80s toys - Atari. I still have
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Anh nhìn thấy nó anh bảo:
- Cô trông bạn cô đi, để tôi gọi bác sĩ lên, xem ra bạn cô lại không ổn rồi…!
Loan hết cả hồn, mắt của nó lại ướt, nó khóc nấc nên nó hỏi:
- Con Hồng nó có bị chết không, hu hu hu, nó mà làm sao thì tôi sẽ chết theo nó mất…!
Trường bực cả mình, nó đúng là chuyện quan trọng nó không làm, khóc với lóc thì được cái gì, bực mình thiệt, con nhỏ này, không giúp người ta thì thôi, lại làm cho người ta dối cả lên, anh không bảo nó thế nào, anh cầm lấy cái điện thoại bấm số.
- A lô, bác sĩ Khang hả…?
- Có chuyện gì thế cậu…?
- Xin lỗi vì lại làm phiền ông, nhưng ông có thể đến đây ngay không, cô bé này hình như lại xốt lên rồi thì phải…?
- Được rồi, tôi tới ngay…!
- Vâng, phiền bác sĩ vậy…!
Nói xong câu đó, anh cúp máy, quay ra nhìn thì thấy, con Loan nó đang khóc và tay run run cầm tay của con Hồng.
Con Hồng đang ngủ ngon, mặc dù gặp không ít ác mộng nhưng nó muốn được yên, tự nhiên nghe tiếng hức hức của ai bên cạnh, nó nhăn mặt lại, mở mắt ra xem ai mà vô duyên thế, thì thấy con Loan lã chã châu rơi, nó giật mình hỏi:
- Mày bị làm sao thế, sao tự nhiên mày lại khóc…?
Con Loan thấy con Hồng đã tỉnh thì mừng quá, nó vội vàng hỏi:
- Mày không sao chứ, mày thấy trong người thế nào…?
Hồng cố ngồi dậy, con Loan đỡ bạn và cài một cái gối sau lưng, Hồng hết nhìn Loan, rồi căn phòng, và cả cái tên đang ngồi ở đằng kia nữa, nó cố nhớ là mình đang ở đâu, sao mọi thứ lại lạ hoắc thế này, nhà nó, nhà con Loan, và bệnh viện cũng không phải.
- Tao đang ở đâu đây…?
Hồng chả lời chẳng ăn nhập gì với câu hỏi của con Loan cả, đúng là sau khi ngủ một giấc, nó cũng chưa hình dung ra nổi nó đang ở đâu, bây giờ nó tỉnh táo hơn nên nó thấy mọi thứ trở nên xa lạ với nó.
- Mày đang ở nhà của anh Trường…!
Trường bước đến và bảo:
- Chào cô…!
Hồng quan sát anh ta, anh ta đẹp trai quá, mà rất là phong độ nữa, nhưng anh ta giống một “player” hơn, mà mình thì ghét nhất những tên như thế này, sao con Loan nó lại đi quen cái tên này nhỉ, đúng là có mắt như mù mà, hay là nó không chịu đựng được những lời có cánh của anh ta nên nó mới xiêu lòng như thế này, bực cả mình, bạn bè gì mà ngu thế, có gì mai sau đau khổ, thì đừng có tìm mình mà khóc lóc, chán quá, đã đau cả đầu vì cảm, bây giờ lại lo cho nó nữa chứ, con chết tiệt.
Thấy cô ta im lặng không nói gì với mình, con bé này khinh người thiệt, anh mỉm cười, xem ra mình không có tác dụng với hai đứa này thật, ha ha ha, anh cười thầm trong lòng, mình bây giờ mới biết còn nhiều cô gái thú vị như thế này.
Hồng bảo con Loan:
- Cho tao về bệnh viện, chắc là mẹ tao đang lo cho tao lắm, tao phải về ngay…!
Nó tốc cái chăn lên, nó cố bước xuống giường, con Loan nó bảo:
- Mày không cần phải về bệnh viện đâu, tao đã gọi điện xin phép cho mày ở đây rồi, nên cứ yên tâm mà tĩnh dưỡng…!
Hồng ngạc nhiên không hiểu, sao mẹ nó lại đồng ý dễ dàng như vậy nhỉ, ngủ qua đêm ở ngoài là cấm kị với nhà nó rồi, còn chuyện nó đang bị đau ốm thế này nữa chứ, nó ngơ ngác nhìn con Loan hỏi:
- Mày dùng cách gì mà lay chuyển được một người khó tính như mẹ tao…?
Con Loan gật gù bảo:
- Tao chỉ bảo là mày đã có bác sĩ ở đây chăm sóc, và đang chung vui với bạn bè thôi…!
Nghe con Loan giải thích, sao mà khó hiểu thế, nhưng mà thôi kệ, mẹ đã cho mình đi rồi, thì mình cũng về bệnh viện chứ ở đây mình cảm thấy gai cả người, chuồn là thượng sách.
Nó đặt chân xuống nền nhà, lạnh quá, người nó hơi run lên, nhưng nó cố bước, con Loan còn chưa hiểu gì thì con Hồng nó ngã ra, may mà Trường đón kịp, nếu không đầu và thân thể của con Hồng đã bầm dập vì ngã rồi.
Anh ôm lấy cơ thể ấm nóng của nó, anh ngửi được mùi thơm trên cơ thể của nó, người nó có mùi vị của hoa, anh hơi chùn người một chút, anh còn chưa buông được nó ra, thì con nhỏ Hồng đã lấy cánh tay của mình huých cho anh một cái vào sườn, đau quá anh nhăn mặt lại, con Hồng nó còn cho anh ăn một cái tát nữa, vì nó ghét những thằng đàn ông chơi bời như thế này mà, dám làm cho bạn thân của nó đau khổ hả, lại còn ôm nó trước mặt con Loan nữa, nó mà ghen lên, rồi tình bạn tan vỡ thì sao, phải cho anh ta biết, lần sau mà chừa.
- Bốp…!
Trường vừa bị đánh, lại vừa bị tát, tuy anh chẳng cảm thấy cái gì cả, bởi vì nó ốm yếu thế kia thì làm gì được anh, nhưng mà có cần thô bạo với anh như thế không nhỉ, anh liếm mép nhìn nó, con nhỏ này ghê thật, xem ra con bạn của Loan, không đơn giản như anh nghĩ, anh cười, chờ đấy nhóc, anh sẽ cho em hiểu là giây vào anh thì như thế nào.
Loan thấy Trường ôm Hồng thì mừng lắm, nếu mà anh ta không đỡ kịp, Hồng mà lại bị làm sao nữa thì nó biết phải ăn nói với mẹ nó như thế nào, nhìn anh ta bị đánh thật hay, con Loan nó còn hếch mắt lên nhìn Trường trêu tức nữa chứ, he he he cho anh chết, ai bảo anh bắt nạt tôi lắm làm gì…!
Bác sĩ khám xong cho con Hồng thì cũng đã khuya lắm rồi, Trường về phòng mình ngủ, còn con Loan thì ở lại trông con Hồng.
Đêm con Hồng tỉnh giấc hai, ba lượt nhưng thấy bạn nó còn ngủ say hơn cả nó, Hồng bật cười, con nhóc này rõ thật, đi coi người ốm mà ngủ như chết thế kia, thì người ta có mệnh hệ gì thật thì làm thế nào.
Hồng bước xuống giường, lấy cái vỏ chăn đắp lên người của nó, xem ra con này nó đã ngủ ngục ở đây lâu rồi, khó ngủ quá, người mình cứ ong ong cả lên thế này thì làm sao mà ngủ, bây giờ mà đi dạo được một chút thì hay.
Hồng vớ lấy cái áo khoác của ai đó để đấy, chết thật hình như là của tên kia thì phải, nhìn kỹ lại thì con Loan cũng đã thay áo mới, Hồng càng ngày càng tò mò hơn về mối quan hệ của anh ta với con Loan, nếu đã thân tới mức như thế này rồi, xem ra không đơn giản, nhưng sao chỉ trong vòng có hai ngày mà mọi chuyện lại tiến triển nhanh như thế hay sao, vô lý quá, không thể nào hiểu nổi, con kia cũng ghê thật, nó dám dấu cả mình, thôi kệ khi nào nó tỉnh thì mình sẽ làm cho nó phun hết ra, lúc đó thì mày chết.
Mặc dù không muốn cầm áo khoác của tên kia chút nào nhưng lạnh như thế này thì cũng đành chịu, Hồng khép cửa lại, nó đi từng bước xuống lầu, nó nghĩ mình mà không vướng con kia thì mình đã chốn đi phứt cho rồi, đúng là mệt với bạn bè, con quỷ, nó chuyên gây rắc rối cho mình, nguyên vụ tên Quân làm phiền nó tối ngày, vì con kia nó cho số di động, còn vụ bắt cóc này nữa chứ, thật là…
Mọi người đã đi ngủ cả, nó lang thang ngoài vườn, trăng đêm nay đẹp thật, mình cần tìm chỗ nào đó để ngồi, cái lạnh làm cho nó co ro, mặc dù trời mùa hè có khi nào hết nóng đâu, nhưng do nó bị xốt nên thế, chỉ nghĩ đến ngày mai lại phải uống một đống thuốc là nó kinh rồi, trời ạ, đến khổ cho cái số của con.
Trường nằm trên giường, vắt tay lên trán anh nghĩ về con Loan và con Hồng, hai con bé này làm cho anh điên đảo cả lên, con Loan thì tinh nghịch như trẻ con, và nó hay cười, còn cô bạn kia thì, anh lắc đầu, sao anh lại phải để ý đến hai đứa chúng nó nhỉ, anh chỉ muốn vui chơi một chút thôi mà, sao tự dưng anh lại phiền lòng như thế này, mắt của Hồng lúc nào cũng long lanh như sắp khóc, vừa gặp anh sao nó lại ghét anh như thế, thật không thể nào hiểu nổi, bực cả mình, khi không lại gặp hai con nhỏ này.
Trường muốn lên xem nó đã ngủ chưa, và không bị gì nữa chứ, anh hơi chần chừ, tuy đây là nhà anh nhưng mà dù sao thì đó cũng là phòng của con gái, anh mà vào lại bị hiểu lầm nữa thì khốn, thôi thì đi đâu đó cho xong, ra vườn vậy.
Nhìn lên vầng trăng khuyết, anh nghĩ cũng sắp đến rằm rồi, mà mình thì quan tâm làm quái gì, ở nhà anh chưa bao giờ có khái niệm lễ tết hay kỷ niệm gì cả với anh nó chỉ làm cho thêm đau buồn, anh căm thù người đàn bà mà là vợ của bố anh bây giờ, bà ta đã ngang nhiên bước vào cuộc đời anh, mẹ anh vì bà ta mà chết, anh nhớ hồi đó mình đã suy sụp như thế nào, anh cũng được một người con gái yêu anh, đến động viên, chăm sóc và an ủi anh, nhưng hóa ra tất cả chỉ là kế hoạch của bà ta, cú điện thoại mà hai người nói chuyện với nhau đã bị anh nghe thấy, anh nghĩ nếu hôm ấy mình không quên cái điện thoại ở nhà, thì mình quay về làm chi để tan nát hết cả, anh đứng ngoài nghe mà tay mình bóp nát món quà anh đã mua định tặng cho cô ta lúc nào không hay, anh quay ra lái xe mà như thằng điên, cũng may là anh không bị làm sao, đó là lần đầu tiên anh biết đến đàn bà khi say rượu, anh cười trong đau khổ, khi thức dậy thấy có ai đó ôm mình, cô ta chỉ là một cô gái qua đường mà thôi, cái cô ta cần là gì nhỉ, anh đã cho cô ta rất nhiều tiền và cho luôn sợi dây chuyền mà anh mua tặng cho bạn gái của mình, cô ta há hốc mồm nhìn anh không hiểu....
« Trước1...4950515253...96Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ