XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Yêu Hay Thương Hại, Thất Bại Hay Chơi Dại?

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Cảm ơn em.
- Sao lại cảm ơn?- Em ngước đầu lên hỏi hắn.
- Vì em hiểu anh. Còn hơn cả anh hiểu anh nữa.
- Ngốc ạ. Nghĩ lung tung không à. Thôi vợ chồng mình ngủ nha. Em buồn ngủ rồi nè.
- Uh ngủ nha, chúc em ngủ…
Em cố rướn người lên hôn vào môi hắn thật lâu rồi mới buông ra làm cho từ “ngon” của hắn chả thể nói ra. Dứt hắn ra em lại nép vào ngực hắn và ngủ lúc nào chả biết. Hắn cứ để tay trái cho em gối đầu và vuốt tóc em. Tay phải ráng ôm em thật chặt chỉ sợđêm em sẽ bị lạnh.
Nằm suy nghĩ vẩn vơ, bất chợt hắn nhớ lại một câu chuyện ngày còn đi học phổ thông làm hắn phì cười.
Ngày ấy hắn học trên tầng 1 của trường. Cứ giờ ra chơi là hắn và mấy thằng bạn lại ra ngoài ban công đứng ngắm các học sinh lớp khác ra đùa giỡn dưới sân trường. Rồi đột nhiên thằng Hoàng ở đâu xuất hiện cười toe toe:
- Ê tụi mày biết tin gì chưa? Tin hot nhất trong tuần đấy.
- Sao sao? Có gì hot kể nghe coi.- Cả bọn hắn nhao nhao.
- Ha ha ha, mắc cười quá. Tao mới nghe đồn có ba con nhỏ học trường Huỳnh Thúc Kháng rủ một thằng nhóc học cấp 2 Hoài Đức vào vườn café chơi rồi chơi luôn trò…”hấp diêm tập thể” đấy. ha ha ha.- Nói xong thằng Hoàng bò lăn bò càng ra cười.
- Đệt. Có không bay hay xạo? Rồi sao nữa?- Thằng Nam hấp tấp hỏi liền.
Mãi mới ngưng được cười. Thằng Hoàng mới từ tốn nói tiếp:
- Thì thằng đấy nó về nói bố mẹ nó. Rồi bố mẹ nó báo công an. Nghe đâu cả ba con bị bắt ra Lâm Hà hết rồi.
-…
- Tụi mày làm sao thế?- Thằng Hoàng thắc mắc hỏi khi thấy cả bọn đang phồng mang trợn má lên.
- Ha ha ha…ha ha ha…- Cả bọn hắn phá ra cười trong khi cố nén mà không chịu nổi.
Bọn hắn cứ vậy cười như điên như dại. Nước mắt nước mũi tèm lem đến độ mấy đứa con gái lớp khác phải ngó sang.
- Má ơi thằng này nó điên. Được hiếp sướng chết cha lại còn đi kiện cáo. Má gặp tao tao hiếp ngược lại chứ ở đấy mà anh chịu thua à?.- Thằng Nam nói trong nước mắt.
- Chắc thằng đó bị suy nhược nên nó chịu không nổi ba em ấy.- Thằng Phi chêm vào.
Thế là cái câu chuyện ba nàng hấp diêm một bé nam trở thành đề tài hot nhất của tụi hắn suốt mấy ngày sau đó. Thằng thì tiếc hùi hụi ước gì mình là thằng nhóc đó. Thằng thì bàn tán thằng nhóc này chưa dậy thì hết… Nói chung là vân vân và mây mây các vấn đề.
Hắn chả biết chuyện đó có thật không hay do tụi nó chém gió mà ra. Nhưng hắn phải thừa nhận những năm đó. Công nghệ thông tin vào tới khu vực Tân Hà nhanh chóng mặt. Các quán net mọc lên ầm ầm. Nói chung là nhà nhà chơi game, người người chơi game. Con trai thằng thì chơi Võ Lâm, Chinh Đồ. Thằng thì cùng với con gái nhảy Au. Trong đó có hắn. Dẫn đến mức độ nghiện Internet ở hai trường cấp 3 và một đám trường cấp 2 trong khu vực tăng đến mức báo động. Rồi lại thêm cái khẩu hiệu: “nhà nhà chơi game, người người cướp café”. Café mấy năm ấy có giá. Bán một chục ký là chơi được cả tuần. Thế nên dân Tân Hà chơi game cũng chả thua bố con thằng nào trên Sài Gòn. Còn chuyện sex thì vô đối. Ngày đấy hắn hay chơi game thâu đêm ở mấy quán net quen. Cứ tới 12 giờ đêm là y như rằng. Có mình hắn là mò mẫm cày danh vọng cho cái game của hắn. Còn đâu là các màn hình vi tính ngập tràn phim sex, cả trai và gái xúm lại xem rồi bàn tán này nọ. Cho nên khi nghe câu chuyện thằng Hoàng kể hắn cũng sinh nghi vì dạo đấy ở khu vực hắn tình trạng bị cưỡng hiếp xảy ra suốt khiến các chị em phụ nữ hiếm khi dám ra ngoài ban đêm.
Nhớ đến câu chuyện ấy. Hắn nhìn xuống em. Thấy em đáng thương quá. Chắc em cũng giống như bao cô gái ở Sài Gòn khác. Chả được ba mẹ quan tâm. Cứ ném tiền đó rồi bỏ đi công tác hay làm chuyện này chuyện nọ. Hắn chả hiểu người ta sinh ra con cái để làm gì. Để con cái suốt ngày tự kỷ rồi đâm ra trầm cảm. Đầy trường hợp tự tử vì không được cha mẹ quan tâm hắn đọc trên mạng làm hắn xót xa thay cho em.
Hắn ngắm em mãi. Mong là giây phút này sẽ mãi tồn tại để hắn và em được ở bên nhau thế này dù là hắn chưa một lần nói ra ba từ mà em muốn nghe nhất. Hắn không dám nói. Vì thật sự hắn nghĩ mình không đủ khả năng lo lắng cho em. Nói ra chỉ khiến em thêm khổ thêm sầu. Nghĩ vậy rồi hắn cũng từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng hắn dậy thật sớm vì hôm nay có điện thoại của em báo thức. Hắn tắt điện thoại đi cho em ngủ rồi đắp mền cho em ngủ tiếp. Bước vào phòng nhân viên, hắn cũng chỉ lấy cái khăn mặt với bàn chải đánh răng. Đi vào nhà tắm làm vệ sinh rồi cũng tắm qua loa cho mát.
Bước ra thì đã thấy em dậy từ lúc nào. Em đang ngồi ở hồ cá ngắm mấy con cá đang bơi qua lại. Nhìn em buổi sáng sớm đáng yêu lạ. Hắn tiến đến bên em rồi hôn vào gáy em thì thầm:
- Sao dậy sớm vậy?
- Em dậy từ lúc anh dậy rồi cơ. Mà em sợ dậy anh bắt ngủ nữa nên chờ anh đi tắm em mới dậy á.- Em đưa tay đuổi theo con cá ba duôi đang bơi đáp lời hắn.
- Hay quá ha? Còn nhỏ mà đã gian xảo thế rồi.- Hắn vờ làm mặt giận.
- Hứ, ai bảo anh lúc nào cũng muốn em làm theo anh chi? Lêu lêu.- Em quay đầu lại lè lưỡi trêu hắn.
Lắc đầu vì cái tính ngang bướng của em. Hắn bảo em đi đánh răng thay đồ rồi cùng hắn ra ngoài. Chứ tý má Kim tới thì có mà toi mạng.
Em ngoan ngoãn nghe lời hắn. Đánh răng thay đồ xong thì em và hắn cùng bước ra ngoài kiếm quán bình dân ăn sáng.
Tìm mãi chả được quán nào gần đấy, hắn đề nghị:
- Hay thôi tới trường anh ăn đi. Vừa có bánh mì ngon bổ rẻ ăn, vừa có sữa đậu nành uống.
- Dạ, cũng được nhưng 11 giờ là em phải về thay ca cho chị kia đi ăn cơm đấy.
- Ừ thì tý bắt xe bus về là được mà.
Hắn cùng em bắt xe bus xuống trường hắn. Hôm nay hắn còn đi sớm hơn mọi ngày cho nên là chuyến đầu tiên. Trên xe chỉ có hai ba người. Hai đứa lại chọn đúng băng ghế thứ 7 mà ngồi vào. Dường như nó đã thành mặc định của hắn để hắn bây giờ và sau này…Luôn nhớ về em…
Nhẹ nhàng buổi sáng, gió Heo May
Cùng em cất bước tới tương lai.
Chỉ mong gió kia đừng quay lại
Để em đi mất khỏi tầm tay.
Chương 10:
Đến trường hắn, hắn và em tạt vào chỗ hai chị bán hàng rong mà thường ngày hắn vẫn mua đồ ăn sáng. Giờ hắn cũng thành khách quen của hai chị vì hắn hay phụ hai chị lấy ly đá cho mấy bạn sinh viên mua nước hay có lúc cũng ốp la trứng cho chị kia làm bánh mì.
Thấy hai đứa đến. Chị bán nước liền dọn ra hai cái ghế cho hai đứa ngồi. Cảm ơn chị hắn gọi hai ly sữa đậu nành rồi ngửa cổ sang bên kia bảo chị kia làm cho mình hai ổ bánh mì thịt.
Năm phút sau thì hai đứa được cầm trên tay bữa ăn sáng. Lần này hắn cũng không vội vàng ăn như mọi ngày nữa mà từ tốn vừa ăn vừa nói chuyện với em:
- Tý nữa em đi làm rồi mấy giờ mới về?
- Khoảng 6 giờ em mới về anh ạ.
- Ưm thế em sẽ làm gì vào lúc đó tới khuya trời?- Hắn tỏ ra suy tư.
- Em cũng chưa biết. Buồn thì em sẽ ra Net ngồi. Còn vui thì em sẽ vào quán anh chơi.- Em thản nhiên trả lời.
- Rảnh tiền.- Hắn chốt hạ.
- Kệ. Tới đâu hay tới đó mà. Lãnh lương ra em sẽ đi thuê phòng ở cho tiện. Rồi anh qua ở với em nha.
-…
- Sao thế?- Em nghiêng đầu nhìn hắn.
- Ưm ưm. Cái này khó lắm à. Anh sợ má Kim biết má lại nói với cô H là cô la anh chết.- Hắn tỏ rõ vẻ ái ngại.
- Vậy em ở một mình cũng được.- Em nhún vai vẻ như không có chuyện gì.
- Vẫn còn lâu mà. Mình từ từ tính em nhé.- Hắn đấu dịu em.
- Ừ, em biết rồi. Thôi anh ăn đi còn vào học.
Hai đứa rơi vào khoảng không im lặng. Phần đứa nào đứa đấy ăn. Mỗi đứa lại đuổi theo những dòng suy nghĩ khác nhau mà cảm thấy có chút gì đó xa lạ nhau quá. Nhiều khi hắn tự đặt cho mình câu hỏi. Phải chăng em quay lại cũng lại là một sai lầm?...
« Trước1...2324252627...38Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ