NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Rượt Đuổi Với Tuổi Thơ Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Có thể nói hai đội đều mặc quần tây, một điều đầy ái ngại khi đá bóng, lỡ nghe một cái tiếng động đáng ghét ấy thì không biết như thế nào, tôi chỉ đứng một chỗ hỏi ý với mấy thằng bạn khốn nạn của mình để điều chỉnh lại cho hợp lý một tý.
- Thằng Chung,Đức, Mạnh, Anh một tý ra tao chỉ tao cản bóng, chuyền, phá bóng và án ngữ đối phương cùng với tuyệt chiêu. Thằng Tùng tập sút nhiều vào cho thằng Hùng chụp bóng. Thằng Dương, Sang, Khôi, Kiệt bốn đứa bây chạy lấy sức bền đi. – Tôi chỉ huy như một huấn luyện viên.
-Rõ, thưa sếp- thằng Đức pha trò.
- Dép sờ – Thằng Khôi cũng tham gia.
- Ghê vậy thím.
- Ghê vậy cu tèo.
- Đi nhanh cho tao bảo – Tôi huýt dài.
Thế là chúng tôi chia nhau ra đến từng khu đất bên nữa phần sân bên này, bắt tay vào công việc vì chỉ còn những ngày ít ỏi nữa thôi là đến vòng loại của một sự kiện mà ai cũng trong đến từng giờ từng phút từng giây. Tôi không ngoại lệ. Tôi bắt đầu hướng dẫn cho hàng hậu vệ trước đây là một điểm yếu cần khắc phục.
- Thằng Chung mai mua trái bóng nhé mầy.
- Ok, mầy.
- thằng Anh với Mạnh nói thật hai đứa biết đá không? – Tôi sợ hai thằng này chém gió giống thằng Chung.
- Cũng biết nhưng sơ sơ à mầy ơi – thằng Mạnh thú nhận thật thà so với những gì nó chém gió.
- Tao giống thằng Chung, hihi – Thằng Anh nó còn cười được.
- Bắt đầu thôi.
Tôi dạy cho bọn nó những phần khởi động cần thiết trước khi ra sân để giảm trường hợp chấn thương không đáng có, tiếp sau đó đến cái phần dẫn bóng…
- Nhẹ thôi cha, mầy chuyền bóng như sút ấy.
- Hế hế…
- …
- Đúng rồi,chuẩn rồi, nhẹ thôi.
- …
-.Trời ơi, nhẹ nhẹ thôi tía, mầy dẫn như thế bóng rời chân hết rồi, xem nó như một phần trong người mầy ấy.
- …
- Cảm giác một tý vào.
- …
Công nhận bây giờ tôi mới biết được một cái khổ nữa, đó là chỉ một người không biết gì đến trái bóng để cho họ có thể chơi cũng có thể nói khó còn hơn lên trời. Dẫn bóng chỉ có việc cho lòng, mũi bàn chân tiếp xúc nhẹ nhàng vào bóng sau đó kết hợp với chạy bước nhỏ là ok rồi, ấy vậy mà bốn ông tướng đó chạy như xảy ngựa, lăn bóng cứ như sút ấy nó đi xâu cả tất. Mệt hết chỗ nói.
Chap 71:
Tôi ngồi nghĩ một lát cho bọn nó tập những động tác cơ bản nhìn qua phần sân phía bên kia thì thấy những người đẹp cũng đang tập luyện khổ sai, trên người họ cũng có những giọt mồ hôi, chắc chắn rằng họ muốn chơi bóng còn cực hơn bọn con trai tụi này, vì lẽ rằng sức lực không bằng, cái gọi là cảm giác cũng ít hơn, chỉ là dựa vào niềm tin nhưng tin rằng chắc chắn họ sẽ thành công.
Tôi cũng nhường phần hướng dẫn lại cho thằng Tùng đến lượt bản thân tập luyện lại những cú sút cho nhuần nhiễn. Thằng Hùng cũng rớt những giọt mồ hôi sau khi thấy tôi bước lại,nó biết rõ những cú sút đầy dũng mãnh đi quỹ đạo cực kỳ nguy hiểm của thằng đang đứng trước bóng.
- Hế hế, penalty trước nhé chú, góc xa khung thành đấy – Tôi chỉ hướng cho nó.
Tập trung hết mình có thể có, tôi nhìn sơ qua khung thành rồi đưa mắt nhìn thằng thủ môn là bạn của mình cũng căng thẳng, đã chọn được góc sút, tôi lùi về sau lấy một tý đà, rồi sau đó…
- Víu – Bóng đicực mạnh
Thằng Hùng vừa thấy tôi cong chân lên đã bay theo hướng phán đoán của mình nhưng rất tiếc nó ngã người sai hướng rồi, tôi sút góc thấp giữa chệch vị trí của thủ môn không xa còn nó ngã luôn về phía bên phải nên bất lực vào khung thành nhặt bóng.
Sau 5 cú sút ở cự ly penalty thì tỉ số 4- 1 nghiêng về tôi cho thấy trình độ của mình cũng tạm ổn đến thời điểm hiện tại, bắt đầu thực hiện lại những cú sút chạy từ các cánh, rồi đến trung tâm và không quên cú sút làm riêng thương hiệu cho mình đó là “tên lửa TF- A” trứ danh.
Tôi dẫn bóng từ nửa bên kia sân, thực hiện cú sút ở những cự ly khác nhau nhưng chủ yếu là khoảng cách rất xa khung thành, có khi đứng nửa sân rồi tung ra cú sút cháy phá ấy không chừng. Mấy người kia cũng ngừng tập đến xem cú sút cháy phá biết bao khung thành của tôi.
Đã đến khoảng cách có thể khai hỏa tôi dẫn bóng đi chệch một góc so với khung thành để quỹ đạo đường đi của bóng có thể đi về góc xa phía bên kia, nhanh chóng đảo người theo và cong chân phải lên, sử dụng má trong bàn chân và…
- Véo – Bóng đi với vận tốc cực nhanh.
Tốc độ của bóng đi rất nhanh do lực tiếp xúc cực mạnh, chẳng mấy chốc đã đi gần đến khung thành, thằng Hùng đã thấy được vĩ đạo đi vào khung thành cũng bóng, do lúc sút là bóng đi theo quỹ đạo một đường thẳng với vận tốc cực nhanh nhưng thằng Hùng có lẽ không biết cú sút đó sẽ giảm tốc độ ở pha cuối và thay đổi quỷ đạo thành tầm thấp.
- Lộp bộp…
Quả bóng đã rơi từ từ nhịp đi vào lưới khung thành sau cú nhảy đầy bất lực của thằng Hùng,và trên khuôn mặt nó có một nét gọi là khâm phục cú sút của thằng bạn mình. Qũy đạo cực kỳ khó đoán nhưng chắc rằng nếu thi đấu chỉ sử dụng được một lần, nếu muốn lần hai thì sử dụng “biến thể “do ngẫu hứng đem lại.
- Bốp bốp…
- Sút đẹp lắm – Thầy vỗ vai tôi.
Mấy đứa con gái cũng tròn xoe mắt với cú sút vừa rồi của tôi, đâu đó trong những đứa bạn con trai cũng có ánh mắt đầy khâm phục và kêu chỉ dạy lại cú sút đó. Tôi cũng rất sẵn lòng vì rằng nếu trong toàn đội ai cũng thực hiện được cú sút vừa rồi thì chắc chắn rằng sẽ đi vào vòng chung kết ^_^, thực hiện được nó không hề dễ dàng. Cả một quá trình dày công khổ luyện ở tuổi thơ của tôi mới được như thế đấy.Cái gì cũng có cái giá của nó.
Những ánh nắng cuối ngày đã dần tắt đi nhường chỗ cho màn đêm buông xuống, chúng tôi hẹn nhau ra quán nước mía uống một tý rồi mới đi về, nhìn thân hình của đám bọn con trai thì toàn cát với mồ hôi, những người con gái cũng có cát đấy nhưng họ đỡ hơn có những chiếc khăn giấy thơm tho lau mồ hôi. Điểm mà con trai thua con gái là ở chỗ đó.
Vui vẻ bước ra về với dáng vẻ mệt mỏi ở đôi chân, ba người con gái xinh đẹp kia cũng có nét gì đó mệt mỏi ở khuôn mặt nhưng họ cũng nở ra những nụ cười ngọt ngào, tỏa nắng…
Đến giờ phút đó thì mỗi đứa mỗi ngã đường ai nấy về, ngày mai gặp lại…
Một ngày nữa lại trôi qua…
Tôi với em đi về trên con đường 30/4 cùng với Bạch Yến, cả ba người không nói gì cả lâu lâu có những câu nói vui vẻ với nhau rồi cùng nở ra một nụ cười, tôi để cho hai người họ chạy hàng đôi với nhau vì lẽ rằng chạy hàng ba sẽ bị công an tóm chứ chẳng đùa. Suốt con đường về nhà những bài hát im lặng lại vang lên, nhường chỗ cho muôn loài thể hiện khúc ca của mình.
Đâu đó cũng có nhịp đập của trái tim…
Buổi tối hôm đó ăn cơm xong tôi nhanh chóng học bài để ngày mai còn đối phó với “đại ác ma “,bài nào bài nấy hai trang học mà muốn nãn.
- Thôi để sáng mai học – Đời học sinh là thế.
Tôi chợt nhớ đến lâu quá rồi không thổi sáo, chạy lại chiếc bàn học mở ngăn kéo ra lấy cây sáo gia truyền của ông tặng, vẫn như ngày nào với vẻ sáng loáng bóng cùng với những chữ Hán hay Nôm gì đấy đề lên đó cùng với hình một con rồng được khắc,trong rất sinh động.
Mở cửa nhảy ra ngoài sân thượng ngồi, bỗng muốn thổi một bài do mình tự chế nhưng ngước lên nhìn thấy những vì sao đang sáng tỏa cùng với ánh trăng đang khuyết nằm trên một mặt phẳng đầy đen tối thế là cảm xúc dạt dào. Bài Trăng được phát ra với những nốt nhạc đầy thướt tha của tiếng sáo trúc…
Nếu bài đấy được kết hợp với đàn piano thì không có gì để nói, sáo là chủ thể, piano dùng để đệm là bá cháy con bọ chết…...
« Trước1...110111112113114...182Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ

XtGem Forum catalog