↓↓ Đọc Truyện Nhật Ký Cưa Gái Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Ngược dòng thời gian vào một buổi sáng năm lớp 9 giờ thể dục.
Thằng Linh với thằng Hải bạn mình chả là có chút mâu thuẫn, cũng nhỏ thôi tuy có hơi to một chút.
Hồi đó rộ lên mạnh mẽ làn sóng Hallyu ý nhầm làn sóng chửi tên cha mẹ nhau. Mà thời học sinh đầu 9x cái j mới là lan rộng nhanh lắm, h nghĩ lại cũng chả tự hào j cái trò đó.
Thằng Hải mới chửi thằng Linh là:
- “Eh Hiển Linh lại đây anh bảo!” – nghe cứ như bụt hiển linh ấy.
Cha thằng Linh tên Lĩnh còn mẹ nó tên Hiên =)), nói ngược lại ra như thế.
Thằng này cũng dạng máu nóng thế là cũng lôi tên cha thằng kia ra chửi, lời qua tiếng lại thằng Linh mới bộp vào đầu thằng Hải. Thằng Hải này thì cũng cái dạng hiền ko đánh nhau, nó nhịn nhịn, lại bị bộp thêm cái thứ 2 mà vẫn nhịn.
Anh hùng thấy sự bất bình rút mõm ra tương trợ, ờ, đó là tui đó mấy bạn. Mình mới lại gần nó nói:
- “Đcm, bị nó đánh mà nhịn được, đến con chó nó cũng khinh mày nói gì tao đó Hải!”.
Nó hơi hơi đỏ mặt rồi, mình lại nói tiếp:
- “TSB, cha mẹ sinh ra cái đầu ko chỉ để học hành, suy nghĩ, mà còn để thờ phụng cha mẹ nữa, giờ nó chửi mày mà nhịn zậy là đầu để trang trí mẹ mày rồi!”.
Lúc đó chỉ chọc chơi thế thôi, ai ngờ đâu thằng Hải cầm nguyên khúc cây lao vào đập thằng Linh túi bụi, Đm, can ra mệt mỏi luôn đó.
Mình cũng hết hồn, đâu ngờ sự thế nó như thế, vội lao vào can tụi nó ra, ko thì khéo ngày mai sĩ số lớp lại vắng bà nó 1 thằng rồi.
Cuối giờ thầy truy cứu những thằng đánh nhau, dĩ nhiên cả 2 thằng cùng giao thông trên sổ, sau đó thì em lớp trưởng mới tung ta tung tăng chạy lại đàm đạo với ông thầy, chả hiểu 2 người nói chuyện j mà trông có vẻ bí ẩn lắm, thỉnh thoảng vẻ kinh hoàng pha chút sợ hãi hiện lên trong đôi mắt thầy.
Sau đó thì sổ đầu bài của lớp mình được phê như này:
- “Em C khích Linh và Hải đánh nhau trong giờ học!”.
Vâng, để đời luôn đó, mãi đến sau mới biết em lớp trưởng kể khoảng 1 triệu sự thật cho thầy nghe, tự nhiên chết mà đ’ hiểu sao luôn.
Có một sự thật thú vị mà mình quên kể với mấy bạn luôn em lớp trưởng đó cũng chính là em lớp trưởng lớp T mà mình đang theo đuổi, học chung lớp 9, cũng quen biết trước rồi, thời đó thù nó vãi, vậy mà sau này thích nó, chắc định mệnh cmnr.
Quay lại hiện tại, bị bà cô nắm tai rõ đau lết qua khắp các dãy phòng, đờ cờ mờ, đi xuống phòng ban giám hiệu đi thẳng dc mà, bả dắt mình đi vòng vòng, hơn tỷ học sinh đứa nào cũng thấy, giống như áp giải phạm nhân đi du lịch vòng quanh thế giới vậy.
Ngang qua lớp nàng luôn, nàng nhìn mình, mình cũng nhìn nàng, vẻ lo lắng, hốt hoảng hiện rõ lên đôi mắt của…mấy con mắm bạn của nàng, còn nàng thì cười như thể đang xem Mr. Bean diễn hài, cái mje nó chứ, đùa bố à???
Xuống đến phòng BGH, đi ngang qua mấy thầy cô ai cũng nhìn mình nể phục, không khí trùng hẳn xuống, đù móa, giống hoàng thượng đi diễu hành quá ta.
Không khí ấy ko kéo dài được bao lâu, vào gặp thẳng cô hiệu phó. Bà cô 11H kể hết cho cô hiệu phó biết, cô quay qua lườm mình.
- “Giỏi he, tổng kết xong rồi quậy hả, đập ghế có vui ko??”.
- “Dạ vui vl ạ! ” – Dĩ nhiên là mình nghĩ trong đầu thôi, ko thì chắc h đang đi phụ hồ chứ chả ngồi đây viết nhảm đâu.
Bị bắt viết bản kiểm điểm, may là tổng kết danh hiệu hết rồi ko thì đợt đó mất cái HSG là chắc.
Buồn lê lết về lớp, lúc đi thảm hại bao nhiêu, lúc về tan nát bấy nhiêu, vào đến lớp tụi nó cổ vũ chào mừng mình như mới khám phá mặt trăng về, Đm chỉ muốn cầm cái ghế gõ vào đầu từng thằng, mẹ nó!
Giờ học hôm đó được nghỉ, thường là gần đến Tết thầy cô cũng chả buồn dạy, cả đám quay qua tán dóc.
Thằng bạn mình nó mới quay qua hỏi:
- “Hồi này nghe nói mày đang cua em Linh hả???- nó cười đểu.
- “Ơ đệt sao m biết hay vậy??” – bất ngờ luôn.
- “Đm, thằng ngu cũng biết, 2 đứa mày cứ đu đu giờ ra chơi, hồi sáng đi ăn chung còn j!”.
- “Ờ, mà chắc cũng khó, thôi kệ đến đâu hay đến đó, thích em nó mẹ rồi! “.
- “Có cần anh dạy cho vài chiêu để tán gái ko??” – nó cười cười.
Thằng này thì trong lớp mình nó trùm rồi, có con bồ học lớp 10 ngon vãi ra, mà bản thân nó cũng dân chém gió thứ thiệt, gặp ai nó cũng chém dc, thế là trong lúc như thế này mới thấy tình bạn nó quí giá thế nào, mình gật gật lia lịa.
Giờ ra chơi tiết đó nó mới rủ mình đi ra ngoài.
- “Nè! Vd nháp cho mày thấy, chẳng hạn tao đố mày lên bắt chuyện được với 2 em ở trên đó!” – nó bá vai mình nói nhỏ.
Ở ngay trước 2 thằng là 2 con đười ươi, xí nhầm 2 con hot girl học lớp Văn mình có biết tiếng rồi nhưng ko có quen.
- “Thôi, quen biết j đâu, ngại lắm! ” – mình thoái thác.
- “Đm, gà vcl, coi tao này!”.
Thế là chưa đợi mình nói j nó vụt lên luôn:
- “Hi cưng, cho anh hỏi bây giờ mấy h rồi??” – nó vừa nói vừa cười đểu.
2 con nhỏ có đếu đồng hồ đâu cũng cười cười giơ tay lên giả bộ coi coi:
- “9h rồi bạn!”.
- “Ờ cảm ơn nhé cưng!” – nó cười xong chào 2 con nhỏ đó xong xuống câu cổ mình.
- “Thấy sao ku??”.
- “Đcm, thánh mẹ rồi, sao mày bắt chuyện được 2 con nhỏ đó hay vậy??” – mình hỏi với tràn đầy ham muốn.
- “Ờ, 2 con nhỏ đó tao quen mà =))”.
- “Đmm thằng chó…” – xong nó cười chạy mất, má thiệt chớ.
Chap 7.
Giờ ra chơi hôm đó trái với thường ngày mình đếu đứng lan- can hóng gió như mọi khi nữa, bị thằng cờ hó bạn mình quăng bom cú ức chế vãi.
Mà hồi đó thì cái lớp 11L của mình cũng thuộc dạng nổi trội nhất khối 11, toàn trường chỉ có 4 đứa yếu, lớp mình thầu hết luôn =)). Học hành thì cũng coi như hơi bết trong cả khối 11 trừ một vài thành phần ngoan hiền trong đó ngẫu nhiên sao có cả mình.
Học hành thì thế, quậy quạng chúng nó còn trùm hơn, chả biết từ bao giờ bày nhau cái trò tán trym, đại loại là đứa nào đi ngang mà sơ hở là giơ tay tán cực mạnh vào giữa trym nó. Thời đó có biết đếu như thế là nghịch dại đâu, chỉ thấy đối phương nằm lăn lộn thì thấy vui thôi.
Thế là kiểu như luật bất thành văn, bất cứ đứa nào học 11L hay có việc phải đi ngang 11L thì luôn có cái tư thế vừa đi vừa lấy 2 tay bụm trước trym kiểu như xếp hàng rào cản đá phạt ấy.
Móa nhỡ mãi cái cảnh cả đám lớp mình đứng 2 hàng giống như chào cờ, tay thằng nào cũng bụm trym mà cười đau cả ruột, có đợt hành lang đó chả đứa nào dám đi ngang qua luôn.
Giờ ra chơi hôm nay cũng thế, lại có vài đứa bắt đầu khơi ngòi rồi, haizz, thở dài, mình lại lấy tay bụm “hàng”, lúc đó thì nàng đi ngang lớp mình, mình cười cười với nàng, sau đó ghé vào nói chuyện tí:
- “m làm cái hành động j thế này??” – Nàng nhìn xuống 2 tay mình vừa hỏi, mặt ngu ra.
mje, mình biết lúc đó trông khó coi lắm cơ mà thà vậy còn hơn ăn một cú tát bất thình lình nào đó, vô sinh luôn chứ chả chơi.
- “Kệ nó đi, m đừng quan tâm, hệ trọng cả đời đấy!” – mình ghé tai vào nói nhỏ.
Nàng cũng hơi hiểu ý, phì cười:
- “Con trai lớp m đúng vô duyên!”.
Sau đó nguẩy đít đi mất, kệ cũng sắp vào giờ rồi.
Mà nhắc đến cái trò này lại nhớ đến cái lớp 11H kế bên, cũng dạng hàng xóm chơi thân với nhau nó cũng bắt chước cái trò “rờ trym” của lớp mình, thế là riết tam sao thất bản, chơi nhau um xùm cái trò đó.
Thế rồi có thằng kia lớp H vào một ngày trời đẹp nắng nhẹ, ko mưa, lí tưởng lãng mạn cl j đó nó mới nảy ra một phát kiến vĩ đại, thay đổi hoàn toàn luật chơi của trò tán trym này, tạm gọi là “Tán lén thần chưởng”.
Cu cậu mới núp vào một góc tường thằng nào lớp nó đi ngang là cho đo ván ngay. Từ xa nó đã canh được một thằng lớp nó, thế là anh chàng cười cười núp vào góc.
Cơ mà đời thì thường đéo như mơ, cũng ngẫu nhiên sao đó lại xuất hiện một thiên thần nào đó, con nhỏ đó học lớp nó luôn lại có việc vội chạy vượt mặt cái thằng mà nó đang canh, ten ten đì vào....