XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Anh muốn gì…?
Anh nhìn nó gian gian nói:
- Anh chỉ muốn em làm cho anh một việc…?
- Việc gì…? Nó bực mình hỏi.
- Mỗi ngày cho anh gặp em một chút…!
- Tôi không có thời gian…! Nó nói nước đôi.
- Nếu thế thì em không lấy được xe đâu…! Anh đe dọa.
Hôm trước Hồng đã phải nói dối bố mẹ mình, là nó gởi xe ở nhà cái Loan, có lẽ do đang vui chuyện Quân tới nhà nên hai ông bà cũng không để ý đến chuyện này, mà ngược lại hai ông bà còn mừng, vì chúng nó tình tứ quá,con Hồng đi xe mà lại phải gửi để cho thằng Quân đưa về, nếu mà ông bà biết được sự thật thì…
Lần này mà Hồng lại đánh mất xe nữa, thì bố mẹ nó sẽ giết nó mất, mặc dù đối với nhà nó mua hàng chục chiếc xe như thế này không phải là chuyện khó, nhưng cái cơ bản nhất là lòng tin, bố mẹ nó lại tưởng do cái tính đểnh đoảng của nó mà bị lấy mất xe thì nó tiêu đời, nghĩ đến ngày nào nó cũng bị bố mẹ nó ca, là nó không chịu nổi nữa rồi, nó biết phải làm sao bây giờ…?
Hồng phải đứng trước hai sự lựa chọn, con đường nào cũng vào ngõ tối cả, chọn cho mình con đường nào đây, a ha có cách rồi…
Hồng sụt sịt khóc, nhìn Quân, nó bảo:
- Được, anh muốn tôi chết thì anh cứ làm như vậy đi, thế mà có lúc tôi lại coi anh là người bạn tốt, anh…anh…! Nó nấc lên.
Quân thấy Hồng khóc thì cuống cả lên, anh không ngờ hành động của mình lại làm cho con nhỏ khổ thế, anh chìa chiếc chìa khóa xe máy ra bảo:
- Đây, em cầm lấy nó đi…!
Nghe Quân nói, Hồng mừng lắm vì kế hoạch của nó đã thành công, nhưng mà mình không cần vội, phải cho tên này biết tay.
Nó cứ sụt sịt khóc mãi làm cho những người xung quanh lại quay lại nhìn, họ được nước lại bình phẩm:
- Rõ khổ cho anh chàng kia, có mỗi việc xin lỗi vợ thôi mà cũng không xong…! Một bà nói.
- Mà họ tức nhau chuyện gì nhỉ…? Một cô hỏi.
- Ai mà biết, nhưng hình như anh ta gây ra chuyện gì lớn lắm…! Cô bạn của cô gái trả lời.
- Hình như họ mới cưới hay sao ấy, nên vẫn còn trẻ con quá, chắc con vợ lại làm nũng với ông chồng chứ gì…! Một ông bình phẩm.
Cứ thế làn xóng dư luận lại nổi lên, Quân và Hồng ngồi nghe, họ cảm tưởng họ đang là một bức tranh trong viện bảo tàng nghệ thuật mới được mua về và đem treo lên, người ta đến xem và bình phẩm.
Quân nghe họ chê mình thì chỉ còn nước thở dài, nhưng mà được hiểu lầm là chồng của con nhỏ thì anh lại rất vui, anh nghĩ họ có chửu luôn cả anh hay đánh anh mà được là một cái gì đó bên con nhỏ này thì anh cũng chấp hết.
Còn Hồng nghe người ta chê Quân, thì cô rủa cho đáng đời anh, ai bảo đưa người ta vào tình huồng này, ai là vợ anh hả, bị hiểu lầm là bạn gái anh còn chưa đủ hay sao, đồ sao chổi, cho anh chết.
Thấy chiếc chìa khóa ở đấy mà Quân lại đang ngồi ngẫm nghĩ cái gì đó, Hồng tiện tay cầm luôn, cô đút vội nó vào túi như sợ bị anh cướp mất, ha ha ha cô cười thầm cho đáng kiếp nhà anh, từ sau đừng có dại mà dây vào tôi, nó mừng quá, thế là thoát nạn.
- Chào anh, tôi về, hứ…! Nó vênh lên.
- Em không thể nói chuyện với anh một chút nữa hay sao…?.Quân nài nỉ.
- Tôi có việc bận rồi, mà tôi cũng đã nói hết với anh rồi còn gì…!
Không để cho anh kịp nói gì thêm, nó chạy thật nhanh ra cửa, nó cũng không quên quay lại le lưỡi cho anh một cái. Quân nhìn theo nó nuối tiếc, anh muốn nói chuyện với nó thêm nhưng nó đã chạy đi xa rồi.
Thấy ông Toàn bước ra từ trong phòng tắm, bà Thảo bưng cốc nước đến, bà bảo:
- Bây giờ ông đã biết sự lợi hại của tôi chưa…? Bà Thảo vui vẻ nói.
Bà Thảo định khoe ông Toàn cái vụ xắp xếp cho con Loan và thằng Đăng đi chơi riêng với nhau, bà muốn hai đứa chúng nó gần gũi hơn, bà nghĩ biết đâu chúng nó lại thích nhau thì sao, bà mong một ngày không xa bà sẽ thấy được kết quả tình yêu của chúng nó.
Nghe bà vợ tự nhiên nói chống không, ông Toàn chả hiểu đầu đuôi ra làm sao cả, hếch mắt lên nhìn vợ ông Toàn hỏi:
- Bà nói tôi phải nể bà chuyện gì…?
Nghĩ ông chồng mình tự nhiên đãng trí, bà Thảo nhắc:
- Thì còn cái chuyện gì nữa, chuyện của con Loan và thằng Đăng chứ ai…?
- Hai đứa chúng nó có chuyện gì à…? Ông Toàn thờ ơ hỏi.
- Cái ông này rõ thật, thế không phải ông bảo là chúng nó không thể yêu nhau còn gì…? Bà Thảo trách khéo ông Toàn.
Nhưng ông không hiểu ý bà, nên ông xạc ra một hồi:
- Tôi nói không đúng sao mà bà còn cãi, con Loan ấy à, nó nghịch ngợm như quỷ, tính tình thì lại trẻ con, trong khi thằng Đăng, nó trầm tĩnh, lại nghiêm túc, làm sao nó chịu nổi một con bé như nhà mình…!
Tự dưng bị tạt gáo nước lạnh vào mặt, bà Thảo tức nên hét lên:
- Ông có còn coi nó là con gái ông không hả, sao ông lại đi hạ thấp con mình thế…!
Ông Toàn độp lại:
- Thì tôi đâu có nói oan cho nó, ngay cả tôi là bố nó mà cũng có chịu được nó đâu…?
Bà Thảo uất quá, sao ông ta dám coi thường con gái của bà nhỉ.
- Ông…!
Hét ông Toàn xong, bà Thảo nói tiếp:
- Ông đúng là chỉ biết bênh người ngoài…!
Bà Thảo đe dọa:
- Đã thế thì ông đi mà sống với anh ta, còn mẹ con tôi dọn ra ở riêng…!
Vừa đi làm về mệt, Ông Toàn chỉ muốn được nghỉ ngơi, bà vợ của mình lại không biết điều, tự nhiên lôi cái chuyện không đâu ra làm phiền ông, mà chuyện của chúng nó thì mặc chúng nó chứ, mình xen vào cũng có giúp được gì đâu…
- Bà vừa phải thôi, không phải lần trước bà bảo tôi là không biết tâm lý rồi còn gì, bà muốn cho chúng nó được tự nhiên, tôi đã làm đúng theo ý bà, bà còn muốn cái gì nữa…? Ông Toàn cũng tức quá hét lên.
Bà Thảo còn chưa kịp cãi thì ông Toàn lại tiếp:
- Đúng là đồ đàn bà…!
Ông Toàn vừa nói xong, bà Thảo chỉ muốn quát hay chửu cho ông chồng mình một trận, bà nghĩ cái xố của mình thật xui xẻo khi lấy phải cái lão vô tâm này, nguyên tắc dạy con của bà là chuyện của con cái thì mình phải quan tâm, chăm nom đến, ngoài vật chất ra thì còn chuyện tình cảm của nó, mình cũng phải để ý xem nó thích ai, để mà còn tính dần đến hạnh phúc trăm năm cho nó. Bà càng nghĩ đến đâu thì bà lại càng tức, sao ông ta không hiểu tấm lòng của bà nhỉ, suốt ngày ông ta chỉ có công việc và công việc, ông ta có lý gì đến bà đâu, ngay cả hôm nay bà dành nguyên cả ngày để làm tóc và săn ra mặt, thế mà ông ta cũng chẳng biết, mình chán quá rồi, không biết trong lòng ông ta có nghĩ mình là vợ của ông ta nữa không…?.
Nhưng đó chỉ là mong ước của bà Thảo thôi, bà dù có muốn cũng không thể thay đổi được con người khô khan như ông Toàn.
Ông Toàn là một người sống rất lý trí, ông không thích cái gọi là lãng mạn, ông không muốn lãng phí thời gian và tiền bạc vào mấy cái vụ tặng quà hay hẹn hò, ông chứng minh tình yêu cho bà Thảo bằng cách ông cố làm ra thật nhiều tiền, ông không muốn bà phải khổ, hay con Loan nó thua bạn bè, nhưng bà Thảo thì lại khác, bà là một người nhạy cảm, bà thích được khen, được vuốt ve chiều chuộng, nhưng ông chồng chết tiệt của bà thì lại không hiểu, ông cứ nghĩ kiếm được nhiều tiền là hết trách nhiệm rồi, nhưng cái bà cần đâu phải chỉ là những thứ đó.
Hai vợ chồng hai tính cách trái ngược nhau hợp lại thành một gia đình, nên sự bất hòa là đương nhiên, ông cứ nghĩ như mọi hôm, hai người nói nhau vài câu là đâu lại vào đấy nhưng…
Thấy bà vợ của mình cứ ngồi thừ mặt ra, không thèm phản bác hay cãi lại mình nữa, ông nghĩ quái lạ nhỉ, sao hôm nay bà vợ mình lại có thái độ này, không lẽ lần này mình làm cho bà ấy giận quá, nên bà ấy đang tính cách trả thù mình…?
Ông Toàn không thể chịu nổi cái không khí lạnh nhạt này nữa rồi, ông nghĩ thà là bà ấy mắng cho mình hay cãi nhau với mình thì ông còn biết đường mà tính, đằng này bà lại im lặng như tượng, làm cho ông phát sợ, bà mà tính đến chuyện bỏ ông đi và lôi luôn cả con Loan theo thì sẽ chỉ còn mình ông trong ngôi nhà rộng lớn này, ông đang tự hỏi là mình phải làm gì đây, không lẽ lại phải hạ mình xin lỗi bà ấy, không được, rõ ràng mình đâu có làm gì sai…!...
« Trước1...1819202122...96Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ