Disneyland 1972 Love the old s
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Lúc cả 8 người bắt đầu rời khỏi khu rừng thì Hàn Tường Vi bỗng nhảy múa loạn xạ như 1 đứa điên
TƯỜNG VI: truyện…truyện…gì…ì…đang…ng xảy ra với tôi thế này
CHẤN THIÊN (chép miệng): aiza, chắc là ngửi phải mùi hương của cây Bí ẩn rồi
Đường Chí Kiệt lập tức lẩm bẩm gì đó. Sau mấy giây, Tường Vi trở lại trạng thái bình thường. Đường Chí Kiệt thở phào nhẹ nhõm. Hàn Tường Vi mặt cắt không còn giọt máu. Lúc về đến kí túc xá Tường Vi vẫn chưa dám mở miệng ra nói 1 câu nào. trước lúc Tường Vi cùng chậu cây Scrollion về phòng, Triết Vũ nhìn Tường Vi hỏi
TRIẾT VŨ: cô sợ vậy sao, đầu heo? Cô thấy ổn không?
TƯỜNG VI (nổi cáu): Cậu nhìn tôi thế này mà bảo ổn hả. tôi sợ thật đấy và tôi cũng không thích mấy truyện đã xảy ra vào tối nay đâu. Cảm giác phải làm điều mình không muốn khiến tôi thấy khó chịu lắm. Còn cái cây chết tiệt này nữa chứ. Tại sao tôi phải chăm sóc? tôi đâu có liên wan gì tới truyện này mà bắt tôi làm
Nói xong Tường Vi ôm chậu cây bước vào phòng và đóng sầm cửa lại. bỏ mặc Âu Triết Vũ mặt đang tái dần đi: ‘giống quá, giống đến kì lạ”. lúc này trong đầu cậu hình ảnh 1 cô bé xinh như búp bê đang khóc lóc ầm ĩ. bên cạnh cô bé, 2 cậu nhóc con trạc tuổi đang gãi đầu gãi tai, không biết phải làm gì
—- Flash Back—-
- Huhuhu. ghét lắm. Carey ghét thấy đấy. Carey không thích mấy truyện đã xảy ra vào hôm nay đâu. Cảm giác phải làm điều mình không muốn khiến Carey thấy khó chịu lắm. tại sao mình phải chăm sóc cái cây chết tiệt này chứ? nó đã cắn mình! – Cô bé vừa nói vừa lau nước mắt
- Carey, bọn mình xin lỗi. đáng lẽ bọn mình không nên ép cậu…. tay cậu h còn đau không? cậu thấy ổn chứ, Carey – Triết Vũ vẻ mặt hối lỗi
- Cậu nhìn thế này mà bảo mình ổn hả? còn nữa mình sẽ không chăm sóc cây này đâu. ko bao h. để nó cắn mình thêm 1 lần nữa hả? mình không ngốc đến vậy đâu – Carey trừng mắt nhìn Triết Vũ- Xin lỗi nhưng mình nhận thấy mình có nghĩa vụ nhắc nhở 2 người nhớ cho việc chúng ta sẽ phải làm. – Chấn Thiên lên tiếng – Cậu sẽ không sao đâu, Carey. nó chưa kịp hút sinh lực và phép thuật của cậu mà. vì vậy làm ơn không khóc nữa. Anh Tường Luân sẽ lo đấy.
Xem ra chiêu này có vẻ hữu hiệu. Vừa nghe thấy tên Tường Luân là cô bạn im bặt, không dám kêu ca gì nữa. Nhờ vậy mà 2 cậu bé cũng thở phào nhẹ nhõm như vừa trút được cả 1 gánh nặng. Cũng phải thôi, tội làm công chúa Carey khóc sẽ bị mọi người trừng phạt kinh khủng lắm. Và các cậu đã được nếm mùi đôi ba lần rồi. Lần nào cũng thật khó quên
—- Flash End—-
Tường Vi ôm chậu cây và bước vào phòng. đặt chậu cây xuống bàn cả người Hàn Tường Vi mệt rã rời, 2 mắt díu cả lại. Tường Vi quyết định leo lên giường ngủ. Khi cô vừa nhắm 2 mắt lại, cây Scrollion khễ động đậy. bông hoa của nó bắt đầu vươn dài và di chuyển về phía Tường Vi nằm. Các cánh hoa mở rộng hết cỡ giống như đang há miệng, sắp sửa đớp con mồi. 1 bóng đen xuất hiện phía cửa sổ. Bông hoa bỗng dừng lại và chuyển mục tiêu tới gần phía bóng đen kia. Có lẽ do wa’ mệt mỏi mà Tường Vi đã không nhận ra sự xuất hiện của 1 người lạ mặt ở trong phòng mình. Và khi người này lên tiếng thì cô đã chìm vào giấc ngủ sâu. ko nghe thấy gì nữa: “Muốn cắn cô gái đó ak? Cắn xong mày cũng sẽ chết luôn đấy. sức mạnh của Tường Vi bây h thay đổi rồi. ko giống lần trước nữa đâu. “. bóng đen di chuyển lại gần giường Tường Vi. nhìn cô gái đang ngon giấc nồng liền mỉm cười. “ngủ ngon nhé Thiên thần của anh. phải mơ thấy anh trong giấc mơ của em đó. Còn mày (way lại phía cái cây di chuyển y như người kia) thì hãy ngoan ngoãn là 1 cái cây bình thường trước mặt Tường Vi và mọi người đi. đừng để tao phải dùng đến bạo lực. (way lại nhìn Hàn Tường Vi) đến khi nào em sẽ nhớ lại mình là ai? anh không biết có nên để em phục hồi lại kí ức của mình không nữa. sức mạnh của em? phép thuật của em…anh e ngại nó sẽ khiến em phải khốn khổ. có lẽ em cứ như thế này sẽ tốt hơn chăng
“vừa mới sáng sớm, 3 người mò sang đây làm gì?”- Tường Vi trong bộ dạng ngái ngủ nhìn Triết Vũ, Tử Khiêm và Chấn Thiên.
“Ôi dào, tất nhiên là không phải wa đây chào buỏi sáng cô rồi. Bọn tôi wa xem chậu cây Scrollion có ổn không”- Chấn Thiên liến thoắng
“yên tâm đi, tôi không có băm cây đấy ra nấu canh đâu. tôi cũng không có ý định ăn thứ cây biết cắn người mà”- Tường Vi hết nhìn Chấn Thiên lại way sang 2 cậu nam kia
“Này đầu heo, cô phải chăm sóc cây Scrollion cho tốt vào. đó là loại cây mà Carey rất thích và yêu quý (không dám đâu), cây này mà chết thì cô cũng nói lời tạm biệt với Dracate đi là vừa”- Giang Chấn Thiên đe doạ
“Carey? ai vậy?”- Tường Vi mặt ngẩn ra
“một nhân vật được rất nhiều người yêu quý. cách đây 13 năm. đó là 1 siêu mẫu nhí nổi tiếng, 1 ca sĩ nhí tài năng và là 1 diễn viên nhí triển vọng. và 1 bộ phận nào đó biết rằng cô ấy là 1 phù thuỷ thiên tài. đừng nói với tôi là cô không biết công chúa Carey hay chưa nghe đến tên cái tên Carey bao h nhé”- Chấn Thiên nhíu mày
“thật sự là chưa. 13 năm trước, lúc đâý tôi mới 5 tuổi. làm sao mà tôi nhớ được Carey nào với Carey nào. Mà cô Carey đó bi h sao rồi. sao các cậu không để cô ấy chăm sóc cây Scrollion mà lại giao cho tôi. “- Tường Vi tò mò hỏi
“Vì Carey đã mất rồi. vào đúng sinh nhật 5 tuổi của cô ấy”- Triết Vũ giọng trầm buồn, ánh mắt xa xăm. khi nhắc đến tên Carey, đôi mắt cậu ấy sáng rực sự hạnh phúc. Bất giác Tường Vi cảm thấy chạnh lòng. tại sao Tường Vi bỗng muốn khóc thật to. có cái gì đó uất nghẹn ở trong lòng. Tường Vi thấy đau lắm. Cô có cảm giác đã mất đi 1 điều gì đó wan trọng? Thực ra cô đã đánh mất điều gì? Cô đã bỏ quên cái gì chăng? có thể lắm chứ? phải không?
“giờ học gì mà chán òm”- Trịnh Trúc Lam ngáp ngắn ngáp dài, hết quay ngang rồi quay ngửa – “Thầy!!! tiết này chơi cái gì đi. học chán thế này làm sao bọn em tiếp thu được?”
“Trịnh Trúc Lam, em…”- Thầy giáo nhìn Trúc Lam toé lửa nhưng không hiểu sao thầy lại gật đầu đồng ý – “thôi được…nếu Trịnh Trúc Lam tiểu thư đã muốn…Vậy bây h em muốn làm gì”
Tội nghiệp thầy Văn Trực. Mà không phải chỉ có riêng mình thầy thôi đâu. ông thầy này không phải là người duy nhất không dám ho he, động chạm gì tới Trịnh”tiểu thư”. Mà cũng dễ hiểu thôi, Trịnh Trúc Lam có khả năng tàng hình. cô ta thường lợi dụng sức mạnh của mình để rình rập những điều bí mật, khuất tất của người khác. Đó còn là chưa kể tới việc bố cô ta là 1 trong những cổ đông lớn nhất của Dracate. Nhưng có 1 điều thú vị xảy ra ở đây. Việc các giáo viên hay hiệu trưởng của trường kiêng nể Giang Chấn Thiên và Trịnh Trúc Lam thì đã wa’ rõ nhưng riêng Âu Triết Vũ, mọi người còn sợ cậu ta hơn, kể cả 4 vị hiệu trưởng cũng không dám làm phật ý Hoàng tử Hắc ám. chẳng lẽ là tại hắn quá mạnh uk? vì tuy là hắn giàu thật nhưng không phải là cổ đông của trường nên sao giáo viên lại phải sợ hắn chứ?
“Em nghe nói thầy đã từng dạy anh Tường Luân khi anh ấy còn sống phải không? hay…thầy kể chuyện về anh ấy cho bọn em nghe đi”- Trúc Lam năn nỉ
“Truyện về Hạ Tường Luân uk? tôi cũng không biết gì nhiều đâu”- giọng thầy Văn Trực trầm ngâm – “tôi còn nhớ rất rõ Tường Luân là 1 cậu học trò rất ngoan, rất tài giỏi và thông minh. Nhìn cậu ấy đẹp trai lắm. Hạ Tường Luân luôn được mọi người yêu mến, chào đón. Tường Luân và Dyland là 1 cặp bài trùng đấy. Hai người ngồi cùng bàn và nhà cũng gần nhau. ...
« Trước1...7891011...48Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ