Insane
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Hay One Way Ticket Full Online

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

“Dạ, thầy cho em gửi bản photocopy bài tập tiếng Anh của cô cho các bạn…”
Em len lén đưa mắt nhìn về phía cuối lớp, chỗ tôi đang ngồi. Mấy thằng con trai nhao nhao cả lên.
“BQ nhìn tao kìa, sướng quá.”
“Mày đang mơ à, nhìn tao đấy.”
“…”
Tôi bật cười, huýt sáo một tiếng, em lập tức quay mặt sang chỗ khác, hình như có chút ngượng ngùng…
Để trêu một tí xem, tôi lấy điện thoại ra bấm số…Em giật mình, lấy tay đặt lên túi quần đang run run. Bắt gặp nụ cười khoái trá của tôi, em lườm một cái thật là đanh đá, trong lúc tôi vẫn liên tục nhá máy…
“Cả lớp trật tự.”
Ông giáo già gõ thước, lên tiếng trấn áp sự ồn ào.
“Em còn gì nữa không?”
“Dạ…không.” Giọng lí nhí.
“Được rồi, bài tập giờ ra chơi thầy đưa cho lớp trưởng phân phát, em có thể về lớp.”
“Dạ…”
Cô bé mít ướt bước ra cửa trong lúc vẫn liếc mắt nhìn, rồi đưa nấm đấm lên thay cho lời cảnh cáo. Cũng dữ dằn đấy, không hiền như mình nghĩ…

Đến lượt túi quần tôi run lên, có tin nhắn…
“Hay ha, dám trêu tui. Hên là để chế độ silent, không là chết rồi.”
“Có sao đâu, đùa chút mà. Hồi nãy làm gì nhìn tui hoài thế.”
“Ai mà thèm. Đang tưởng tượng à?”
“Thế à, coi như không có phước đó vậy.”
“Phước đức gì ở đây?”
“Thì được người đẹp để ý”
“Thôi đi, dẻo miệng thế.”
“Mà quên nữa, phải xưng là em với tui đó nha.”
“Mơ à?Làm gì mà tui phải gọi là anh?”
“Tui lớn hơn một tuổi. Không gọi là anh chứ là gì?”
“Thế à?Vậy tại sao học cùng khóa?Đừng có xạo.”
“Thiệt mà, hồi đó đi học trễ một năm.”
“Tại sao?”
“…”
“…”

Reng…reng…reng…
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã đến, cả lớp nhao nhao ồn ào mặc cho ông thầy khan cả cổ dặn dò, nào là về nhà nhớ xem lại bài giảng, nhớ làm bài tập được giao…Nhiều thứ quá, tâm trí bọn nó bây giờ đang chạy nhảy ngoài kia mất rồi, làm sao nghe được những lời đó.
Tôi lấy cái mũ đội lên đầu, bước ra khỏi chỗ ngồi.
“Này, đi đâu đấy?”
Tiếng thằng Đức kế bên vang lên.
“Đi xuống căn tin, có gì không?”
“Lên lớp Anh đúng không?Hồi nãy tao thấy rồi…” Nó cười bí hiểm.
“Ừ…”

Tại sao lại chọn cái phòng này làm lớp của mình, nằm tuốt trong kẹt, vừa u ám vừa bất tiện. Mỗi lần muốn đi lên xuống cấu thang là phải nguyên một vòng, thật là khó chịu.
Tôi đứng trước cửa lớp, nhìn vào tìm kiếm.
“Bạn kiếm ai?”
Cô bé lớp trưởng dể thương tươi cười hỏi. Giờ mới dể ý kĩ, lớp này nhiều con gái xinh thật, hèn chi thành tâm điểm của cả khối.
“BQ có trong lớp không?”
“Có, bạn chờ chút. Q ơi…”
Cô bé xoay đầu vào cất tiếng gọi.
“Ủa mới đây mà, chạy đi đâu mất rồi?”
Tôi thừa biết là em trốn ngay khi thấy tôi rồi mà.
“Thôi mình về.”
“Không đợi một lát à?Chắc nó đi đâu đó chút thôi…”
“Không sao. Chào bạn.”
Mỉm cười bước xuống cầu thang, tôi lấy điện thoại ra, vừa đi vừa bấm:
“Tui đi xuống căn tin, trốn tiếp đi nhé. Không ra thì từ nay về sau khỏi gặp.”

“Này, đi gì mà nhanh thế…”
Em chạy theo xuống sân trường, vỗ vai tôi nói.
“Không phải không muốn gặp à?Sao giờ xuống đây thế?”
Tôi cười thích thú.
“Thì…”
Nhìn điệu bộ lúng túng của em, tôi bật cười.
“Mới chạy có chút xíu mà thở dốc ghê vậy.”
“Chút xíu gì?Ba tầng lầu đó…”
“Cầm lấy…”
“Gì vậy?”
“Lau mồ hôi đi. Hay muốn tui lau giùm.”
Em giật tập khăn giấy, đỏ mặt hờn dỗi:
“Không cần…”
“Ha ha…”
Từ hôm đó, cứ mỗi giờ ra chơi, không kể sánghay chiều, hoặc những lúc tan học, tôi và em đều gặp nhau, cứ ai được ra sớm hơn thì lại đến lớp tìm người kia. Không xuống căn tin ăn quà vặt thì lại tìm ghế đá dưới bóng cây tonào đó ngồi nói chuyện. Mỗi lần bắt gặp tôi vànhóc đùa giỡn hơi thái quá, ôm vai vịn cổ nhau thì ánh mắt em lại xuất hiện tia lửa. Mà hình như dần dần nhóc cũng ghét em ra mặt. Phiền phức thật, thôi cứ giả làm đà điểu, chui đầu vào cát, không nghe không thấy…

“Này, tao hỏi mày một chút.” Thằng H gọi tôi trong lúc đang ngồi phì phèo điếu thuốc ở quán cà phê bên đường.
“Sao?”
“Mày…đang cưa con BQ hả?”
“Điên à?” tôi cười lớn.
“Thế mày có thích nó không?”
“Cũng không.”
“Vậy đừng đi chung với nó nữa.” nó lên giọng.
“Tại sao?Là bạn đi chơi với nhau có gì bất thường à?”
“Mày biết là tao thích nó mà. Mày cứ kè kè với nó, tao thấy khó chịu, hiểu chưa.”
Tôi búng cái tàn thuốc đang cháy dở trên tay ra xa, lấy một điếu mới trong bao châm lửa.
“Tao bảo này H, mày thích nó là chuyện của mày. Có cưa được nó hay không cũng là chuyện của mày. Tao không quan tâm, cũng không xen vào, lại càng không muốn giành giật, nhưng mày đừng có ra lệnh cho tao như vậy chứ.”
“Mày đã không thích thì tránh xa nó ra. Lảng vảng ở gần làm gì?Tao không thích cái kiểu chướng mắt đó.”
“Từ khi nào mà tao phải nghe lời của mày thế?”
“Hồi đó thì chê này chê nọ, bây giờ thì lúc nàocũng đi chung. Không phải muốn phá đám chứ là gì?”
“Mày sợ thất bại à?”
“Tao mà sợ?Mày nghĩ mày là ai?” Nó bực bội.
“Tốt. Thế thì cạnh tranh công bằng nhé. Bắt đầu từ bây giờ tao cưa nó đấy.”
“Được. Thích thì chiều.”
Nó đứng phắt dậy, quay mặt bỏ đi.
Tôi nhìn theo cười nhạt, đưa điếu thuốc đangcháy dở lên miệng, xiết một hơi dài rồi từ từ nhả khói…
“Đại ca, giành với nó làm gì?Anh cũng đâu thích BQ đâu.”
“Tao không thích cái kiểu lúc nào cũng tưởng mình là người bề trên của nó.”
“Làm thế mất lòng bạn.”
“Bạn?Mày không thấy thái độ nó à?Nếu nó coi tao là bạn thì tao sẵn sàng chiều ý. Còn đằng này thì sao?Tao ghét cái kiểu lúc nào cũng ỷ vào ông già quyền thế của nó. Cứ nghĩ có tiền là muốn gì cũng được à?”
“Ừ…”
“Chả qua là mình giúp được cho nó, nên nó không khinh bỉ mình như mấy đứa khác thôi. Thế mà gọi là bạn à?Mày không thấy thằng Đức hả?Nhà có thua gì nó, nhưng có bao giờ mà phách lối, đè đầu người ta như nó chưa?”
“Cũng phải…”
“Thôi đừng quan tâm, xuống đồng tiến đá banh cho khỏe. Cứ mặc kệ nó.”
“Ừ, thôi mình đi…”
……
“Này, chờ Q với.”
“Chậm như rùa.”
Sao lúc nào cũng hối hả thế không biết.
“Thấy ghét, làm gì mà đi nhanh vậy?”
“Có nhanh đâu, tại Q chậm thì có.”
“Xạo…”
“Sao hôm nay không mặc áo dài?Đầu tháng mà.”
“Áo dài nóng nực khó chịu lắm, thích mặc đồng phục thể dục hơn.”
“Thấy Q mặc áo dài xinh hơn…”
“Vậy lần sau Q mặc…”
“Ha ha…”
“Trêu Q phải không?Mà Q nói rồi, thích làm con trai cơ.”
“Thế à?Làm con trai thì chỉ thích con gái được thôi, Q mà thích con trai là bị kêu bê đê đó.”
“Thì sao?”
“Có chắc là không thích ai không?”
“…”
Đáng ghét thật, cố ý trêu mình đây mà.
Tuy là bây giờ thân nhau hơn, lúc nào trong trường cũng đi chung với nhau, hắn thừa biếtlà mình thích hắn chứ có phải là không đâu. Mình nói với hắn mình thích hoa bách hợp, chỉ nói cho mình hắn nghe mà thôi, rồi khi lên mạng mình còn để status:
“Ai biết tui thích hoa gì, tui lấy làm chồng.”
Rõ ràng quá còn gì…Vậy mà vẫn không thèmđá động, cứ trơ trơ ra đó. Trong lúc mấy đứa con trai còn lại nhao nhao bay vào hỏi…
Chẳng lẽ bắt con gái phải chủ động mở lời trước sao?Không được, quê chết mất. Người gì mà kì cục, gàn gở.
Mình không chịu nổi mùi thuốc lá, bởi vậy ở nhà mỗi lần hút thuốc là bố phải đi ra ngoài. Mình nói hắn bỏ thuốc lá đi, hại lắm vậy mà không chịu nghe. Nhưng mà cũng dễ cưng đó, biết mình ghét cái mùi nồng nặc khó chịu đó, mỗi lân đi chơi với mình, hắn đềukhông hút. Tính ra cũng không đến nỗi vô tâm cho lắm....
« Trước1...2728293031...36Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ