↓↓ Truyện Đã Nhớ...Một Cuộc Đời! Voz Full - Mr Friday
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Mẹ cha mày… Đi suốt hôm ý không về thăm bà lần nào…
- Thì bây giờ cháu ở đây rồi còn gì? Bà mệt ạ?
- Ừ, nó trở trời… Nên mệt quá, mày pha bà cốc nước cam, người ta biếu ở trong tủ ấy.
- Vâng… – Pha luôn cho ông một cốc để đó, qua đỡ bà dậy uống xong rồi qua bên ông…
Thấy nó ông nở nụ cười móm mém mà nắn tay nó…
- Thằng này, sao mày gầy thế hả cháu… – Bàn tay với làn da nhăn nheo của ông… Cầm tay nó… Nó mời ông uống cốc nước cam…ông bảo…
- Mai dỗ cụ, bảo bố mẹ mày sang mà làm nhé, ông bà thế này không làm được… – Nó cũng quên khuấy mất đã tháng mười, hàng năm những ngày này, nó thường háo hức, vì sẽ được họp mặt, rồi ăn cỗ, quan trọng hơn là trong đó nó sẽ được ăn thịt @@.
- Vâng.
Ngồi nói chuyện với ông bà một lúc thì nó đến nhà các bác, chào hỏi gia đình vui nhất là nó được gặp mấy ông anh cùng các cháu của nó, đông lắm… Có đứa chỉ mới một tuổi, có đứa lại lớp mười rồi @@.
- A chú M về, chúng mày ơi, thằng Tú đi gọi chúng nó về đây.!- Thằng Hoàng thằng con của ông anh lớn nhất gào lên…thằng này này cũng là thằng to xác nhất… Có thể nó không có bạn, nhưng với gia đình của nó thì chưa bao giờ nó thiếu người chơi cùng những đứa cháu nghịch như quỉ… Bọn này quí nó nhất vì nó gần tuổi và hay bày trò chơi để mấy đứa đều cùng chơi được.
Sau tiếng gọi, y như rằng… Một lũ trẻ con lúc nhúc đến… Gào vang nhà bác cả ra…
- A chú M chú M…!
- Chú đi đâu mà mãi mới về với chúng cháu thế…!
- Chú ơi ra đồng thả diều đi chú… – Thằng ngu này, tháng mười đi ra đồng thả diều để sun người à.@@
- Thôi, mấy đứa chơi với nhau đi… Để lần mai, giờ muộn chú phải về.
- Eo, chán chết… Chú M lớn, đầu to không chơi kìa anh em…
- Thằng nào nói thế, muộn tao phải về đấy chứ, mai rồi chơi… Mà mai sang cụ làm cỗ giỗ nhé… Bảo bố mẹ với ông bà chúng mày thế.
- Vâng… Thích quá có cỗ chúng mày ạ… Hêhê… Thôi bọn cháu về đây…
- Ừ…
Hôm sau ăn cỗ thì lại gặp các bác hỏi han… Cũng không có gì đặc biệt nhiều.
Hết tuần nó lại bắt xe lên HN… Nó mua thêm một bọc bánh giầy cả mặn với ngọt, đặc sản quê nó, cho bà cô háu ăn trên kia.
Xuống xe lại bắt xe ôm về phòng… Vì quá say xe, thành ra mệt… Đến phòng nó ngủ luôn chả thèm ăn uống gì cả… Chiều sang quán làm vậy, nghỉ đã rồi còn gì nữa.
Chap 31:
Ngủ dậy mà bã hết cả người, uể oải ngồi trên giường… Say xe thật kinh khủng, người nó thậm chí còn hơi nôn nao sau một giấc ngủ khá dài… Khát nước như là đang cháy cổ, nó tiến đến cái bình nước chả thèm rót ra cốc mà tu luôn… Ở có một mình chứ có ở với ai đâu mà sợ mất vệ sinh.
Đã cơn khát rồi nó vào WC rửa mặt cho tỉnh xong thay quần áo để ra quán… Hazzj, không biết có nên mang theo đàn không nhỉ… Thôi kệ cứ mang đi cho chắc vậy, đằng nào thì có còn hơn không, một tuần không chơi, đến rồi còn gì nữa… Nó cũng muốn chơi. Để ra ngoài quán chơi luôn, tiện cả đôi đường hehe… Tầm này quen rồi thì cũng chả ngại khách nhìn nữa.
Lại lóc cóc con xe trên đường HN, ồn ào và đông đúc là hai cái đầu tiên nó thấy được. Chán thật, ngoài đường thì toàn mùi động cơ, không khí đã oi rồi còn chen trúc nhau… Mà cái thời tiết này cũng lạ… Trời thì âm u nhưng lại nóng… Chán không tả được, nó là chỉ thích mùa đông thôi, ,
Đến quán mới nhớ đến món bánh mua tặng chị… Tưởng quên, may mà lúc ngủ nó lại để trong rọ xe… Phù… Bánh này để lâu được nhưng sẽ cứng và dai, nên ăn được càng sớm càng tốt.
Gặp anh Vinh, ông cứ hỏi suốt, mới có một tuần mà ông cứ làm như một năm vậy, bắt tay bắt chân chán chê mới cho nó vào, còn đòi dắt xe hộ nữa chứ @@.
Vào trong thì cũng chả có gì thay đổi mấy, vô khu vườn của nó thì thấy nhỏ Mi với nhỏ Yến chạy như con choi choi… Khổ, một tuần để hai nhỏ làm một mình… Để cây đàn với bọc bánh trong quầy, nó lại bê giúp hai nhỏ…
- Ý… M về rồi à? Về quê mà không bảo với mình…hihi- Nhỏ Yến.
- Ngon nhỉ, đi về quê không nói lời nào… Để hai đứa tôi phải làm hết cả phần của M… Sướng.- Vừa về đã chảnh chọe rồi, con nhỏ M lại đang ở chế độ lạnh băng, thôi cũng chả dám trêu tức nhỏ làm gì, kệ nhỏ vậy. Nó cầu hòa.
- Uhm, mình xin lỗi nha, trường cho nghỉ lên mình về quê… Thôi để mình làm cho, hai cậu cứ để đấy.
- Không sao đâu M ơi, có gì đâu mà hihi… – Nhỏ Yến luôn vậy, hiền hòa với nó, chả như con nhỏ kia… Lúc dễ thương, lúc như con quỷ theo đúng nghĩa đen…
- Khỏi, một mình cậu cũng chả làm được hết đâu… Về quê có quà gì bỏ ra đây nhanh lên!…vừa thấy mang theo cái bọc đen gì cơ mà… – Thôi xong, mắt nhỏ này tinh thế không biết, quà này dành cho chị Huyền mà… Mà nhỏ đòi đúng kiểu cảnh sát bắt giao ra vật chứng ý, không đưa lại mang tiếng kibo, đưa ngộ nhỡ hai nhỏ ăn hết thì nói sao với chị Huyền… Mặt nó lúc đó nhìn thảm thôi rồi…hix
- Sao, không đưa à… Cái đồ ki bo này… Đã làm giúp cho rồi mà thế à… Cậu được đấy… – Nó mới đi một tuần mà nhỏ Mi sao điên nặng hơn thế này?… Sợ quá, ai giúp nó rước cái nỗi kinh hoàng này đi trời ơi là trời…
- Gì đó M?- Nhỏ Yến còn hỏi thêm mới ghê… Nó lúng túng…
- À…à… Bá…nh… Th…ôi… Mà…
- A…a…a…a…a…a…a, nhóc M! Về rồi hihi… – Phù cái giọng trẻ con và hồn nhiên này chả có ai khác ngoài chị… May quá vị cứu tinh đây rồi.
- Chị…
- Hihi… Nhóc con mới về à, mà tại sao về quê không nhắn tin lại cho chị hả nhóc kia? Bộ quên chị luôn à?… – Chị bám vào tay nó, đung đưa… Lắc qua lắc lại, vừa cười xong giờ mặt đã phụng phịu… Hồn nhiên thế hả bà, từ nãy chị vào, hai nhỏ kia nhìn thấy hết chị thân thiết với nó… Bà không ngại thì tôi ngại chứ bà kia @@.Nó tính gạt gạt tay chị ra…
- Em biết đâu, điện thoại em hết pin mà sạc lại để trên đây rồi… – Gạt tay ra không được, chị còn cầm chặt hơn mới chết… Chị cao hơn nó lên bắp tay nó lại cọ sát vào cái gì đó… Ôi trời ơi… Thiện tai…thiện tai… Mà chả hiểu chị xịt cái gì mà thơm dữ vậy… Cái mùi này còn quen quen nữa chứ @@.
- Được rồi, tha cho nhóc vụ này… Thế còn quà chị đâu hihi…nhóc bảo về quê sẽ mua quà cho chị mà… – Nhìn chị háo hức thế không biết.
- À có, nhưng có người đòi kìa… – Nó để mặt đểu đểu nhìn sang nhỏ Mi.
- Ủa, cái đó của chị Huyền à?
- Uhm, nhưng không sao, có nhiều mà… Hai cậu ra ăn xong làm tiếp… Được không chị?
- Thoải mái đi mấy đứa… Mà cái này ăn được hả nhóc?- Mắt chị sáng lên.
- Uhm, đặc sản quê em đó…
- Gì mà có vẻ ghê vậy… Cậu ra lấy đi…?
- M ra lấy đi hihi…
- Đúng đúng, nhóc ra lấy vô đây, chị tò mò quá rồi đấy hihi…
Chán thật, đã mang bánh về mà còn bị sai, con gái đúng là chúa khôn lỏi… Nó ấm ức nhưng cũng chả dám bật, ba oánh một không chột cũng mù @@… Đành lò dò ra lấy bánh....