Polaroid
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Chuyện Tình 2 Năm Trước Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Mình vào phòng bệnh cùng bố mẹ A…A lại xanh xao và mệt mỏi…
Bố mẹ A hỏi han đủ điều rồi ra ngoài để mình với A trong phòng…
- Hai ngày nữa em đi Sing về anh đưa vợ đi Nha Trang nhé…
- Thật không hở anh?
A khẽ cười, mình thấy sự mệt mỏi của A…
- Nhưng em phải khỏe…
- Dạ, em sẽ cố gắng…
Rồi cánh cửa phòng bật mở…
Bước vào là P…
P vào thăm A…A gượng cười, mình không hiểu A rộng lượng đến vậy, vẫn xem như không có chuyện gì…A đã từng nói sẽ bỏ qua tất cả…nên mình nghĩ có lẽ A đã bỏ qua tất cả…
A và P nói chuyện một lúc thì P về…
Một lúc sau mình ra ngoài hút thuốc để A ngủ, thì thấy P đang đứng ngoài hành lang…Dường như đang đợi mình…
- Em chưa về sao?
- 1 tuần nữa em đi rồi, anh ra tiễn em nhé…
- …
- Em đi lúc 11h30 đêm…nếu anh ra được, thì ra anh nhé. Bây giờ em phải về, anh chăm sóc A thật tốt…
- …
Mình vẫn đứng lặng ở đó…vẫn nhìn theo P, vẫn bóng dáng ấy…
Rít lên hơi thuốc, bỏ lại tất cả sự phiền muộn, mình đi ra ngoài thì thấy bố mẹ A đang ngồi nói chuyện với nhau, mình đến xin phép nếu A khỏe mình sẽ đưa A đi NT vài ngày, và câu trả lời là tùy vào sức khỏe của A…
Trở vào phòng…
- Em dậy rồi à…Em thấy sao rồi?
- Em không sao…
- Anh xin bố mẹ rồi, em phải khỏe mới đi đc.
- Em sẽ cố gắng mà
Mình cười, rồi hôn nhẹ vào môi A…
Hai hôm đó mình đã động viên A rất nhiều, cố gắng khỏe rồi mình sẽ đưa đi NT…A vui lắm, ánh mắt long lanh, rồi mình kể cho A nghe về nhiều câu chuyện cười, A cười rất vui vẻ…
Hai ngày trôi qua, mọi người làm thủ tục xuất viện cho A để đưa A sang Sing…mình vẫn ở lại Sg, còn 5 ngày nữa ra tiễn P, mình đang lưỡng lự không biết đi hay không…?
Chiều hôm A đi Sing, P cùng mọi người đưa A ra sân bay, thái độ của mình với P lúc này rất dứt khoát, mặc dù mình cũng có tình cảm với P, nhưng với mình lúc này…A vẫn quan trọng hơn cả…
- Anh ở nhà nhé, em đi rồi em sẽ về…chắc chắn em phải khỏe để đi NT…
Liếc qua P, có vẻ đôi mắt ấy hơi ươn ướt…
Lúc A đi, trời hơi âm u, như buồn thay cho lòng mình…
Mình về thẳng nhà luôn chứ không về nhà A nữa, vì lúc này chỉ còn bố A ở nhà, mình chào bố A rồi về nhà luôn…về quận xx thì vào nhà làm cả gia đình đều bất ngờ…mắng cũng có, chửi yêu cũng có…chợt nghĩ gia đình vẫn luôn là điểm tựa của mình khi mình vấp ngã hay mệt mỏi…
Đêm ấy đang xách xe chạy long dong ngoài đường thì mình ghé vào một quán cafe quen thuộc, nơi mà khi trước mình và A cả P thường hay ngồi…
Và tại nơi đây, không hẹn mà gặp…mình thấy một bóng dáng quen thuộc…vẫn là ly cà phê sữa đá, đang ngồi một mình, ánh mắt đượm buồn…đang đưa ánh mắt ra ngoài ngắm đường xá xe cộ…
Bất chợt một cơn mưa ùa đến, thật tình cờ và ngẫu nhiên…nhưng dường như, số phận đều đã sắp đặt đã, đây là trò chơi của số phận…Cô ấy vẫn ngồi một mình, còn mình vẫn đứng đây, lưỡng lự không biết nên đi hay ngồi đây…thì bất chợt, người đó quay lại…
***
Mưa, mưa về trên con phố, mưa đưa cảm xúc con người mình vào một cõi không gian riêng, nơi thuộc về nỗi nhớ…
Mưa…từng giọt mưa rơi, từng hạt muối xát vào tim…chỉ có mưa mới hiểu…
Tôi thích đứng dưới mưa, tại sao ư? Vì đứng dưới mưa nó có thể che đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên mi của tôi…
Tôi thích mưa đơn giản là thế, vì em là mưa…em đến làm dịu đi tâm hồn của tôi…nhưng rồi, em cũng xát muối vào vết thương ấy…
Mưa…Từng giọt mưa long lanh như những hạt pha lê sáng lấp lánh nhẹ nhàng rơi xuống…vỡ òa ra như một cung bậc cảm xúc sâu lắng đang kìm nén trong tim…
Đêm nay có lẽ là một đêm buồn, A đi và mình như mất đi một phần cảm giác
Mình vừa bước vào quán thì một cơn mưa bất chợt ập đến…
Rào rào rào…
Nó như xua tan đi mọi phiền muộn trong mình…
Đã có ai nghe câu mưa gột rửa hết những nỗi đau trong lòng chưa nhỉ? Đã có ai từng đi dưới mưa một mình? Đã có ai từng la lên trong mưa? Đã có ai từng khóc trong mưa?
Vẫn là bóng dáng thân thuộc ấy, vẫn là dáng người ấy…cô ấy vẫn đang bên ly cà phê sữa đá…
Mình phân vân…phân vân vì không biết nên ở đây hay ra khỏi quán…
Đang lưỡng lự thì…
Bất giác…
Cô ấy quay đầu lại…Hai người nhìn nhau…mình vô cảm xúc, đôi mắt cô ấy vô hồn…
Khẽ gật đầu, tiến lại bàn cô ấy, ngồi xuống ngay phía đối diện, cố gắng nở một nụ cười thật tươi
- Ngồi lâu chưa?
- Vài tiếng rồi…
- Một mình sao?
- Có một người tưởng như đã ngồi cùng, nhưng người ấy đã đi rồi…
- Người ấy thay đổi sao?
- Không hẳn là vậy…
- Vậy chứ sao?
- …
Nhìn vào đôi mắt ấy…đã ngấn nước mắt…
- Người ấy không có lỗi…
- Vì người ấy mà
- Là vì em…
- …
Mình im lặng trước câu nói của P, ừh, lúc này chẳng còn gì để nói…
Khẽ quay sang ngắm mưa…
Giọt mưa tí tách rơi…mưa phùn? Không. Mưa ngâu? Không…Cũng chẳng biết là mưa gì Chỉ biết là nó không dồn dập, không to cũng không nhỏ…
- Em là mưa…
- …
Bất giác P thốt lên câu nói ấy…câu nói mà mình đã tưởng chừng như chỉ có trong những câu chuyện…lặng lẽ nhìn P…ánh mắt vô hồn, đượm buồn, và một nụ cười gượng…
- Đừng nhìn em như vậy…
- Anh xin lỗi…
- Em nhiều lỗi để anh xin lắm sao?
- …
- Anh này?
- Hửm?
- Tắm mưa nhé…
- …
- Một lần thôi nhé…
- …
- Đêm nay đưa em đi chơi, xem như là những ngày cuối em ở VN…
- Hmmmmm…
- Anh nhé
- Uhm…
Và rồi bọn mình đứng dậy…tính tiền xong xuôi mình ra lấy xe…
- Em đi xe gì?
- Oto…
- Anh đi xe máy…
- Để em gọi chú tài chạy về…anh chở em đi…
- Không có nón…
- Mưa to lắm, không cần đâu…
- Chuẩn bị chưa?
- Dạ rồi…
- Chạy nhé…
P khẽ ôm mình lại…
- Em sẽ nhớ cảm giác này lắm…
- …
Mình bắt đầu chạy, lượn lờ trên những con phố, chạy từ Vincom sang Bùi Viện, chạy qua Phú Nhuận, rồi lượn xuống lại Bến Bạch Đằng…
- Hahahahaha…
Tiếng P cười giòn tan sau lưng mình…P đưa hai tay lên hứng nước…
- Có lạnh không?
- Khônggggggggg
P mặc quần đùi và áo pull thụng, còn mình, quần ngố, áo pull và dép…
- Lạnh khôngggggggggg
Mình hét lên hỏi P, vì mưa lớn quá…
P siết chặt mình và khẽ thì thầm vào tai, vừa đủ cho mình nghe thấy…
- Em có anh rồi
Hai đứa mình đầu trần chạy xe…cảm giác lúc này ư? Lạnh lắm…
Mưa tuôn xối xả, mưa tạt rát hết cả mặt, cả tay, cả ngực…rát lắm…
P ngồi sau khẽ run lên vì lạnh rồi cười khúc khích…
- Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…
P hét lên thật to…làm những người đi đường lúc này giật mình nhìn sang bọn mình… Có lẽ nghĩ bọn mình bị điên đây
- Mình là mưaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
P hét lên…đường phố lúc này cũng đã thưa dần, mưa vẫn vậy…vẫn là mưa…vẫn có biết bao kỉ niệm…Các thím nhớ xem hôm nào ở đoạn bến Bạch Đằng lúc muộn có cặp nào đi Vespa LX trắng thì là bọn mình đấy…
Đêm nay là một đêm mưa…cả thành phố Sài Gòn dần chìm vào biển nhớ…cả đường phố Sài Gòn rộng nhưng vắng…đêm nay chỉ có hai ta…
Đèn vàng mờ mờ hắt hiu dưới những giọt mưa ngâu…Mình vẫn chở P đi từ con phố này sang con phố khác…Những cô bé đứng ở phía trong nhìn bọn mình dữ lắm…Có lẽ nghĩ rằng mình bị điên…hay có khi nào ghen tỵ với P không nhỉ
- Em lạnh lắm…
- Ôm anh đi…
- Em không muốn buông…
- Chỉ hôm nay thôi....
« Trước1...212223242526Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ