NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Người Vợ Bất Đắc Dĩ Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Trường bị xốc, anh chưa thấy có ai như con nhóc này, nó đã bao nhiêu tuổi rồi ít ra cũng đã gần 18 tuổi, vậy mà nó không thay đổi được sở thích teen của nó hay sao, suốt ngày chỉ có xem hoạt hình và đọc báo “Mực Tím” hả, anh không nhịn được cười, nên anh lại cười to lên.
- Ha ha ha…!
Thú vị thật, Hồng và Loan giống nhau quá, chúng nó vô tư thế này thì quan tâm làm gì những chuyện như kinh tế, hay chính trị chứ, anh cứ nhìn nó mà cười, anh cảm thấy cô vợ của anh đúng là chẳng biết cái gì về anh thật, nhìn khuôn mặt ngơ ngác khi anh cười và hỏi nó, hay là nó chỉ giả vờ nai tơ với anh.
Hồng nghe anh ta nói sơ qua về gia thế của mình, nghe xong nó hoảng quá, nó vội hét:
- Cho tôi xuống…!
Trường ngạc nhiên hỏi:
- Tại sao em lại muốn xuống, không phải là chúng ta cần đi mua quà để tặng cho gia đình em hay sao…?
Hồng chán nản bảo:
- Anh làm ơn xóa hợp đồng đó cho tôi được không, tôi cứ tưởng anh cũng giống như gia đình tôi, tôi nghĩ anh giàu hơn gia đình tôi, thì cũng là chuyện đơn giản thôi, nhưng mà gia đình anh lại phức tạp và thế lực như thế, nói thật tôi sợ lắm, tôi không muốn giây vào anh, vậy anh thương tình tôi giúp anh mà anh có thể tha cho tôi được không, tôi không muốn bị anh và gia đình anh lôi ra làm trò đùa…!
Trường nhìn nó cho thật kỹ, anh đang cố đánh giá xem trong từng lời Hồng đang nói kia có lời nào là dối trá, tại sao có một cô gái lại sợ gia thế của gia đình anh kia chứ, không phải các cô gái ai cũng mong có một người bạn trai, hay chồng như gia đình anh sao.
- Anh xin lỗi nhưng anh không thể nào xóa nó cho em được, nói thật nếu mà không có em thì anh không biết nhờ ai cả…!
Hồng mai mỉa:
- Anh nói đùa à, anh là một tay chơi mà anh lại không có ai để nhờ, ngay cả anh mà cũng nói như thế thì những anh chàng cù lần, họ sẽ ế vợ hết mất…!
Nghe cái giọng mai mỉa của Hồng, Trường hơi tức, chưa là gì của nhau mà em dám lên mặt với anh như thế hả, ha ha ha, anh sẽ cho em biết hình phạt mà anh giành cho em.
Anh quay sang hỏi anh chàng thư ký bên cạnh mình:
- Anh đã ghi được bao nhiêu lần rồi…!
Hồng ngơ ngác không hiểu, anh chàng kia trả lời:
- Dạ, thưa cậu chủ, tổng cộng là hơn 30 lần rồi…!
Trường hài lòng, anh bảo:
- Cậu làm tốt lắm…!
Anh nhìn Hồng, anh vui sướng vì làm cho cô tò mò, chưa hết anh còn làm ra vẻ bí mật nữa chứ.
Hồng hỏi:
- Anh cho ghi cái gì thế…?
Trường quan sát nét mặt của Hồng, anh ngả người ra sau, anh nhếch mép lên cười, anh bảo:
- Vì vụ cá cược của chúng ta, nên anh đã cho anh chàng này đi theo, mọi lời em nói như “tôi”, hay cãi hỗn với anh và không nghe lời anh, sẽ được anh chàng này ghi lại…!
Anh nheo nheo mắt nhìn nó, anh nói tiếp:
- Và em biết không, em đã vi phạm hơn 30 lần chỉ trong vòng có mấy tiếng vừa rồi thôi đấy…!
Anh thở dài, ra vẻ thương hại, anh lại trêu:
- Chắc là em thích anh hôn đến nỗi cố tình làm như thế đúng không, yên tâm đi anh hứa thì bao giờ anh cũng giữ lời…!
Hồng ngớ người ra, nó đã quên mất tiêu cái vụ cá cược hay quy tắc đó, anh ta đã nói với nó vào hôm qua, đến khổ cho cái số của con, tự nhiên nó cảm thấy sợ, nó ngồi sát gần cái cửa xe.
Trường thấy hành động vừa rồi của Hồng, anh phì cười, con nhỏ này cũng biết sợ cơ à, anh tưởng nó sẽ gân cổ lên mà cãi nhau với anh nữa chứ, ngoan ngoãn như thế này là tốt.
Anh ngọt ngào bảo:
- Em yêu, bây giờ anh sẽ làm gì em nhỉ…?
Hồng nhăn mặt lại vì ớn, hu hu hu, sao nó không hỏi anh ta là ai, anh ta là công tử nhà họ Hạ, nhà anh quá giàu và quá nổi tiếng, mình cũng có nghe bố mẹ mình nói chuyện với nhau, nhưng mình không ngờ cái tên chết tiệt trước mắt mình lại là con trai của cái nhà họ Hạ ấy, đến là khổ, sao hắn không vô danh đi cho mình nhờ, bây giờ mà báo chí làm um lên, tên và hình ảnh của nó tràn lan trên các phương tiện thông tin quần chúng, nó làm sao mà chịu nổi, có lẽ vì thế nên anh ta không cho nó có quan hệ với các chàng trai khác, anh ta sợ tai tiếng đây mà, đúng là chết tiệt thật, anh ta cấm mình trong khi anh ta lại đi bồ bịch lăng nhăng.
Lại còn cả cái hình phạt vô lý kia nữa chứ, mình phải làm sao bây giờ hả trời, bố mẹ mình sẽ biết chuyện này, có lẽ là hôm nay hoặc ngày mai thôi, nếu như gia đình anh ta sang đây, không lẽ cái bọn báo chí kia không bám theo, mà nó lại phải xuất hiện với vai trò là vợ chưa cưới của anh ta nữa chứ, con chết mất thôi, nó nghĩ hay là mình chốn đi cho xong.
Thấy Hồng mặt dầu dầu, mà lại không vui vì lấy được ông chồng giàu sang, anh ngạc nhiên hỏi:
- Sao em còn không cười lên, chẳng phải anh được hơn mong ước của em là gì…?
-…?
Trường bực mình, vì Hồng dám lờ cả anh, anh khẽ quát:
- Em có biết là mình lại vừa vi phạm giao ước rồi không, còn không mau nói, hay là em muốn anh hôn em thật…?
Hồng khóc, nó cầu xin Trường:
- Anh…anh làm ơn tha cho em đi được không, em sợ lắm, em cứ tưởng, chỉ giúp cho anh gia mắt họ hàng nhà anh như nhà em thôi, gặp mặt người thân của anh, và cố đóng cho đạt vai trò người vợ hờ của anh, nhưng chuyện kết hôn của anh thiên hạ ai cũng muốn biết, mà em lại không muốn hình của mình lên mặt báo chí, hay đi đâu người ta cũng tò mò nhìn mình và đánh giá xem mình là ai mà dám lấy anh, thôi cho em xin, tha cho em đi nhé, bên anh còn có nhiều người đàn bà hơn em nhiều mà, họ vừa có kinh nghiệm và trải đời, họ sẽ giúp cho anh tốt hơn em…!
Trường nghe Hồng khóc lóc một hồi, anh chẳng hiểu gì cả, tại sao cô ấy lại khóc, anh mới là kẻ nên khóc mới phải, anh là một thằng lăng nhăng mà, anh đâu có thích bị trói buộc vào hôn nhân, anh cũng ghét đàn bà, anh chỉ coi họ là đồ chơi với anh thôi.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên, anh nghe họ khóc, họ khóc vì không muốn mất anh hia tay với anh, họ muốn giữ anh lại.
Nhưng sao con bé này, nó lại khóc và cầu xin cho anh buông tha cho nó là thế nào, chuyện lạ đây, anh có nên tin những giọt nước mắt kia là thật lòng xuất phát từ trái tim của nó hay không, hay là nó mới biết thêm nhà anh giàu mà nó khóc to lên, vì muốn anh cho thêm tiền trợ cấp nhỉ. Tại sao anh không hỏi nó đi có phải là hay hơn không, cần gì phải để ở trong lòng, dù sao chuyện gì thì cũng nên rõ ràng, và thẳn thắn với nhau, nếu nó là một cô gái như vậy, anh nhếch mép lên, anh sẽ chơi với nó, dù em có cáo già như thế nào, thì anh đây cũng sẽ trị được, kinh nghiệm cuộc đời của anh lẽ nào không đủ để chơi với em.
- Em muốn thêm bao nhiêu nữa, nói đi…?
Hồng lấy tay quẹt nước mắt của mình, nó nghe Trường hỏi, nó không hiểu, anh ta bảo nó muốn thêm bao nhiêu nữa là sao.
- Anh hỏi em như vậy là có ý gì, cái gì mà bao nhiêu nữa…?
Trường nghĩ, con nhóc này còn giả vờ nữa, bao nhiêu thì nói đi, còn làm bộ là thế nào, con nhóc này cũng kinh thật, nó lại còn giả nai với anh nữa chứ.
- Anh hỏi em muốn thêm bao nhiêu tiền nữa để anh trả thêm cho em…?
Hồng nhìn vào mắt của Trường, bây giờ thì nó hiểu rồi, anh ta đang khinh nó đây mà, anh ta chắc là đang nghĩ nó thấy anh ta giàu nên làm nũng và giả vờ khóc lóc để đòi thêm tiền đây.
Hồng bực cả mình, nó dơ tay lên nó tát cho Trường một cái.
- Bốp…!
Tát xong, nó nhìn Trường đầy căm hận, nó quát lên:
- Anh kia, anh tưởng ai cũng cần tiền của anh hả, danh dự của tôi anh có thể mua được không, anh hãy đem tiền của mình mà ăn luôn đi hay là thuê những cô gái khác, tôi không thèm, nói thật, lúc đầu thì tôi không định ký vào đâu, và tôi cũng không đồng ý những điều khoản mà anh đưa ra cho tôi, nhưng tôi thấy anh buồn, anh đau khổ, nên tôi mủi lòng mà giúp anh, anh còn không biết điều, anh còn dám coi thường tôi là thế nào.
Chưa hết, nó còn gân lên tiếp:
- Anh có biết là vì anh mà tôi khổ sở lắm không, bố mẹ tôi, anh chị tôi yêu thương và tin tưởng tôi như vậy, tôi trở thành con người dối trá cũng vì anh, tôi đau khổ vì phải lừa dối và dấu diếm họ. Tôi căm thù anh, anh là ai hả, anh là cái gì của tôi, tại sao tôi luôn phải lo lắng cho anh, còn anh, anh coi tôi là cái gì, chỉ là một nô lệ cho anh hả, anh chỉ cần bỏ tiền ra là xong thôi sao, anh khinh người quá đấy, anh tưởng ai cũng thích tiền hay sao, tôi mặc kệ nó mua được cái gì, tôi không quan tâm, nhưng với tôi tiền chả là gì cả, tôi chỉ cần nó vì nó giúp cho tôi sống thôi, nhưng mà yêu nó và tôn vinh nó quá lên như anh thì tôi thấy anh điên lên thật rồi, hứ, đồ kiêu căng, anh đừng có tưởng anh dựa vào gia thế nhà anh mà anh dám coi thường tôi, nếu cần tôi sẽ đi tù cho anh nhờ, chứ tôi nhất quyết làm vợ hờ cho cái tên không biết điều như anh đâu…!...
« Trước1...7677787980...96Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ

XtGem Forum catalog