XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Tán Gái Cùng Cơ Quan Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Kệ gái đã, mặc quần áo phỉ ra quán nhậu với bọn bạn thấy có mấy đứa con gái đang ngồi cùng, con gái nhà ai mà nhìn ngon đáo để mấy ông bạn cũng giỏi thật.Làm 3 chén rượu thưởng, rượu ngon, gái đẹp cuộc đời màu hồng Cầm điện thoại mình nhắn lại gái.
- A đang nhậu
- A uống vừa thôi.Đừng say nhé.Tự dưng hôm nay lại tình cảm thế
- Say thì sao?
- Em sợ anh mệt thôi
- Gặp em anh mới mệt
- Sao lại mệt? em làm gì anh đâu.
- Nhìn em nhiều làm anh mệt
- Vậy anh đừng nhìn nữa
- Không, mệt nhưng vui, a muốn thấy em mỗi ngày
- Hihi, thôi a nhậu đi, vừa thôi nhé, biết chưa?
- Anh biết rồi.quẳng điện thoại sang 1 bên, vừa lo vừa hãi, nghĩ đến viễn cảnh nay mai đi đâu làm gì cũng phải xin phép gái, cũng thấy lo lo
Uống đến hơn 10h, mình về, cũng tê tê rồi, hôm nay uống nhiều quá, dạo này sức khỏe có vẻ đi xuống, chả bù cho mấy con trâu rừng kia,vẫn hò hét đòi đi tăng 2, bảo mãi mới chịu giải tán Trời lạnh, về thấy từng đôi từng cặp ôm nhau, cũng hơi chạnh lòng, cái cảnh cô đơn này nó cón theo mình đến bao giờ Lên phòng, cầm điện thoại gọi cho gái
- Anh về nhà rồi, em ngủ chưa?
- Dạ, em mới nằm giường thôi
- Vậy à anh lạnh quá, có chỗ nào ấm ấm cho anh không?
- Ngoài hiên còn 1 chỗ, anh mang chăn chiếu ra đây
- Anh không thích chỗ đó, 1 chỗ khác cơ
- Chỗ nào vậy anh?
- Suy nghĩ của em
- Hihi gái khúc khích cười, chắc là sướng rồi. Tám thêm tí nữa, mình chúc gái ngủ ngon, leo lên giướng đắp chăn..Nghĩ về gái, bóng dáng nhỏ xinh, khuôn mặt và nụ cười rãng rỡ, mình thiếp đi lúc nào không hay…
Chap 16:
Vẫn 7h sáng dậy, uể oải vì trận rượu ngày hôm qua, đánh răng rửa mặt, tút lại vẻ đẹp trai và ngắm nhìn khuôn mặt nguy hiểm trong gương.Mình quyết định hôm nay đi ăn phở, nhớ vị phở và ông bà chủ già rồi, Trời hôm nay hơi hửng nắng, gió nhè nhẹ, mặc áo len kiểu gile, sơ mi bên trong, nhìn cũng hơi bị oách đấy Bát phở, điếu thuốc, ly trà nóng. Mát ruột mát gan các bạn à
Đến cơ quan, cất xe, nhìn mãi không thấy xe gái đâu, cứ thấy thiếu thiếu cái gì ấy
cầm điện thoại nhắn cho gái
- Em đến chưa?
Chả thấy nhắn lại, mò lên phòng, thấy mấy bà chị đang tám.
- A, hotboy đến rồi, hôm nay nhìn đẹp trai đấy
- Cái này mà cũng phải bàn hả chị
- Đẹp của chú chỉ để ngắm thôi, chị thấy chú chả làm ăn được gì
- Quá kém, đồng thanh 1 lúc mấy cái loa, mình sao mà đấu lại được mấy cái loa phát thanh phường này
- Lúc nãy đi đường em thấy mấy cô xinh xinh, về phòng mới thấy xấu hổ
- Ý chú là chê các chị xấu chứ gì
- Không, nhìn các chị xinh tươi thế này, em thấy xấu hổ khi khen mấy đưá kia
- Á thằng này nịnh được, các bà cười phớ lớ, tít hết cả mắt lại, hôm nào đi làm mình cũng phải nịnh mấy bà này, không lấy lòng các bà, dìm hàng mình xuống đất sét mất Có lần có bà chị bị cả phòng chê cái áo xấu, quay sang hỏi mình
- Em nhận xét công bằng xem có xấu như mọi người không, mình thấy mặt bà cũng có vẻ hơi cay cú, cái áo mới mua, hí hửng bị người chê thậm tệ ai chả cú, phụ nữ từ nhỏ cho đến 45 ai chả thích khen mình đẹp, mình gợi cảm. Lúc ấy mình cũng bí lắm, tự dưng bị bắt nhận xét đột ngột, giả vờ nhìn ngắm lấy thời gian hoãn binh, lúc sau rồi nói
- Em thấy kiểu dáng nó cũng khá lạ mắt, chỉ có màu sắc là không hài hòa và đẹp lắm thôi. Em nghĩ chỉ cần màu nó tươi hơn 1 chút là đẹp, phom người chị cũng ổn nên em vẫn thấy tương đối thích hợp mình làm ngay 1 tràng
- Đấy, thấy chưa, mọi người nghe em nói chưa. Mọi người cứ dìm hàng chị thôi em à.Bà nhìn mình cười toe toét, chắc vui vì có mình cứu cánh. Thở phào, vừa thoat được 1 trọng trách
Lại nói về em, ngồi 1 lúc thì thấy điện thoại rung, là tin nhắn của em
- Hi, giờ em mới đến, có chút việc anh à.
- Uh, đi đường lạnh không em?
- Không anh ạ, a thì sao?
- A đang nóng trong người đây
- Sao vậy anh?
- Không được gặp em
- Uống doctor thanh đi anh, em trêu mình..
- Khỏi, lát cho a gặp a là được. thuốc tiên đấy chứ phải đi đâu cho tốn kém
- Hihi, e nói này
- E nói đi
- E sợ 1 ngày a sẽ là thói quen của em
- Như vậy thì càng tốt chứ sao lại sợ?
- Thói quen mà 1 ngày nào đó không có nữa sẽ khó chịu lắm, em sợ cảm giác ấy mình hiểu, cũng như bao người con gái, gái cũng có phần yếu đuối và sợ cảm giác tình cảm mất đi
- Vậy anh không thích làm thói quen của em đâu, a thích thứ khác
- Thứ gì hả anh?
- Là nụ cười, hơi thở của em
- Anh muốn thế thật à?
- Sự thật luôn khó nghe mà em
- Hihi, anh cứ trêu em
- Bớt nghĩ linh tinh đi nhé, chỉ cần đi với a, em vui là được.
- Em biết rồi ạ.
Chào tạm biệt gái, mình bắt tay vào công việc, cũng may mấy hôm trước chăm
chỉ nên giờ cũng nhàn, vừa làm vừa chơi cũng gần xong. Ngó lên đồng hồ thấy cũng trưa rồi, ra ngoài châm điếu thuốc nhấc điện thoại ra gọi cho gái, cũng có đôi lần nhớ đến gái, thèm được nhìn thấy gái quá, nhớ ánh mắt và nụ cười của gái, ngọt ngào làm sao
- Alo, chào Hotgirl
- Hihi, gì thế anh
- Rảnh không em?
- Em có, sao vậy anh?
- Đi ăn bún chả với anh nhé, thấy nhớ quá.
- Vâng, vậy a xuống đợi em lát
Xuống xách xe ra, đợi 1 lúc thì thấy gái xuống, ui dời, hôm nay váy trắng, áo khoác màu đen đúng 2 màu mình yêu thích, mái tóc vấn cao, nụ cười thường trực trên môi, gái đang ngơ ngác đảo mắt tìm mình. Mình thì thấy gái từ lúc xuống rồi nhưng cứ kệ, trêu gái đã, gái móc điện thoại ra, chắc định gọi cho mình, phi xe đến trước mặt gái, gái ngước lên đúng kiểu con nai vàng ngơ ngác
- Xe ôm không em?
- Có đắt không anh?
- anh không tính phí
- Làm gì có chuyện cho không biếu không thếanh
- Chở người đẹp đi đã là trả phí rồi
- Hihi. gái khẽ cười, 2 má ửng hồng
- Ngồi ngoan nhé, mình kéo tay gái đặt nhẹ vào eo, không lại ngửa như hôm trước mất
Đi đường, mình nói với gái
- Không phải a nhớ bún chả đâu
- Vậy sao a bảo là nhớ?
- Chỉ là cái cớ để a đi với em thôi
- Anh toàn lừa em thôi, gái vờ mặt ngầu nói với mình
- Anh không lừa em
- Thế chả lừa là gì?
- Là quan tâm đến em
- Hì, anh khéo quá
- Chỉ với em thôiNgó ra phía sau, thấy gái đỏ hết mặt
Xe chậm chậm lăn bánh, tiệm bún đã ở trước mặt, lại 1 buổi đi chơi nho nhỏ với gái, dù ngắn nhưng mình thấy vui biết bao, trong long bao niềm hân hoan… Có lẽ nào thời điểm ấy sắp đến rồi, câu hỏi trong đầu mình vang lên.
Chap 17:
Xuống xe, mình và gái cùng vào quán, gọi 2 suất bún chả và nem, đang lau đũa và bàn thì có chuông điện thoại.Em đang gọi, thở dài, sao em cứ phải như vậy, vì 1 thằng như mình đâu xứng
- Anh nghe
- Hi, anh đang làm gì vậy?Giọng em có vẻ vui tươi
- Đi ăn
- A đi một mình à?
- Không anh đi với bạn
- Trai hay gái vậy anh? mình cũng thấy khó chịu rồi, chỉ muốn chấm dứt cuộc nói chuyện không mong muốn này, còn có gái bên cạnh, nét mặt gái hiện rõ sự tò mò, cứ chăm chú nhìn mình
- Bạn gái, em gọi có việc gì không?
- Không, em chỉ hỏi thăm thôi
- Vậy không cần phải hỏi nhiều như vậy
- Sao anh cứ làm như vậy với em.Giọng Em qua điện thoại dường như sắp khóc
Thở dài, châm 1 điếu thuốc cho tỉnh táo hơn, sao em cứ phải làm khổ bản thân như vậy, mình là người có lỗi mà
- Em đừng như vậy, còn nhiều người xứng đáng hơn, anh với em chỉ là kỉ niệm thôi. Nói câu này mình cũng thấy nghẹn đắng trong cổ họng, mình với em cũng đã từng có rất nhiều kỉ niệm, nhưng bây giờ, bên cạnh mình còn có gái, mình trân trọng gái, không muốn gái phải suy nghĩ về quá khứ của mình..Có lẽ các bạn có người thắc mắc sao không nghe điện thoại, nhưng trốn tránh không bao giờ là cách tốt, mình thích đối mặt với vấn đề hơn.
- Em chẳng cần ai xứng đáng.Giọng Em lạc đi, chứa đựng bao uất ức....
« Trước1...678910...17Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ