↓↓ Đọc Truyện Tình Yêu Đầu Tiên Full Online
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Mọi người phá lên cười còn chị Nhung thì đỏ mặt đặt chiếc mâm xuống giường nhìn mình
- Vô duyên! Ngày xưa với bây giờ là bao nhiêu lâu rồi mà còn nói thế
Cũng phải, hơn 10 năm rồi còn gì, ngày ấy gia đình bác Tâm vẫn ở HN. Bác Tâm vốn là con nuôi ông ngoại mình, mọi người trong nhà coi bác là bác cả, mình với chị Nhung bằng tuổi nhau nên ngày bé toàn chơi với nhau, hơn 10 năm trước bác đưa ra đình đi về QN làm ăn sinh sống nên từ đấy mình cũng ít gặp lại gia đình bác, cả năm có dịp tết bác về chúc tết thì mình toàn đi chơi mà. Đưa mình bát cháo nóng hổi, giục mình ăn nhanh cho nóng xong chị ngồi xuống nhìn mình, nhìn chị bây giờ khác quá, làn da trắng mịn màng, mái tóc dài ngang lưng, thân hình thon nhỏ nhưng đầy gợi cảm. Đang mải ngắm chị chợt thấy ánh mắt của T mình giật mình quay sang đưa T bát cháo
- Em ăn bát này đi, em phải ăn luôn cùng anh đấy
- Em ko thấy đói đâu, để em xúc cho anh ăn
- Không cái gì mà không, mấy hôm ko ăn gì rồi đấy, em ko ăn anh đổ hết cả đi đây này
Vừa nói vừa với tay bưng nốt bát cháo kia lên, dứ dứ doạ đổ, em sợ quá giữ tay mình lại và ngồi ăn cùng, 2 đứa vừa ăn vừa nhìn nhau cười, ăn xong bát cháo thì cũng tỉnh táo lại 1 tí, đứng dậy ra bàn ngồi cùng 2 bác và ông anh mình bảo
- Hôm trước mà bác Tâm ko đến kịp thì chắc cháu chết, lão kia bắt cháu đánh nhau với 10 thằng mới sợ, có mà là siêu nhân
- Mày cũng vừa vừa thôi, có phải chỗ nào cũng là nhà mình đâu, phải biết trước biết sau chứ, may mà tao đến kịp
- Thì có phải tại cháu đâu, chúng nó gây sự trước mà
- Thôi im đi, để tao tính, chuyện này chưa bỏ qua dễ thế được – bác Hùng gằn giọng
Đứng dậy với tay lấy bao thuốc, kéo em đi ra ngoài vườn, vừa đi em vừa dựa vào người mình thút thít, nhẹ nhàng xoa mái tóc của em an ủi. Thương em quá, mấy hôm ko ăn ko ngủ vì lo cho mình, lại còn ở lại ko chịu về nữa, chắc bố mẹ em giận lắm đây. Kéo em ngồi xuống chiếc đu ngoài vườn, ôm chặt em trong tay, đặt lên môi em 1 nụ hôn, em nhìn mình khẽ hỏi
- Anh còn đau không, em thương anh quá, em chỉ sợ anh ko tỉnh lại nữa thôi
- Anh hết rồi, hôn xong cái hết ngay, lần sau anh có sao thì cứ hôn 1 cái là tỉnh luôn đấy – mình trêu
- Lại còn lần sau nữa à, từ sau chả đi đâu nữa hết, em sợ lắm rồi, mà vừa tỉnh lại hút thuốc đấy
- Hì, 2 hôm ko hút điếu nào rồi mà
Em ko nói gì nữa nhẹ nhàng dựa vào ngực mình, choàng tay ôm lấy em vào lòng mình lim dim đôi mắt mơ màng nhìn qua từng tán lá.
Nghỉ hè, thời gian ở bên nhau ko nhiều, nhà em với nhà mình cách nhau đến gần 20km nên mỗi tuần chúng mình chỉ gặp nhau được 1 vài buổi, mà trong thời gian yêu nhau thì xa nhau 1 hôm giống như là cả thế kỷ vậy, mỗi lần gặp nhau lại quấn lấy nhau, nhiều lúc mình nghĩ hay xin phép bố mẹ cho cưới em luôn đúng là những suy nghĩ của 1 tuổi trẻ bồng bột. Những ngày nào ko gặp nhau thì lại nt với gọi điện cho nhau cả ngày không biết chán, thời gian cứ thế trôi qua cho đến 1 hôm. Đang ngủ ngon lành tự nhiên chuông cửa kêu ầm ĩ, lồm cồm bò dậy ra mở cửa
- Ơ chị Nhung, chị đi đâu mà qua nhà em sớm thế?
- Giờ còn sớm, 10h rồi đấy ông tướng.
- Hì, em toàn ngủ dậy lúc quá trưa thì 10h ko sớm là gì, thôi chị vào nhà ko nắng, để em cầm túi vào cho.
- Mọi người đi đâu hết cả rồi, ko ai có nhà à?
- Vâng, giờ chị lên tắm rửa nghỉ ngơi đi, em chạy ra mua cái gì về tí chị em mình ăn chứ nắng thế này đi ra ngoài ăn nóng lắm.
Dẫn chị lên chỉ cho chị phòng nghỉ rồi vớ vội cái áo mình lấy xe đi mua đồ ăn, khoảng nửa tiếng sau về thì thấy chị đang ngồi ở bàn máy tính, trên người quấn mỗi chiếc khăn tắm, mái tóc búi cao để lộ bờ vai trắng ngần mịn màng đầy mê hoặc, ngẩn người nhìn 1 lúc mà quên cả đặt túi đồ ăn xuống, quay ra thấy mình chị mỉm cười
- Khiếp làm gì mà ngẩn người ra thế, mua cái gì cho chị ăn đấy.
- Hì tại chị đẹp quá, sao ko mặc đồ vào lại ngồi thế kia.
- Chị tắm xong định ngồi 1 tí xong mặc đồ nhưng mải nghe nhạc quá nên quên mất, chờ tí chị đi mặc quần áo rồi mình cùng ăn.
Chị quay lưng đi sang phòng bên kia, mình nhìn theo nuốt nước bọt đến ực 1 cái, 3 hôm rồi ko gặp em giờ nhìn thế này có chết không cơ chứ, vỗ vỗ tay vào mặt tự nhủ “chị mày đấy, đừng vớ vẩn” dẹp gọn cái bàn vào để bày đồ ăn ra, mở tủ lạnh lấy ra 1 lon bia và 1 lon nước ngọt để đấy, với tay châm 1 điếu thuốc đang ngồi mơ màng thì chị sang, chị mặc 1 chiếc váy mỏng ko đủ để che kín làn da trắng bên trong, lại còn ko mặc áo lót nữa chứ, 2 núm vú thoắt ẩn thoắt hiện bên trong làn vải mỏng. Dập điếu thuốc quay sang giả vờ cầm lon bia mình bảo
- Thôi ngồi ăn đi chị, em đói rồi.
- Ơ uống bia 1 mình à, bây giờ ai uống nước ngọt nữa chứ.
- Em sợ chị ko uống đc bia, để em lấy vậy
Mở tủ lấy 1 lon khác đưa cho chị.
- Nào, cụng 1 cái mừng gặp mặt hì.
- Zô
Ngửa cổ uống 1 ngụm bia mắt mình ko quên liếc sang chị, chị cũng ngửa cổ uống 1 ngụm lớn khiến bia trào ra bên khoé miệng chảy qua cổ xuống khoang ngực, thế này có chết người không cơ chứ, nhắm mắt uống thêm 1 ngụm nữa mình với tay lấy tờ giấy ăn đưa chị, vừa cầm tờ giấy lau chỗ bia ở cổ chị vừa nhìn mình mỉm cười, bỗng chị bảo
- À, vừa nãy lúc em đi mua đồ có cô bé hôm trước đến tìm đấy
- Ơ, T đến hả chị, thế T đâu rồi
- Hình như đi về luôn rồi, chị bảo đợi tí em về thì ko chịu bảo về luôn
- Thế T có nhắn gì cho em ko
- Ko chả thấy nói gì cả, lúc đấy chị đang ngồi đây thì thấy đi lên hỏi em xong đi về luôn
Chết cha, nghĩ lại hình ảnh của chị lúc mình về mà giật cả mình, điệu này lại mệt rồi đây. Gọi đt cho em, tắt máy. Gọi máy bàn thì bảo đi chơi chưa về. Xong rồi, quả này thì xác định rồi. Đứng dậy cầm chùm chìa khoá, chạy xuống nhà
- Chị ăn xong cứ để đấy ko phải dọn đâu, đi nghỉ đi. Em đi có việc
Nhẩy lên xe phóng đi mà chẳng biết đi đâu, loanh quanh 1 hồi mới trấn tĩnh lại, gọi đến nhà S xem em có qua đấy ko, S bảo lúc sáng có qua xong giờ đi rồi, cũng ko nói đi đâu. Gọi cho vài người bạn của em nữa nhưng cũng ko có. Chết mất thôi, giờ phải làm sao đây, đi chầm chậm vào nhà em vừa đi vừa chú ý, vào đến nhà em thì cũng chưa về. Quay xe lại mà lòng mình ngổn ngang, biết đi đâu tìm em đây. Lại đi ngược con đường vừa đi vừa nhìn quanh, bỗng thấy đt kêu. H gọi
- Anh sang nhà em ngay, anh làm gì mà T nó sang khóc đòi uống rượu suốt từ trưa
- Thế hả, anh đang đi tìm mãi, chờ anh tí
Ngu thế cơ chứ, chỗ gần ko tìm đi tìm đâu đâu. Phóng thật nhanh về nhà H dựng xe đẩy cửa chạy vào trong, em đang nằm trên ghê ngủ từ lúc nào, H thì đang dọn dẹp
- Đây rồi, anh đi mà dọn đi, bày bừa lung tung ra nhà người ta chán xong ngủ rồi, mà anh làm gì cho nó khóc thế, nó uống nhiều lắm đấy, ngủ đc 1 lúc rồi em mới gọi cho anh
- Ừ T hiểu nhầm anh, may mà sang đây với em chứ ko đi đâu cả
- Nó sang khóc lóc xong nằng nặc đòi uống rượu, lúc đầu em ko cho thì nó bỏ đi về, em đành phải để nó uống ở đây còn hơn
- Ừ
Không nói gì nữa ngồi xuống cạnh em, khoé mắt em vẫn còn đọng nước, đưa tay lau nhẹ rồi nắm lấy bàn tay em, khổ quá cơ, lúc nào cũng cứ đùng đùng lên ko chịu tìm hiểu gì cả. Im lặng ngồi cạnh em 1 lúc lâu thì em khẽ cựa mình mở mắt ra nhìn thấy mình em lại nhắm mắt lại và khóc, nhờ H pha 1 cốc nước chanh cho em uống, mình nhẹ nhàng nói
- Sao lại thế này, có gì phải nói với anh chứ, sao em làm thế em biết anh lo lắng lắm ko
- Anh về đi, về với người ta đi ko người ta đợi
- Ai cơ
- Thì chị Nhung chứ còn ai, anh còn giả vờ nữa em biết hết rồi huhu
- Biết gì cơ, em phải nghe anh nói đã chứ, cứ thế này làm sao anh nói đc
- Em ko muốn nghe gì cả, anh về đi
- Sáng nay, ch