XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Thông thường khi ham muốn lên tột đỉnh thì ta như con thú đói mồi lao vào ngấu nghiến nhưng hiện tại…em không như thế…! Mọi thứ diễn ra chậm, thậm chí là rất chậm…đến mức gấu gần như ko kiên nhẫn được nữa rên lên khe khẽ…!
Đến lúc này thì em mới mở tốc lực, nếu ko phải em lấy ngón tay khẽ đặt lên miệng gấu thì có lẽ gấu đã kêu ầm ĩ lên rồi…!
15 phút sau…em nằm bên cạnh gấu, không nói gì…! Gấu nằm ôm em…tay mân mê…:
- Sao bữa nay a hung dữ quá, làm ngta muốn chết!
- Không thích hung dữ hả? Vậy mai mốt làm Bụt nha?!
- Hok phải, tại e thấy lạ thôi mà!
Em không nói gì thêm, ôm gấu nằm thiếp đi…!
Hình ảnh con bé A8 có vẻ đã biến mất…hay đó là phút lặng lẽ bất thường trước những cơn sóng dữ dội hơn…?!
Chap 14: Mưa, nước mắt và con tim rạn nứt!!!
Em ngủ rất ngon, đầu óc thật sự thanh thản và ko vướng bận…! 18h, giật mình tỉnh dậy, nhìn quanh…không thấy gấu đâu…xe vẫn ở trong nhà!
Đứng dậy mở cửa thì khóa ngoài…à, hiểu rồi…gấu đi chợ!
Mở balo, lấy bộ quần áo chui vào nhà tắm…!
Xả vòi hoa sen rồi để nước chảy tràn từ mặt xuống khắp người…thấy lòng nhẹ tênh…dễ chịu quá!
Có lẽ đây là lý do vì sao con gái hay tắm sau khi “have sex”…tắm để những dư âm cuối còn sót lại được dịp thăng hoa…tắm để nước xóa đi vết nhơ, làm dịu đi vết thương khi chẳng may bị tên yêu râu xanh nào xâm hại…!
Tắm gội thơm tho, thay đồ rồi ra ngồi vào bàn. Mở cửa sổ cho bớt bí…lên web xem lịch học, yahoo chém gió với mấy đứa bạn!
Buzz, Đệt mợ mài, về rồi phắn nhanh thế!!!
- Sao mài biết?
- Hôm kia đi học thấy mài về, mà đang trễ giờ nên ếu bắt cóc được!
- Ừ, kao về có việc rồi đi ngay
- Chứ ko phải nhớ con Nghi quá mò lên hả?
- Mợ my, kệ kao!
Cạch…gấu về, tay xách nào là rau, nào là thịt…ect!
Type vội mấy dòng: Thôi kao nấu cơm đây! Bb mài
- Ờ, nấu cơm ăn đi rồi lấy sức mà đú!
Hai đứa lăng xăng trong góc bếp…đứa nhặt rau thái thịt, đứa kia cắm cơm rồi ngồi…hóng ^^!
Thịt kho cải chua, canh cải cúc thịt bằm…chẹp chẹp…nước miếng ứa ra rồi các thím ợ…!
Ngồi nhìn gấu nấu nướng, chợt liên tưởng đến 1 gia đình…có chồng, có vợ và…biết đâu sẽ có những đứa con…bụ bẫm dễ thương như bố mẹ chúng…!
Ăn cơm xong, đưa gấu đi dạo phố! Đường hôm nay đông thế, khói bụi mù mịt…đi kiểu này có khi về lại ốm thì toi…Một ý tưởng lóe lên: Ghé café Hi- End nghe nhạc!
Các thím cũng biết là em vs Gấu có cùng sở thích nghe nhạc nhẹ, nhất là các ca khúc thập niên 80…Cả hai đều yêu thích SONIC Coffe, 1 quán café Hi- End nằm trên Trần Hưng Đạo- Q9 ( Nay dời về Đường số 7, Q. Thủ Đức).
Em xin dành 1 vài dòng viết về SONIC (S. N), bởi chính nơi đây đã nuôi dưỡng tình yêu của em và gấu, đồng thời cũng là nơi chứng kiến biết bao nước mắt của cả hai về sau này!
Nằm gọn trong 1 con phố nhỏ yên tĩnh, mang dáng dấp cổ kính rêu phong và chút gì huyền bí khó tả nhưng S. N rất đông khách. Đủ mọi thành phần xã hội, đủ mọi lứa tuổi nhưng lại có 1 sở thích chung: nghe nhạc phong cách Hi- End…!
Chủ quán là 1 thương nhân khá thành đạt, yêu nhạc và đam mê âm thanh cuồng nhiệt…! Không những thế, ông cùng vợ còn là những kiến trúc sư nghiệp dư có tài…bằng chứng là ông cho ra đời đứa con tinh thần S. N hoàn hảo đến từng chi tiết dù là nhỏ nhất…!
Chọn 1 bàn góc phòng, gọi 1 cacao nóng, 1 sinh tố dừa 2 đứa tựa lưng 1 cách thoải mái và …bắt đầu đắm chìm trong thế giới khác- thế giới của những bản tình ca…!
Hai đứa ko nói gì nhiều, chỉ tựa đầu vào nhau và…cùng cảm nhận!
11h, bước ra khỏi S. N…đói rồi…ăn khuya…về ngủ!
Sáng hôm sau em rời phòng gấu rất sớm vì hôm đó có tiết đầu!
Về nhà thay đồ, lên lớp và nhai cố cho hết 4 tiết…phù, hôm nay phát 1 đống tài liệu ôn…lại làm mọt sách mất hơn tuần rồi =. =!
Về đến nhà, cởi áo rồi nằm xuống…dặn với Thuần ngố: Đừng gọi tao trừ khi có bão nhé!
Vừa đặt mình ko lâu, chuẩn bị thăng thì “bíp”- new mes! Chết tiệt, ai mà chọn giờ linh vậy nè trời, 1 số lạ hoắc: ”Chào anh, cho em làm quen! ”
Đệch, lại đứa nào rảnh ko có việc làm đây- of luôn điện thoại…! 16h30, buộc phải dậy vì cái bụng réo quá- từ trưa giờ ko ăn gì rồi- tắm 1 phát rồi kiếm chút gì bỏ bụng…vẫn quên cái DT đang of!
Cơm gà xối mỡ nhé các thím, chẹp…! 15 phút hoàn trả cho chủ quán cái đĩa, 2 cọng xương và 25k, về làm ván Aoe kiếm chầu café đêm!
Mở lap, log Ym, tá hỏa vì 1 đống ofline mes:
“Sao a tắt máy?!
Em được nghỉ mấy ngày ôn bài nên tranh thủ về nhà, Anh ở trên này ngoan ko được đi lung tung nha!
Em về ít bữa rồi lên lại, léng phéng bít tay nghe chưa”
Phì cười với cái mes cuối, tìm DT mở nguồn rồi call ngay cho gấu
- Em về rồi à?
- Dạ, em mới về tới! Hồi trưa em gọi cho a ko dc!
- Máy a hết pin! Thôi em tắm rửa nghỉ ngơi nha, A học bài!
- Uhm, pi pi a nàz! Umoah…!
End call, WTF??? 21 mes: 12 mes báo gọi nhỡ, 3 của gấu, 2 của thằng bạn, 4 của số lạ…!
Gấu sms báo dc nghỉ, về nhà…!
Bạn báo mai nộp bài kinh tế vi mô!
Số lạ:
“Anh gì ơi, sao anh ko tl em?”
“Úi, tắt máy luôn! Chảnh quá vậy?! ”
“Ông già kia, chơi trò hái chanh thiệt há, gai đâm kìa”
“Anh 4 mắt, em Ly đây! Giỡn xíu mà tắt máy luôn là sao?”
Trái đất tròn…em cũng đã từng nghĩ nó sẽ liên lạc với em, nhưng ko ngờ lại sớm thế! May mà nó nhắn lúc trưa, chứ nhắn hôm qua thì ốm đòn, có khi còn cấm vận dài hạn nữa ko chừng!
Rep: ” Ra là cô nương! A còn tưởng fan nào phát cuồng quá tính tống tình a chứ”
Vậy là sms với nó đến hơn 8h tối, bỏ cả Aoe! Con bé “câu tin” rất tài, mỗi mes của nó đều khiến người nhận ko thể ko rep, hơn nữa lại có cảm giác chờ đợi mes của nó mới ác…!
Nói dại, may mà nó không hứng thú với Voz…chứ ko thì trình độ câu view của nó cũng ngang ngửa thím cusiu hoặc chí ít cũng được như bác Xoay!
Nó đi tắm, nên em tạm được nghỉ tay chút! Sms cho gấu mấy tin, chúc gấu ngủ ngon…bla…bla (ở quê đi ngủ sớm lắm các thím)
Hình như con bé thấy sms tốn tiền quá nên dụ em lên Ym, vậy là ngồi làm siêu nhân bàn phím với nó đến khuya…! Hức, mãi nó mới chịu đi ngủ cho…lúc mở file word thuyết trình lên thì đồng hồ đã quá con số 12!
Đọc qua loa đại khái cho có, em được cái trí nhớ cũng tốt- tỷ lệ nghịch với tuổi tác- nên cũng mau nhớ chóng quên!
Shutdown máy, nằm ngẫm nghĩ…! Nhớ lại mấy mes của nó mà bật cười, Trang”năm tấn” xoáy 1 câu:
Mày bắt được vàng à?Bao nhiêu cân?
- Ừ! Vừa vớ được cục vàng 4 số 19 năm tuổi đây!
Quý “đĩ” phang 1 câu: Có mà vàng dẻo thì có! Ngủ đi các ông con, sáng mai tao có tiết 1!
Tối hôm ấy, em ngủ rất ngon…có lẽ vì mệt…cũng có thể vì 1 thứ gì đó vô hình đang hiện hữu đâu đây…!
Bật dậy, 8h45…thôi chết, thuyết trình kinh tế vi mô của em…chạy hộc tốc lên lớp! Hức, bệnh đi học trễ nó thấm vào máu rồi…tai hại quá!
Cuối cùng thì cũng êm xuôi, lết cái xác về nhà sau khi nuốt 1 tô bánh canh đầu đường
! Nằm dài ra chiếu, sms cho gấu: Em đang làm gì vậy?Hức, sáng nay mém tý nữa là cấm thi môn kinh tế vi mô vì đi trễ nè T. T!
Gấu ko trả lời, cũng phải…ở nhà bố mẹ gấu quản lý khá chặt nên dùng Dt hạn chế lắm! Chậc, ngủ vậy…, đang thiu thiu thì “Bíp”- mes của A8: Hi anh, đi học về chưa?Tối rảnh ko xuống em chơi!
Rep: Anh hơi mệt, để khi khác nha! (Hôm ấy em mệt thật, với lại cũng ko muốn gặp nó vì sợ…)
Nó ko trả lời, có lẽ nó hơi thất vọng…mong là thế!
Sao thế nhỉ, mình càng trốn tránh thì nó càng tìm đến…! Sao nó lại đến vào lúc này, khi mà mình không cần- đúng ra là có muốn cũng ko thể?
Có ai đó đã nói: ”Tình như bóng ma vậy, khi ta đuổi thì nó chạy, ta đứng lại thì nó lởn vởn xung quanh như thách thức, mời gọi…và khi ta bỏ chạy thì nó đuổi theo ta, ám ảnh ta…”...
« Trước1...7891011...14Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ