↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Thằng này cứng đầu, thả hai quả bom nguyên tử Lúa “Khoai “xuống cho đất nước nó đen thùi lùi như cái nùi vẻ luôn. Nhanh lên
Sắc lệnh đã được kí…
- RẦM!!!
Một tiếng động lớn vang trời cả một khu, làm cho mọi người phải hoảng loạn mà đi xem:
- Này, cậu sao thế? – Một giọng nói ấm áp vang lên.
- Haha thả thả bom, thả bom
- Này nói gì thế? – Kèm theo là rung cái vai.
Một hồi sao thấy bệnh tình không khuyên giảm…
- Bốp
- UI…da – Tô ihoảng cả hồn vía lên
- Tổ cha đứa nào tán chú thế? – Tôi xoa xoa cái mặt mà không mở mắt ra
- Cậu sao thế? – Người đẹp nhìn.
Trời ơi thì ra nãy giờ nằm mơ đến mức té rớt xuống đất khi nào không hay luôn, tôi tỉnh cả người sao cú ăn hai lịch sử đó, chuẩn thật “hai quả bom “đã được thả đó là cú tán của em và cú té giường.
Mở mắt to ra nhìn mình đang dưới giường, Như ngồi kế bên đeo tạp giề, những ánh nắng sáng sớm đã gọi qua cửa sổ làm cho cái thằng cuồng mơ mộng sinh ảo tưởng như tôi phải thức dậy.
- Hihi… – Tôi gãi đầu vì chắc này giờ nhục lắm.
- Cười gì, rửa mặt đi rồi xuống ăn sáng cụ ạ.
Tôi phóng nhanh vào nhà vệ sinh để rửa mặt cho tỉnh chứ cứ để mơ mộng ảo tưởng chắc điên luôn quá ^_^, giấc mơ kì lạ đến khác thường ^_^.
Sáng bữa nào cũng do chính tay em nấu thức ăn sáng cho gia đình mà hình như toàn tôi ăn chứ mọi người đi hết rồi, đến trưa thì đi học, nói ra cái tuần đầu chả học gì đâu toàn vào đùa giỡn thôi.
Thấm thoát đã một tuần trôi qua rất dễ dàng và bình yên nếu không có một ngày thứ 6 đáng ghét. Mọi truyện bắt đầu từ thằng Khôi Đen, không biết giấc mơ có phải điềm báo giành cho tôi không nữa…Bữa hôm đó không biết trời xui đất khiến làm sao đi học sớm mà không riêng gì tôi cả đám luôn chứ chẳng đùa, tới lớp là 11h35 à…
- Ê, ra đầu đường ăn trái cây – Thằng Khôi đen đưa ra ý kiến.
- Được đó.
- Duyệt – Tôi nghe có vẻ hợp lý vì ngồi trong lớp chẳng làm gì.
- Đi đi mấy ông – Nhỏ Huyền đèo bồng.
- Ok đi luôn
- Quất ngay
- Ý kiến tốt.
- Tao khao – Thằng khôi bữa nay giàu ghê.
Một lát sao rủ được ba người con gái xinh đẹp đi theo thế là cả bọn gồm 17 người đi ăn trái cây của một người bán ở đầu đường gần trường học, giả rẻ hợp lý mà có thể giải nhiệt buổi trưa nóng này nữa với lại miễn phí ngu gì không đi. Đến chỗ chia ra hai phe rõ rệt, một bên nam một bên nữ. Bên phái mạnh bao gồm: Tôi, Tùng, Khôi, Chung, Hùng, Đức, Sang, Kiệt (thằng này không thân cho lắm vì nó phe đối lập bữa đó thấy có gái đẹp theo nó đi theo chứ bọn tôi không rủ). Bên con gái bao gồm: Bà Huyền, Trân, Trang, Nguyệt, Quỳnh,Kiều Oanh, Bạch Yến, Thanh Mai, Như. Chia ra làm hai bàn bắt đầu gọi món, không biết bên kia chí tuyến gọi gì nhưng thằng Khôi Đen đem ra toàn món ngon và lúc sao mới biết chết người: ổi, xoài, mận, cóc, chùm ruột và kèm theo một chén mắm được người ta lằm sẵn có trộn thịt luộc vào trong đó. Thằng nào thấy cũng chảy cả nước miếng nên khỏi đợi mời mộc gì cả, bọn nó ăn như heo tôi cũng không ngoại lệ, giành đến từng miếng. Công nhận ngon bá cháy con bọ chét chứ chẳng đùa đâu,mắm được làm với vị ngọt ngọt mặn mặn cay cay của ớt kèm theo là những lát thịt luộc bằm nhỏ, ôi thôi ăn đến chảy những giọt mồ hôi, đĩa thứ nhất ra đi trong vòng chưa đến 5 phút, đĩa thứ 2…đĩa thứ 4 thằng nào thằng nấy bắt đầu thở để lấy sức vì cuộc tranh giành lúc này, bên kia chí tuyến thì nghe tiếng cười chí chóe có vẻ vui, nhộn nhịp không thua gì bên này.
- Cô ơi cho 17 ly trà đá – thằng Khôi Đen lại kêu.
- Thôi bọn ông uống đi, bọn tôi không uống đâu – Bà Huyền từ chối ngay.
- Đỡ tốn – Tôi lên tiếng.
- Hêhê chú được cái nói đúng
- …
Thấy nước là ngon rồi vì đĩa thứ 4 bọn nó không lắm mắm chấm nữa mà lấy muối ớt nên cay xòe chứ chẳng đùa, ăn uống no say đến phần tính tiền, vì dân chúng ăn rất nhiều để thằng Khôi chịu một mình thì không hay bọn con trai tụi tôi hùng vốn lại. Anh em là phải thế, hehe. Bước vào lớp thằng nào thằng nấy cũng no căng cả bụng với đống trái cây lúc nãy vừa ăn, tôi thầm nghĩ là ngày mai phải rủ bọn nó đi ăn tiếp mới được, vui mà ngon miệng.
Tiết một ngon lành như trái chanh, tiết hai tuyệt vời ông mặt trời, tiết ba đen thùi lùi…Tiết đó là tiết sử, hôm đó 5 môn…
Cái bụng tôi nó bắt đầu đau quặn lên và cần phải giải quyết nên xin cô đi vệ sinh.
- Thưa cô em xin đi vệ sinh – Tôi bước lên.
- Ừa đi đi. – Cô đang viết.
Tôi quay lưng thì nghe tiếng chân ào ào chấn động đất phía sau mình kèm theo là tiếng nói:
- Thưa…cô…em đi vệ sinh – Tiếng thằng Chung mê gái nặng từ chữ có vẻ nặng nhọc.
- Em xin đi vệ sinh – Thằng Hùng bá đạo nói rồi phóng đi chứ chẳng cần đợi cô.
- Em đi vệ sinh
- Em xin phép
- …
Khỏi cần nói cái đám con trai lúc nãy đi ăn trái cây của bọn tôi nó không hẹn mà cùng nhau đi sau cái màn thí nghiệm của tôi, khỏi phải nói trong lớp ai cũng đưa mắt ngạc nhiên nhìn cả cô giáo đang dạy cũng thế, thấy tình hình cái bụng mình không ổn cần được giải quyết sợ bị bắt lại nên phóng nhanh vào nhà vệ sinh…chứ chẳng may…
Cái nhà vệ sinh của trường đạt chuẩn quốc gia tất nhiên đủ để đám con trai bọn tôi chui vào rồi ^_^, bước đi 7 cái phòng đầu đã khóa cửa là biết rằng bọn nó đang làm “công chuyện “rồi. Khỏi nói tôi cũng nhanh chóng vào để giải quyết vấn đề đang rất nan giải lúc đó. Công nhận một điều bọn này nó biết có đồng minh:
- Mẹ đau bụng kinh khủng. – Thằng Sang cờ hó lên tiếng khai trương.
- Má tào tháo rượt rồi – Thằng Đức xạo lên tiếng có vẻ mệt mỏi.
- Tổ cha nó chảy- Thằng Kiệt cũng lên tiếng.
Mấy tên kia tôi dự là đang giải quyết nên không lên tiếng mà ba thằng kia nói thật nó không biết cái gì gọi là tởm à, trong nhà vệ sinh đấy mấy lị, thằng Chung không biết nhục mà nó còn im lặng nữa kìa. Nói thật chứ hết cái tiết đó với thêm 5 phút ra tôi ở trong đó giải quyết, mệt nhừ luôn chứ chẳng đùa, không biết bọn kia có ra chưa nữa nhưng mà bọn lớp kia đi vệ sinh:
- Đệch ai trong 8 cái toilet đầu thế
- éo biết
- …
- Đạp cửa thử coi – Một thằng bá đạo nghĩ ra cái cách không thể hay ho hơn.
Chap 36:
Lúc này thì tôi mới biết đủ “quân số “:
- Bậy
- Đừng làm thế chú
- Có người rồi mấy cha – Tôi lên tiếng.
- Tao
- Đừng đang giải quyết
- Qua chỗ khác
- Để em giải quyết cái tính gì tính.
- Đậu măng đi vệ sinh cũng éo được. – Thằng Tùng nóng tính lên tiếng.
Thế là tôi biết Tào Tháo đang rượt tám thằng con trai lớp 10A3 sau cái màn gọi là giành ăn trái cây lúc nãy, chắc chắn rằng thằng nào cũng nghĩ “biết thế cho bọn kia ăn hết đi “. Tôi cũng thế không ngoại lệ. Các bạn biết cái cảm giác tào tháo rượt ra sao rồi nhỉ, nó mệt, mỏi chân, ê ẩm cái phần đó đó…Tổ cha thằng Khôi Đen. Nó đen chả thua gì cái biệt danh cả.
- Đm mai mốt thằng Khôi rủ ăn gì tao không ăn – Thằng Sang cờ hó lên tiếng.
- Chuẩn – Thằng Đức luôn xạo.
- Đậu phộng nhà mầy Khôi à – Tùng nóng lên tiếng.
- Mợ hèn chi bữa nay…nó…iii…nó rủ đi ăn – Thằng Hùng báo đạo vừa…vừa nói.
- Đệch mợ có bỏ thuốc không mầy – Tôi cũng tham gia.
- Cụ TỔ…tụi bây – Có vẻ nó không hơn gì bọn tôi.
Nói thật thằng nào cũng mắc cười dữ lắm nhưng không cười được vì đang bị rượt “chạy “té đái ra chứ chẳng đùa. Hơn một nửa tiết bốn bọn tôi mới bước ra, đầu tiên là thằng Khôi, sau đó đến lượt Hùng, Đức, Tôi, Tùng, Kiệt, Sang, Chung, nhìn mặt thằng nào thằng nấy chẳng khác gì thằng thiếu máu cả, ngồi từ tiết ba đến nửa tiết bốn hơn một giờ chứ chẳng đùa. Từ cái hôm đó buổi trưa ai mà rủ đi ăn trái câ “độc”với mắm thì miễn bàn, nhưng sau này có một số lần phải phá lệ. Về đến lớp tên của 8 ẽm nằm trong “số sinh tử “, mới có ngày thứ 5 đi học nằm vào sổ đầu bài cho giáo viên để ý rồi. Từ đó hết tiết ba chả thằng nào học được, mỏi mệt và bị hành suốt cứ chạy vào nhà vệ sinh rồi chạy ra, hình như mấy người con gái đi ăn chung lúc nãy cũng đoán ra vấn đề là gì nên ôm bụng mà cười bọn tôi cho cái tội ham ăn. Nếu không có trà đá thì chắc có lẽ nhẹ hơn, ham ăn quá sinh ra ngu, tôi phải để ý 3 em xinh đẹp đâu có bị như thế trời ơi khổ cái thân. Tay chân bủn rủn như cọng bún thiêu, cái bụng đã không còn gì, cái hậu môn nó đau kinh khủng,…độc ác thế mà vẫn không hết. Đến giờ ra chơi tiết 4 tôi bước vào lớp lại chỗ ngồi thì Bạch Yến đưa cho một ly cà phê đen bảo uống đi, thôi đành nghe lời người đẹp chứ đó giờ có uống cà phê đâu, nói thật nó đắng ngắt hình như người ta không bỏ đường hay sao ấy....