The Soda Pop
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Em cứ như vậy, mình làm bạn với nhau cũng là không nên
- Thế anh muốn anh là gì với em
- Chả là gì cả, em coi anh là 1 thằng tồi cũng được..
- Em không làm như vậy được, em đã thử rất nhiều lần rồi.Em khóc thật, người con gái tự trọng và kiêu hãnh như em mà cũng có lúc ủy mị vì tình cảm như vậy sao
- Anh xin lỗi, đừng buồn về anh nữa, không đáng đâu.
Nói rồi mình cúp máy, lại châm 1 điếu thuốc nữa, đầu óc quay cuồng, mình chẳng muốn nghĩ, muốn nói gì. Dường như hiểu được mình, gái cũng im lặng theo. Thấy gái cứ ngồi nhìn mình, đĩa bún chả bê ra từ bao giờ chắc cũng nguội hết rồi, mình dập thuốc, nói với gái
- Ăn đi em, nguội hết rồi
- Vâng, bạn gái cũ của anh hả. Nụ cười gượng gạo trên môi gái, ánh mắt buồn buồn nhìn mình
- Uh, đã qua rồi. xin lỗi để em phải nghe những điều như vậy.
- Em không sao, nhưng đối xử như vậy có hơi phũ phàng không anh? Mình biết gái sẽ hỏi những điều như vậy, trong mắt gái mình luôn là người chu đáo, tình cảm, nhẹ nhàng trong từng công việc, câu chuyện với Em vừa rồi chắc làm gái xao động, nhưng vậy cũng tốt, cho gái hiểu thêm về mình
- Cái gì đã qua thì không nên níu kéo, anh không muốn cho người ta hi vọng về thứ không thể
- Có khi nào anh làm vậy với em không nhìn khuôn mặt của gái lúc này trông vừa buồn vừa tội, mình suýt phì cười, gái ngây thơ quá.
- Anh trân trọng em, và cả những ngày bên em. Anh không hứa, nhưng bên em anh thấy vui và bình yên, a sẽ giữ gìn những điều đó..
- Hết những ngày bên em thì sao?
- Ngày ấy còn xa lắm.
- Chỉ là xa thôi, vẫn là sẽ có.Gái lại buồn
- Khi nào răng anh rụng, chân anh mỏi thì có ngày đó
- Hihi, gái cười, có lẽ thích thú vì câu trả lời của mình, tự hỏi với người như mình, có lẽ là may mắn khi quen và gặp gái. Mình thấy không khí cũng dễ thở hơn rồi, chứ cứ nặng nề chắc đầu óc vỡ tung ra mất
- Em hỏi 1 điều nhé?
- Em nói đi…gái làm mình thấy lo lo rồi
- Yêu với anh là như thế nào? Cái câu hỏi chết tiệt này, mình chưa suy nghĩ đến nó, gái hỏi đột ngột quá. Phải tìm kế hoãn binh thôi. Sao gái cứ thích hỏi thế nhỉ, bụng thì đói chưa ăn uống được gì sao mà có tâm trạng trả lời, có thực mới vực được đạo
- Em muốn biết? giả vờ hỏi, mình trầm ngâm nhìn gái.
- Vâng
- A không có định nghĩa, với anh là cảm giác bình yên, 1 khoảng lặng khi đi bên nhau, cảm giác muốn quan tâm, chăm sóc cho người ta, muốn được nhìn thấy mỗi ngày.Nhưng hơn hết là a thấy vui khi đi bên nhau
- Em có lẽ là người cho a đầy đủ những cảm giác đó đấy 1 ánh nhìn ấm áp từ mình dành cho gái
- Thật… thật hả anh? gái lúng túng, lắp bắp nói.ui dời, sao thấy đi giao tiếp công việc mồm miệng như tép nhảy mà, giờ nhìn như như thiên nga gãy cánh
- Chưa bao giờ thật như lúc này khuyến mại thêm cho gái nụ cười, mình muốn giai tỏa sự căng thẳng cho gái
- hihi, a cứ đùa. ghét ghê!!
- Ăn nốt suất bún rồi ghét tiếp nhé, a đói lắm rồi.Mình cũng hoa mắt, run tay rồi, nãy giờ não với miệng hoạt động hết công suất, lại chả có thứ gì bỏ vào bụng chịu sao nổi.Đánh chén no say, làm điếu thuốc, ly trà nóng.Cuộc đời màu hồng ngày tính tiền, xách xe ra về
- Lên thôi người đẹp.
- Hihi, Giờ đi đâu hả anh?
- Nơi nào có anh và em đều là nhà
- Hihi..gái cười
Kéo ga, xe chầm chậm đi, lại 1 ngày hẹn hò với gái, cảm giác bình yên lâu lắm rồi mình mới có, dù là nhỏ nhưng mình sẽ trân trọng những điều này, mong rằng gái sẽ là 1 điều gì đó quan trọng trong cuộc sống vốn nhiều sóng gió của mình…
Lan man…Hồi ức:
1 ngày trời gió se se lạnh, đi cùng với em trên con đường quen thuộc, không biết đã bao lần mình đã đi cùng em qua nơi đây, vẫn con đường cũ, nhưng lòng mình đã đổi thay nhiều, bên em nhưng mình lại thấy có khoảng cách càng ngày càng lớn, con đường chung đôi giữa mình và em sẽ là đến bao giờ Em vẫn tíu tít, vòng tay ôm chặt mình, chẳng cảm nhận được những xa cách và sự thay đổi của mình
- Anh này, mình sẽ yêu nhau suốt đời nhé
Mình trầm ngâm, không muốn nói ra, nói làm gì nếu mình không thể thực hiện được điều đó.
- Anh không nghe em nói à.Em giận dỗi, khẽ cong môi, nhìn đáng yêu quá
- Xin lỗi, anh tập trung đi đường
- Anh chả bao giờ để ý đến em vậy, mái tóc ngắn khẽ ngúng nguẩy, chắc em giận thật rồi, vòng tay khẽ buông lơi
Dừng xe, mình và em nép vào 1 góc, em ôm chặt lấy mình, mình thấy trong mắt em 1 nỗi sợ hãi mơ hồ.Đã lâu rồi mình mới bên em, công việc và hơn hết là những khoang cách với em làm mình không còn thèm cảm giác bên em mỗi ngày, đôi lúc còn là sự mệt mỏi Mình không muốn làm em buồn và lừa dối em nữa
- Anh muốn nói chuyện
- Anh đừng nói gì cả, em muốn anh im lặng như thế này thôi
- Không thể trốn tránh mãi được, nghe anh nói
Em ngước mắt nhìn mình, khuôn mặt bầu bĩnh, xinh xắn 2 má ửng hồng, em lúc nào cũng vậy, xinh đẹp, cá tính và kiêu hãnh
- Mình thôi em nhé, anh xin lỗi…
Khuôn mặt em thoảng thốt sự ngạc nhiên, dường như em không tin vào những gì mình nói… người khẽ run, có lẽ em phải kiềm chế bản thân lắm mới không khóc òa ra
- Tại sao? anh có người khác?
- Không, nhưng a thấy chúng mình sẽ chẳng đi đến đâu.
- Anh hay là em?
- Anh, a không muốn lừa dối em nữa.Cảm giác yêu thương bên em không còn, Anh xin lỗi, nhưng anh không thể.Nói những điều này mình cũng thấy buồn lắm, nhưng còn hơn là tiếp tục diễn 1 vở kịch mà mình không thể trọn vai
- Em không nghĩ anh đối xử với em như vậy…Em quay ngoặt người bước đi, chạy thẳng vào góc phố, nhà em ở đó, quan sát thấy em vào nhà, mình mới yên tâm quay xe đi.
Mình làm vậy đúng hay sai, có quá phũ phàng không? nhưng ít ra mình cũng đã đối diện với sự thật, dám nói lên những điều mình nghĩ, còn hơn là cố gắng để lừa dối em, 1 ngày, 1 tháng, 1 năm còn có thể nhưng 1 đời thì sao, mình muốn dành cho mình và em 1 lối đi riêng…
Mình đến với em rất nhẹ nhàng, ban đầu là những buổi đi dạo phố cùng nhau, ăn uống, nói chuyện cũng như cặp đôi đang hẹn hò và rồi trở thành 1 đôi lúc nào không hay.Đến với em, mình dành cho em sự quan tâm và chăm sóc như bao đôi tình nhân khác.Mình cố gắng làm em cười mỗi khi đi với nhau, dặn dò em vào những ngày trời trở lạnh.Mình đến với em vì sự cô đơn trong tâm hồn, vì vậy mình không tìm kiếm ở em 1 tiêu chí nào cả.Em cũng vậy, rất nồng nhiệt đáp lại. Nhưng, vâng lại 1 chữ nhưng giống như các bạn hay nói
Em vô tâm và hơi ích kỉ, có lẽ bản tính tiểu thư, quen được chiều chuộng vô điều kiện từ nhỏ của em, mình hiểu, em là 1 cô tiểu thư xinh đẹp, bao người mong được sánh bước cùng em vậy nên em kiêu kì, đôi lúc chẳng để ý đến cảm giác của mình.Em đi chơi với bạn, bỏ quên cuộc hẹn với mình, mình hứa với bọn bạn hôm nay dẫn em đi cùng, vậy mà em lại bỏ quên mình chỉ vì 1 lời mời đi shopping cùng bạn em Về cửa nhà em, cũng đã khá muộn rồi, mình gọi em xuống
- Hôm nay, a đã đợi em rất lâu, bạn anh ai cũng đi có đôi có cặp, chỉ có mình anh, sao em lại làm vậy? em có biết em quá đáng lắm không?
- Em xin lỗi, em ham vui quá, chả hiểu sao lúc ấy em lại quên mất
- Anh gọi điện em còn không bắt máy? em coi anh là gì? nếu em không muốn đi thì thôi, nói từ đầu, anh không ép.
- Lúc sau em có gọi điện cho anh mà
- Lúc ấy anh say rồi, em còn gọi làm gì? Để báo cáo em vừa đi chơi vui về à?
- Em quên thôi mà, sao a cứ nói em nhiều vậy?
- A mong em hiểu và trân trọng những gì em đang có
- A lúc nào cũng nói vậy, đày người muốn nói chuyện với em còn chả được, chỉ có anh là lúc nào cũng trách móc em thôi.
- Em đi tìm những thằng xu nịnh ấy đi, kiểu đấy không hợp với anh
Mình im lặng, chẳng muôn nói gì thêm nữa…Em dường như biết lỗi, giọng lí nhí
- Em xin lỗi, đừng giận em nữa
- Anh không cần lời xin lỗi của em, anh cũng không giận em...
« Trước1...7891011...17Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ