Old school Swatch Watches
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Ơ góc hành lang có khói kìa Đ
- Đâu chắc N nhìn lầm đó, mình về phòng đi, không có gì thỳ về Đ rét quá
- Kia kìa, nhỏ kéo hẳn đầu tôi lại
- Ờ ờ ra đó thử coi – Lỡ dại khẳng định không có ma nên theo lao giờ phải phi theo lao
Vẫn điệu bộ rón rén tôi lại kéo tay nhỏ lết ra đoạn hành lang quỷ quái, càng gần tôi càng nghe rõ tiếng củ tim tôi đập liên hồi – Bình… bịch… bình… bịch – Càng gần càng nghe đây có vẻ là mùi thuốc lá, đầu thầm nghĩ ma ếu gì lại hút thuốc lá nhưng chưa não chưa kịp phân tích
- Vèo – Lại là cái đốm sáng quái quỷ lần này là nó bay ngang qua mặt 2 đứa
- Á…- Nhỏ Nhi hét lên nhưng may tôi đã kịp bịt mồm nhỏ lại dù tôi biết lúc đấy đũng quần mình đã ướt nhẹp hét giữa đêm khuya không chết vì bị ma dọa mà là bị người ta dậy đập chết
- Ai đấy – Chả ma cỏ gì sất trước mắt tôi là 1 cụ trông có vẻ già già mặc đồng phục bảo vệ
- Đêm khuya 2 con ra đây làm gì – Ông bảo vệ mắt tròn mắt dẹt nhìn 2 đứa khùng giữa ruộng dưa
- Dạ dạ…- Ngại ghê, chả nhẽ lại bảo tưởng ông bảo vệ là ma, khéo lại bị ổng tương vỡ mỏ
- Rồi 2 đứa ngồi xuống đi đứng đó gió lùa lại ốm thêm giờ – Thấy 2 đứa khùng mặc áo bệnh nhân nên ông bảo vệ nhắc
- Dạ con cảm ơn – Nhỏ Nhi lễ phép chả bù mình
- Thế đêm khuya 2 đứa không nghỉ ngơi mà ra đây làm gì cho ốm ra – Ông ân cần hỏi
- Dạ… -tôi vẫn ấp úng
- Tụi con nằm trong phòng thấy tiếng người đi nên tưởng có ma nên tụi con qua coi… hì hì – Nhỏ tươi cười chả thấy dấu hiệu của bệnh tật
- Ha ha ha… tụi trẻ giờ trí tưởng tượng phong phú quá, ông làm mấy con sợ rồi xin lỗi nha ha…ha…ha – Ông càng cười tôi càng ngại thêm
- Hì hì – Nhỏ nhi cũng hùa theo cười như thể tôi là đứa duy nhất khùng chứ không có phần nhỏ
- Yên tâm ông làm ở đây lâu rồi, chả có ma cỏ gì đâu
- Dạ – Tôi ậm ừ
- Ông đi làm khuya thế ạ, ông có tuổi không nên làm khuya quá với lại gia đình cũng lo lắng nữa – Cái bụng con Nhi tốt thật bây ơi
- Đúng đó ông, ông đi đêm vợ ông lo đó – Tôi chọc vô
- Bậy không– Nhỏ nhăn mặt nhéo tôi
- Ha ha ha, không phải lo ông không có vợ cũng không con, với lại ông thích làm ca đêm hơn
- Ơ, sao ông không lấy vợ con thấy ông phong độ lắm mà
- Nói bậy hoài nha – Nhéo lv 2
- Ông cũng có vợ chứ, nhưng vợ ông mất lâu rồi -ông chẳng cáu ngược lại còn cười
- Dạ con xin lỗi – Tôi nói mà Nhi xl mới ghê
- Không sao, chuyện lâu rồi mà
- Thế ông kể chuyện hồi ông mới gặp bà đi ạ – Chuyện là tôi rất thích nghe kể chuyện
- 2 đứa muốn nghe à, thế để ông kể cho ha – Ông nói rồi xoa đầu tôi ver 2
- Dạ… dạ
- 50 năm trước hồi đó chiến tranh còn diễn ra ác liệt lắm, như bao nhiêu thanh niên khác, ông phải tạm biệt gia đình lên đường nhập ngũ và đấy cũng là ước nguyện của ông được cầm súng chiến đấu bảo vệ tổ quốc, sau 2 năm hoạt động cách mạng, ông gặp được bà trong một ngôi làng nhỏ, ông cùng 2 người bạn đang đi kiếm đồ ăn sáng cho anh em, trong 1 quán nhỏ bên vệ đường ông gặp 1 cô gái dáng người nhỏ nhắn, đầu quấn khăn vuông, nước da ngăm đen nhưng trên miệng luôn thường trực nụ cười, lúc biết ông và 2 người bạn là chiến sĩ cách mạng, cô gái đó thay hẳn luôn thái độ, có vẻ rất khâm phục những người lính cụ hồ, còn tự nguyện mang đồ ăn miễn phí đến cho anh em, và như thói quen ngày nào ông cũng ra nói chuyện, mua đồ ăn của cô gái đó, sau 4 tháng cuối cùng bà cũng nhận lời làm người yêu ông, ông chỉ thấy cuộc đời mình đầy ánh sáng và nguồn sáng chính là bà, ông bà hứa hẹn rất nhiều: kết thúc chiến tranh sẽ lấy nhau, sinh con, kiếm ruộng làm ăn… nhưng trời không thương người tốt, vào một buổi sáng trời mưa tầm tã đang trân đường ra quán ăn của bà thỳ ông thấy 3 4 thằng tây đang xúm lại trêu ghẹo bà, có thằng còn hành hung đá đổ gánh xôi
- Rồi sao nữa ạ – Tôi hối khi thấy ông dừng lại rít hơi thuốc
ông nóng gáy chạy ngay đến bắn chết 3 tên tây rồi đỡ bà dậy, vì quá lo cho bà nên một thằng tây đã vùng dậy chạy mất nhưng lúc đó đầu ông chỉ nghĩ đến bà, sự an toàn của bà, hỏi thăm an ủi bà mà quên mất nhiệm vụ của mình kết quả tầm tiếng sau, lũ giặc tây kéo đến đầy làng, lục soát giết chết rất nhiều anh em, còn ông và 3 anh em khác trốn được, và nấp trong đống rơm sau nhà bà, một lúc sau có 1 nhóm lính đến lục soát, chúng đập hết đồ đạc, giường chiếu, tủ kệ, chúng lồng lộn như những con ma đói tìm mồi, bắt bà tra khảo nhưng bà nhất quyết 1 câu: không biết… khi chúng lần mò tìm vào đống rơm, ông và các đồng chí đã quyết liều mình với giặc chứ không chịu đầu hàng thỳ trong nhà
- Mẹ bọn giặc cút khỏi nước tao
ông thấy bà hét lớn, rồi những tiếng súng đồng loạt vang lên, từ bụi rơm thông qua cửa sổ ông chỉ thấy bà gục xuống đầu ông lúc đó trống rỗng quyết lao vào ăn thua với chúng nhưng 3 đồng chí khác đã đánh ngất ông rồi đem ông chạy thoát bằng lối mòn sau nhà, khi chiến tranh kết thúc thỳ ông có về tìm lại bà nhưng căn nhà đã không còn, bà thỳ đã đc chôn cất, gia đình ông thỳ cũng bị bom đạn giết chết, ông còn quá yêu bà nên cũng chẳng lấy ai ở vậy làm ăn kiếm sống qua ngày – Ông kể mà mắt ông rơm rớm nước mắt
- Hức… hức…- Nhỏ Nhi khỏi bàn khóc rất tự nhiên và cá tính
- …- Tôi thỳ im re, mất luôn cái tính trẻ trâu thường ngày
- Thôi, hơn 5 h sáng rồi các con về nghỉ đi ông cũng phải về rồi – Ông đứng dậy, đưa bọn tôi về phòng
Về phòng thỳ mặt đứa nào đứa đấy buồn thiu, vào phòng thỳ thấy 2 cụ đã dậy từ lúc nào, người già đúng là ngủ ít thật chả bù mình
- 2 đứa đi đâu sớm thế
- Dạ tụi con ra ngoài chút – Nói rồi tôi lỉnh luôn lên giường chùm kín chăn, phần vì mệt phần vì quá buồn cho 1 cuộc tình
Đặt lưng cái là tôi thiếp đi ngay, nhưng mới ngủ được có tẹo thỳ đã bị dựng dậy bởi lũ bạn trẩu tre đến quẩy nát cái phòng bệnh lên
- Ơ mới 8h tụi bây đến chi sớm vậy – Tôi vùng dậy làu bàu
- Bọn em đến thăm anh nè cờ ứt – Duy õng ọe trêu ghẹo
- Đúng, lo cho anh quá zời nè – Lý lao đến
- Tưởng tao ốm bọn mày mở tiệc
- Em yêu sao mà phải vào viện thế bộ đêm đông ra ngoài đi tè bị trúng gió à – Hoàng nó ghi cổ tôi
Lũ con zai thỳ bâu hết bên tôi, con lũ con gái thỳ tất nhiên thỳ bu hết giường nhỏ Nhi trừ con My ra ếu tính, chả phải khó để nhận ra sự khác biệt của những con người
- Nhi ơi, sao mắt bà vừa đỏ vừa thâm quầng thế kia, bộ đêm qua khóc à – Châu tinh tường
- Ấy da, thằng Đ mắt nó cũng đen xì này -thằng Trung nó hét
- Đêm qua làm gì không ngủ khai mau – Thay đổi hẳn thái độ thân thiện lúc mới vào, tụi bạn sửng cồ quay qua gầm gừ tôi
- Bậy, đêm qua tự dưng t khó ngủ vì đau tay chứ làm gì là làm gì – Tôi phản kháng hok thể để bọn nó biết là tôi đi bắt ma được
-… – Nhỏ Nhi bình thường đối chất như thánh mà giờ tịt lịm
- Con chào 2 cụ, hai cụ ăn hoa quả đi ạ – Không khí phòng đang ngột ngạt thỳ nhỏ Băng – Vị cứu tinh của tôi lên tiếng...
« Trước1...2627282930...58Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ