NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Triết Vũ đang ngủ bỗng thấy lồng ngực nhói đau. cậu không thể thở nổi. Cảm giác này cậu đã từng 3 lần có. Một lần là khi Carey phải vào viện cấp cứu, lần thứ hai là lúc Carey rơi xuống vách núi và lần gần đây nhất là khi cậu nghe tin Tường Vi bị ngất. Cậu bỗng thấy cả cơ thể nóng bừng. đau quá…”choang”, cốc nước cậu đang cầm bỗng tuột khỏi tay và vỡ tan. điềm không lành chăng?
Dyland đập mạnh cửa phòng y tế…
Dyland đập mạnh cửa phòng y tế. Không có ai mở cửa. đang loay hoay không biết nên làm gì thì có tiếng nói vang lên ở phía sau lưng. Dyland quay lại và thấy thầy giáo y tế Alan
Thầy Alan: Dyland, lâu rồi không gặp cậu. Đang làm gì thế hả? định phá phòng làm việc của tôi sao?
Dyland (mừng rỡ): Anh Alan, may quá gặp anh ở đây. Mau lên, cô gái này bị ngất. anh xem tình trạng thế nào đi
Thầy Alan (đỡ Tường Vi từ tay Dyland mà vẻ mặt thì không dấu nổi vẻ lo lắng, hoảng hốt): Tường Vi? cô ấy bị sao thế?
Dyland (lắc đầu lia lịa): em không biết. định dạy sớm chạy bộ thì thấy cô gái này nằm ngất ở ngoài cửa nên em…mà cô gái này tên Tường Vi ak. Hàn Tường Vi? công chúa lá bài uk?
Thầy Alan (mặt cắt không còn giọt máu): Tường Vi cả đêm qua nằm ở ngoài trời sao, Dyland?
Dyland (vẻ mặt ngơ ngác): có lẽ vậy nhưng mà sao hả anh? sao anh có vẻ lo lắng quá vậy. cùng lắm chỉ cảm lạnh thôi mà.
Thầy Alan (nhìn Dyland đầy sợ hãi): người khác thì có thể không nhận ra nhưng chẳng lẽ cậu không nhận ra sao Dyland. (Vừa nói thầy Alan vừa thi triển ma pháp điều trị cho Tường Vi. )
Dyland: anh càng nói em càng không hiểu gì hết
Thầy Alan: h không phải là lúc để giải thích cho em đâu. tình hình đang nguy cấp. em hãy sử dụng thần chú tạo lửa để giữ nhiệt độ cho Tường Vi.
Nói rồi thầy Alan chỉ đạo Dyland trong việc cấp cứu ca bệnh bất đắc dĩ. Nhưng kì lạ sao, càng thi triển ma pháp thì pháp thuật của hai người càng yếu đi trông thấy mà tình hình của Tường Vi không có vẻ gì là tiến triển tốt cả. Mồ hôi lấm tấm trên trán thầy giáo Alan, còn Dyland thì đang vô cùng hoang mang. anh luôn có cảm giác gì đó không ổn khi gặp cô gái tên Tường Vi kia, h lại thêm thái độ kì lạ của Alan càng khiến anh tự hỏi, cô gái này rốt cuộc là ai. bỗng dưng một luồng sức mạnh từ Tường Vi bộc phát hất văng cả Dyland và thầy giáo Alan bay đi một đoạn. Dyland không còn tin vào mắt mình nữa. Đó là phép Ánh sáng vĩnh cửu – 1 chiêu thức mà Tường Luân ngày còn sống vẫn hay dùng. Đang bàng hoàng với những gì vừa xảy ra thì 1 giọng nói ấm áp truyền cảm của 1 chàng trai vang lên khiến Dyland một lần nữa phải sửng sốt. Từ giữa không trung bỗng xuất hiện một người con trai, dáng cao cao. Dyland không nhìn được mặt anh ta. nhưng anh có cảm giác mình biết người này.
Người con trai đó đang từng bước tiến về phía Tường Vi. cậu ta gật đầu với Alan: “Đừng lo. con bé sẽ không sao đâu. Bây h sức mạnh của nó có thể khống chế hiện tượng đóng băng của cơ thể rồi. Hai người ra ngoài đi. để em xử lí cho. ”
Thầy Alan vừa nhìn thấy nhân vật này thì bỗng thở phào nhẹ nhõm. Còn Dyland thấy tai mình ù đi. Giọng nói đó không lẫn vào đâu được. Suốt 13 năm qua, anh chưa bao h quên đi giọng nói của người bạn thân nhất Hạ Tường Luân. Giống quá. từ giọng nói đến thần thái. đặc biệt là luồng ánh sáng bao quanh cậu ấy. tất cả đều không thể nhầm lẫn
Dyland: Tường Luân!
Người nam kia quay lại nhìn Dyland và nở 1 nụ cười nửa miệng: Dyland, 13 năm rồi không gặp. cậu cũng không hề thay đổi nhiều nhỉ? mà thôi, để sau đi. h mình phải khống chế sức mạnh của Tường Vi trước khi con bé biến cả trường Dracate này thành một khối băng khổng lồ
Dyland (sửng sốt tập thứ mấy nhỉ? ko nhớ nữa): là cậu thật sao? Cậu…
Tường Luân (lấy tay ra hiệu cho hai người ra ngoài): để sau. nếu không nhanh có thể Carey sẽ gặp nguy hiểm. cậu ra ngoài chờ mình được chứ Dyland. và đừng để cho ai vào trong phòng này. okie?
Dyland: Carey? Tường Vi là Carey uk? nhưng…mình hiểu rồi. nói chuyện sau vậy
Sau đó thì Dyland và thầy giáo Alan ra bên ngoài cửa đứng chờ theo lệnh của Tường Luân, nhìn mặt Dyland bây h tràn đầy sự vui mừng và hạnh phúc. Alan đã lâu lắm rồi mới lại nhìn thấy nụ cười thật sự của Dyland. đã có lần thầy nghĩ sẽ chẳng bao h còn được nhìn lại nụ cười đó lần nữa. vậy mà…tốt quá rồi, phải không.
Dyland: nói cho em biết đi, Alan. vậy là sao
Thầy Alan (nhíu mày): nói gì chứ
Dyland (gằn từng tiếng một): bất cứ điều gì anh biết
Thầy Alan (thở dài): thôi được. anh cũng không biết gì nhiều đâu. thật ra sau khi rơi xuống vách núi, cả 2 anh em Tường Luân đều chưa chết. nhưng vì một lí do gì đó khiến họ không thể xuất hiện mà phải ẩn mình. Tường Luân chính là cậu vừa xuất hiện. Và Tường Vi – Cô gái mà em vừa cõng đó mới chính là Carey còn cô gái hôm qua xuất hiện ở buổi tiệc không phải là Carey đâu, chỉ là 1 người mạo danh thôi. Anh không biết đó có phải là sự xếp đặt của Tường Luân không. em tự hỏi cậu ấy đi. đó là tất cả những gì anh biết.
Cả 1 bầu không khí căng thẳng và nặng nề bao trùm giữa hai người. đúng lúc đó thì Tường Luân bước ra. cậu ra hiệu bảo thầy Alan và Dyland vào
Tường Luân: cơ thể con bé tạm thời đã ổn định nhưng có lẽ sức đề kháng kém sẽ khiến con bé bị nhiễm lạnh. chắc là Tường Vi sẽ bị viêm phổi vì vậy anh cho con bé ít thuốc nhé Alan. Đừng nhìn mình như vậy chứ Dyland. mình sẽ kể cho cậu nghe những gì cậu cần biết và phải biết…
Tại lớp học của Triết Vũ. chà nhiều nhân vật vắng mặt quá nha. Hàn Tường Vi này, Trịnh Trúc Lam nè. Cả Lana Đại tiểu thư nữa. Carey (tức giận): Triết Vũ!sao cậu đi học mà không rủ mình đi cùng. đáng ghét
Triết Vũ (cơn đau đã giảm đi nhiều): Xin lỗi cậu Carey. đừng giận, tại mình có việc gấp nên đi trước. mình sẽ đền bù cho cậu, được không? (Cố gắng nở nụ cười gượng gạo)
Carey: không chịu đâu. Triết Vũ ak…
Giai Đình (bực mình): cô có thể thôi đi được không, công chúa Carey. mới sáng sớm đã ồn ào rồi. Gây khó chịu cho người khác là sở thích của cô đấy hả
Carey (nhìn Giai Đình khinh bỉ): cô là ai tôi không biết. sao lại tỏ thái độ như vậy với tôi. cô nghĩ cô có đủ tư cách sao
Giai Đình (làm động tác buồn nôn): thôi đi, bà hoàng. ai chả biết cô thì cao quý rồi. xứng đáng để làm một con khỉ theo bám đuôi bọn con trai đấy. h nghĩ lại thì đúng là cô còn kém xa cả Hàn Tường Vi. Chẳng biết so với ngày bé cô thay đổi nhiều thế nào nhưng tôi nghĩ cô hiện tại không còn thích hợp với danh xưng công chúa đâu. đồ con gái chỉ được mỗi cái mặt xinh đẹp. nên gọi cô là người đẹp với trí tuệ phát triển chưa hoàn thiện thì hơn
Carey (nổi giận): cô nói cái gì hả? thử…
Triết Vũ (nổi giận): thôi đi. hai người đừng có cãi nhau nữa. đau đầu lắm. tôi không thể chịu nổi nữa rồi (đứng dậy)
Chấn Thiên: đi đâu vậy, Vũ?
Triết Vũ: xuống phòng y tế cho yên tĩnh. trông chừng Carey đó
Chấn Thiên: biết rồi, đi đi. công chúa đã có tớ bảo vệ
Carey: Triết Vũ, để mình đi cùng cậu
Triết Vũ: không. cậu phải ở lại lớp học. đừng có trốn chứ. không tốt đâu. cậu là tấm gương cho người khác noi theo mà. tiết sau mình sẽ về. đừng lo
Carey (mặtỉu xìu): đành vậy. nhớ về lớp sớm naz
Nói xong Triết Vũ rời khỏi lớp học và tiến về phía phòng y tế. tâm trạng cậu đang khá bất ổn: “cảm giác ban sáng là sao? mà tại sao không thấy nhỏ đầu heo tới lớp. không biết cô ta tối qua ngủ với Trúc Lam thế nào mà hôm nay cả 2 đều bỏ học. mà tại sao mình lại nghĩ tới cô ta vào lúc này chứ. chắc là do thấy hối lỗi với cô ta về vụ tối qua chăng? chắc là vậy rồi…Âu Triết Vũ, mày sao thế này. sao tối qua lại đuổi đầu heo đi nơi khác để dành phòng cho Carey chứ. mày tồi tệ quá ak. Tường Vi yếu như vậy mà mày lại…hi vọng là cô không sao, đầu heo. cô vẫn ngủ ngon phải không? chắc là cô giận tôi lắm nhỉ? nếu cô giận thì tôi cũng chẳng biết phải làm gì nữa…ya, mình sao thế này? đã bảo là không được nghĩ về đầu heo nữa rồi cơ mà. trước đây mày bị nhỏ ngốc đó thu hút vì ở bên cạnh cô ta mày luôn có cảm giác giống như ở cạnh Carey. Nhưng h thì Carey đã trở về, người con gái duy nhất mày yêu thương đã về với mày, đáng lẽ mày chỉ nên nghĩ về mình Carey thôi chứ, sao mày vẫn bị nhiễu bởi đầu heo. đừng nghĩ về cô ta nữa, Âu Triết Vũ. “. mải suy nghĩ mà Triết Vũ không biết là mình đã đến phòng y tế lúc nào. Đang định bước vào trong thì tiếng nói của 1 chàng trai đã khiến Triết Vũ khựng lại. là Dyland. giọng nói này là của anh ta. anh ta đang nói chuyện với ai vậy nhỉ. Triết Vũ 1 lần nữa phải dừng chân khi nghe thấy 1 giọng nói khác vang lên. tai Triết Vũ hoạt động hết công suất. linh tinh mách bảo cậu đừng vội bước vào mà hãy nghe cuộc nói chuyện ở bên trong… (trời, không hiều duyên nợ thế nào mà Âu Triết Vũ toàn nghe thấy những điều không nên nghe, nhìn thấy những thứ không nên thấy ở phòng y tế thôi ak)Triết Vũ nhận ra giọng nói của người đang nói chuyện với Dyland. là đầu heo. sao cô ta lại ở đây chứ? ...
« Trước1...3435363738...48Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ

Pair of Vintage Old School Fru