↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full
![]() | ![]() ![]() |
#1 |
- Có sao không mầy.?
- Ông có sao không.?
- Cậu có sao không.?
- Quay mặt qua tớ coi coi.?
- Ông không sao chứ?
Đám người bọn họ ai cũng lo lắng cho thằng bạn của mình hết nhưng cái người được lo lắng thì…
- Hế hế, anh vẫn khỏe mặt như thường đây này – Tôi với vẻ mặt đầy hớn hở khi chọc tức được đám bọn kia.
Chẳng biết do trời sắp đặt hay sao ấy, tự nhiên có mấy chiếc xe chạy tấp nập làm cho bọn nó qua không được…
- Mầy con chó qua đầy – Thằng Tùng lo lớn qua bên kia.
- Mầy qua đây đi con. – Bên kia cũng không kém.
- Qua đây đi, tao cho ăn phân – thằng Sang đã tính nóng lên.
- Qua đây.
- Đậu măng mỏi miệng, qua đây.
- Qua đây.
- …
Đậu phộng,hai bên làm giống kiểu con nít kinh khủng ấy, không ai chịu bước qua bên kia, cứ đứng chửi vọng qua, nhưng dự chắc chắn rằng sẽ có một trận đánh…
- Mấy bà ở đây đi nhé – Lần này đến lượt thằng Anh, dù tôi không biết nó có võ không nhưng chắc chắn cũng có nghề nên mới thế.
- Quất tụi bây- thằng Đức ra hiệu.
- LÊN
- CHƠI.
Bọn tôi ồ ạt chạy qua giao chiến với đám bọn nó, nhưng…
- Ế, thắng lại@@ – thằng Sang cản cả bọn.
- Víu.
- Áaaa – Nó ôm mặt @@
Vừa lúc đó thì…
- Rắc.
- Aaaa – Một tiếng lên thất thanh bên kia.
- Đập con nhỏ đỉ này đi. – Một đứa bên kia chỉ về người đang bẻ tay thằng bạn trong đám mình.
- Víu.
- Hây – Một mượn lực đả lực.
Nguyên đám bọn tôi chưa kịp làm gì thì một đứa con gái đã ôm bụng té dưới đất sau cú mượn lực đả lực và thằng con trai kia bị bẻ tay, có lẽ theo tôi đoán thì không hè nhẹ tý nào, cho thấy người đó cũng học võ.
- Let’s go – Tôi thấy cả bọn không nên để một mình người con gái đánh nhau với 8 người bên kia.
Và…
Chap 73:
- Víu – Thanh cây ấy thử sức người con gái kia.
- Hây – Bị đá văng ra ngoài.
Một bàn tay nhẹ nhàng lướt qua nhưng hắn đã té xuống đất…
- Phịch
- Tổ cha mầy.
- Quất đi
Đám bạn của tôi xong vào tiếp tay người con gái ấy sau một hồi lâu xem Như trình diễn một mình.
Sau tiếng nói cộng với cái hất đầu của tôi đám bạn xong vào nhưng chưa kịp thì bọn kia đã chạy rồi, chỉ đá vào mông thằng kia được một cái, tức ghê.
- Đệch, chạy rồi.
- Bỏ đi mấy ông ơi.
- Khốn nạn,tán con nhỏ kia mới được một cái – Bà Quỳnh tiếc.
- ĐỨNG LẠI – Thằng Tùng chạy theo la ú ớ.
- BỎ ĐI TÙNG ƠI – Thằng Dương kêu nó đứng lại.
- Ai thế? – Tôi tròn xoe mắt nhìn Như.
Không ngờ lúc nãy người cứu mạng thằng Sang chính là một người con gái, người ấy lại xinh đẹp,kiều diễm, hiền lành, Tố Như. Tôi tự hỏi bản thân người đó có phải là em không,vì những chiêu thức vừa rồi có thể nói trình độ phát kình của em trên tôi mấy bật,với lại ở chung với nhau cũng gần 3 tháng rồi, chẳng ai biết em như thế lại biết võ.
- Ghê bà Như quá – Bà Huyền ngạc nhiên.
- Trời ơi, giỏi võ hơn cả tôi – Thằng Anh tròn xoe mắt không hiểu vấn đề.
- Bữa nào làm ván, hế hế – thằng Chung tỏ ra thích thú.
- …
Đám bạn đứa nào cũng trố mắt ngạc nhiên không thể nào ngờ người con gái xinh đẹp ấy lại giỏi võ đến thế, cứu mạng thằng Sang một lần nếu không nó đi vào bệnh viện…
- Mầy có sao không Sang – Tôi thấy vết máu trên mặt nó.
- Hế hế, bình thường mà chú.
- Ngu vãi đậu măng nhà mầy ra, đi đánh nhau cản bên kia không cản, không có Như mầy xuống đất nằm.
- Hihi – Bạch Yến cười trước sự ngây ngô của thằng bạn mình.
- Đáng đời – Bà Kim cũng không thương tiếc.
- Mấy bạn ở lại chơi nhé, về thôi cậu – Như quay sang nhìn tôi.
Chưa hiểu ra vấn đề gì nhưng sợ em đánh lắm @@ nên đành lếch thân lại chiếc xe chạy về cùng chứ chẳng may em cho một kình lực thì ôm dạ mà khóc.
- Cậu học võ gì thế? – Tôi thấy tò mò.
Thứ võ em sử dụng cũng hao hao giống với 10 người kia,…
- Thái cực quyền.
- À, thì ra là thái cực hèn gì nhu quá. – Tôi đã thông.
- À, cậu học lâu chưa.
- Cũng lâu rồi.
- Con gái mà học võ để sau này đánh chồng à – Tự nhiên tôi thốt lên lời ấy.
- Hứ…đánh cậu thì có, lúc trước tớ học múa quạt thôi nhưng có duyên nên học theo hệ phái chính quy luôn.
- Dạy cho tớ với.
- Cậu võ thế kia dạy làm gì.
- Hế hế, học cho biết.
- Không.
- …
- …
Em cao tay hơn tôi nên đành bó tay…
Tối hôm đó,…
- Lúc chiều Như đánh những đòn đó quen quen giống với 10 người hôm trước giúp mình thế ta.Mấy người đó ra đòn cũng nhẹ nhàng không có gì gọi là cương lực cả nhưng khi phát kình với kéo thả thì còn hơn cả mình. Thôi đúng rồi họ học Thái Cực chính tông rồi. – Đến lúc đó tôi mới thông suốt ra vấn đề.
- Không phải mấy người đó học võ chung với Như chứ… – Tôi từ từ hiểu ra vấn đề.
Vận dụng hết trí não, sử dụng liên tục các sợi nơ- ron thần kinh để thông suốt cái truyện hôm rồi, nó phải làm tôi đau đầu suốt mấy hôm để tìm kiếm ra cái thứ võ nhẹ như gió uyển chuyển không khác gì dòng nước nhưng có thể mài mòn hòn đá. Cũng tựa như Vịnh Xuân đang ngự trị trong người tôi nhưng Thái Cực có phần nghiêng về tinh và khí hơn.
- Không lẻ việc mất tích mấy buổi tối của những tháng rồi Như đi học võ sao ta, thôi đúng rồi,nó đó còn cái gì nữa.
- Tôi vỗ đùi một cái chát vì thông suốt ra vấn đề.
Khi bạn thông suốt ra một vấn đề gì đó thì cảm giác thật tuyệt ấy nhỉ.
Tôi leo lên giường để thưởng cho mình một giấc ngủ thật ngon để ngày mai bắt tay vào cái kế hoạch mới vừa đề ra “xâm nhập “…
Buổi chiều hôm sau (thứ 5)…
Vào lớp vẫn bình thường, không nghe ai nhắc đến cái chuyện đánh nhau lúc hôm qua, nghĩ cũng thấy lạ lạ nhưng thôi cứ thế cho êm đềm. Lúc ra chơi Diễm Trúc có qua lớp tặng cho tôi một quyển tập trong rất xinh xắn, em nói không biết làm gì để cảm ơn hết nên đành tặng quyển tập xem như một kỉ niệm. Tôi niềm nở nhận lấy. Và dặn em rằng khi nào bọn cô hồn đó có tới kiếm chuyện thì gọi tôi đến ngay, sẽ liều sống chết với bọn nó.
- Đậu xanh, thằng mê gái. – Thằng Tùng với thằng Sang đi ngang chỗ tôi và Diễm Trúc, hai đứa nóc ó âm mưu khi thấy người đẹp.
- Hôm trước tao nghe nói thằng Tâm bị đánh tả tơi mầy à, mà hôm qua tao nghe nói gì gì nữa đấy. Kêu bọn mình giúp – Đến lượt thằng Sang.
- Hihi – DIễm Trúc che miệng cười khúc khích.
- Tổ cha nói, có gái đẹp không giới thiệu cho anh em mầy – Nó đi vào nhưng quay lưng lại nói.
- CÚT NGAY – Tôi chỉ vào mặt bọn nó.
Thấy thế nó sợ rút lui nhanh chóng chứ tôi mà cầm dép lên phang thì bảo đảm một trăm phần trăm rằng có thằng rớt răng chứ chẳng đùa.
- Thôi mình về lớp nhé, hihi – Em nở nụ cười chiếc răng khểnh xinh xắn.
- Ừa, hihi – Tôi cũng nở nụ cười tỏa mưa.
Công nhận nói chuyện với người đẹp cảm giác đã đã sao ấy ^_^…
- Tùng…tùng – Tiếng trống báo hiệu một ngày học đã kết thúc…
- Ốh yes
- 30/4 thẳng tiến.
- Let’s go – Câu ra quân quen thuộc.
Hình như con đường 30/4 đã trở nên thân quen đối với tôi, nó giống như một dòng máu đã in sâu vào trong tỷ, trong thịt không thể nào quên được. Bọn tôi nô đùa với nhau,những nụ cười đầy xinh tươi của tuổi học trò, những chiếc áo trắng tinh khôi bây phấp phới dưới ánh chiều tà. Hình như đi học vào tuần này chỉ mong hết tiết thứ 5 để làm cái nhiệm vụ cũng khá quan trọng cho ngày chủ nhật tuần này. Một tuần đầy vất vả nhưng cũng tràn ngập niềm vui…
- Bữa nay cực cho mầy rồi. – Thằng Chung vỗ vai tôi.
- Chúc mầy toàn thay – thằng Kiệt xạo.
- Cố lên nhé chú – thằng Dương cũng mất đi một đồng nghiệp....