↓↓ Đọc Truyện Học Sinh Chuyển Lớp Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
10 phút trôi qua, thế trận ở mức giằng co.Lớp anh tôi dưới sự điều tiết của vũ khí bí mật đang chơi chậm lại, rình rập và thản nhiên như đang chơi dẫn bàn vậy.
Ngựa non háu đá, lớp chúng tôi bắt đầu xuất hiện nhiều lỗ hổng cho đội bạn khai thác.Nếu không nhờ đến sự xuất thần của thằng Hà thủ môn thì có lẽ lớp tôi đã thua trắng lưng ngay từ đầu hiệp tới giờ rồi.
Linh vẹo phải lùi về sâu tham gia phòng ngự, tôi thì dạt hẳn về phần sân mình, nhưng đối phương cứ muốn trêu ngươi khi điều phối banh một cách thận trọng.Tôi và thằng Vẹo nháy mắt nhau, áp sát theo thế gọng kìm kẹp chặt ông anh vợ tôi lại.Đoạt banh.
Ngon lành, tôi dắt banh xộc về phía khung thành, đội hình lớp tôi lùi khá sâu nên không thể trợ giúp hai bên cánh được.Tôi một lần nữa rơi vào thế đối mặt với ông anh vũ khí bí mật.
Skill đã lộ, giờ cứ tiếp tục, biết đâu họ nghĩ một chiêu không xài hai lần.
Tôi thản nhiên xoay compa, vừa mừng thầm khi ông bạn đang lách theo hướng ngược lại.
Rầm, mất đà, tui té nhào nằm ụp xuống sân, chẳng khác gì con bò nhai cỏ, đất cát cỏ gì cứ dính hết vào miệng.
Thì ra lúc tôi xoay compa để né va chạm , ông số 10 đã lách sang một bên và bình tĩnh cản phá.Động tác nhanh, dứt khoát, chỉ có ở
những người điềm tĩnh và có thực tài.
Lão anh tôi chẳng vội vàng, dâng lên còn tặng tôi một câu:
- Trình cựu năng khiếu tỉnh nó khác với trình của xóm em trai ạ.
Tôi lê lết, chới với khi đối thủ của tôi lại nặng kí đến vậy.Bật dậy chạy về hỗ trợ phòng ngự.
Từ khoảng cách khá xa, tôi chỉ kịp nhìn thấy một đường cong từ cú cứa lòng của anh chàng số 10.Bóng vượt qua tầm với của thủ môn
bên tôi, đập vào cột dọc và bay thẳng vào lưới.Tôi buột miệng:
- Đẹp quá!
1- 1 cho hai đội, gió đã xoay chiều.Đội trẻ bắt đầu nao núng, thì có lẽ đội già đang thể hiện sự ranh ma lầm lỳ của mình.
Tôi không thuộc thể loại cố chấp, nên nghĩ cách tìm lối chơi mới.Bóng đá là tập thể, chẳng phải chỉ có mỗi mình tôi.Vượt qua ông anh đầy bản lĩnh và kĩ thuật cao siêu trước mặt là một cái gì đó khó khăn, nếu tôi cứ đâm đầu đua tranh, e rằng lớp tôi sẽ thua trắng.Bình tĩnh, tôi đập banh ra cánh, né vũ khí hạng nặng này ra.Hừ, tránh voi chẳng xấu mặt nào.
Nhưng đối phương hẳn đã đi dép lào trong bụng tôi, vừa mới mở banh, hàng hậu vệ đội bạn đã ập lên chiếm lại.Bọn tôi ngơ ngác lùi về bảo vệ sân nhà, trong sự o ép cực lớn của đội bạn.
Trước tới giờ, lớp tôi không quen cái kiểu phòng thủ số đông này, nên dẫm đạp lên nhau và không bọc lót là điều khó tránh khỏi.Nhận thấy sơ hở, một đường chuyền dành cho số 10 hạng nặng, tôi và Linh vẹo tái diễn thế gọng kìm, vây lại.
Bất ngờ, ông anh này nhả banh bằng cách dùng gót bàn chân tiếp thêm lực đập banh về góc cho ông anh tôi.Một pha xỏ mũi hai thằng phải khiến khan giả ồ lên thán phúc.Như được lập trình, ông anh tôi căng ngang và ông anh vợ nhẹ nhàng cắt mặt.2- 1 kết thúc cho một pha bóng mẫu mực.
Chẳng còn gì để mất, lớp tôi ùa lên , tràn sang sân nhà đối phương.Nhưng dưới sự chỉ huy của thủ lĩnh , lớp trên vẫn vững vàng.5 phút cho mọi cố gắng, khi mà banh cũng chỉ quẩn quanh ở giữa sân.Hễ vào sâu là bị ép bật ra.
Nhận banh trong tư thế khá thoải mái, tôi dốc banh dạt ra cánh, ông anh số 10 vội vàng theo lót.Trúng kế rồi, tôi xỏ kim lại vào giữa cho Linh vẹo, nó xộc banh vào trung lộ đối phương.
Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, tôi với Linh vẹo mới là người trúng kế.Bỏ mặc tôi, anh chàng số 10 đứng chặn đường lui của Linh vẹo, còn ở dưới hàng hậu vệ đã dâng cao, một thế vây hoàn hảo.
Tôi xông vào vòng chiến yểm trợ.Loạn đấu một hồi cũng chẳng thể tiến thêm.Cũng không thể mở banh cho ai cả, đành phải nhờ mày thôi, vẹo ơi.
Xộc thẳng banh vào trung lộ, tôi giả nhấp sút banh, hậu vệ đội bạn xoạc cản phá, nhẹ nhàng dừng banh và nhả lại cho Linh vẹo đang trên đà băng xuống.
Cú sut của vẹo tuy căng, nhưng lại bị lão vũ khí sinh vật che chắn.Bóng khẽ chạm người đổi hướng, uốn cong rớt xuống khung thành, trong khi anh Hoàng đã đổ người.
“cộp”
Bóng khẽ chạm mép dưới xà ngang, rớt thẳng vào lưới, trong tiếng reo hò của lớp tôi, và tiếng thở dài nhẹ nhõm của 11 thằng trên sân.May mắn một lần nữa lại mỉm cuời với 10a11.
Loạt penalty cân não sau đó, lớp tôi hoàn toàn thua trắng 5- 3.Tội đồ là thằng khỉ số 10 lớp tôi và thằng K.cận khi lần lượt bắn chim và nã thẳng thủ môn.
Bắt tay kết thúc trận, tôi đành phải dành ánh mắt khác cho ông anh cùng số 10 này, một bài học kinh nghiệm: không nên trong mặt mà bắt hình dong.
Lão anh tôi đắc thắng, cười toe toét trong cái gọi là hơi men chiến thắng, mặc cho chị Ngọc đang cầm chai nước kế bên.Còn tôi lững thửng đi ra sân, thản nhiên đón nhận.Thua tâm phục khẩu phục.
Dung và Ngữ Yên đứng đó nhìn tôi, chắc đang chờ động viên.Tôi thản nhiên đến mức bất ngờ, khiến cả hai chẳng biết động viên làm sao:
- Không có ai cho nước uống nữa à!
- Không thèm!
Đấy, là con trai nhiều khi phải nhẫn nhịn.So ra không những tôi thua người ta cái trình banh bóng, mà so với lão anh tôi, số tôi khổ hơn nhiều, nhiều khi không cần thì nó tới ào ạt, giờ khát khô cổ thì chẳng có một tí nước nào.Bên kia sân, lão anh tôi đang khoa tay múa chân với chịNgọc, còn chị thì mỉm cười chăm chú lắng nghe.Một tuần việc nhà, ôi đời!
CHAP 42: THẤP CỔ BÉ HỌNG
Càng đến gần ngày 26- 3 , không khí trong trường sôi động hẳn lên.Gì chứ đời học sinh nghe đến cắm trại là vui biết bao.Đâu phải năm nào cũng có cái trại hoành tráng như thế này chứ.Năm cuối cấp hào hứng một, lính mới ti toe như bọn tôi thì càng hào hứng gấp bội.
Dù chỉ gói gọn trong một ngày một đêm, và đơn giản chỉ là đôi ba cái trò chơi sinh hoạt tập thể, giao lưu, làm quen.Riêng văn nghệ thì chỉ gói gọn trong đội văn nghệ xung kích trường và tiết mục đạt giải nhất phải diễn lại.Mỗi lớp chỉ phải lo về khoản lều trại gọi là nơi chứa đồ, chứ cắm trại không lẽ leo lên đó nằm ngủ khò khò.À quên, còn phải nói đến trận chung kết nữa chứ.
Sau khi ăn hai ba cái cán chổi tét cả mông, tôi mới mò ra khỏi giường, lục tục vác cái balo quen thuộc lóc cóc nhảy lên xe bus để chào một buổi sáng đầu tuần gian nan.
Vừa lên tới lớp, không khí đã nháo nhào cả lên:
- Ê, T lại đây- Linh vẹo ngoát tay tôi lại đám anh em chiến hữu đang tụm đầu thành bàn tròn.
Nhảy lên ghế, ngó vào giữa, một bản phân công chi tiết toàn là mũi tên với sọc dọc tôi hoa cả mắt.Bộ bài, cây đèn pin, bánh mì, mì tôm, kẹo, bánh, nước ngọt.Hóa ra các ông tướng này đang lên kế hoạch cho vụ ăn chơi sắp tới.Tôi hào hứng nhào vào ngay.Gì chứ ba năm cấp ba thì chỉ có được cắm trại một lần, phải làm cho hoành tráng lên chứ.
- Ngồi lên bàn, dẫm lên ghế, trừ 5 điểm cho mỗi lỗi, tổng cộng 10a11 đầu tuần trừ 10 điểm.
Tiếng cờ đỏ vang lên, cắt đứng không gian hội nghị của anh em tôi.Khỏi phải nói là thằng nào phạm lỗi rồi, mãi hào hứng quá, tôi đã ngồi tót hót lên bàn từ bao giờ.
- Ngữ Yên à, nỡ lòng trừ điểm lớp mình sao, mình mới ngồi thôi mà.
- Vi phạm là vi phạm, nếu không phục mình sẽ gọi thanh tra cờ đỏ xuống giải quyết.
Ngoan ngoãn, tôi xị mặt, ngồi phịch xuống ghế, tâm trạng đâu mà họp với chả phân công nữa chứ.
- Lạm dụng chức quyền, ngon quá ha!
- Gì, muốn bị trừ điểm nữa không?
Một khởi đầu cho thứ hai ảm đạm, Ngữ Yên bắt đầu canh me tôi.Gì chứ chắc lại giận hờn vu vơ đây mà.Con gái, đúng là khi giận thì bản tính thay đổi hẳn.
Dung cũng hành hạ tôi không kém.Ỷ quyền bí thư bắt đầu phân công cho nhiệm vụ Đoàn sắp tới, cái gì hầu như cũng có tôi.Thuê lều trại, T, mua vật dụng trang trí cũng T.Xem xét nội dung và phụ nàng cũng T nốt.Lí do đưa ra hết sức đơn giản”năng nổ” “nhiệt tình”, “hết mình vì lớp”....