↓↓ Truyện Đã Nhớ...Một Cuộc Đời! Voz Full - Mr Friday
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
…
- Mẹ ơi…! Bố đâu…?
- Bố mày sang nhà chú Tiến rồi…! Trưa mới về… Xuống thổi giùm mẹ cái bếp… Nấu cơm…
- Mẹ để con nấu cho…
Nó chạy xuống cái bếp than… Lúi húi thổi lửa cho bén… Cay xè mắt… Con milu vẫn ngọ nguậy kế bên… Ư ử… Trời rét thật, con này chắc chui vô bếp nằm nên cái áo kia mới đen ngòm đây mà…
Bố về… Đầu đội cái mũ cối cùng chiếc áo phao thủng lỗ chỗ… Nhìn thấy bố nó hú ầm lên… Kiểu như trẻ con vậy… Xa gia đình lâu rồi mà…
- Bố ơi…!! Hehe…
- Ớ… Mày về rồi à?… Xê ra… Để tao vào đã…
Cảm giác bố cũng vui lắm nhưng ông chả mấy khi bộc lộ cảm xúc thực sự… Cứ vỗ vai…
- Quái lạ… Bà ơi… Thằng này lên học mà béo lên này…
- Nó bảo có người yêu rồi… Béo lên là phải…
Mẹ tủm tỉm, nó nhói một chút… Nhưng vẫn cười…
- Yêu với đương… Vớ vẩn, tao cắt…
- Bố cứ dọa… Con bố nhát gái lắm…
- Tao biết… Không thì tao cắt lâu rồi…
Cả nhà cười ồ lên, nó thấy xúc động vì cái không khí ấm áp này… Không đâu bằng gia đình mà… Bố giờ cũng cười… Cơm nó đun dưới bếp bị khê… Bố chửi… Quên mất tiêu…@@.
- Đợi thằng Dũng về rồi ăn… Mẹ bảo nó về sớm… Vì mày về…
- Dạ… Mẹ không bán hàng à?
- Tao nghỉ… Giờ bố mày đẽo điếu ngoài kia nên chả lo lắm…
…Bố khéo tay giống nội, chưa bao giờ bố để mẹ con nó đói… Người nó luôn kính trọng này… Tóc đã hai màu… Nó thương bố lắm… Lúc sau…
Anh trai nó về… Trông cao hơn trước… Nhưng cũng gầy hơn… Vừa vào thấy nó đang cười hềnh hệch vì gia đình đông đủ…ổng táng phát vào đầu nó…
- Ui da…!
- Thằng mất dạy… Thấy tao sao mày không chào…
- Bị anh đánh đã kịp chào đâu… Cắn sư nó vào lưỡi rồi đây này…
- Mày bị chứ tao bị à…?
Ông anh nó nhưng vậy… Thương nó, chẳng để ai bắt nạt nó nhưng chính ổng toàn bắt nạt nó thôi…hix…
- Mày có muốn tao cho nhịn không… Vừa về đã cạnh khóe… Vào đun bọc giò đi còn ăn cơm…!!
Mẹ suốt ngày bênh nó… Thương mẹ lắm… Ông anh nó lẩm bẩm gì đó rồi vô bếp… Chắc cay cú…
…
Chiều ngủ dậy… Thấy bố đang vót nan… Ngơ ngác hỏi…
- Mẹ đâu hả bố…?
- Tao chịu… Chắc lại qua bên kia hóng hớt rồi… Nãy có con thằng Tuấn Anh hỏi mày… Tao bảo mày đang ngủ nên nó về rồi… Tổ sư mày bạn bè không có toàn chơi với trẻ con…
- Có thằng Long còn gì nữa bố… Mà cái lều ngoài vườn làm gì thế bố?
Tự nhiên thấy chỗ cây khế Có cái lều… Lạ ghê…
- Trước nuôi đàn vịt… Tao ngủ ở đấy canh… Nhưng giờ bán hết rồi…nhưng tiếc không muốn dỡ… Ngủ ở đấy ấm lắm vườn khuất nên chả có gió gì cả…
- Dạ… Con mượn xe đạp…
- Ra với con Thủy à… Có tiền chưa…?
- Vâng con có rồi…
…
Bên tay bọc táo, bên tay đóa hoa hồng màu hồng mười bông… Đứng cạnh mộ người chị nó yêu thương… Chưa bao giờ ra mộ chị là nó cầm được nước mắt… Chưa bao giờ…
…Lúc húi dọn dẹp bát hương… Rồi cắm nhang mới cho chị… Cỏ xung quanh cũng được nó vặt… Đặt táo trên đĩa, cắn hoa vào lọ… Nó gạt nước mắt… Vuốt vào di ảnh chị… Nụ cười méo mó… Khoe…
- Chị ơi… Em chị có người yêu rồi nè…
- Nhưng cô ấy đi rồi… Hứa với em là sẽ về…
- Có tin không hả chị…hihi…
Trên một góc khuất ở bãi tha ma… Nơi mà nó cát dấu niềm đau đớn bởi chị… Chị đã đi xa… Nhưng hình bóng này luôn trong tim nó… Nó cứ lảm nhảm một mình… Vì biết được chị sẽ nghe được… Càng nói, càng nghĩ, càng khóc… Càng đau…
Chap 101:
Về chiều, trời đông nên nhanh tối, tiếng chim lợn văng vẳng quanh bãi tha ma… Nó vẫn buồn buồn… Chào chị rồi đạp xe về… Với lời hứa sẽ quay lại thăm chị như mọi lần… Chẳng bao giờ nó coi đấy là một phiến đá lạnh lẽo gọi là mộ, mà nó coi đấy là chị của nó có điều không nói và ôm nó như trước được mà thôi…
Rẽ khỏi con đường đất quanh co với những hàng cây dần úa, phiên chợ Bạch vẫn đang họp, tiếng người, tiếng gà vịt… Ồn ào… Tự nhiên thấy yêu quê hương kì lạ… Đây là nơi nó lớn lên mà mười mấy năm qua không thấy cảm giác này… Đúng là đi rồi mới biết quí trọng nơi mình sinh ra… Cũng có thể do nó quá vô tâm… Về đến nhà bằng con Phượng Hoàng lọc cọc của bố… Thấy anh đang ngồi bóc khoai ăn. Con Milu đang nằm thấy nó về liền vẫy đuôi chạy lại… Lưỡi con này có đốm quả không sai… Khôn dữ…
- Khoai đâu ngon thế… Em ăn với…
- Bà luộc rồi kêu tao ra lấy… Mày về chả được cái bộ gì…
Ông anh nó càu nhàu…
- Bố mẹ đâu?
- Qua ngoại rồi… Cơm chưa nấu đâu, mày nấu đi…
Chỉ được cái giỏi sai vặt… Lại cắm đầu vào cái bếp than thổi… Tức hết ngực mà không dám kêu, sợ anh biết lại lo… Cơm chín, nó qua ngoại kêu bố mẹ về tiện thể thăm ngoại luôn… Bà ngoại cười móm mém khi thấy nó, tay cứ nắm tay nó mà nắm lần nào cũng kêu nó gầy thôi…híc…
Lúc gọi được bố mẹ về thì cũng là lúc nhận được cuộc gọi của một số lạ…
- “Alo?
- Minh à… Anh Vinh đây, cái Huyền đến nơi chưa em?
Nó chưa hiểu gì nên hỏi lại…
- Đến đâu hả anh?
- Ủa, lúc nãy nó bắt taxi xuống quê em còn gì?
Giật cả mình… Xương sống tê hết cả lên, không ngờ chị dám làm như vậy… Đã cấm rồi mà… Cứng đầu quá đi thôi…
- Dạ dạ… Em không biết… Sao không bảo em… Xuống làm gì không biết nữa…
- Anh chịu… Nó biểu em rủ xuống mà… Anh thấy lo lo lên gọi hỏi thử, gọi nó thì không chịu nghe máy…
- Được rồi để em gọi xem…
- Ừ có gì bảo anh một tiếng nghe chưa…
- Được rồi anh…”
Cụp máy, lòng hoang mang… Chị ơi là chị… Giải thích với bố mẹ sao bây giờ, người nó muốn đi cùng về quê để cho bố mẹ biết là em… Giờ chị về sợ mọi người lại hiểu lầm…híc…
- Ai gọi mày thế?- Bố nó cầm điếu thuốc thở khói ra hỏi…
- Dạ bạn con… Nó bảo về nhà mình chơi…
- Kinh… Mày cũng có bạn à… Trai hay gái?
- Gái bố ạ…
Ngượng ghê… Bố không quá lạc hậu lắm về cách suy nghĩ nên vui vẻ…
- Ừ thế đi đón nó đi còn gì…?
- Dạ…
Bố thì dễ nhưng không hiểu sao nó cứ thấy khó chịu kiểu gì vậy… Lăn tăn thiệt… Đành gọi cho chị, khổ quá đi mất…
- “alo…hihi nhóc hả? Chị đang ở quê nhóc nè…
- Trời ơi… Sao không chịu nghe lời em vậy?
- Chị thích đó… Làm sao…”
Cái giọng bên kia dễ ghét quá… Nhưng thời tiết này cứ thấy xót chị về tận quê với mình nên chả dám trách móc nhiều…
- Được rồi… Giờ ở đâu?
- Hihi… Ở chỗ gần đường tàu có cái cổng to vĩ đại đó nhóc…
- Ờ… Em đến ngay đây đợi chút xíu…
Bà này chắc đang ở cổng chào gần hiệu sách nhân dân, nó cứ thắc mắc sao biết quê nó mà về… Thấy sợ chị dần đều rồi…
Chạy vèo sang nhà thằng Long gào…
- Long ơi…!!
- Minh à… Tao xuống đây…!
…Nhìn thấy thằng bạn thân từ bé… Nó cười toe toét… Thằng Long nó một phát kêu…
- Được lắm… Đi không nói tao, hôm nọ về đúng lúc tao đi chơi… Mày tránh tao à?
- Tránh cái đầu mày ý… Hai bác đâu?...