Snack's 1967
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Lời Trần Tình Của Một Ả Điếm Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

“Tới lúc đó rồi biết, tao éo nói nhiều”.
“Ok, có gì hôm đó mày qua nhà đón tao nhé, kiểu này tao phải sắm một bộ đồ mới rồi hỹ hỹ”
“Thằng chó, nhớ mua thêm cái mũ đội vào, nhìn đầu trọc mày tao thấy ghét quá”
“Kệ moẹ tao nhé”
“tít tít tít…
Buổi tối hôm ấy rồi cũng đến, em diện một bộ quần áo nom rất lịch sự, khác hẳn với bộ quần áo hôm bữa (mắc công nhỏ nghĩ em có 1,2 bộ quần áo mặc tới mặc lui), đầu tóc, râu ria cũng tỉa tót lại trông em như trẻ đi 20 tuổi. Một lần nữa bố mẹ em hỏi:
“Mày lại đi đâu đó con, người còn yếu ở nhà nghỉ cho khoẻ”
“Dạ con qua nhà thằng Bình ngồi tám chuyện chút ạ”
“Ùa, mày đi đường cẩn thận vào, bữa bị một lần làm tao với ba mày thót tim rồi đấy”
“Bố mẹ cứ yên tâm, còn dạonày hiền rồi hihi”
“Ùa thôi mày đi đi, lát tao đợi cửa”
“Dạ thưa bố mẹ con đi”
Đúng 6 giờ 15, em lái con ngựa chiến qua nhà thằng Bình, rồi đèo nó tới khu nhà trọ của bé Huệ. Trên đường đi, cu cậu đã hỏi em rất nhiều thứ, nào là “nhà bọn nó xa không”, “bọn này mày mới quen à”. Nó hỏi rất nhiều nhưng em tuyệt nhiên không trả lời lại, chỉ muốn quay lại thục cùi trỏ chết cmn cho nó im mồm. (Thằng chó này đầu trọc mà nhiều chuyện vãi lọ)
Vừa mới tới con đường tăm tối dẫn vào khu nhà trọ, bỗng thằng Bình nó giật tay áo em và nói:
“Mẹ, khu này nhìn ghê quá vậy mày”
“Có chó gì đâu, tao đây, mày khỏi phải sợ” (Lúc lần đầu tới em cũng sợ như thằng Bình)
“Nhìn tăm tối giống chỗ bọn xì ke ở quá”
“Ở ngoài vậy thôi, chạy vào sâu xíu là khác à”
“Ùa thôi vào nhanh đi mày, ở ngoài này nhìn ghê bỏ mẹ ra”
Do đã biết được đường đi dẫn vào phòng trọ bé Huệ nên không mất quá nhiều thời gian em cũng đến nơi. Tức thời thì bé Huệ mặc quần ngắn cũn ra trước cửa đón bọn em, trong khi đó thằng chó Bình mặt lấm le lấm lẹt sợ sệt.
“Bọn anh đến đúng giờ quá ta”
“Đáng lẽ anh đến sớm hơn rồi í chứ, tại thằng này đi đường nó hỏi nhiều quá anh nhức đầu” (Em quay sang chỉ vào cái đầu trọc của thằng Bình)
“Thôi bọn anh để xe rồi vào đây với bọn em”
Vừa bước vào trong nhà thì em bỗng tá hoả khi nhìn thấy thêm 4 đứa con gái nữa, cùng bé Huệ là 5, ăn mặc khêu gợi, đứa nào cũng mặc quần ngắn cũn nhìn dâm tặc vãi lọ, ngoại lệ là có một con mặc cái váy đen bó sát eo trông quyến rũ cực kỳ. Thoạt nhìn sơ qua em thấy bé Huệ và một con nhỏ nữa đang đứng bếp nấu ăn, còn 3 con nhỏ khác thì đang bày biện đồ ăn ra sàn nhà. Thoáng thấy đâu đó có hộp quà như quà sinh nhật, em chợt thầm nghĩ: “Không lẽ hôm nay sinh nhật nhỏ nào, hay là sinh nhật bé Huệ”. Nhìn quay sang thằng Bình, lúc này cu cậu như chết lặng đi và có cử chỉ rất lạ. Em nghĩ rằng nó đang chảy nước giải trước vẻ đẹp của mấy đứa con gái trong phòng, nhưng tất cả đều không phải vậy.
Như các bác đã biết rồi đó, ở những chap đầu em có đề cập đến việc, em, thằng Bình, thằng Vinh đi chơi gái tại một khách sạn bí mật. Hôm đó có 3 con đào được đưa đến để phục vụ 3 tụi em, trong khi em may mắn gặp được bé Huệ thì thằng chó Bình nó gặp được một con nhỏ, và con nhỏ này chính là một trong những đứa con gái đang ngồi bày biện đồ ăn dưới sàn nhà. Sau một hồi lấy lại bình tĩnh, cu Bình dần biết được sự việc đang diễn ra trước mắt mình, và câu hỏi khi nãy nó hỏi em “bọn này mày mới quen à” như đã có câu trả lời rõ ràng.
Qua giới thiệu thì em được biết con nhỏ đó tên là Trâm, 21 tuổi, nom cũng rất xinh xắn đáng yêu, có lẽ chỉ thua mỗi bé Huệ nếu xét cả bọn trong đám. Để ý kỹ thì thấy, con Trâm có vẻ như cười tủn tĩn từ lúc bọn em vào đây, chắc nó đã nhận ra được thằng Bình, người mà nó đã “phục vụ” tại cái khách sạn bí mật đó. Cũng đúng thôi, cái đầu trọc lóc như trái cóc của thằng Bình thì hiếm khi nhầm lẫn với ai. Những câu nói chào xã giao diễn ra trong không khí ấm cúng, cả bọn cũng dần thân thiết hơn, con Trâm thì rất dạng, nó cứ quấn quit bên người thằng Bình tựa như 2 vợ chồng đã lâu rồi không gặp lại. Thằng Bình tuy vẫn còn ngại ngùng nhưng cũng bắt đầu biết chọc giỡn.
“Hi anh đầu trọc, nhớ em hông” (Con Trâm ghẹo cu Bình)
“Em, em, em, là…” (Là cc, nói thì nói mẹ đi, lại còn ấp úng)
“Thấy ghét anh quá, ngủ với em rồi còn giả vờ không nhớ” (con Trâm nói xong câu này thì cả bọn ùa lên cười. Mày chết nhé thằng chó, đi chơi gái còn bày đặt giả nai)
“Hiii, anh thiệt không nhớ mà”
“Thôi, em không chọc anh nữa, em không nghĩ là gặp lại anh trong căn nhà này”
“Ơ, anh có biết gì đâu, thằng này nó dẫn anh tới chứ” (Đậu cái thằng này)
“Tụi anh là bạn bé Huệ phải hông” (Một con nhỏ nom có vẻ già nhất và là chị cả trong đám hỏi em)
“Ùa, bé Huệ mời tụi anh tới đây đó”
“Bọn anh trông vậy mà có vẻ nhát gái quá nhỉ, đừng có sợ, bọn em không ăn thịt đâu mà lo” (5 con quỷ cái bỗng oà lên cười, có cả bé Huệ)
“Anh đâu có sợ, thằng này sợ thôi” (Em bất chợt chỉ sang thằng Bình)
“Mày im đi” (Ku Bình nhép miệng nói em)
“Nè, bọn anh biết hôm nay là ngày gì không, và tại sao bé Huệ lại mời bọn anh tới đây không”
“Ơ anh không biết, mà anh thấy có gói quà ở đằng kia, chắc hôm nay sinh nhật ai trong phòng nhỉ”
“Hôm nay sinh nhật bé Huệ đó”
“Ơ vậy cơ à, híc, sao bé Huệ không nói cho anh biết, bọn anh quên chuẩn bị quà rồi”
“Không sao đâu anh ơi, tụi anh đến đây chơi với bọn em là em vui rồi” (Bé Huệ đang nấu ăn bỗng cất giọng)
“Thôi có gì để khi khác anh gửi quà cho em sau nhen” (Em ngại ngùng nói)
Thế là một bữa tiệc sinh nhật tuy không thịnh soạn, không có sơn hào hải vị, không yến tiệc linh đình, nhưng nó đã diễn ra rất ấm cúng, 7 con người quê quán khác nhau, không họ hàng bà con thân thiết, đã cùng sum họp bên một mâm cơn, vừa ăn vừa tâm sự vui vẻ như những người bạn thật sự. Không ai nghĩ rằng, những cô gái dễ thương đây lại đang hàng ngày phải làm nghề bán thân xác cho những quý ông thượng lưu, cho những gã sở khanh ham sắc. Có thể sau bữa ăn này, 5 cô gái tựa như 5 chị em của nhau, sẽ lại trở về với cuộc sống “ăn đêm” để lấy chút tiền ít ỏi nuôi sống bản thân trên cái đất Sài gòn này, và để làm chút quà mọn cho những người thân thương phương xa…Trong suốt cuộc đời từ lúc sinh ra tới giờ, em thật sự không nghĩ rằng, mình lại có lúc ngồi ăn cơm chung với những cô gái như Huệ, lại còn trò chuyện, vui đùa thân mật như thế này. Vâng, nếu ai có hỏi em rằng, bạn em làm nghề gì, em sẽ nhẹ nhàng trả lời, “Bạn tôi là điếm”…
Chap 12: Cô chủ nhỏ kỳ lạ.
Đêm sinh nhật ít màu mè nhưng ấm cúng tại phòng bé Huệ kết thúc lúc đồng hồ điểm 11 giờ khi hàng xóm xung quanh đã yên say giấc ngủ, em và thằng Bình vì có uống một vài lon bia nên trong người hơi say sỉn. Ấy thế mà bọn em không vì lấy cớ này mà giả vờ ở lại phòng trọ của những cô gái này, rồi làm những trò đồi bại gia phong. Em tin nếu trong trường hợp tụi em ở lại, chắc chắn rằng em và thằng Bình sẽ có một khoảng thời gian “vui vẻ” bên các nàng, không ít thì nhiều.
Bọn em chào tạm biệt Huệ và các chị em của nàng để ra về trong sự đồng cảm về cuộc sống của nhau, thoáng thấy cu Bình mặt mày cau có có vẻ buồn rầu, nhìn bé Trâm một cách say đắm, hay là nó đã chết mê chết mệt trước vẻ đẹp của con bé này rồi. Cũng đúng thôi, dù sao con Trâm cũng là người đã “phá trinh” thằng Bình, đã dạy cho nó biết thế nào là hai chữ “tình dục”. Những người đã từng yêu và được yêu trước đây hoặc trong hiện tại luôn biết được một điều rằng, người đầu tiên “ấy ấy” với mình thật sự đặc biệt ra làm sao.
Cuộc sống hối hả của phố xá thành thị trôi qua tựa như những áng mây bay trên trời, 1 tháng sau đêm “thác loạn” ngày hôm ấy, em lại có dịp được gặp lại bé Huệ tại một quán chè ven đường và tiếp tục được nghe nàng kể về câu truyện đời bi thương ai oán của nàng, đoạn từ lúc Chú Hùng cất bước ra đi, để lại một con bé 16 tuổi nhỏ nhoi trong căn nhà của những “người dưng nước lã”....
« Trước1...1112131415...34Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ