↓↓ Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Em sống cuộc sống của 1 con người 2 mặt: 1 người yêu đúng nghĩa với Bích Nghi…và 1 “anh trai” (có lẽ hơn thế) biết quan tâm, sẻ chia với Ly!
Có lẽ mọi chuyện cứ tiếp diễn 1 cách “đẹp đẽ” như thế nếu ko có ngày 14/2…Valentine kỉ niệm 4 năm em & Bích Nghi bên nhau!
Em còn nhớ như in ngày ấy…!
Sáng sớm hôm đó, em nhận được mes của Ly: ”Chúc anh vui vẻ & hạnh phúc bên người yêu! Em gái của anh vẫn chờ a, chờ 1 ngày nào đó a sẽ tặng hoa cho e- dù chỉ là 1 cành thôi- y a…cục nước đá ngốc ngếch khờ khạo…dù biết anh ko là của em! ”
Ngồi rất lâu trước ban công cùng với mes của nó, đọc đi đọc lại- type 1 rep nhưng lại xóa vì…nghĩ đến gấu & những hồi ức không thể quên!
Quyết định rep sms của Ly: ”Ừm, anh cũng chúc em bình yên! Best Wish for U”!
Đi tắm, thay đồ rồi chạy lên gấu thôi…!
Ghé qua tiệm hoa, chọn những bông đẹp nhất, tươi nhất: ”Cắm giúp em 1 giỏ nha chị”. Ngồi chờ, chợt thấy 1 bông ly rất đẹp, không nghĩ đến giây thứ 3…đứng dậy rút nó ra…cắm vào giữa giỏ…!
“Hoa ly” trong giỏ hồng- haizz, biết “hồng” nồng nàn hay “ly” kia dễ thương???
Chậc, đẹp- với mình, chắc với gấu cũng thế- đứng dậy trả tiền…nhìn giỏ hoa rồi cười…khó hiểu!
Chạy luôn đến phòng gấu- quyết định không gọi điện để giành cho gấu bất ngờ!
8h, dừng xe trước cổng khu trọ, tắt máy, dẫn xe- tay cầm giỏ hoa trong khá nhiều ánh mắt của hàng xóm…!
Sững người, phòng khóa rồi…gấu có thể đi đâu nhỉ?! Móc điện thoại, call cho gấu: ”thuê bao quý khách…”
Em gần như mất tự chủ, những suy nghĩ tiêu cực bắt đầu xuất hiện trong tâm trí: ”Sao thế nhỉ, em đi đâu?Với ai?Làm gì mà phải tắt máy, hơn nữa hôm nay là ngày rất đặc biệt mà…em phải biết chứ??! ”
Treo giỏ hoa vào tay lái, ngồi nhìn vô thức…1 lúc!
“Anh tìm chị Nghi ạ?” Thằng nhóc cùng xóm trọ với gấu đứng bên cạnh tự lúc nào
- Ừ
- Chị Nghi đi đâu từ tối qua chưa về
- Sao em?Em có biết đi đâu ko?Mà Nghi đi với ai?Mấy giờ? Hàng loạt câu hỏi được em tuôn ra cho thằng bé!
- Dạ em cũng không biết! Tối qua tầm 9h có ai đó ghé rước chị đi đâu á, em thấy chị ấy xách giỏ theo!
Trời ơi, gấu đi đâu vậy???Trước giờ có bao giờ gấu đi đâu qua đêm cơ chứ?…Những ý nghĩ tệ hại bắt đầu khiến cái đầu em nóng lên, quay đầu xe- đề máy- chạy!
Không xác định mình sẽ đi đâu, thật ra lúc đó em không nghĩ được gì nhiều các thím à…! Khi người ta bị những ngi ngờ làm mụ mị, khi mọi thứ dường như sụp đổ dưới chân thì…ta tìm đến 1 nơi nào đó…bình yên…1 mình!
Chạy lên Sonic, ngồi vào góc quen, gọi 1 ly cf đen và…im lặng!
Con bé phục vụ châm trà đến lần thứ 5, chắc nó thấy lạ nên hỏi: ”Anh chờ ai ạ?”
- À không, anh đi 1 mình em à!
- Hoa đẹp lắm, chị ấy đâu?
Im lặng 1 lát, cười khổ: Anh không biết, sao em không làm việc đi?!
Con bé bỏ đi- có lẽ nó ko thích thái độ của mình- kệ, không mấy quan tâm!
Mọi lần vào đây, nó luôn là người châm trà cho “bọn em”, con bé hiền- khá trầm- thế mà hôm nay lại hỏi chuyện mình…nếu bình thường có lẽ em không như thế…có lẽ hôm nay khác- đặc biệt hơn mọi ngày & cũng khác hơn mọi ngày!
Lại call cho gấu, vẫn không liên lạc được…
End call, new mes: ”Em ở đâu vậy?” contacts- >Ly- >Send!
Bíp, mes của Ly đến rất nhanh: Em ở nhà tự kỷ 1 mình =. =!
Rep: Anh ghé em nhé! Có phiền không?
- Anh đừng giỡn với em, đi chơi với chị ấy đi!
- Nữa tiếng nữa a tới nơi, đừng đi đâu nhé!
Đứng dậy, đi ra cửa!
Chợt quay lại nhìn…rút 1 tờ note paper, viết: Gửi cô bé mà anh không biết tên, xin lỗi em vì chuyện khi nãy, giỏ hoa của em đó! Valentine vui vẻ nhé!
Chạy lên nhà Ly, không nghĩ ngợi gì nữa…chỉ đơn giản là tìm 1 khoảng trời khác êm dịu hơn hiện tại!
Tiếp
Hơn 30p sau, đứng trước nhà Ly, call.
- Anh đang đứng trước cổng!
- Anh xạo quá!
Gắt lên: Anh đang đứng trước cổng…!
Một cái đầu quen thuộc ló ra phía xa, tút…tút…!
Dắt xe vô, nó ở nhà tự kỷ thật các thím à…!
quần jean ngắn, áo thun ôm sát người…để lộ đôi chân trắng nõn nà không tỳ vết và body nóng bỏng…! Hức, lạc đề mất rồi!
Vẫn giữ thái độ hằn học -7, ngồi xuống 1 góc…không nói gì!
Ly rót 1 ly nước, đặt trước mặt em rồi ngồi xuống…bên cạnh em!
Hai đứa im lặng, em đảo mắt nhìn quanh…chà, cô bé này xem ra cũng lắm “đuôi” đây: 1…2…3 bó hoa khá to, 2 hộp quà, 1 con gấu mới toanh…! Bất chợt cười nhẹ, rồi lắc đầu…!
- Anh cười gì?
- À không, anh cười bản thân thôi!
- Anh với chị có chuyện gì sao?
Em im lặng…!
Nó lại hỏi: Hai người giận nhau hả?
- Chắc thế! Mà không phải…! Anh…chẳng biết nữa!
Hai đứa lại im lặng, tự nhiên nó cầm lấy tay em, siết nhẹ…rồi buông tay vì…chạm phải nhẫn!
Nó khóc…không thành tiếng nhưng nước mắt thì rơi lã chã…!
Em cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nó trong vô thức, bàn tay khá lạnh…có lẽ vì em- cục nước đá khó hiểu…!
Khẽ kéo nhẹ đầu nó vào mình: Nhóc, sao ngốc vậy??
Nó ôm chầm lấy em và…khóc như mưa…! Con gái khóc- đáng thương mà đáng sợ- thương vì đây là lúc yếu mềm nhất, mỏng manh nhất nhưng cũng sợ…vì lúc đó ta không thể cứng rắn…để giữ mình!
Em hôn nó, nụ hôn đầu tiên của sự lừa dối, nụ hôn của 1 kẻ bại trận & đánh dấu sự tan chảy hoàn toàn của “cục nước đá” trước sức nóng mãnh liệt, cháy bỏng của con bé…trời sài gòn chuyển mưa…hay ai đó đang khóc vì bị phản bội???!
Ly đã sẵn sàng dâng hiến, nhưng em ngừng lại- đơn giản vì em không muốn mình đi quá nhanh, hơn nữa cửa chỉ khép hờ!
- Đi đâu đó nhé em, anh muốn hít thở 1 chút!
- Anh đợi em chút, em thay đồ!
Ra ngoài, lại call cho gấu- tiếp tục ko liên lạc được- OFF điện thoại, con bé ra…xinh…xinh quá, em nhìn nó ko chớp mắt, con bé ngượng…mặt ửng hồng- khuôn mặt bầu bĩnh khiến tim e thắt lại…!
Hai đứa đi ăn, xem phim- lại phim hài, cũng tiếng cười khúc khích, cũng là những câu hỏi ngớ ngẩn lạ kỳ gần giống ngày nào, nhưng…người bên cạnh không là gấu nữa!
Ngồi ở bờ sông, nhìn thuyền xuôi ngược…nói chuyện phiếm đến hơn 11h: Về thôi nhóc, trễ rồi, chị la đó!
- Chị em đi chơi với bồ rồi, mai mới về á!
Sao lại có sự trùng hợp ngẫu nhiên thế nhỉ, mình lại nghĩ bậy…!
Quyết định đưa con bé về nhà, chạy thật chậm theo yêu cầu của nó: ”chạy chậm để em ngắm đường về khuya nha anh”!
Lạnh, bất giác rùng mình…con bé vòng tay ôm lấy eo…1 cảm giác khó tả dâng lên trong lòng (từ lúc đi đến giờ ko ôm nhé các thím)!
11h 45p, trước cổng khu trọ của Ly
- Em vào đi, khuya rồi lạnh lắm!
- Em đứng chờ a về rồi vào sau!
- Cứng đầu quá, thôi anh về! pp em!
- Khoan đã!
- Sao vậy…e…!
Nó hôn em các thím ạ, đang định đáp trả thì nó đẩy ra rồi giục:
Về đi a, trễ rồi chạy xe chậm chút nha!
Em nói nhanh: vào trong, đứng chờ a 1 chút
Đề máy phóng đi…trong đầu đã chạy 1 ý tưởng…mà chắc chắn là k về nhà!
Tạt qua góc Trần Não- Lương Định Của…may quá, sót lại 1 cửa hàng hoa tự phát dọn hàng muộn!
Dừng xe, chọn 1 bông ưa nhìn nhất trong số ít những bông hồng còn lại, rút tiếp 5 bông ly:
Em cắm cho anh rồi dọn hàng nhé!
- Dạ, anh chờ xíu!
Nhìn con bé cắm hoa- có lẽ là sinh viên bán hàng kiếm chút thu nhập, nhìn giỏ hoa đang được hoàn thiện, nghĩ thầm: ”Bây giờ “Hồng” lại ở cùng “Ly”, nhưng Hồng ko đẹp bằng Ly rồi…vì Hồng đã héo…sau 1 ngày vật lộn với gió, nắng & mưa rào…! ”
- Của anh đây!
- Cảm ơn em, buổi tối an lành nhé!
Chạy về cỗng nhà Ly, tắt máy…con bé đứng đó…nhỏ nhắn & đáng thương…!
- A dắt xe vào đi, khuya lắm rồi đó!
Không nói gì, tiến lại gần nó, một tay cầm giỏ hoa, tay kia nắm tay nó:...