80s toys - Atari. I still have
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Trường gật đầu khen hay bảo:
- Bác nói cũng đúng chỉ con cách này thôi, nhưng mấy hôm nay con Loan nó đâu có tới mà nhờ, chắc phải cho người đi dò nó mới được…!
Gần trưa hôm sau, nghe ông Tài báo có tin của Loan và cả con Hồng nữa, chúng nó hiện thời đang đi mua sắm ở siêu thị, anh cười không ngờ số anh may thật ít ra thì không phải mất công bắt từng đứa một, anh cho đánh xe tới ngay và bây giờ chúng nó đang ngồi đối diện với anh như thế này.
Hồng thấy anh ta im lặng từ nãy tới giờ, mà không nói gì cả, nó bực cả mình, nhưng sao trong mắt anh a lại buồn thế nhỉ, và hình như cả đêm hôm qua anh ta không ngủ, quầng mắt đã thâm lên hết rồi kìa.
Từ khi gặp anh ta trong lòng nó lúc nào cũng buồn, nó chuyên môn thở dài, ngay cả ba mẹ nó cũng không hiểu tại sao, ông bà thấy lạ một con bé hay quên và hết giận rồi lại vui như nó sao có chuyện khó tin như vậy, nó cũng không còn tinh nghịch được như trước, thỉnh thoảng nó lôi tờ giấy của anh ta ra mà đọc, đọc xong nó lại lắc đầu buồn bã, nhiều lúc nó muốn phát điên lên, thế là nó rủ chị Đoài, con Loan đi đâu đó, vui thì chỉ một chốc thôi, nhưng khi nó về nhà thì lại như trước, nó chán chả buồn tìm hiểu tại sao, Tuấn có gọi điện cho nó vài lần, nhưng Quân thì tự nhiên không, nó thấy vậy càng mừng, nó cũng không cần biết lý do vì sao anh ta tự nhiên bỏ cuộc, nhưng bây giờ thì nó đã hiểu, anh ta sắp lấy vợ rồi, chúc mừng cho anh ta, hy vọng là họ sống tốt, và từ nay đừng có mà làm phiền nó nữa.
Con Loan tay nó nắm chặt lấy tay của con Hồng, nó đang run sợ, chắc trong đầu nó đang nghĩ mình đập phá của anh ta nhiều quá, rồi lại còn dám cãi lời và nói dối anh ta nữa chứ, không phải anh ta bắt nó về đây là đòi thêm tiền bồi thường và hành hạ nó nữa chứ, hu hu hu, con sợ lắm, nhưng sao anh ta còn lôi luôn cả con Hồng làm gì nhỉ, nó có liên quan gì tới chuyện này đâu, hay là lần trước nó dám đánh và tát anh ta nên bây giờ anh ta cũng trả thù luôn nó. Híc, cũng tại mình cả, nếu mình không lôi nó ra khỏi bệnh viện, thì nó đâu có bị ngất do xốt và mình cũng đâu bị bắt lại, hai đứa đúng là xui xẻo mà.
Con Hồng hết kiên nhẫn rồi nên bảo:
- Này anh kia, tôi không biết có chuyện gì mà cả đêm hôm qua anh không ngủ, và hình như mắt anh cũng xưng lên do khóc, nhưng tôi không dảnh để mà ngồi đây ngắm anh, tôi còn nhiều việc phải làm, chào anh…!
Nó định đứng lên đi về nhưng mấy tay vệ sĩ kia đã đứng chắn ở cửa phòng khách mất rồi. Con Hồng nhìn họ bảo:
- Các anh còn không mau tránh ra…!
Nhưng họ không nói gì với nó cả mà cứ đứng ra ở đấy, nó bực mình quá, định cho mấy cái tên điên này mỗi người một đấm bây giờ thì Trường lên tiếng.
- Cô có thể ngồi xuống không hả, tôi còn chưa nói gì mà cô đã vội bỏ đi là sao…?
Con Hồng quay phắt lại, nó quát:
- Anh cũng đâu có nói gì, mà anh bảo tôi phải chờ anh bao giờ nữa, có biết lãng phí thời gian của người khác là tội lắm không hả…?
Trườn nở một nụ cười héo hắt, Hồng nhìn thấy nó lo lắng hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì hay sao, mà anh có vẻ buồn như thế, nếu có thể giúp được thì tôi sẽ cố…?
Trường tròn xoe mắt ngạc nhiên nhìn nó, nguyên cái vụ anh thức khuya và khóc suốt đêm qua mà nó cũng để ý thấy, rồi anh gặp chuyện buồn nó cũng biết, anh cười, mình đúng là dễ đoán đến thế sao, nhưng chỉ gặp có hai lần mà như đã như thân thiết từ lâu vậy.
Ông Tài bây giờ mới tin lời của Trường nói, con bé này sao tinh ý và nhạy cảm thế nhỉ, ở nó toát ra sức sống mãnh liệt và trái tim của nó thì nồng nàn, ở bên nó cho người khác cảm nhận được sự thương yêu và che chở, ông nghĩ xem ra cô bé này phù hợp với Trường hơn, vì anh là một con người gai góc, trải đời nhiều và cũng đau khổ lắm, anh cần ai đó để xoa dịu và tẩy rửa đi chuyện quá khứ của mình.
Hồng quay lại ghế ngồi, con Loan thấy vậy thì cũng đi theo, con Hồng muốn đánh cho con Loan một cái lắm, tại nó mà hết lần này đến lần khác mình toàn gặp chuyện không hay thế này, hôm nay thằng bạn trai của nó lại lôi nó và con Loan đến đây làm gì, mà anh ta có xã hội đen quá không nhỉ, nhưng sao mình cảm nhận được là anh ta với con Loan chỉ thích nhau đơn thuần như bạn bè thôi, anh ta…
- Sao cô đã suy nghĩ ra tôi cho bắt hai người đến đây làm gì chưa…?
Con Loan nó sợ sệt nói:
- Anh tha cho em, từ sau em sẽ tới quét dọn và làm vệ sinh đúng giờ, và thề là em sẽ không bao giờ đập phá cái gì nữa…!
Con Hồng nó ngơ ngác ngồi nghe, nhưng tự nhiên nó bừng tỉnh, không phải hôm bị xốt, mình chạy ra đón nó, nó có kể cho mình nghe về tên bắt cóc, anh ta bắt nó trả 100 triệu và làm ô sin cho anh ta vì con nhỏ lỡ va vào anh ta và mắng cho vài câu chứ gì.
Nó nhếch mép lên nhìn anh ta nó nói:
- Này anh kia, nếu anh thích tìm ai để đùa, và để giải trí cho vui, vì cuộc sống của anh buồn chán quá thì tìm người khác mà chơi, con bạn của tôi nó không phải là đứa rảnh dỗi để mà đi đùa với anh, hứ đồ điên…!
Trường từ hôm qua đến giờ đau hết cả ruột gan vì chán, vì buồn và vì hận, nay nghe con nhỏ này nó xạc cho anh một hồi và nó nói đúng quá, anh phá ra cười, anh cười như chưa bao giờ được cười.
- Ha ha ha…!
Ngay cả ông Tài cũng ngạc nhiên không kém, sao Trường có thể cười vì một câu nói của con Hồng này được nhỉ, xem ra lại thú vị nữa rồi đây.
Con Hồng nó mặc cho anh cười, nhưng mà nó nghĩ có cố cười thì anh cũng thế thôi, dấu mình làm sao được, đã đau khổ rồi thì im đi, còn làm bộ mình là người mạnh mẽ làm gì, nó nhìn Trường đầy thương hại, anh bắt gặp ánh mắt của nó vội cụp xuống và ngừng cười, anh bảo ông Tài:
- Đem hết giấy tờ ra đây cho hai cô này xem…!
Hồng và Loan cùng xem, đầu tiên là bản hợp đồng của con Loan, con Hồng vừa đọc xong, nó đánh ngay cho con Loan một cái vì tội ngu, sao nó đi giây vào anh ta làm gì, trời ơi những tận 100 triệu và phải làm ô sin cho anh ta suốt đời thì nó chỉ có nước chết may ra mới chả hết nợ, nó nhìn anh ta đầy tức giận, nó hét:
- Anh có quá đáng không hả, sao lại bắt ép người ta ký vào cái giấy nợ và hợp đồng vô lý thế này, anh đừng có cậy mình giàu có và thông minh, mà bắt nạt con bạn mù luật và ngu ngốc như con nhỏ này…!
Trường nhìn nó thách thức anh bảo:
- Bây giờ thì cô sẽ làm gì tôi, giấy thì đã ký rồi, không xóa lại được đâu, còn không mau đọc tiếp đi…!
Con Loan nhìn nó cười mà như mếu, con Hồng điên tiết lắm muốn cho con này một trận, trời ạ sao nó không biết gọi điện cho mình, lúc anh ta bắt nó ký chứ, bây giờ thì đã bút xa gà chết rồi, còn ăn nói làm sao nữa, có hối cũng không kịp, con chết tiệt, vì nó mà mình lại phải mất ăn mất ngủ nữa, bao giờ nó mới bớt gây họa cho mình nhờ, đầu nó đang bốc khói vì tức nhưng nó cố kiềm lòng mà đọc cho xong.
Đọc xong hết hai tờ di chúc, con Hồng nó đã lờ mờ hiểu ra chuyện này, nó nhếch mép lên cười, còn con Loan nó mù tịt, nó dơ cái tờ này lên và hỏi Trường:
- Anh cho tôi đọc cái này làm gì…?
Trường chưa kịp trả lời thì con Hồng, nó kéo con Loan đứng lên và nói:
- Mình về, ở đây không có chuyện của chúng ta…!
Trường nhếch mép lên anh nghĩ con nhỏ này thông minh thật, mới có đọc sơ qua thôi, mà nó đã biết anh muốn gì rồi, ha ha ha, kiểu này anh có đối thủ rồi, anh tự hỏi sao mình cần gì, nghĩ gì sao nó cũng biết hết thế nhỉ…?
- Cô lại định đi à, thế cô không muốn cứu bạn mình nữa sao, lúc ở siêu thị thì hăng lắm mà, còn chưa đạt được mụch đích mà đã vội bỏ cuộc à…?
Con Hồng khựng lại, nó bóp tay con Loan thật chặt, con Loan nhăn mặt lại vì đau, bây giờ con Hồng đang điên cả mình lên rồi, nó mà không vướng mấy tên vệ sĩ kia nó đã phóng ra từ lâu rồi, kiểu này anh ta sẽ ép nó và con Loan đến đường cùng đây, ôi còn cái bản hợp đồng chết tiệt của con Loan nữa chứ, có cả chữ ký của nó, của anh ta và của cả luật sư nữa chứ, con chết vì tức mất thôi, sao con bạn của con, nó hồ đồ như thế chứ....
« Trước1...5657585960...96Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ