↓↓ Đọc Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc Online
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Ơ anh nào đây ạ ?? Pé Luân nhìn Duy thắc mắc hỏi.
- Anh này anh trai của chị á !! nó nghe pé Luân hỏi liền giải thích.
- Vậy mà Luân tưỡng là tình địch của hai nữa chứ pé Luân cười toe toét.
- Tình địch ??? Duy nhìn pé Luân hỏi.
- Vâng pé Luân gật đầu cái rụp.
- Tình địch gì chứ ??? nó với hắn đồng thanh.
- Tình địch gì thì chỉ có hai và em biết thôi hai nhỉ ??? Thôi chị Nhi lại chơi game với Luân đi.
- Ừ 2 chị em dắt nhau lại chơi game.
Hắn với Duy nhìn hai đứa tụi nó chậc lưỡi, dắt nhau lại ghế salong ngồi 8:
- Em mày lớn mau nhỉ ??? Hồi tao đi pé tẹo.
- Ừ. Nó dính như sam với em gái mày đấy.
- Ừ em tao ngốc vậy, mà hết thằng anh tới thằng em nhà này bám vào Duy tỏ vẻ đồng tình, gãi gãi cái cầm.
- Tao bám hồi nào mày hắn nhìn Duy hầm hè.
- Hi tao giỡn mà. Mà hình như thằng Huy gì gì đó ở lớp mình thích nhỏ em tao thì phải.
- Chớ còn gì nữa, lúc nào chả Nhi Nhi, Huy Huy, thấy gai mắt mặt hắn lúc bấy giờ khó chịu hẳn.
- Ơ !! Thế liên quan gì mày mà trông có vẻ bực bội thế nhở Duy nhìn hắn nở một cười gian.
- Ờ thì… Mà tao cần gì phải bực bội chứ ?? hắn giảy nảy cả lên.
- Nè hai người làm gì đó ??? Nói xấu em phải hông ?? Lại chơi game đi.
- Lớn rồi ai thèm chơi ba trò con nít đó Duy trề môi nói.
- Đừng dậy lại chơi kẻo pé Luân khóc đó. pé Luân lại dở chiu đe zọa hắn.
- Thui đứng dậy lại chơi mày _hắn lôi Duy lại chỗ nó với pé Luân.
-Ơ thằng này sợ em trai vậy !! Chắc mai một sợ vợ khõi chê nhỉ.
- Wánh mày giờ nói nhiều wá.
Thế là 4 người ngồi chơi với nhau:
- Nè em gái em chơi ăn gian quá đi.
- Chị Nhi không ăn gian có anh ăn gian thì có.
- Ơ thằng nhỏ naỳ sao zám nói với anh thế hả ???
- Vậy sao anh dám nói với chị Nhi như thế ???
- Mày…. cãi hông lại, Duy định giở trò bạo lực trẻ em, nhưng chưa kịp làm gì thì cao thủ đã ra tay trước:
- Hức hức. Chị Nhi ơi, hai ơi !! Ông này ăn hiếp Luân nè pé Luân lấy tay zụi zụi mắt mình.
Nó và hắn cũng cốc đầu Duy:
- Sao mày zám ăn hiếp em tao ??? hắn nạt Duy.
- Sao anh lại chọc pé Luân khóc hả ?? nó cũng y hắn.
- Thôi pé Luân nín nín đi ngoan nha.
- Luân nín đi hai wánh thằng này rồi mà.
Hai tụi nó ôm pé Luân vỗ về, Duy nhìn hai tụi nó không chớp mắt, rồi nhìn sang ác wỹ đội lốt thiên thần đang lè lưỡi trêu Duy, tức qua Duy chọc 2 đứa tụi nó cho đỡ tức:
- Hai đứa tụi bây giống vợ chòk qá nhở, còn thẳng nhỏ ác wỹ zống con tụi bây ghê.
- Anh nói hai người này vợ chòk là đúng rồi. Nhưng Luân không phải là ác wỹ nha !! pé Luân phản kháng lại.
- Ác wỹ !!! Duy vẫn không buông tha pé Luân.
- Không phải.
- phải.
- Không.
- Phải.
- Không.
Pé Luân với Duy tranh cãi pỏ mặt hai nhân vật chính mặt đã đỏ lên ngượng ngùng nhìn nhau bởi 2 chữ ” Vợ Chòk ”. Một lúc sau nó với hắn cũng ngăn 2 người một lớn, một nhỏ đang tranh chấp nhau. Đến khuya 2 anh em tụi nó sãi chân về nhà. Nó quên mất hỏi hắn về chị Trân ấy, nhưng thôi kệ mai xem kết quả học kỳ rồi tính sau.
Chap 18:
- Nè dậy đi heo, hôm nay em định đi học àk Duy vừa nói vừa lay lay nhỏ em mình.
- Ứ để em ngủ thêm một tí nữa nó wơ wơ cái tay rồi ôm gấu ngủ tiếp.
- Trời nãy giờ mấy tí rồi hả ???? Duy cố gắng hét thật to đễ đánh thức nó nhưng tất cả đều vô ích.
Duy ngồi xuống, chống cầm thở zài, thì cánh cửa phòng mở ra và vị cứu tinh cũng đã đến:
- Chưa zậy lun àk mày ??? hắn nhìn bộ dạng thất thểu của Duy nói.
- Hiz cuối cùng mày cũng tới, không thì tao chả biết kêu nó biết chừng nào nữa đây. Duy nhìn hắn thở phào nhẹ nhõm.
- Có nhiu đó làm cũng không xong hắn trách Duy rồi bước tới giường nó nhẹ nhàng đặt mông xuống chiếc giường bé xinh.
- Nhi àk !!! Cậu không dậy hôm nay, trường công bố điểm đó hắn cuối đầu xuống thì thầm vào tai nó.
- Kệ nó………. Hảaaaaaaaaa, đúng rồi phải nhanh lên mơi được nó bật dậy như cái lò xo chạy nhanh vào tolet.
- Ủa mày làm hay vậy Duy nhìn hắn ngưỡng mộ.
- Tao mà hắn vênh mặt lên làm bộ chãnh.
- Thui đi cha. Mà từ lúc về tao thấy mày thay đổi nhiều lắm ???
- Ừ, bản thân tao tao cũng thấy vậy hắn gật đầu mỉm cười đồng tình.
- Nè !! 2 người còn đứng đó nói chuyện mau mau nào nó từ trong tolet chạy ra hối rồi chạy thẳng một mạch xuống đất.
- Nè chờ với hai với Duy kêu với theo.
- Hai người nhanh đi nào !! Làm gì chậm chạp thế hở nó quay lại tiếp tục hối.
- Trời con nhỏ này làm gì đi nhanh thế còn sớm mà Duy nhăn nhó nói.
- Chắc lên trường xem điểm chứ gì ?? hắn tiện miệng giải thích cho Duy.
- Điểm thi ấy àk ??? Vớ vẩn xem làm gì ??? Duy tiếp tục nhăn.
- Thì Nhi khác mày. Thôi chạy nhanh đi em mày chạy tới đằng kia rồi kìa hắn nói xong chạy theo nó.
- Trời ơiiiiiii !!! Sao số tui khổ vậy trời !! Ê hai đứa kia chờ tao với coi đang đứng than vãn thấy không còn bóng 2 đứa nó, Duy co giò chạy theo.
- Hộc hộc, cuối cùng cũng đến nơi, mà sao đông vậy Khánh ??? nó cuối xuống thở nhanh.
- Thì người ta coi điểm chứ làm gì ??? hắn đáp trả câu trả lời vô duyên của nó.
Nó không quan tâm lời hắn nói, len lỏi vào đám đông xem điểm. Duy vừa chạy tới, định lại chỗ hắn thì:
- Khánh !! Em cũng tới xem điểm hả ??? Trân từ đâu chạy tới khoác tay hắn.
- Dạ. hắn thờ ơ đáp.
- Chị cũng vậy nè. Mà em cần gì xem cũng đủ biết tròn điểm rồi nhở ??? Trân nhìn hắn cười.
- Em không biết hắn đáp trả không nhìn Trân, mắt đảo tùm lum kiếm nó.
Còn nó sau khi len lỏi trong đám lộn xộn đó cũng xem cái bảng công bố điểm khối 11:
1/250. Hoàng Đăng Khánh điểm số 1
2/250 Vương Nhất Huy và Đặng Minh Duy điểm số 0.99333333333333
3/250 Dương Minh Châu điểm số 0.98333333333333. 4………………….
5………………….
……………………..
……………………..
54/250 Đặng Thùy Nhi điểm số 0.78666666666667
Nó sững sờ nhìn bảng điểm, một cảm giác lâng lâng lan trong người nó. Lần đầu tiên nó được hạng 54 trước giờ toàn gần cuối. nó vui mừng định xoay chạy nhanh ra khoe với hắn thì:
- Mày nhìn kìa, anh Khánh với chị Trân lại được hạng nhất toàn khối 11 và 12 rồi kìa NS 1
- Ừ 2 người đó xứng đôi thật đúng là trai tài gái sắc _NS 2.
- Nhìn kìa 2 người đó đang đứng cạnh nhau kìa, thân mật kinh chưa kìa.
Nó nhìn ra bên ngoài, hắn đang đứng cạnh chị ấy, mọi người nói đúng thật, 2 người đứng cạnh nhau tạo nên một bức tranh hoàn mỹ mà không một ai có thể xen chân vô được ngay cả nó cũng vậy. Những lời mọi người nói cùng những gì nó thay được như một mũi dao hai lưỡi đâm thẳng vào trái tim của nó, mọi hạnh phúc vui mừng muốn được chia xẻ cùng hắn đều đã tan biết trong không khí. Nó lặng lẽ bước nhẹ ra khỏi đám đông, tiến về lớp. Duy cũng đã về lớp từ lâu, có lẽ trái tim Duy không chịu nổi cảnh tượng trước mắt mình, ” nụ cười thiên thần ấy vẫn hiện hữu trên môi em nhưng nó đã không dành cho anh ”. Lúc nãy vì Trân biết Duy đứng sau nên càng thân mật với hắn hơn, ”Mình đang hy vọng điều gì cơ chứ ??? Trông chờ anh ấy ghen sao ??? Liệu có quá ảo tưỡng khi trò chơi đã kết thúc ??? ”. Hắn đứng một lúc chã thấy nó đâu, chán nãn đi về lớp.
Chap 19:
Nó vừa vào lớp Huy và Châu đã lại chúc mừng nhưng cái mặt nó chã vui tí nào với lại cũng không thấy hắn đâu nên Huy đã nghĩ có chuyện gì xảy ra:
- Nè cậu sao vậy ???? Chẵng phải cậu được tới hạng 54 luôn sao lại buồn ??? Huy đặt tay lên vai nó, nhìn nó lo lắng.
- Ừ mày sao vậy ??? Châu cũng lo lắng không kém.
- Ơ Nhi hông sao đâu, 2 người đừng lo nó ngửa mặt lên nở một nụ cười gượng gạo.
- Nhưng………..
Vừa lúc đó hắn cũng bước vào lớp lai chỗ nó trông có vẻ rất tức giận:...