Old school Easter eggs.
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Tác Giả BELoster

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Mười giờ, có điện thoại.
- T hả? Về con.- giọng của má
- Dạ…con ra liền.
Tui quay qua Linh:
- Linh. Về em. Má anh gọi.
- Hả? Ừ, đợi em tí.- Linh có vẻ ngạc nhiên
Khoảng 5 phút sau, Linh đi ra.
- Thôi tụi này về trước nha, bye.- tui chào đám chiến hữu với đám con gái.
Linh cũng chào.
- Ê ê ê…vầy là sao? Hai người đi chung à?- mấy thằng chiến hữu thắc mắc
- Ờ hờ hờ…đi nhá!
Bỏ lại tụi nó đằng sau, tui nắm tay Linh, chạy lách qua dòng người đông nghịch, ra chỗ gửi xe. Ba má đang ngồi uống nước ở quán café gần đó. Tui với Linh đi vô.
- Hai đứa đi chơi vui không?- má hỏi Linh
- Dạ vui lắm bác.- Linh cười tít mắt.
- Thằng T có quậy không con?- ông già hỏi
- Thôi mà ba…- tui nhăn nhó vuốt mặt
Ba chỉ cười chứ không nói gì. Ba má với Linh hợp nhau thật, nói chuyện với nhau cả buổi mà không biết chán. Thấy Linh vui tui củng thấy lòng vui theo, em cười suốt buổi. Tui không nói gì, chỉ cầm muỗng khoáy khoáy ly café, vừa uống vừa nhìn em. Lâu lâu Linh nhìn tui cười ý nhị.
Mười một giờ rưỡi, ba má tính tiền café rồi về. Mới uống café đá xong, gió thổi hiu hiu, lạnh quá. Về nhà, mười hai giờ. Khóa cổng xong, tui chạy vô thay đồ. Xong, cầm chậu xương rồng hình tim đôi qua trước cửa phòng Linh, gõ cửa. Linh bước ra, em mặc bộ đồ ngủ có hình chú thỏ con màu hồng phấn, tay em cầm cái Ipod, Linh gỡ tai nghe ra, nheo mắt hỏi.
- Gì dạ anh?
- Ngủ không được, muốn nói chuyện với em.- tui le lưỡi cười
- Hì…em cũng ngủ hông được nè, vô phòng đi anh.
Trên giường đặt cái laptop, điện thoại thì đang sạc pin. Tui nằm phịch xuống giường. Chắc tại vì là nhà mình nên tui mới thoải mái như vậy.
- Hồi nãy đi chơi vui hông?- Linh hỏi tui
- Vui, em thì sao?
- Vui sao hông..có anh đi mà…- Linh bẽn lẽn trả lời, miệng cười cười, mắt không dám nhìn thẳng vào tui.
- Hì… mà…em thích xương rồng lắm hả?
- Thích lắm, ở nhà em có quá chừng luôn.
- Ở đâu? Sao anh không thấy?
- Ngoài ban công, anh có ra đó đâu mà thấy.
- Ờ, mà sao em thích xương rồng quá vậy?
- Tại…- Linh bỏ lửng câu
- Hửm?
- Tại hồi nhỏ, trước khi đi làm, lúc nào má cũng dặn em phải cứng rắn, mạnh mẽ…như cây xương rồng vậy…
- À ra vậy, lại đây, anh có cái này hay lắm nè.- tui ngồi dậy
- Hử? Gì dạ?- Linh tròn xoe mắt nhìn cái bịch màu đen trên tay tui
- Nhắm mắt lại, anh đếm tới 3 thì mở mắt ra nha.
- Ừ.- Linh nhắm mắt lại
- Không được hí mắt nha.
- Biết ồi.- Linh nhăn mũi
- Một…
- Hai…
- Hai rưỡi…
- Hai chín chín…
- Ba!
Linh mở mắt ra, em ngạc nhiên, hết nhìn tui rồi lại nhìn cây xương rồng.
- Tén tén tén ten! Đẹp chưa?
- Anh..hồi nãy…- Linh lắp bắp
- Khi nãy có 1 cô bé nằng nặc đòi anh mua cho, ban đầu anh định không mua rồi nhưng mà sực nhớ lại cô bé đó là người mà anh yêu nhất nên anh mới mua nè.- tui cười hì hì
- Anh…đầu to này…anh ngốc…- Linh cười, hai mắt rưng rưng
Rồi em ôm chầm lấy tui. Ngồi đó nhìn em, tui chỉ biết lắc đầu cười, cổ họng nghẹn đắng.
Chap 48
Hai giờ sáng, chắc Linh buồn ngủ rồi. Ban nãy em không uống café mà ăn kem. Bước ra khỏi phòng.
- Thôi, ngủ đi, bé Kem.- tui nhìn em cười
- Sao anh kêu em là kem?- Linh thắc mắc
- Tại em thích ăn kem…hì
- Người ta thích ăn kem thôi chứ bộ…tự dưng kêu người ta kem…- Linh nũng nịu
- Chứ em muốn sao?- tui gãi đầu
- Mà tên Kem nghe cũng hay chứ, hì hì…- Linh nhìn tui cười tít mắt.
- Đi ngủ đi…hì.- tui xoa đầu em.
Toan bước về phòng thì Linh kéo tay tui:
- Chưa được đi, chúc em ngủ ngon trước đã.
- Ừ thì ngủ ngon, hè..- tui nhe răng cười
- Chúc ngủ ngon kiểu gì dạ?- Linh véo má tui.
- Ờ…thì kiểu của anh hehe.- tui cười
- Em hông thích.
- Chứ em muốn sao?- tui gãi đầu
- Em…- Linh đỏ mặt
- Em muốn…anh hôn em…- Linh lí nhí
- Ờ…ờ…thì…- tui bối rối
- Anh hông thích hả…?- Linh nhìn tui, đôi mắt em long lanh.
- Không…nhưng mà…à…ừm…tại…ưm..anh..không biết hôn…- tui run như cầy sấy
- Ngốc này…em chỉ anh…- Linh thì thầm
- Ơ…ừm…- tui gật đầu
- Đặt tay lên hông em đi…
Tui từ từ làm theo những gì em nói. Linh tiến sát lại gần tui, em quàng hai tay lên cổ tui. Tim tui như đập thình thịch, đập nhanh lắm, nó như muốn nhảy luôn ra ngoài. Linh nhón chân lên, em từ từ đưa đôi môi nhỏ bé của mình lại gần môi tui hơn, hơi thở em thơm quá. Linh nhắm nghiền mắt lại, tui cũng vậy. Môi em khẽ chạm nhưng đủ làm mặt tui nóng bừng, tim đập loạn xạ. Đây là lần thứ 2 tui hôn em nhưng ngỡ như lần đầu, có phần ấm áp hơn. Cảm giác như hai con tim hòa chung nhịp đập. Cuối cùng thì nụ hôn thật sự cũng đến…đến từ người con gái mà mình từng ghét cay ghét đắng…
Thật ngọt ngào? Không
Ấm áp? Không
Tuyệt vời? Cũng không
Không thể tả lại được cái cảm giác này, tui nghĩ mình sẽ không bao giờ có được cảm giác này lần thứ hai…
Linh cười, chớp chớp mắt nhìn tui. Nhìn em, tim tui vẫn đập rộn ràng.
“Thình thịch! Thình thịch!”, Linh áp tai lên ngực tui.
- Tim anh đập nhanh quá à…
- Vậy à? Phù…- tui thở
- Nghe thử nhịp tim của em nè, nhanh lắm…- Linh cười tít mắt
Tui áp tai nghe thử, thật, nhanh lắm. Nhanh còn hơn tui. Nhìn Linh, em chỉ cười rồi nói:
- Chồng ơi..ngủ ngon nha…
- Hì…ngủ ngon nha…Kem.- tui mỉm cười.
Quay về phòng, tui lăn lộn, không ngủ được. Cứ trằn trọc, thao thức. Mong sáng thật nhanh để được gặp Linh.
Sáng…8 giờ mới mở mắt ra nổi, đánh răng rửa mặt rồi bò xuống lầu. Linh với mẹ đang làm đồ ăn sáng. Thơm quá.
- Woaaaaa!
- Uống café nữa hông?- Linh đưa tui ly café
¬- Uống chớ, sợ gì.- tui cười hì hì.
Má chiên trứng, Linh thì chiên thịt hộp…hic…tiểu thư nay thành nữ công gia chánh rồi.
Ông già thì ngồi đó, vừa uống café vừa rung đùi đọc báo. Cứ tấm tắc khen café ngon.
- Ủa? Ai làm café cho ba uống mà ổng khen dữ vậy má?
- Bạn mày chứ ai.- má cười
Biết ngay mà, tốt lành gì mà khen. Nhưng phải công nhận café Linh pha ngon thiệt. Uống phát nhớ tới tận bây giờ. Ngồi nhâm nhi ly café, tui nhìn Linh. Em mang tạp dề nhìn xinh quá.
- Xong rồi, ăn được rồi đó.- mẹ đem đồ ăn để lên bàn với mấy ổ bánh mì.
Ông già cũng bỏ tờ báo xuống, lại bàn ngồi.
- Mời cả nhà ăn sáng.- Linh cười
- Ờ, cám ơn con.- ba nói
- He he…ngon quá…xực thôi.- tui se se hai bàn tay lại với nhau, cầm nĩa lên định dứt.
- Khoan. Đợi người khác nữa, vô lễ hả mậy?- ông già nghiêm mặt
- Ơ…- tui bất ngờ, đó giờ ổng có vậy đâu, sao nay kì vậy.
Bỏ nĩa xuống, đợi má với Linh rửa tay. Đầy đủ mọi người mới được ăn.
- Ngon hông T?- Linh cắn miếng trứng rồi hỏi tui.
- Số zách…- tui nhăn nhở
- Không được vừa nhai vừa nói chuyện nghe chưa, bất lịch sự.- ông già nghiêm mặt.
Sao nay ổng khó tính vậy không biết.
Ăn sáng xong. Ngon quá, no căng bụng. Vừa cầm cây tăm xỉa xỉa vừa rửa chén. Thấy tui rửa 1 mình, Linh tới phụ tui 1 tay. Rửa xong đống chén, chất lên kệ ngoài băng đá cho nó ráo nước.
Chín giờ. Có điện thoại, là thằng Qúi.
- Alô?
- T hả mày? Café không?
- Ở đâu?- tui hỏi
- Chỗ cũ.
- Ok, chừng nào đi?
- Giờ mày ra đi, tao đang ở đây nè.- thằng Qúi nói
- Ừ, đợi lát, tao ra liền.
Tui cúp máy.
- Linh, đi uống nước với anh không?- tui quay qua hỏi Linh
- Đi đâu anh?
- Đi rồi biết.- tui cười.
- Ừ thì đi, hì.
Chạy vèo vô nhà thay đồ, tui chạy ra thì Linh đã đứng đợi rồi.
- Em còn nhanh hơn anh nữa…- tui trố mắt
- Ờ, phải nhanh chứ, hì.
Nhớ lại thì đó giờ ít thấy Linh trang điểm lắm, chỉ duy nhất 1 lần Linh trang điểm là hôm hát văn nghệ trong trường.
Xin phép xong, tui dắt chiếc Nouvo của má ra, tất nhiên Linh là người chở
Lên xe, đi khoảng 10 phút là tới nơi. Tui giúp Linh dắt xe vô quán. Đi vô trong, thằng Qúi ngồi đó mặt trầm tư, ngồi đó nhìn ly café đen uống dở. “Bộp!” tui vỗ vai nó. Nó giật mình quay lại....
« Trước1...3132333435...54Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ