hạnh phúc thật vì từ nay cậu đã có một cô vợ tuyệt vời như thế này rồi còn gì.
- Để tôi lấy cho vì tôi đã cất nó lên đây rồi…!
Con Hồng mừng quá, nó bảo:
- May mà có bác, nếu không cháu sẽ phải tìm đến sáng mai mất vì cháu cứ tưởng nó ở đây…!
Tìm một hồi ông lôi được một hộp gỗ nhỏ, ông đưa cho Hồng.
- Đây, thưa cô…!
- Dạ, cám ơn bác nhiều…!
Nó cầm lấy và chạy nhanh lên lầu.
Thấy cái bóng dáng nhỏ nhắn của con Hồng đang chạy lên cầu thang, ông Tài mỉm cười sung sướng, ông không ngờ là nhà này lại có hai cô gái bước vào đây, họ đều trẻ trung, xinh đẹp, và tốt bụng, nhưng mỗi đứa cho ông Tài những ấn tượng khác nhau, Loan cho ông cảm giác như người cháu đi xa về mới gặp mặt, nó vô tư hồn nhiên trong sáng, nó là đứa cần có ai bên mình để chăm sóc, và an ủi vì nó trẻ con quá và hay khóc nữa, Hồng thì ngược lại, nó mạnh mẽ, quyết đoán, tốt bụng, nó biết chăm sóc và an ủi người khác khi cần nó.
Trong cả hai đứa, ông thích con Hồng hơn, mà hình như ông càng ngày càng yêu quý nó như Trường thì phải, ở nó ông thấy nó là một đưa hồn nhiên trong sáng, giúp đỡ người khác mà không toan tính điều gì, như vụ con Loan chẳng hạn, tại sao nó phải đem bản thân mình ra ký hợp đồng làm gì, nó có được lợi gì đâu, cứ cho là vì 15% tổng số tiền của gia đình Trường và cái chức vụ kia đi, thì cũng đâu đáng cho nó làm vậy, nhưng ông cũng không yên tâm lắm, biết đâu, nó cũng là một con cáo già như con bé kia thì sao, không được ông cần phải quan sát nó, và cho người theo dõi kiểm tra mới được, ông không yên tâm nếu như con Hồng nó làm cho Trường bị tổn thương, vì Trường đã đau khổ lắm rồi, cậu ấy cần ai xoa dịu vết thương hơn là cào xé cho nó to ra.
Ông lại lo lắng và thở dài, nếu lần này mà còn như vậy nữa thì ông sợ Trường sẽ không đứng lên được mất, nhờ ngày mẹ cậu ấy mất, ông đã phải khó khăn lắm mới làm cho cậu ấy nguôi đi, Trường bỏ ăn, bỏ uống đi lang thang ngoài đường, nghĩ đến cái cảnh cậu ấy bị dầm mưa rồi nắng, mà lại đói khát nên ngất xỉu ngoài đường là ông lại sợ, khi cơn đau này qua đi thì cậu ấy lại bị thất tình và bị lừa dối, Trường suốt ngày rượu chè, anh luôn về nhà trong tình trạng say xỉn, anh chán đời nên lao vào cuộc chơi tình ái.
Ông đã phải khuyên cậu ấy hết lời cậu ấy mới tạm nguôi ngoai, rồi Trường còn bị chính bố mình đuổi ra khỏi nhà vị bị nghi oan lấy cắp cổ phiếu của công ty, và là nội gián cho công ty khác, ông Tài đã cho điều tra, ông muốn biết ai là tác giả của việc làm kia, ông nhận được kết quả mà không ngạc nhiên lắm, thật ra mọi chuyện là do hai mẹ con bà Thắm làm, bà ấy không muốn Trường cướp đi tài sản của thằng con trai mình, bà ta đã thành công, Trường phải dọn đi, thật ra cậu ấy đã muốn đi từ lâu lắm rồi nhưng vì nghe lời ông mà phải chịu nhiều oan ức, nên ông mong cuộc đời này cho Trường được những gì mà cậu ấy muốn, lẽ nào chỉ là một chút hạnh phúc thôi mà cũng không được....
« Trước1...6869707172...96Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ

Polaroid