Polly po-cket
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Tiểu Yêu Của Anh Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Chị… – Thanh run run, cô sợ hãi nắm tay chị, một người chân yếu tay mềm như Hương sao có thể địch lại đám người này??
Hương đứng đó như trời trồng, đây là lần đâu tiên trong đời nàng bị người ta sỉ nhục đến mức ấy, những tiếng cười xung quanh càng khiến cho nàng phát điên hơn, nàng gần kìm chế hết nổi rồi!!
Thanh thấy chị đứng im thì lại càng run hơn, cô run run quì xuống, có lẽ đây cũng là lần đầu tiên cô phải làm cái điều nhục nhã này.
- Thanh, đứng dậy, chị không cho phép em quì… – Hương cố dằn từng tiếng. Nàng ngước lên nhìn tên này. – Mày thả em tao về, còn tao ở đây, thích gì tao chiều nấy!
- Ha ha ha! Mày nghĩ mày có giá vậy sao?? – Hắn giở giọng đêu cáng.
- …
- Thôi được, lâu rồi cũng chưa có đứa nào đẹp như mày, ơ lại đây “hầu hạ” tao cho tốt thì tao tha cho.
Nghe thế, đám bộ hạ đàn em của hắn lập tức cười hô hố phụ hoạ.
- Về đi Thanh, đừng nói gì với chú thím, chị giải quyết chúng nó xong rồi sẽ về. – Hương dịu dàng vỗ lưng em, đỡ Thanh đứng dậy. Có Thanh ở đây, nàng chỉ sợ liên luỵ đến cô.
- Nhưng mà… – Thanh run rẩy nhìn chị, cô đã gây ra rắc rối cho chị cô thật rồi, làm sao 1 mình Hương có thể đối phó với cả đám này??
- Nhanh lên, chị bảo là nhanh lên!! – Hương gằn giọng quát.
Dường như có cái gì trong tiếng quát của nàng khiến Thanh ngoan ngoãn nghe lời. Cô lau nước mắt, bỏ chạy khỏi đám đông. Thanh sợ lắm, nhưng cô không có đủ can đảm để nói với ba mẹ, nhưng 1 mình Hương ở đó thì…
Thấy thanh đã đi khỏi quán, Hương mới yên tâm phần nào. Hôm nay cô lành ít dữ nhiều rồi! Hương hít sâu, nàng phải bình tĩnh!
Chap 27: Tẩu vi thượng sách.
-Sao? Chuẩn bị “hầu” anh đi chứ! – Tên thanh niên cất giọng hỏi nàng.
-Mẹ nó! Đẹp trai như Trịnh Vũ bà đây còn chưa thèm hầu, cỡ như chú em mà xứng sao?? – Hương nói nhỏ cho mình nàng nghe!!
-Sao? – Tên đàn em hỏi, hắn thấy Hương đẹp thì bắt đầu nóng máu rồi!
-Hì hì, chưa gì mà nóng máu rồi sao? Thế muốn “chiều” kiểu gì đây? – Không ngờ miệng lưỡi nàng “kinh dị” như vậy.
-Cô em nhìn tẩm ngẩm tầm ngầm mà kinh nhỉ? – Tên khác lại xen vào.
-Thế anh muốn “khởi động” trước hả? – Hương cười.
Nàng cười nhưng trọng bụng đang thầm tính đường tẩu!!?! Liếc thấy cái ghế, nàng liền chụp lấy phang mạnh vào 1 tên, hắn không kịp đề phòng nên chúi đầu vào cạnh bàn bi-da. Phang xong cái ghế, nàng co giò bỏ chạy!
-Tóm nó lại, con khốn!!! – Tên thanh niên thấy đàn em bị phang ghế thì gầm lên. Hắn không ngờ nàng phản ứng nhanh lẹ như thế!!
-Ôi!! Ôi!! Lưng tao, mẹ kiếp, con… con… – Tên “ăn” ghế đau đến mức nói không ra hơi. Người thường cầm ghế phang đã đau huống chi nàng võ nghệ đầy mình như thế!!?!
Hương cắm đầu chạy thục mạng, nàng xô đám đông dạt ra hai bên để tự mở đường, lần này thì nàng gặp phiền phức to rồi!!
-Bắt nó lại!!
-Đừng để nó chạy thoát, mẹ…
- …
Tên thanh niên và đám đàn em hò hét rượt theo nàng, bọn chúng thề phải tóm cho được con nhỏ ******* đó, cho nó biết thế nào là lễ độ.
Hương phóng luôn qua đường mà chả thèm để ý xe cộ.
-Con điên!! – Một ông lái xe thét lên, chân đạp thắng cái “kít”.
-Ối ối!! – Một bà gánh hàng rong thét lên khi ông này loạng choạng đâm xe vào!!?!
Đường phố hỗn loạn, không chỉ mình nàng mà cả 1 đám đàn ông rượt theo tràn xuống đường, tiếng hò hét, hô hoán rần trời!!
-Tóm lấy nó! Đạp chết cha nó đi!! – Mấy tên nỏ mồm vừa chạy vừa gào lên.
Dân tình hiếu kì đổ ra đường xem, thậm chí nhiều người đi xe cũng dừng lại… tham dự.
Bọn khốn này ăn cái gì mà chạy khiếp quá!! Hương vừa chạy vừa thở, đằng sau nàng là 1 đám đàn ông rượt theo, dừng lại chỉ có te tua! May mà mang giày das, chứ mang giày cao gót thì còn gì là chân??
-Mẹ kiếp! Con khốn đó ăn cái gì mà… mà… – Tên thanh niên vừa chạy vừa thở hồng hộc, hắn rượt không nổi!!?!
-Để em đại ca! – Tên mặt già xen vào, hắn cố tăng tốc để tóm lấy nàng.

-Chạy đến đây đi con, bà cho mày biết tay! – Hương hổn hển thở, nàng đột ngột rẽ vào đám đông, phải tách lẻ từng thằng ra đánh mới đã!!
Đám đông thấy 1 cô gái xinh đẹp mặt mày đỏ bừng, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, mắt lộ hung quang thì tự động tránh ra. Bị cả đám rượt chắc cũng phải “khủng” lắm!!?!
Hương len lỏi vào đám đông, chả bao lâu đã mất hút trong tầm mắt của đám du côn.
-Nó lẩn rồi đại ca ơi! – Tên đàn em đầu đinh hổn hển lên tiếng.
-Chia ra! Tóm nó về đây! Mẹ kiếp, tao mà không lột hết đồ mày ra thì… thì… – Hắn giở giọng dâm tà
Chap 28: Lột hết.
Hương dừng lại lấy sức, nàng biết sẽ không thể trốn khỏi đây mà không “động tay động chân”, nhưng nàng không biết bọn này cỡ nào. Nhân lúc này, nàng chuồn vào 1 con hẻm gần đó. Hương sợ Thanh vẫn chưa đi khỏi, lỡ để bọn nó tóm được thì nguy.
Hương dựa lưng vào bức tường gần đó, nàng thầm ước có Trịnh Vũ ở đây, phụ nàng 1 tay “tẩm quất” cho cái bọn kia.
Đang mải nghĩ thì bỗng nàng nghe có tiếng cười gian manh sau lưng.
-He he he! Không ngờ chỉ có anh với em ở đây!! – Tên thanh niên kia nham nhở tiến lại gần nàng. Nhìn bản mặt của hắn, Hương lại buồn nôn.
-Hừ! Không có đám đàn em thì mày chết với bà! – Hương lầm bầm.
-Sao? Cô em muốn nuốt lời với bọn anh vậy sao, chạy nhanh gớm nhỉ? – Hắn hỏi giễu cợt, hắn tưởng rằng hắn có thể làm gì nàng thì làm sao? – Hôm nay anh mà không lột hết đồ của em thì…
-Hừ! khi nãy có đám bậu sậu kia thì chị đây chưa “muốn” xuống tay thôi, chống mắt lên mà xem đây em! – Hương cười gằn, nói xong nàng vớ ngay cục gạch bên lề.
Thấy nàng cầm gạch, hắn vội đề phòng.
Hương nhếch môi, đề phòng là xong sao? Đối với loại người ưa đùa cợt với tình cảm của người khác như hắn, ăn vài cục cũng còn nhẹ. Không nói không rằng, nàng ném mạnh cục gạch về phía hắn.
Bốp!! Cục gạch vỡ thành trăm mảnh!! Ực!! Cái đầu hắn… còn nguyên!!?!
Tên thanh niên suýt chết, né không kịp thì cái đầu hắn cũng như cái cục gạch kia quá!! Nàng quả thật là độc ác mà!!?!
Thấy con bé kia có vẻ chân yếu tay mềm mà lại ném mạnh kinh hồn như thế, tên thanh niên bắt đầu cẩn thận dần.
-Con oắt, mày chán sống rồi! – Hắn nghiến răng.
-Ha ha! Đúng, đúng là chán sống, nhưng mày mới là đứa chán sống. – Nàng khích, nàng muốn hắn lao vào luôn cho nhanh, lỡ để đàn em hắn đến thì rầy rà to.
Bao năm “lăn lộn” giang hồ, chưa bao giờ có đứa con gái nào dám thách thức hăn như thế, lòng tự tôn bị tổn thương nghiêm trọng, máu sĩ diện nổi lên sôi sùng sục, chẳng lẽ hắn không làm gì nổi 1 đứa con gái sao?? Nghĩ thế hắn lao vào! Dù mày có là con gái đi nữa thì hôm nay tao cũng đập chết.
Thấy hắn hung hăng nhảy xổ vào, mặt đỏ tía tai, trợn mắt nghiến răng thì Hương biết tên này đã dính kế. Nàng nhảy lùi ra sau để tránh. Hừ! Ít ra đánh nhau với gái thì cũng phải nhẹ nhàng thôi chứ!!
Hương đạp chân lên bức tường, xoay người đá vào đầu tên thanh niên. Nàng muốn cho hắn dộng đầu vô tường mà ngất xỉu nhưng tiếc thay hắn cũng có “nghề”. Hắn đưa tay tóm chặt lấy chân nàng. Hương không ngờ hắn lại đỡ đòn dễ dàng như thế. Chân kia vừa tiếp đất đã tung cú đá bồi thứ hai vào mặt hắn. Lần này nàng đã ép được hắn buông tay ra, nhảy lùi lại phía sau mấy bước.
Tên thanh niên lùi lại mấy bước, hắn không ngờ con nhỏ này cao thủ như thế.
Bên này Hương cũng than thần, nàng không ngờ tên này lợi hại vầy, biết thế nàng đừng khích hắn cho xong!! Híc híc!!
Biết càng dây dưa càng mệt, Hương liền thu chân lao vào. Nàng tung chân đá vào ngực hắn, hắn đưa tay nắm chặt chân nàng vặn mạnh. Hương phải xoay người theo, nếu chân nàng sẽ thành 2 khúc....
« Trước1...1213141516...19Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ