XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Khoảng Cách Tình Yêu Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Thục Quyên nằm trên giường bệnh lặng lẽ rơi nước mắt, mẹ cô mất, cô chỉ còn lại người cha này mà thôi.
Vậy mà, ông trời cũng tước đoạt đi của cô. Bảo Phương đau lòng nhìn bạn mình, cô ngồi xuống giường bân cạnh Thục Quyên, cúi đầu nói:
- Mình xin lỗi…mình đã không bảo vệ được bác ấy.
Thục Quyên đưa tay nắm lấy tay của Bảo Phương, cô nghẹn ngào trong nước mắt nói:
- Ba rất yêu mình. Mình cũng vậy. Nhưng mà ba chết rồi, hung thủ lại không thể bắt được. Mình chắc chắn người sai sát thủ hại ba mình không ai khác ngoài chú mình. Vậy mà ông ta vì hiện có mặt ở nước ngoài nên không đủ chứng cứ để khép tội ông ta. Thật quá bất công. Mình thấy đau lòng lắm.
Bảo Phương khom người ôm lấy Thục Quyên vào lòng an ủi:
- Mình biết…mình biết…Mình hiểu được nổi đau này.
Lăng Phong không lên tiếng, cậu đứng dựa người vào tường nhìn hai cô gái, lẳng lặng cảm nhận nỗi đau mất người cha thân yêu của họ.
Trong mộtkhách sạn khác, tên sát thủ từ từ cởi nón, tháo kính, tháo luôn chùm râu xuống, để lỗ đơi ắt sáng như chim ưng đứng trước gương soi, hắn để lộ gương mặt thật của mình, rồi nhếch môi cười nhìn vết đạn trên người. Từ từ lấy viên đạn ra khỏi áo chống đạn.
Điện thoại reo lên, hắn ta liền bắt máy.
- Chào chị yêu, nhớ em à.
- Nhớ…nhớ xem lúc nào thì có thể độc chết cậu – Zuzu Linh bên kia cười vang đáp.
- Haiz, hèn chi người ta nói độc nhất là bụng dạ đàn bà, đàn bà càng đẹp thì càng độc ác.
- Cám ơn lời khen của em nha. Sẵn đây chúc mừng em trai cưng đã hoàn thành nhiệm vụ. Chị vừa xem tin tức xong, ông Kiến Quốc hoàn toàn vô tội – Zuzu Linh bên kia cười nói.
- Nhiệm vụ tuy hoàn thành nhưng vẫn gặp chút bất chắc? – Ken rầu rầu đáp.
- Bất trắc gì? – Zuzu Linh hơi ngạc nhiên, Ken là người từ trước đến giờ luôn luôn chuẩn bị kỹ càng rồi mới ra tay kia mà.
- Em bị trúng đạn.
- Trúng đạn – Zuzu Linh kinh ngạc kêu lên, nhưng sau đó giọng nói có phần nhẹ nhỏm vang lên – Em còn nói chuyện được, nghĩa là không trúng vào chỗ hiểm, bị thương ở đâu, có cần chị đến đón không?
- Bị bắn trúng tim, một viên đường kính 9mm – Ken vừa trả lời vừa xoay xoay viên đạn trong lòng bàn tay, ra chiều thích thú.
- Xém chút nữa là chị bị cậu dọa chết rồi, có tin ngày nào đó, chị hã độc cho cậu chết ngắc luôn hay không hả. Mà đối phương là ai vậy, chị thật sự tò mò muốn xem ai có bản lãnh bắn trúng được cậu như thế. Không phải là cô nàng cảnh sát lần trước chưa.
- Tuy không phải cô ấy, nhưng em phát hiện chỉ cần đến gần cô ấy thôi thì sẽ có cơ hội chạm mặt kẻ đó. Rất thú vị – Ken quăng viên đạn lên không rồi chụp lấy, nắm nó trong lòng bàn tay khoái trá.
- Sao rồi, tìm hiểu được gì về tên sát thủ chưa? – Lăng Phong bước lên xe của Jay khi ra khỏi bệnh viện.
- Cũng là tên lần trước. Cho cậu biết thêm một chút, cậu có biết, HK chọn cậu là tay súng thiên tài tuổi thiếu niên đứng số 1, vị trí thứ hai thuộc về hắn ta. Kesha nhiều lần tìm hắn ngõ lời, nhưng hắn ta điều từ chối cả.
Lăng Phong hơi chau mày khi nghe Jay nói. HK từ xưa đến nay, luôn biết dùng thủ đoạn uy hiếp người khác để họ phục vụ cho mình, nếu không sẽ loại bỏ vì không muốn để họ sống sót tiết lộ tin tức về tổ chức của mình. Tên này nếu từ chối tại sao có thể thoát được đến giờ.
————————-
Bạn đang đọc truyện tại wapsite www.giaitri321.pro. Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
www.giaitri321.pro – Wapsite giải trí miễn phí đích thực trên di động…!
————————-
Hiểu được suy nghĩ của Lăng Phong, Jay bình thản giải thích:
- Hắn ta có biệt tài cải trang, cho đến giờ chưa ai nhìn rõ mặt của hắn ta cả, cho nên khó xác định được vị trí của hắn. Có thể xem hắn ta là sát thủ thiên tài.
Vừa nổ máy xe,chạy được một đoạn, Jay bỗng nói:
- Ông Kiến Quốc nghe nói chuẩn bị bay sang Việt Nam. Bây giờ Thục Quyên nắm tất cả tài sản trong tay, tất cả việc làm của ba cô ấy thế nào cô ấy cũng sẽ biết. Dự án ở Viêt Nam lần này không biết cô ấy sẽ làm thế nào.
- Việc này còn tùy vào quyết định của cô ấy.
- Cô ấy chắc chắn không giao hết cổ phần cho kẻ giết hại ba mình, cho nên ông ta chắc chắn sẽ thuê sát thủ giết cô ấy.
- Mình cũng nghĩ vậy – Lăng Phong trầm tư đáp, cậu biết Bảo Phương cũng sẽ nghĩ đến chuyện này và càng dốc sức bảo vệ Thục Quyên.
Thục Quyên là bạn tốt nhất của Bảo Phương, nếu cô ấy có mệnh hệ nào, Bảo Phương chắc chắn sẽ rất đau buồn. Lăng Phong nhất quyết không để Bảo Phương phải đau khổ nữa, cậu phải bảo vệ an toàn cho Thục Quyên. Cầm điện thoại gọi ngay cho Lap – người thầy tài giỏi của mình nhờ giúp đỡ.
Jay ở kế bên khẽ cười nói:
- Đối với sát thủ có khả năng truy tìm, thì phải tìm thở săn ngăn chặn. Không ngờ hai lần cậu nhờ đến thầy Lap đều là chuyện có liên quan đến Bảo Phương. Cậu làm nhiều chuyện vì cô ấy như thế, cô ấy có biết không?
- Khi cậu yêu một người nào đó sẽ cảm thấy làm cho cô ấy bao nhiêu thứ vẫn không đủ, càng không cần cô ấy phải biết.
Đám ma ông Thành Quốc được làm rất long trọng. Thục Quyên quyết định không đưa ông về Hồng Kông mà chôn ngay bên cạnh mộ mẹ cô. Sau đám ma, Thục Quyên gầy đi rất nhiều, cô vừa đối mặt với nỗi đau mất cha, lại phải đối mặt với công việc mà cha cô để lại.
- Mình quyết định ở lại. Mình sẽ tiếp quản công việc của ba mình, mình không để cho ông ta đắc ý đâu – Thục Quyên cương quyết nói.
- Nhưng mà Quyên ở đây thật sự rất nguy hiểm, về bên đó tốt hơn – Bảo Phương lo lắng nói.
- Ở đâu cũng vậy thôi – Thục Quyên lắc đầu – Nếu hắn ta muốn giết người, dù mình ở đây tham gia dự án hay về bên đó, hắn cũng sẽ không tha cho mình.
Thục Quyên nắm tay Bảo Phương, nhìn cô đầy hi vọng nói:
- Mình đã để lại di chúc, người thừa kế sẽ là Phương. Dù mình có chết, tài sản đó vẫn không thuộc về hắn ta.
- Quyên sẽ không có chuyện gì đâu, mình và mọi người sẽ bảo vệ Quyên. Sẽ không để chuey65n này lập lại lần nữa đâu – Bảo Phương trấn an bạn.
Thật ra, phần di chúc này sẽ giữ mạng sống cho mình. Nếu mình chết, tài sản sẽ thuộc về người khác, hắn sẽ lo ngại mà không giết mình.
Bảo Phương nghe vậy gật đầu, cô vỗ vai Thục Quyên mĩm cười. Cô đã có thể thấy một Thục Quyên trưởng thành, biết suy nghĩ thấu đáo, không còn là một cô bé nhút nhát. Cô thấy Thục Quyên đổi khác từ ngày ra nước ngoài.
Bảo Phương từ giả Thục Quyên ra về, vừa ra bên ngoài đã thấy một chiếc xe màu đen đậu bên đường, cô vừa bước ra thì cửa xe cũng vừa mở. Lăng Phong bước xuống xe, dáng vẻ cao dỏng dạc đầy tự tin, ánh mắt cậu nhìn Bảo Phương thật nhẹ nhàng đầy yêu thương.
- Sao anh biết em ở đây – Bảo Phương hơi ngạc nhiên chớp mắt hỏi.
- Dễ đoán mà. Lên xe đi, anh đưa em đi – Lăng Phong trả lời, cậu không nói sẽ đưa cô đi đâu, mặc cho cô quyết định.
Bảo Phương không chần chừ, cô ngồi vào xe của Lăng Phong, mắt xa xăm nhìn ra bên ngoài. Lăng Phong cũng im lặng bên cạnh chờ đợi cô sẽ đưa ra yêu cầu đối với mình. Xe lăn bánh được một lúc, cuối cùng Bảo Phương quay đầu nhìn Lăng Phong nói:
- Chúng ta thi đấu một trận đi, người thắng có thể yêu cầu đối phương làm một việc. Mục tiêu sẽ do đối phương chọn.
Lăng Phong quay mặt nhìn Bảo Phương thật chậm, thật lâu mới nói:
- Được. Em chọn địa điểm đi.
Bảo Phương liền đưa Lăng Phong đến một con đường vắng, chỉ có ánh đèn mờ ảo mà thôi. Lăng Phong cũng biết, Bảo Phương sẽ không chọn cách thi đấu mà bản thân cô sẽ thua cuộc, cậu chờ đợi cách thức thi đấu của cô. Dù sao thì cô yêu cầu gì, cậu vẫn sẽ vì cô mà thực hiện....
« Trước1...7172737475...99Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ