NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Nó ngẩng mặt lên nhìn, nó cố mỉm cười và bảo:
- Chào anh, chẳng qua là tôi cùng con bạn đi mua sắm thôi, dù gì cũng sắp năm học mới rồi, nên phải thay đổi một chút đúng không…?
Trường cười, nhưng trong lòng anh đang tức, ngoài mặt thì anh thế thôi, con bé này nó dám đem anh ra làm trò đùa à, anh bị nó lừa không biết bao nhiêu bận rồi, hôm nay anh mà không xử nó nữa thì anh thề không làm người.
Lấy tay lôi nó đi, anh định đem nó lên xe mình thì con Hồng nó tới, nó thấy Trường lôi con Loan bạo lực như vậy, dám bắt nạt bạn của nó à, mặc cho anh có thích nó hay không, tôi không cần biết nhưng không được phép làm tổn thương bạn tôi.
Hồng chạy lại giằng tay của con Loan ra, thành ra con Loan ở giữa, Trường và Hồng, hai người lôi nó như chơi trò kéo co, vừa đau vừa tức, con Loan nó rũ tay của hai người ra nó hét:
- Hai người làm cái quái gì hả, có biết là tôi đau lắm không, kéo người ta mà như sợi dây thun thế hả, thật là…!
Nó xoay xoay cái cổ tay của mình, mắt nó lại rơm rớm nước, nó là vậy mà, hơi động một tí cũng khóc.
Con Hồng nó quát Trường:
- Anh có biết thương người không hả, nó đau như thế mà anh lại kéo nó đi, anh đúng là đồ vô lương tâm…!
Tự dưng bị hai con nhỏ này nó quát, anh bực mình lắm rồi nên khẽ huýt một cái, hai anh chàng mặc vét đen ở đâu đó tự nhiên chạy đến, anh chỉ vào hai cô gái trước mắt mình và nói:
- Bắt họ đi cho tôi…!
Hồng chưa bao giờ gặp tình trạng này cả, nó sợ xanh cả mặt nhưng mà nó vẫn bĩnh tĩnh, nó nhìn mấy người trước mắt mình mà như không, nó hếch mặt lên nhìn Trường nó hỏi:
- Anh định làm gì chúng tôi, anh không sợ bắt người như vậy là bất hợp pháp hả, còn chưa hết, tôi mà la lên bây giờ thì anh tính sao…?
Trường kinh ngạc, không ngờ bị rơi vào hoàn cảnh thế này rồi mà con nhỏ này vẫn nói cứng lên được, anh nhìn con Loan thì nó đã run rẩy, nước mắt đã lã chã rồi, anh mỉm cười trong đầu anh hình thành nên một kế hoạch, anh thay đổi trò chơi, anh tiến sát lại gần nó anh bảo:
- Cô muốn cứu bạn mình chứ…?
Hồng không hiểu, chẳng phải anh ta đang định bắt hai đứa đi sao, mà cứu là cứu cái gì mới được chứ.
- Anh nói gì tôi không hiểu…?
Trường quay sang nhìn Loan, như thầm hỏi “cô không nói cho bạn mình biết à?”
Con Loan còn mải khóc nên đâu để ý gì nhiều.
- Cô sẽ đi theo tôi chứ, dù sao nói ở đây cũng không tiện…?
Hồng thấy tò mò chuyện của Loan, nó không hiểu là con Loan nợ anh ta cái gì, nó đâu có nói gì cho mình biết đâu, lúc đầu nó định mượn mấy người đang bàn tán xung quanh kia để thoát nhưng nay nó ngoan ngoãn bảo:
- Đi thì đi, tôi cũng muốn biết là chuyện gì…!
Nó bỏ đi trước, không cần anh ta phải lôi, con Loan thì thút thít theo sau, con Hồng thở dài, sao con Loan nó chuyên đi gây họa thế nhỉ, đúng là trẻ con, không biết lần này, nó lại gây ra cái gì nữa đây.
Họ nhìn cái cảnh vừa rồi, họ lại tưởng mình đang xem trên phim, họ bảo nhau:
- Anh ta là ai, mà đẹp trai quá, nhưng mà hơi bạo lực thì phải…?
- Ừ, nhưng mà hai cô gái kia làm gì mà anh ta phải bắt lại như vậy nhỉ…?
- Chắc là chúng nó bỏ nhà đi bụi nên anh trai nó sai người đi bắt chứ gì…!
- Bà nói cũng có lý, có khi nào chúng nó ăn trộm nên anh ta bắt được không nhỉ…?
Cứ thế mỗi người suy đoán và nói một câu, thành ra loạn hết cả, nhưng một lúc sau thì ai cũng vào việc nấy, họ vào đây để mua sắm mà, thời gian đâu để quan tâm tới chuyện thiên hạ.
Leo lên chiếc xe màu đen đang đợi sẵn, con Hồng cảm nhận cuộc đời của nó có cái gì đó không ổn, nó cảm tưởng là ai đó đang bóp nghẹt buồng phổi của nó, sao lại như thế được, nó cảm thấy sợ và hối hận vì đã lên xe, linh cảm của nó bao giờ cũng đúng, nó định bảo anh tài xế cho nó xuống ngay, nhưng nhìn con Loan thế này, nó đành ngồi im.
Trường quan sát nét mặt của hai đứa, anh mỉm cười mặc dù trong lòng anh đang rối bời, anh nghĩ mình quyết định như vậy có đúng hay không, hay là anh đã sai lầm khi tin vào nó như vậy, nhưng nó là một cô gái bản lãnh, vừa thông minh, lại rất tốt bụng nhất định nó sẽ giúp được cho anh.
Chiếc xe lăn chầm chậm trên đường cuối cùng cũng đến nơi, anh tài xế mở cửa xe cho Trường, rồi cho Loan và con Hồng.
Trường đi trước, hai đứa nối gót theo sau, ông Tài đã đợi sẵn ở phòng khách từ bao giờ rồi, nên Trường vừa bước vào là ông đã đứng dậy chào.
- Cậu chủ đã về…!
- Vâng…!
Trường ngồi ngay xuống ghế xô pha, anh im lặng, hai đứa kia thì cũng ngồi đối diện với anh luôn.
Ông Tài cũng kiếm cho mình một chỗ.
Cuộc gọi của ông luật sư Hùng vào đêm hôm qua làm cho Trường không ngủ được, đó là điều kiện cho anh giành được công ty, nhưng anh phải kiếm đâu ra vợ mà đáp ứng yêu cầu của ông ấy bây giờ.
Anh được ông ta gửi cho một bản fax và một phong bì thư chuyển phát nhanh, trong đó có các điều khoản mà anh phải theo, anh dở ra đọc, đọc đến đâu là anh tái mặt đến đó.
Bên A là bố anh, sẽ nhường lại gần như toàn bộ gia sản và chức tổng giám đốc các công ty sản xuất đá quý cho anh với một điều kiện là anh phải kết hôn trước năm 25 tuổi, mà sinh nhật lần thứ 25 của anh chỉ còn mấy tháng nữa thôi.
Bên A yêu cầu anh kết hôn phải có đầy đủ giấy tờ chứng nhận của hai vợ chồng, không được ly hôn ít nhất là 5 năm.
Nếu như có bất cứ dấu hiệu nào cho thấy là dối trá thì sẽ bị hủy toàn bộ giao ước, và tài sản sẽ được giao lại cho thằng con thứ hai là Hạ Văn Hoan (Jenny).
Bên B của anh có các quyền lợi như được giao lại toàn bộ gia sản, chức tổng giám đốc nếu kết hôn và không ly hôn sau 5 năm.
Người vợ của anh cũng được thừa hưởng ít nhất là 15% tài sản của gia đình và có mọi quyền hành trong công ty.
Nếu mà hai đứa có con thì lúc đó Luật sư Hùng sẽ đưa thêm giấy tờ khác.
Và còn nhiều điều khoản nữa…!
Trường đau cả đầu để nghĩ, anh đâu cần gia sản làm gì, anh cũng đã mở cho mình được một công ty riêng, anh điều hành nó và làm ăn rất tốt, đã từ lâu rồi anh không còn phụ thuộc vào gia đình nữa, anh định xé nó đi, nhưng còn một bức thư nữa anh chưa đọc, anh bóc bỏ tem thư, anh mở ra xem, là chữ của bố anh, anh thở dài, ông ta còn bày trò gì nữa nhỉ, định dùng tiền bạc mà hối lỗi với anh sao, anh đâu phải là thằng hèn đến thế.
- “Trường bố biết là bố có lỗi với con nhiều lắm, bố cũng không có tư cách để xin lỗi con, cũng chỉ vì bố mà mẹ của con mất, con hận bố là đúng, bố đã rất nhiều lần muốn gọi điện cho con, nhưng bố sợ là con không bắt máy, con xa đà vào ăn chơi và hận đàn bà cũng là do bố, nhưng mà con có thể vì một người xắp chết vì bệnh tim như thế này mà tha thứ cho bố không, bố sống mà không ngày nào yên cả, hình bóng mẹ con, và cái nhìn đầy căm hận của bà ấy trước khi chết đã làm cho bố nhức nhối, cơn đau ngày càng tăng, bác sĩ bảo bố là bố không thể nào sống quá một năm nữa, vậy thì con có thể vì bố mà hoàn thành nốt tâm nguyện này không, bố chỉ muốn con yên bề gia thất và tìm cho mình một người phụ nữ yêu con và có thể chăm sóc cho mình, con không cần tài sản của bố, nhưng con không nỡ để nó rơi vào tay của thằng Hoan chứ, con biết nó là một thằng như thế nào rồi, rơi vào tay nó thì chỉ chưa đầy hai tháng là tất cả mọi thứ sẽ đội nón ra đi, mẹ con đã mất bao nhiêu tâm huyết mới làm ra được như hôm nay, con nghĩ thế nào, sẽ không xé nó đi và làm theo những gì bố nói chứ…?. Bố chờ mong tin của con, bố cũng báo cho con biết tháng sau thì cả nhà ta sẽ về, con nên chuẩn bị đi là vừa, chào con, mong con suy nghĩ cho kỹ lời của bố, đừng có để lòng tự trọng và hận thù của mình mà làm buồn lòng mẹ của con.”
Trường gấp lá thư của bố mình lại mà nước mắt tuôn rơi, bây giờ ông ta nói như thế thì ích gì chứ, mẹ vì ông ta đã chết rồi, ông ta cần phải sống vì mình còn chưa trả thù mà, sao ông ta nghĩ là sẽ được ra đi dễ dàng như vậy, tôi căm hận ông và người đàn bà kia, vì sao tôi phải nghe lời ông chứ, tiền bạc, của cái có là gì, tôi chỉ muốn mẹ tôi quay lại thôi, anh nhớ lúc nhà anh vẫn còn nghèo hèn, ngày nào anh cũng nhìn thấy nụ cười của mẹ anh, nhưng từ khi nhà anh trở nên giàu có vì kinh doanh đá quý, thì bố anh đi suốt, ông không có thời gian mà dự sinh nhật của thằng con trai, ông chưa bao giờ về ăn cơm cùng hai mẹ con, nếu ông về không say rượu cũng là quát mắng hay đánh đập mẹ anh, mẹ anh mắt lúc nào cũng đỏ hoe vì khóc, ông ta còn ngang nhiên đưa người đàn bà kia về nhà, làm mẹ anh uất quá mà chết, nhưng sao mẹ anh không đưa anh đi luôn nhỉ, bỏ anh ở lại một mình cô đơn làm gì....
« Trước1...5455565758...96Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ

XtGem Forum catalog