↓↓ Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Tác Giả BELoster
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Tui chạy lại nhà vệ sinh, lấy cục đá chặn cửa. Gỡ bốn viên thuốc ra, đập nhuyễn ra như bột. Xong, đổ Pepsi vô, tui lấy đũa khoáy thật đều cho thuốc tan ra. Cuối cùng là bỏ nước đá. Hí hửng đem nước lên cho anh giang hồ bảy ba.
- Hị…hị…mời anh uống nước.
Nó không nói gì, chỉ liếc nhìn tui. Liếc nữa đi, lát nữa mày sẽ van xin trong đau đớn…hị hị.
- Ê, tao xong rồi, đi chưa mậy?- Năm nổ vỗ vai tui
- Chưa, đợi tí.- tui gắt
Lát sau, giang hồ kêu tính tiền, nó đưa miệng hút phát hết luôn nguyên ly Pepsi, hơi nó dài thật…Nó đi ra, nhỏ Minh Anh cũng đi ra theo, nhỏ quay lại chào tui. Nhìn Minh Anh…tui lại nghĩ ra tối kiến.
- Ê- tui vỗ vai nhỏ
- Hả?
- Đi uống trà sữa với T không?
- Bây giờ à?
- Ừ. Đi không?
- Cũng…được.- Minh Anh hơi lưỡng lự
- Rủ anh của bạn theo luôn ha.- tui cười
- Ừ- nhỏ gật đầu cười.
Rồi nhỏ chạy lại nói gì đó với giang hồ, thằng giang hồ nhìn tui, nói nói gì đó với nhỏ Minh Anh rồi cuối cùng nó gật đầu.
- Được rồi, ảnh chịu đi rồi.
- Ừ, vậy đi thôi.
Định bước ra thì Năm nổ kéo tui lại.
- Ai vậy? Mắc gì đi chung với nó?
- Cứ đi đi, lát có trò vui cho mày coi…hị…hị
- Hả?
- Khuyến cáo, đem theo mặt nạ chống độc.
- Mày hâm à?- nó chửi tui
- Không, lát nữa mày biết hị hị…Mà gọi điện mấy con bạn hàng xóm của đi nữa nha.
- Mấy con đó nói chuyện chảnh choẹ, sốc óc nhau lắm. –Năm nổ nhăn mặt
- Cứ gọi đi, tao đảm bảo lát có trò vui mà.- tui cười cười.
- Ờ.
Rồi mấy tui dẫn giang hồ với Minh Anh ra quán trà sữa quen thuộc. Thằng giang hồ chở nhỏ, còn tui thì chở Năm nổ…Khữa…khữa…dám hăm dọa ông à? Ông sẽ cho mày chết trong đống phân…khữa…khữa…
Tới nơi, cả đám vô quán. Em phục vụ mời cả đám chọn nước:
- Anh hai uống gì?- nhỏ MinhAnh hỏi thằng giang hồ
- Gì cũng được.- nó hất hàm
Rồi nhỏ quay qua tui.
- Mình uống hồng trà. Anh mình thì gì cũng được, T kêu đi.
- Cho mình 1 trân châu bạc hà, 1 hồng trà, cà phê sữa với 1 sinh tố bơ nha.- tui đưa em phục vụ cái menu rồi cười.
- Ủa, ai uống sinh tố bơ?- Năm nổ hỏi
- Mày biết mà còn hỏi.- tui cười
Lát sau.
- Ra là anh dưới quê mới lên à?- tui nói
- Ừ…- Minh Anh trả lời giùm nó
Thằng giang hồ vẫn ngồi đó làm mặt ngầu với tui. Lát nữa thấm thuốc là mày chết, con trai à.
“Tẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹt!!! Tủnnnnnnnn…!!!”, tiếng sấm vang trời.
Minh Anh đỏ mặt, quay qua nhìn thằng giang hồ. Mặt thằng giang hồ chuyển từ đen sang xanh lá.
- Hị…hị…hị…- tui cố gắng nhịn cười
Thằng Nổ thì đưa tay lên bịn mũi.
- Nổ đâu?! Mày đâu rồi?!
Đúng lúc này, mấy con hàng cá, bạn của Năm nổ tới…
Chap 59
Trước mắt tui hiện ra hai đứa con gái, một đứa là cá sấu chính hiệu. Cái miệng oang oang không ngừng, đã vậy giọng còn chua hơn giấm, ăn nói cực kì “có duyên”. Con người ta không được cái thì ít nhất cũng phải có cái khác bù vô, đằng này tính nết không được, bên ngoài cũng không được nốt. Người gì lùn tịt, tròn vo, nhìn y như cái hột mít. Mặt thì…mô phật…cái đầu như đống rơm, đã vậy còn bày đặt đi đánh rối…nhìn không khác gì…siêu xay da cấp 4.
Còn đứa đi chung nó thì thấy im ỉm, có vẻ đầm thắm hơn. Da trắng, mặt cũng có thể gọi là xinh, tóc cắt ngắn, ăn mặc nhìn rất cá tính. Ấn tượng lần đầu gặp nhau luôn.
- Ê, kêu nước coi mậy?!- con hột mít kia không thèm chào hỏi gì tụi tui.
- Ờ…- Năm nổ miễn cưỡng.
Em phục vụ đem menu ra, đưa cho con hột mít. Nó liếc sơ qua một lượt rồi hỏi:
- Còn kem không?
- Dạ, quán hết kem rồi chị.- em phục vụ nhỏ nhẹ
- Cái gì?! Cái quán lớn vầy mà không có nổi một ly kem à?!!- bỗng dưng con hột mít kia hét lên, muốn thủng luôn lỗ nhĩ.
- Ơ…- em phục vụ ngớ người ra
- Ơ ơ cái gì?! Giờ tao hỏi là có đem kem lên đây hay không?!!- con hột mít giở giọng giang hồ
- Thôi! Không có kem thì lấy cái khác! – Năm nổ can
Cuối cùng con mẹ hột mít cũng chịu lấy cái khác. Em phục vụ đi ra, ném lại cái nhìn đầy khó chịu. Cả đám ai cũng im lặng, chỉ có mình con hột mít là cứ oang oang cái mỏ, thao thao bất tuyệt, đủ chuyện tầm xàm bá láp. Chợt…
“Tẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹt…!!!”. Bỗng dưng cả không gian im bặt, con hột mít đang nói cũng phải im mỏ lại. Nó đơ ra. Tui đưa hai tay lên vuốt mặt, thực chất là để che cái miệng đang ngoác rộng ra vì cười. Năm nổ không nói gì, cho luôn hai ngón tay vô lỗ mũi. Minh Anh thì cứ liếc nhìn anh giang hồ, mặt nhỏ đỏ bừng.Anh giang hồ thì mặt cắt không còn giọt máu, thở dốc. Nhỏ con gái đi chung con hột mít cũng ý nhị đưa tay lên che mũi. Anh giang hồ lúc này chắc nhục không tả nỗi rồi.
Lúc này em phục vụ đem đồ uống lên. Tui để ý em ấy hơi nhíu mày, chắc ẻm nghe mùi rồi.
Xong, sau khi cái mùi hương có vẻ nhạt nhòa bớt, tui đẩy cho anh giang hồ ly sinh tố bơ.
- Uống nước đi anh.- nhỏ Minh Anh nói
- Ừ…ừm…- anh giang hồ vẫn thở gấp, mồ hôi nhễ nhại
- Anh bị sao vậy?- Minh Anh hỏi
- Không…không có gì.- nó vẫn cố gắng cầm cự.
Tui không nói gì, chỉ thi thoảng nhìn nó rồi cười đểu. Nó thì vẫn ngồi một chỗ, bất động, nhìn tui chầm chầm. Không khí phải nói là yên ắng và căng thẳng tột độ. Không ai nói với ai câu nào, một lúc sau, Minh Anh mở lời:
- T…lấy lịch ôn thi chưa?
Hớ…hồi sáng sáng bị Linh giận, về nhà luôn quên không lấy lịch học.
- Ơ…chưa..- tui trả lời
- Biết mà, hồi sáng lên văn phòng mà không thấy T.
- Ờ, vậy chừng nào bắt đầu ôn?
- Ba, năm, bảy. Từ 7 giờ tới 8giờ rưỡi.
- Hả?Nay thứ ba mà? Lát nữa học à?
- Không, bắt đầu từ thứ năm.
- À, vậy à…
- Ừm…
Vậy là coi như xong, không biết nói gì nữa. Lại ngồi im và chờ đợi…”Tẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹtẹt…!!!” Tiếng “Tẹt” ai oán lại cất lên. Anh giang hồ lấy hai tay che mặt lại, chắc giờ ổng cũng muốn độn thổ lắm. Tui lấy tờ giấy ăn, xé đôi ra rồi nhét vô mũi.
- Anh ơi…hị…hị – tui nói
- Cái gì…- giang hồ thều thào
- Ở dưới có toilet đó, nếu cần thì…
Tui chưa kịp nói hết câu thì giang hồ đứng phắt dậy, chạy như bay xuống lầu, hai tay đỡ bàn tọa, chắc là để chặn lại không cho…nó trào ra.
Thằng chả chạy đi, cái mùi hương nồng nàng vẫn còn đây…
- Xin lỗi mọi người nha…- nhỏ Minh Anh cúi ầm mặt, lí nhí
- Ờm…ừm…- tui gật gật đầu.
Thằng Năm nổ rút hai ngón tay ra, dính đầy xỉ mũi, nó dứ dứ vào người tui.
- Trò vui của mày đó hả? Thúi muốn chết.- Nó nhăn nhó
- Thúi còn đỡ hơn hai ngón tay của mày…gớm…đi chỗ khác!!!
Năm nổ “Hứ” một tiếng rồi nó lấy khăn giấy chùi tay. Minh Anh nhìn nó trân trân. Tui không biết làm gì hơn là cười trừ, có thằng bạn ở dơ cũng khổ.
Con hột mít thì lăn đùng thở lấy thở để, chắc do nó nhịn thở lâu quá. Cô nàng kế bên thì chốc chốc lại nhíu mày.
- Ê Nổ, sao nay mấy con bạn của mày hiền quá vậy?- tui hều khều thằng Nổ
- Tao đâu có kêu mấy con hàng cá đâu, đứa lùn tịt là là em gái của thằng em họ của con trai của bà bạn thân của mẹ tao.
- Ờ…- tui đơ ra
- Còn đứa đi chung là con bạn của…
- Thôi, tao biết, bạn của nó chứ gì.- tui xua tay
- Không, là con bạn của nhỏ em gái của bà chị nó.
- Ờ…- tui nghe xong, ngơ ngáo.
“Lẹp bẹp, lẹp bẹp!”- ông anh giang hồ chạy lên.
Đi vào, mặt của giang hồ đã bớt ngầu một chút. Vừa đặt bàn tọa xuống thì “Ọt…ọttttt”,
Anh chả lại chạy như bay xuống lầu. Cứ như vậy hai, ba bận. Là siêu nhân cũng chết nói chi là người. Mà hình như mỗi lần chỉ được uống 1 viên xổ thôi thì phải, tui cho giang hồ uống tận 4 viên…Chắc chết…...