↓↓ Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full - Tác Giả BELoster
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Sáng, thằng Đức lấy đồ sửa soạn về.
- Đi về bằng gì?
- Xe ôm chứ gì.
- Ừ, rồi chừng nào mày về đây nữa?
- Hên xui, thôi bai bai nhá đại ca.
- Ừ.
Thằng Đức chạy ù ra chỗ ông xe ôm. Chiếc xe Dream của ông xe ôm rồ ga rồi vọt đi. Tui cũng đẩy xe ra khỏi nhà, khóa cửa cổng lại, tui nhảy lên xe rồi đạp tới trường. Vô lớp, thằng Kì Lân mặt hầm hầm nhìn tui. Tui cũng hiểu chuyện gì xảy ra. Tui bụm miệng cười sằng sặc. Thằng cờ hó chửi tui như tát nước:
- Con mẹ mày, mày cho tao số của đứa nào vậy?
- Số…của nhỏ Linh…há há há- nhìn mặt nó không nhịn nổi cười
- Số của bà nội mày hả? Mẹ nó, nhờ mày à tao mất chầu nước, mém mất trinh luôn, mẹ mày!!!
- Sao? Éo hiểu?- tui thắc mắc
Há há há, ra là hôm qua nó nhắn tin qua số con vẹo, rủ con vẹo đi uống nước, con vẹo đồng ý. Trùng hợp cái là con ẹo đó cũng tên Linh…cờ hó Lân này ngu không tả nổi. Tưởng hẹn được người đẹp đi chơi ai dè ra con vẹo. Thằng tính đánh bài chuồn thì bị con vẹo túm đầu lại, vậy là mất chầu nước. Ngồi nói chuyện thì bị con vẹo vuốt từ trên xuống dưới, tới lúc về còn bị rủ đi khách sạn…hên là nó thoát được. Nghĩ lại thấy mình cũng ác quá nên giờ chơi dẫn nó ra căn tin mời nó uống nước.
Chap 27
“Someday we gonna rise up on that wind you know
Someday we gonna dance with those lions
Someday we gonna break free from these chains and keep on flyin’”
Đang uống nước thì đt reo inh ỏi.
- Alô?
- T đi đâu mất tiêu rồi?- giọng nhỏ Linh giãy nãy trong đt
- T đang ở dưới căn tin nè, có chuyện gì không?
- Hông, đợi tí Linh xuống căn tin liền.
…tút…tút…tút…nhỏ Linh tắt máy.
Lát sau nhỏ chạy xuống căn tin. Thấy nhỏ, tui cười một cái rồi vẫy tay.Nhỏ cũng cười thật tươi. Thằng Kì Lân ngơ ngáo nhìn nhỏ trân trân. Nhỏ Linh ngồi xuống kế bên tui, nhỏ nhoẻn miệng cười rồi gật đầu chào thằng Kì Lân một cái. Thằng đần đó nhìn nhỏ Linh như người mất hồn, nhả cục nước đá trong họng ra, tui phóng bụp vô con mắt của nó. Nó la oai oải, nhỏ Linh giật mình nhìn qua tui.
- Người ta chào mày mà không chào lại là sao? Tao dạy mày bao nhiêu lần rồi hả?- tui tỉnh bơ
Nhỏ Linh nhìn tui cười khúc khích. Lúc đó thằng Kì Lân mới ngớ người ra, không nói được câu nào, sượng hết chỗ nói. Ngồi uống nước cả buổi, nhỏ Linh chỉ nói chuyện với mình tui, thằng Kì Lân thì ngồi nhìn nhỏ Linh cả buổi, lắm lúc thấy ngại với nhỏ Linh vãi nhưng mà không nói được. Tới lúc nhỏ Linh nói tới vụ chiều đi qua nhà nhỏ thì đột nhiên anh chả lên tiếng:
- Cho Lân qua với được không?
- Hả?- nhỏ Linh nhăn mặt
- Thì chiều nay Lân đi chung với T qua nhà Linh được không?- nó hỏi lại
- Nhưng…nhưng…mà…- nhỏ ái ngại
- Đi mà, được không, dù sao Lân cũng là bạn thân của T mà.
Bạn thân cái éo, chiếm gió không biết mắc cỡ là gì.
- Nhưng…nhưng mà…T à…- nhỏ ngập ngừng, bặm môi, đưa đôi mắt long lanh nhìn sang tui cầu cứu.
- Á à, chiều nay ông già tao về, tao phải ở nhà. Không đi được.
- T không đi thì Linh cũng ở nhà luôn- nhỏ hưởng ứng theo
Thằng Kì Lân mặt ngơ ra. Tui cũng muốn cho nó đi mà nhỏ Linh cự tuyệt vậy thì hết cách.
…tùng…tùng…tùng…trồng đánh. Cả ba đứng dậy, trả tiền rồi đi về lớp. Thằng Kì Lân đi trước. Tui cũng chuẩn bị đi theo thì nhỏ Linh kéo tay tui lại. Nhỏ dúi cho tui cây kẹo mút, rồi cười hì hì:
- Ăn đi đầu to..^^!
- Gì? Sao kêu T là đầu to??
- Tại T nhanh trí, thông mình hì hì…- nhỏ cười chúm chím
- Trời đất!!
- Hì hì, thôi Linh về lớp nha…bye bye.
Nhỏ vẫy tay chào tui rồi chạy về lớp.
Thằng Kì Lân vô lớp thui thủi, nó ngồi thở dài. Thấy nó vậy bỗng dưng tui thấy mình có lỗi. Tui cầm cây kẹo mút của nhỏ Linh đưa cho nó:
- Nè, nhỏ Linh đưa cho mày nè.
- Hả?!
- Nhỏ mua kẹo cho mày nè.
- Thiệt hông?!!- nó ra vẻ vui lắm
- Dóc thì sao làm lão đại của tui bây?- tui cười
- Ha ha ha, cảm ơn nha.
Tui quay đi, thở dài một cái rồi bước về chỗ ngồi. Suốt mấy tiết học, tui thấy nó chỉ ngồi mân mê cái kẹo. Cuối giờ tui quay qua hỏi nó:
- Định về nhà chưng tủ kính à?
- Ừ chắc là vậy ha ha- nó cười
Thua thằng này luôn. Vác cặp lên vai, tui đi ra nhà xe. Nhỏ Linh đã đứng đợi tự bao giờ. Thấy tui, nhỏ mừng lắm, cứ vẫy tay lia lịa cứ như sợ tui sẽ không thấy nhỏ. Bước tới chỗ nhỏ đứng, tui cười hỏi nhỏ:
- Sao không vô trong mát mà đứng, ngoài đây nắng lắm.
- Hì, sợ đầu to hông thấy nên Linh mới ra đây đứng đợi.
- Ế, sao kêu tui đầu to quoài vậy?- tui nhăn mặt
- Thích, blêu, đi lấy xe đi ông tướng, nắng quá…hic
Lấy ra xe, rồi tui cũng chở nhỏ về như ngày hôm qua. Tới nhà, nhỏ xuống xe.
Tới giờ nhỏ vẫn chưa yên tâm hay sao mà đứng đó nhắc tui:
- Chiều qua nhà Linh á nha.
- Biết rồi khổ quá cô nương.
Nhó le lưỡi ra trêu rồi còn lí lắc đánh vào vai tui một cái rõ đau.
- Ui da! Sao đánh T?
- Đánh yêu mà cũng la đau, con trai gì mà…- nhỏ nhăn mũi
- Hứ, về á nha.
- Hì, đi cẩn thận nha T.
- Biết rồi bye.
Tui chạy một mạch về nhà. Tắm rửa thay đồ. Lên võng nằm lủng lẳng. Buồn quá không có gì làm, tui bật cái PS2 lên chơi đá banh. Chơi lát ngủ quên tới 3 giờ mới dậy. Đi rửa mặt thêm lần nữa, tui xuống nhà sau, làm gói mì rồi thay đồ chuẩn bị qua nhà nhỏ Linh.
Chap 28
Đạp xe bon bon trên đường, chiều hôm nay không biết sao trời mát vậy. Tới nhà nhỏ Linh, tui dừng xe, không thấy nhỏ đâu, không lẽ bị cho leo cây. Chần chừ một hồi tui lấy đt ra gọi, đt đổ chuông, nhưng không nghe máy. Tui chờ thêm 5 phút nữa, nhỏ từ trong nhà chạy, gấp gáp lắm. Nhỏ ngồi lên xe hối tui chạy nhanh.
- Chuyện gì vậy?
- Chạy nhanh lên đi, lát nữa Linh nói sau, nhanh lên.
Nghe vậy tui cũng lấy hết sức đạp xe đi. Đạp được một đoạn, tui qua ra đằng sau hỏi nhỏ Linh:
- Làm gì mà phải đi nhanh dữ vậy?
- Hì- nhỏ chỉ cười
- Không trả lời là tui cho đi bộ á.
- Thì tại…trốn- nhỏ lắp bắp
- Trốn cái gì chứ?
- Trốn nhà…đi chơi- nhỏ lí nhí
- Trời đất, thôi thôi, đi về giùm tui.- tui giật mình
Tui toan chạy trở lại nhà nhỏ Linh thì nhỏ đánh thùm thụp vô lưng tui.
- Đạp tiếp, không là mốt đừng hòng nói chuyện với Linh- nhỏ nhăn nhó
- Thiệt tình…
- Chạy tiếp đi.
- Vậy giờ đi đâu?
- Cứ chạy tiếp đi.
Chạy thêm một đoạn nữa, nhỏ hỏi:
- Ăn gì chưa?
- Rồi, mới ăn xong.
- Vậy đi uống nước nha T?
- Uống gì?
- Ai biết, đi đi rồi tính sau.
- Ừ, đi uống nước ở đâu?
- Ra ngoài công viên đi.
- Hả. từ đây chạy ra đó cho T hộc gạch?
- Đi mà, năn nỉ mà, nha T.
- Ừ, được rồi.
- Hì hì…- nhỏ cười khúc khích
Cố gắng hết sức mới lết ra được công viên. Vô công viên chạy vòng vòng. Nhỏ đòi ăn đủ thứ, nào là kem rồi cá viên chiên, kẹo bông gòn nữa chứ. Ăn xong, nhỏ kêu tui ra ngoài chỗ mấy bãi cỏ ngồi cho thoáng. Ngồi xuống, tám tùm lum chuyện trên trời dưới đất.
- Đi chơi thì xin thôi, sao mà Linh phải trốn?- tui thắc mắc
- Tại chiều nay Linh bị phải đi học thêm.
- Sao không đi học mà trốn?
- Chán lắm, cả ngày học rồi, Linh không chịu nổi nữa..hic- nhỏ nhăn mặt
- Lỡ lát về bị la thì làm sao?
- Thì Linh nói với ba má là T bắt cóc Linh- nhỏ lè lưỡi
- Hơ…gì nữa đây?
- Giỡn thôi mà. Chứ ba má Linh đi làm suốt ngày, có mấy khi ở nhà đâu.- tới đây bỗng giọng nhỏ chùn xuống.
- Ờ, vậy bao lâu Linh mới gặp ba má một lần?
- Khoảng 2 tuần.
- Linh ở nhà một mình hả?
- Hông, có mấy chị giúp việc nữa.
- Ừ, mấy chị đó đưa Linh đi học à?
- Lâu lâu mới đưa, toàn Linh tự đi không hà.
- Ờ…
Ngồi yên đó, tui không biết nói gì thêm. Chỉ ngồi ngó mông lung. Bất chợt nhỏ hỏi tui:
- Mắt T làm sao vậy?...