XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Từ Một Thằng Gay Em Đã Lột Xác Bá Đạo Như Thế Nào

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Ngày hôm qua 19-11-2011 khoảng 2h45 em ngồi nói chuyện cùng mình và Mr.Magic. Sau đó em và mình đã tới quán karaoke (mấy đứa bạn mình rủ đi và đang hát trong đó, mình và em tới sau) bước vào tổng cộng có 5 người, mình và em, hai đứa em gái và 1 thằng bạn. Ở trong đó, lần đầu tiên mình được ngồi và nhìn em gần hơn, lâu hơn.
Xin lỗi anh Liêm (một người đặc biệt, chap sau sẽ nói đến) vì đã phá vỡ kế hoạch của anh
Gởi đến những người đã đọc, chia sẻ và động viên mình suốt thời gian qua.!!!
Những người bạn của tôi: Viết Thịnh, Lâm Tuấn, Tiến
Người anh mà tôi tình cờ quen trên facebook này: Re Mondu (Thanh Nguyen)
Và một số người bạn khác của tôi trên facebook này.
Trong 3 tháng qua, mỗi lần đọc những bình luận của các bạn, đùa vui có, lời khuyên có, góp ý cũng có nhưng dù thế nào đi nữa, mình thật sự thấy rất vui vì những điều đó là nguồn động lực đối với mình, có thể có nhiều người trong các bạn mình chưa gặp thật sự cũng như chưa quen biết thật sự nhưng mình biết chắc chắn một điều rằng, các bạn luôn bên cạnh mình và ủng hộ mình dù mọi chuyện có thế nào đi nữa. Đó chính là những gì mình cảm nhận được từ những dòng chia sẻ của các bạn trong suốt thời gian qua.
Những dòng nhật ký của mình có lẽ cũng đã sắp kết thúc. Cũng đã đến lúc nói hết với em những gì mình ấp ủ bấy lâu nay. Và dù kết quả là gì đi chăng nữa, mình vẫn cảm ơn các bạn, rất nhiều, nhiều lắm, những người bạn của tôi…
Và sau đó là màn tỏ tình của em các bác ạ. Cuối cùng một kết quả phũ phàng, Thanh chỉ xem em như là một người anh, tất cả chỉ là con số 0 mà thôi. Sao lại như thế được. Phải chăng em đã ngộ nhận.
Lúc này em chợt nhận ra rằng, Thanh không thích em và em cũng chả yêu cô bé một cách thật lòng. Có nhiều chuyện xảy ra mà em chưa kể với các bác. Thanh vì hoàn cảnh quá khó khăn cuối cùng đã quá lợi dụng em và em cũng quá ảo tưởng vào cái gọi là trai tài gái sắc. Em đã quá lầm, em tài gì, đã thật sự như vậy chưa. Giờ em mới đủ thông suốt để suy nghĩ lại mọi việc.
Chuyện Thanh mượn xe em từ 1 tuần 1 lần dần dà đến 1 tuần 5 lần.
Có công việc gì hay nhờ em giúp mới gọi cho em.
Phải chăng em đã quá mù quáng, cái tính hiếu thắng của em đã cho em một bài học nhớ đời. Em không buồn các bác ạ. Thật sự đấy, vì đây đâu phải là tình yêu thật sự. Cái tính hiếu thắng, trẻ con, nó, nó chính là thủ phạm. Từ trước tới giờ, em không tin vào cái gọi là duyên phận, tình yêu là phải như em, phải như thế. Nó phải có sự bắt buộc, nhưng em lầm, lầm thật sự các bác ạ. Em đau không phải vì không được đáp trả mà em đau vì đã quá phí hoài thời gian.
Em thật sự, thật sự quá tiếc về khoảng thời gian đó, tại sao em lại không nhận ra sớm…
Thanh là người giúp em nhận ra được, thế nào là sự lợi dụng tình yêu của người khác dành cho mình.
Vấp ngã thì phải đứng dậy. Chợt nhớ tới câu nói của anh Liêm:
“Anh sẽ cho nó thấy rằng, nó không chọn anh là một sai lầm của nó”
Anh Liêm, ArtS7yle Team và những người bạn đã sát cánh cùng tôi…
HÃY GIÚP TÔI.
CHAP 8: NGƯỜI THẦY
Sau vụ đó thì em với Thanh ít gặp nhau lắm. em cũng mau quên đi. Nhưng cái cơn tức trong người em nó cứ âm ỉ các bác ạ.Trách thì có trách Thanh lợi dụng em nhưng tức là tức cái tính hiếu thắng trong người em. Em tự nhủ không được như thế này nữa, mình phải tập luyện nhiều hơn nữa. Em thay đổi quan điểm rằng “tình yêu có lúc tự tìm đến với ta trong đêm tối cô đơn”. Và bây giờ trước tiên em phải thay đổi cái tài trong con người mình, vì vốn dĩ, em chả có tài cán gì cả, chỉ là do em ngộ nhận, biết được vài trò ảo thuật lừa con nít, được mọi người ngạc nhiên thì em đâm ra hoang tưởng. Không, không thể thế này được.. Em phải có tài thật sự…nếu như Bảo Ân là người khơi nguồn cho em cảm hứng về những trò ảo thuật thì anh Liêm chính là người phát triển cho em niềm đam mê đó. Tuy nhiên, trước tiên em học không phải là ảo thuật.
Thất vọng tràn trề, em nghĩ mình phải kiếm cái gì hay để học cho có cái tài, thế là em về học guitar, mới chơi em mua cây tầm 350k thôi, thêm cuốn sách hướng dẫn 20k nữa. Em về tự nhìn sách mà học. Không thầy, không một ai hướng dẫn cả. Nhớ buổi đầu bấm đau mấy đầu ngón tay quá, em hơi nản, nhưng cố gắng một hồi nó quen, ngón bị chai đi, không còn đau nữa, không hẳn là không đau nhưng bấm thật lâu nó mới đau. Đó chỉ là mới học gam.
Muốn tự mình vừa đàn vừa hát thì phải tập riêng nữa.
Ban đầu là quạt chả, quạt chả đã khó rồi. Ngồi quạt theo một vòng hợp âm, thấy khó vãi ra. Nhưng cuối cùng quạt cũng ok.
Thứ hai là vừa quạt vừa hát, ôi mẹ ơi, quạt không đã thấy khó rồi, vừa quạt vừa kết hợp hát cho đúng nhịp nói thật em định bỏ luôn guitar đấy ợ. Nhưng mà tập tới đây rồi em đâu có nỡ, thế là bỏ thời gian ra xơi luôn, một ngày em dành 8 tiếng tập guitar, thành công mỹ mãn. Kết quả…
Em học guitar ổn, trình độ khá. Biết quạt chả, các điệu slow suft, Pop ballad, Pop rock, đàn được nhiều bài nhạc hit. Em tự hào vì mình cuối cùng cũng đã có một cái gì đó do bản thân mình tập luyện mà nên, một cái tài mà nhiều thằng con trai muốn có, chơi guitar.
Và người làm tài năng của em phát triển mà ngay cả em cũng không ngờ được là đây.
Tên của anh là Quốc Liêm (cũng là một vozer nằm vùng chưa lâu), lớn hơn em hai tuổi. Một ảo thuật gia đường phố và là trưởng nhóm ảo thuật đường phố “N.a.N” (nhóm ảo thuật mạnh nhất Đà Nẵng lúc bấy giờ nay nhóm đã đổi tên thành ArtS7yle). Quen anh từ năm 12 nhưng em không kể đến vì riêng chap này em sẽ dành cho anh – có thể nói là một người thầy của em.
Quen anh một cách thật tình cờ. Hôm nọ, em lên net tìm hiểu về ảo thuật các bác ợ, nhưng mà trên mạng chả có trò nào hay, quanh đi quẩn lại toàn những trò lừa con nít. Em cũng hơi nản, rồi tình cờ kiếm được cái forum về ảo thuật, em đăng ký một nickname sau đó ghi đầy đủ thông tin như nơi ở, ngày sinh…
Đăng nhập vào diễn đàn, ôi shit, chả có gì hay, toàn là chém gió, buôn bán, chẳng thấy hướng dẫn đâu (sau này mới biết em ngu), thế là em thất vọng ra về. Chả có cái gì mới.
Một ngày kia, đang online yahoo…
Mr.Magic: “Buzz”
Em: “?”
Mr.Magic: “Em ở Đà Nẵng hả”
Em: “Ừh, anh là người học ảo thuật hả” (sở dĩ em hỏi vậy vì Magic trong tiếng anh có nghĩa là ma thuật, ảo thuật)
Mr.Magic: “Ừh, em học ảo thuật lâu chưa”
Em: “Em mới học thôi anh, anh chơi lâu chưa”
Mr.Magic: “anh cũng mới chơi thôi”
Em: “thế anh đi street lần nào chưa?” (street là thuật ngữ chuyên môn chỉ việc đi diễn ảo thuật đường phố)
Mr.Magic: “Rồi”
Blah blah một hồi thì được biết anh cũng ở Đà Nẵng, thế là anh hẹn đi uống cafe nói chuyện.
Vài hôm sau thì buổi hẹn cũng đã tới. Địa điểm là một quán cafe cóc. Dựng xe xuống, em cũng đã nhìn thấy anh Liêm.
Trên bàn là 1 bộ bài màu đen, khá lạ mắt, anh Liêm ngồi đó, dáng ngươi hơi thấp. Em mon men lại gần.
“Anh là anh Liêm hả?” – Em thắc mắc
“Ờ, em ngồi đi”.
Sau đó anh Liêm kêu em biểu diễn thử xem nhưng em có biết cái gì đâu, toàn trò lừa con nít mà có mỗi vài trò, em nhớ hình như là có diễn 1 trò gì đó nhưng chả đặc biệt.
Anh ngồi một hồi sau đó rút bộ bài ra. Anh kéo nhẹ, bộ bài được rải ra từng con hướng thành một đường thẳng, mà không, trông nó giống con rắn hổ mang các bác ạ. Cực đẹp.
OMG. WTF, thần thánh phương nào đây (nói thật lúc đó em như đang ở CASINO diện kiến thần bài trong phim các bác ợ), quá hãi. Không ngờ nó lại là có thật. Nó có tên là ANACONDA thuộc thể loại XCM. Nói ra các bác cũng chả hiểu, cứ hiểu tên chiêu đó là ANACONDA (rắn khổng lồ) là được. Lên youtube mà search với từ “Anaconda by Bone Ho”.
Sau 5 giây thì em hoàn hồn lại. Em thật sự không tin vào mắt mình các thím ợ. Thế là từ đó bắt đầu cà phê cà pháo với anh nhiều hơn....
« Trước1...5678910Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ