↓↓ Truyện Cú Đấm Của Một Đứa Con Gái Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Đã từ bao giờ, bắt đầu từ khi nào…mà con bé trở thành như thế này cơ chứ!!!
Có thể tạo hóa đã sắp đặt cho nó làm “con gái”, nhưng giới tính sau này thì nó hoàn toàn có quyền tự lựa chọn. Và nó tuyệt đối không hối hận vì điều đó!
Chap 23: Kế hoạch dạt nhà!
- Ottoke!!! – Giờ ra chơi, Ben liền chạy vội sang bàn của cái Cheer, ườn mình ra than vãn.
- Guê??? – Cheer chau mày hỏi han.
- Mie bị” cấm cung” rồi! – Hắn mếu máo.
- Hả! Sao lại như thế???
- Chả biết! Hình như anh trai nó biết chuyện giữa bọn tao rồi! Còn cấm không cho tao qua lại với nó nữa. – Vừa nói, Ben giữa nắm chặt đôi tay, hậm hực.
- Hừ! Địch càng cấm thì mình càng phải xâm lược! Ngu sao mà chịu trói! – Vừa nói, nó vừa đưa ánh mắt mơ hồ đi nhìn xa xăm, viễn tưởng tới một điều nào đó…nhưng lại bị Ben kéo tuột trở lại thực tại.
- Như nào???
- À ừm…để Mai tính đã…– Con bé khẽ đưa tay lên xoa cằm chèm chẹp, đôi lông mày chau lại tỏ vẻ tiến sĩ đang suy nghĩ…hừm hừm…
Đang suy nghĩ không biết làm thế nào, thì đúng lúc đó, cái Hummie cầm tờ thông báo chạy nhào vào lớp, cả lũ nhao nhao lên đọc tin tức.
- Bọn mày ơi! Tuần sau trường mình tổ chức cho đi tham quan ở Yên Tử này!!!
” Tham quan?” – Vừa nghe đến hai chữ” tham quan”, chợt, trong đầu con Cheer nảy ngay ra một ý tưởng, rồi nó cười khả ố…
- Chị đã có cách!
…
Cuối tiết học, bây giờ mới là lúc cô giáo chính thức thông báo quá trình đăng ký tham quan, mọi người sẽ được đi…nguyên một ngày! Cả lũ ngao ngán, năn nỉ đòi đi hai ngày ba đêm, nhưng cô chau mày.
- Có mà đi hai về ba ý à!
- Hê hê hê! Cô chỉ được cái hiểu tụi em! – Một số đứa đồng thanh nói.
- À! Nhưng mà tôi nhắc trước! Lần này không phải ai muốn đăng ký thì đi, không đăng ký thì thôi đâu nhé. Kỳ tham quan này cũng là một cuộc sát hạch đánh giá kỷ cương của mọi người, để đi về còn phải viết một bài văn cảm nhận nữa, ai không đi sẽ không được thi tốt nghiệp! Ok???
Nghe cô nói,cả lớp lại nhao nhao lên, xì xào…
- Ôi xời…kỉ cương cái nỗi gì! Có mà ép học sinh phải đi để ăn tiền thì có!
- Đúng đấy! Chỉ đi Yên Tử thôi mà cũng đóng gần triệu bạc, chả hiểu!
Những tiếng rì rầm bắt đầu vang lên khiến cô chủ nhiệm lên cơn lôi đình, lại tiện tay cầm lấy cái thước gỗ, gõ rầm rầm vào mặt bàn vang lên tiếng động kinh hoàng khiến cả đám phải im bặt.
…
- Này! Đi không mày? – Ben quay sang hỏi Cheer.
- Đi chứ! Năm cuối rồi mà mày!- Cheer hào hứng trả lời.
- Nhưng Mie không đi…tao cũng chả muốn đi đâu…– Thằng Ben ủ rũ nằm gục ra bàn, than thở.
- Vớ vẩn, ai bảo nó không đi! – Cheer ngạc nhiên đặt lại vấn đề.
- Ý mày là sao???
- Thế này nhé! Đây là một cơ hội vô cùng thuận lợi cho chúng mình. Qua vụ này, chúng mình sẽ rủ Mie đi, rồi đến lúc về thì đánh tráo xe, để cái Mie cùng mày chạy trốn. Ok???
Nghe Cheer nói, Ben ngồi ậm ừ tưởng tượng một lúc, rồi mới chợt vỡ ra nhiều vấn đề, nhưng lại băn khoăn.
- Biết là thế, nhưng mà nhà Mie có thế lực lắm. Nhỡ bố mẹ nó lại dùng tiền để ép giáo viên khỏi cho nó đi thì sao?
- Ơi xời! Không sao! Tao tính cả rồi! Bà Thắm chủ nhiệm lớp con này nổi tiếng ****! Chỉ cần kích đểu vài câu, đảm bảo xong chuyện.
- Thế bây giờ như nào?
- Mày cứ chờ tao đấy!
…
Đến giờ ra chơi, cả đám con gái ngồi quây quần bên một góc bàn, cố tình chọn chỗ gần cô giáo chủ nhiệm lớp Mie đang ăn sáng để buôn chuyện bàn tán thật to về vụ tham quan. Bắt đầu là cái Hummie…
- Ủ uôi! Nghe nói trường mình cho đi tham quan Yên Tử hả bọn mày!
- Ừ! Nhưng mà tao chả thích! Tự nguyện chả ăn ai lại còn bắt ép, không đi thì không được thi mới sợ chứ! – Mita bĩu môi.
- Vớ vẩn! Nhà trường làm thế là rất đúng! Có đi Yên Tử cầu kinh thì chúng mình mới thi đỗ được chứ! Không thì trượt cả đàn! – Ben gật gù.
- Nhưng mà…không biết cái Mie lớp A5 có đi không nhỉ? Nghe nói nó bảo là sẽ ở nhà đấy! Một mình chống đối giáo viên luôn! – Cheer quả quyết.
- Cái gì cơ? Chống đối cô Thắm á? Chắc không được đâu! Cô Thắm ghê lắm mà! – Ben hét thật to, cố tình để bà Thắm nghe thấy. Y như rằng…có chiếc ghế xanh ở bàn bên tự dưng dịch sát lại gần…
Đã thấy đối tượng có chút biến chuyển, cả lũ lại tiếp tục nhiệt tình thêm mắm thêm muối.
- Ơi xời! Ghê thì có chê được” Bác Hồ” không??? Nhà Mie giàu như thế! Dích cho vài cộp là cũng im ngay chứ gì!
Nghe con Cheer nói đến đây, máu nóng dồn lên não, không chịu nổi được nữa, bà Thắm liền bật phắt dậy, hùng hổ đi ra bàn phía tụi nó, dõng dạc tuyên bố.
- Mấy cô nói cái gì đấy hả? Tưởng tôi mà thèm sợ” Bác Hồ” à?” Bác Hồ” là cái đinh nhé!!!
Vừa nói, mặt bà ta vừa đỏ lựng lên khiến đám con gái đứa nào đứa đấy nhìn cũng tái mét, chỉ biết ngẩng đầu lên, bẽn lẽn cười trừ…
- Ơ…em chào cô ạ!!!
Bước một thành công!
…
Bước hai tiếp tục triển khai.
Không hiểu rằng Thắm đã gọi điện đe dọa những gì mà rút cục nhà Mie cũng đành phải miễn cưỡng cho con bé đi tham quan, mặc dù vậy, họ vẫn nhất quyết gài thêm hai ông vệ sĩ đi cùng để bảo vệ đề phòng nó xảy ra bất trắc.
Đang hớn hở, những tưởng sắp được gặp lại Mie trước giờ đi tham quan, nhưng cuối cùng, hắn lại đành tiu ngỉu khi bắt gặp Mie đi cùng hai ông vệ sĩ, và nhất định phải đi xe riêng…Quay sang nhìn Cheer, lại thêm một lần trân trối…Con bé đành thở dài.
- Thôi được rồi, để tao!
Nói rồi, nó liền dẫn cái Mita cùng mấy đứa con gái nữa, nhóng nhảy chạy sang xe của lớp A5, đứng ngay trước cửa mà trực mô kích…
Ngước ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ chĩa thẳng sang phía con xe mui trần đen bóng bẩy của nhà cái Mie, Cheer chẹp miệng.
- Ủ uôiiii! Xe nhà ai mà xịn vầyyyyy!!!
- Hình như là nhà Mie đấyyyy!!! – Mita thêm thớt.
- Ủ uôiiii! Chơi sang thế! Lại thích chơi trội rồiii! Cơ mà ai đời lại để cô giáo phải ngồi xe buýt, còn học sinh thì đi ô tô riêng như thế kia! Thật chả coi ai ra gì! Ko được! Góc độ là không được! – Vừa nói, nó vừa kéo dài cái giọng đanh đá của mình ra. Chua ngoa hết sức.
- Chuẩn! Chơi trội! Chơi quá trội! Quả này là chả coi chủ nhiệm A5 ra gì rồi! Giàu thì giàu chứ thế này thì thể hiện quá! – Nghe mấy đứa nói, Ben cũng đành bồi thêm vào…
Cả lũ đang bàn tán rôm rả, thì bỗng nhiên, một bóng người mặc áo khoác đen đằng sau từ từ xuất hiện, mang đầy sát khí, đứng ở phía cửa xe chằm chằm nhìn xuống quát.
- Mấy chị làm cái trò gì ở trước của xe lớp tôi thế hả! Biến về lớp mau!!!
Nghe mụ mắng, cả lũ lại vội vàng kéo nhau ù té, để mặc cho Thắm tiếp tục tự mình xử lý…giai đoạn 3.
…
Vẫn không hiểu là bằng uy lực gì…mà Thắm có thể khiến cho 2 ông vệ sĩ kia buộc phải thả cho Mie về lớp, còn mình thì đành hý hoáy lái xe tiếp tục bám sát ở phía sau…
- Mẹ kiếp! Sao mà chúng nó dai như đỉa thế nhỉ! – Chán nản ngoái đầu lại nhìn con mui trần đang ngúng nguẩy bám sát xe lớp A5 ở phía sau, Ben vò đầu tức tối.
- Gruuu!!! Dám giỡn mặt bà à! Đợi đấy! Tao không bỏ qua vụ này đâu! – Vừa nói, mắt con Cheer vừa nheo lại, bàn tay hiện hình nắm đấm, khuôn mặt vô cùng căng thẳng.
…
Con đường tới chùa Yên Tử thật sự là khá xa, vậy nên trên đường đi nhà trường buộc phải cho học sinh dừng chân ở một vài điểm để nghỉ ngơi ăn uống…xử lý” công chuyện” riêng. Tất nhiên, đây cũng chính là lúc thời cơ hành động.
Rình cho đúng lúc hai ông vệ sĩ tìm nơi thoáng mát để giải phóng chim muông, Cheer và Ben mới vội vàng nhảy tuột xuống xe, nhẹ nhàng áp sát con mui trần, rồi từ từ lôi đồ nghề ra hành động. ...