↓↓ Truyện Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Không nói với chúng mày nữa! Tao đi mua nước!
…
- Êu Ben, vào mua cho tao chai C2!
- Sao không phải là con Mita mua?
-…Nhìn cơ thể nó xem, nó không thể di chuyển nhanh bằng mày! – Con Cheer nói tỉnh bơ, rồi đột nhiên phì cười khiến cả lũ lại cười theo.
- Ừm rồi, chờ tí! – Nói rồi, thằng Ben đủng đỉnh bước vào mua nước. Trong lúc đó, Cheer và Mita đã an tọa ở một góc bàn, nó cười hớn hở khi bắt gặp cái Mie – một cô bạn quen trên trang web cộng đồng.
Vừa nhìn thấy cái Mie, Cheery đã vội sà vào bắt chuyện.
- Hey girl! Nhận ra tui không?
Nghe thấy giọng con Cheery, cái Mie chợt quay ra, rồi ngơ ngác ngước lên với vẻ mặt hết sức ngạc nhiên.
- Ơ…Cheer! Cậu đã chuyển đến trường này đấy à?
- Ừ! He he! Hôm trước đã send tin nhắn báo cho cả list hết rồi còn gì! – Vừa nói, nó lại vừa kéo cái ghế chuyển sang bàn con Mie cho dễ nói chuyện.
Hai con vịt giời lần đầu gặp mặt được thể buôn như họp chợ, đang thao thao bất duyệt thì bỗng nhiên tiếng thằng Ben cất lên khiến cả hai đứa đều quay ngoắt mặt ra nhìn.
- Ê Cheer! Hết C2 rồi mày uống cái khác nhớ!
Đúng lúc đó, khi cái Mie vừa mới quay ra, ngay lập tức, đập vào mắt nó là hình ảnh thằng Ben với nụ cười nắng ấm khiến cho trái tim nó chợt dâng lên những nhịp đập bồi hồi. Xúc cảm khó hiểu khiến cho con Mie đột ngột dừng nói, cốc mì khói bay nghi ngút trước mặt nó cũng lập tức được gạt sang một bên, đưa ánh mắt đầy xúc động sang nhìn cái Cheery, Mie lắp bắp khẳng định: ” Bà ơi! Có lẽ là tôi đã yêu rồi!”.
Tiếng trống trường kết thúc giờ ra chơi vang lên hòa cùng tiếng nhịp tim trong trống ngực của nó, mọi người đều đã hối hả chạy trở về lớp, chỉ còn nó ngồi đó cùng với cốc mì vừa mới bóc ra vẫn còn bốc hơi ấm nghingút, mặt con bé *******và ngơ ngác nghĩ về một cái gì đó xa xăm…
…
Trở về lớp, trong cả tiết học, con Cheer cứ nghĩ mãi về những gì cái Mie vừa nói với mình rồi lại quay sang nhìn thằng Ben mà cười tủm tỉm khiến cho Ben vô cùng khó chịu.
Đến giờ nghỉ giữa tiết, Ben vội vàng nhảy phắt ra chỗ con Cheer rồi chau mày tra hỏi.
- Mày nhìn tao cái gì đấy! Bộ tao giống con hề lắm hay sao mà phải vừa nhìn vừa cười như thế hả?
Vừa nhìn cái vẻ khó chịu của Ben, Cheer lại vừa bụm miệng phì cười rồi nó xua tay kéo đầu Ben lại.
- Ồ không! Không! Nhưng có chuyện này hơi bị hay, để tao kể cho mày!
Nói rồi, Cheer” xì xà xì xồ” một lúc, kể rõ đầu đuôi câu chuyện. Nghe xong, mặt Ben nghệt ra như chưa bao giờ được nghệt! Rồi nó lắp bắp…
- Mày nói thật chứ? Cái con gầy nhẳng đấy á?
- Ừ ừ! Tao điêu mày làm gì! Ha ha ha!!!
Trải qua trạng thái đần độn, ngẫm lại gì đó, bất chợt, Ben cũng cười phá lên cùng Cheer như hai đứa dở hơi.
…
Tối hôm đó, trở về nhà, Ben hỏi Cheery rồi add nick Mie. Vừa mới add xong đã thấy nick con bé online. Hơi hồi hộp một tí, nhưng Ben vội vàng buzz.
- Buzz!
Nhìn thấy dòng chữ đỏ hiện lên trên yahoo với một cái nick lạ hoắc pm, Mie vội vàng đáp trả.
- Buzz! Ai đấy!
“Ha ha! Cái con bé này hay thật! Lại còn ghi ra nguyên cả chữ Buzz màu hồng mới sợ chứ! Được đấy! Có tí gọi là hay ho!” – Khẽ nhếch môi cười, Ben lại chat tiếp.
- Người ấy thích đây!
- Nói lung tung cái gì đấy! Tớ thích ấy bao giờ! – Mie trả lời với vẻ khó chịu.
- Ơ! Thế Mie không thích Ben à? Buồn nhờ! Thế mà Ben lại nghe có người bảo vậy! – Ben giả vờ buồn, cốt là để khích cái Mie.
Dòng chat kia vừa hiện lên trước mắt nó khiến trái tim con bé như trở nên lạc nhịp, nó đập nhanh và mạnh hơn rõ ràng khi nhìn thấy chữ Ben. Uồi! Ben pm mình trước á! Sao lại có chuyện ấy được nhỉ! Ngại quá! Nhưng từ chối thì không được vì Mie không phải là kẻ thích giấu giếm tình cảm của mình. Bởi vậy, nó nhận luôn.
- Ủa! Ai bảo vậy! Ừ mà…đúng thế đấy! Nhưng, đó chỉ là tình cảm đơn phương của tớ thôi…nên Ben cứ coi như là chưa từng nghe thấy gì đi nhé! – Mie trả lời một cách bối rối.
Nhưng không, Ben đáp lại rất nhanh.
- Không làm được!
- Sao lại không làm được!
- Vì trí nhớ của tớ tốt lắm! Tớ không thể cho là chưa từng nghe thấy những thứ mình đã biết được. – Vừa chat, Ben lại vừa đánh máy một cách hào hứng. Nó biết là con mồi sắp sập bẫy rồi. He he!
- Ừ…nhưng biết rồi thì sao! Cũng thế cả thôi! – Mie đáp lại bằng vẻ chán nản.
- Cũng thế là thế nào! – Ben chau mày.
- Thì…Ben có người yêu rồi còn gì ^^!
- Chia tay rồi! Không nhìn thấy status của tớ à? – Nói rồi, Ben nhắc Mie nhìn lên cái status ghi chữ” buồn lắm” của hắn.
- Ừ nhờ…giờ tớ mới để ý! Nhưng nhìn thế cũng đâu thể biết vì sao Ben buồn được. Hihi! – Nó cười nhạt.
- Nhưng tớ biết cách làm tớ vui lên đấy! Mie chịu giúp Ben không?
- Cách gì cơ?
- Làm bạn gái Ben đi! – Thằng Ben chat rất nhanh, và nó nói cũng rất dứt khoát nữa, khiến cho con Mie vô cùng bối rối và ngỡ ngàng.
” Cậu ấy nói cái gì thế nhỉ! Có phải là thật không?” – Mặc dù biết rõ câu trả lời trong lòng mình rồi nhưng Mie vẫn lấy làm gì đó một chút lăn tăn. Nhưng rút cục, nó vẫn muốn nắm bắt lấy cơ hội của mình và nhanh chóng nhận ngay lời đề nghị hấp dẫn này.
- Ừ! Tớ đồng ý!
- Vậy nhé! Vậy bắt đầu từ ngày mai mình sẽ là người yêu của nhau! He he! – Nói rồi, thằng Ben liền đổi status thành hai từ” Vui quá!” khiến con Mie phải khẽ phì cười.
Mọi chuyện diễn ra thật nhanh, quá nhanh!
Mới sáng nay thôi hai đứa con chưa biết gì về nhau, vậy mà khi trời vừa mới sập tối chúng nó đã có thể trở thành” vợ – chồng” được rồi. Đúng là tình yêu kiểu thời đại. Đến rất nhanh, nhưng đi…liệu có nhanh không?
…
Cả đêm hôm đó, cái Mie cứ trằn trọc mãi, nó không ngủ được, phần vì bối rối, phần lại vì sung sướng. Vì nó thích thằng Ben mà, một tình yêu sét đánh, nhưng không ngờ mọi việc đến với nó lại có thể dễ dàng đến thế. He he!
Còn trong khi đó, Ben vẫn ung dung tán hàng tá các cô gái khác. Đơn giản, vì nó không coi việc xưng hô “vợ – chồng “với Mie là nghiêm túc một chút nào cả.
Đó chỉ đơn giản là trò chơi thường nhật tiêu khiển mỗi khi chán chường của Ben mà thôi!
Chap 7: Yêu luôn, sao phải ngại?
Chiều tối hôm ấy, sau khi tan học về, con Cheer lại leo lên trần chơi, tum gác thượng là nơi nó thích tìm đến nhất mỗi khi muốn được tận hưởng cảm giác yên bình. Bởi từ nơi đây nhìn ra xung quanh sẽ có cảm giác rất mênh mông về một thành phố rộng lớn mà lại không xáo trộn, mỗi con người đều trở nên nhỏ tí trong tầm mắt nó, và gió thì cứ hun hút thổi mát lộng cả người. Cheer ngồi im, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh rồi lại bất giác hát. Thói quen ngồi hát một mình trong khung cảnh yên tĩnh và lộng gió như thế này đã trở thành một việc không thể thiếu trong thời khoá biểu cuối ngày của nó.
Còn đang vu vơ ngân nga vài câu ca quen thuộc thì bỗng nhiên, nó nghe thấy có tiếng động từ phía nhà bên. Tiếng hát lập tức vụt tắt, con Cheer quay ngoắt sang bên cạnh, nó lừ mắt quát!
- Ai đấy!
Có kẻ vội vàng cúi đầu xuống, nhưng mà đã bị chị phát hiện ra rồi thì không dễ gì mà trốn thoát được đâu. Nhanh tay cầm ngay lấy cục đá to tổ chảng ở ngay phía dưới chân mình, con Cheer vội vàng ném cái vút sang phía ban công nhà hàng xóm, tiếng va đập cái bốp một phát khiến nó nhận ra rằng đã có kẻ bị “dính chưởng”.
Đến lúc này, thằng Yan mới xoa lưng ê ẩm lúi húi đứng dậy một cách ngại ngùng, rồi lại cười xuề xoà cho qua chuyện.
- Hề hề! Làm gì mà nóng thế!
- Dám theo dõi tôi à! – Mạnh tay cầm lấy thêm một cục gạch nữa lên, con Cheer trừng mắt tính doạ ném, nhưng thằng Yan vội vàng gào lên đỡ. ...