↓↓ Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Khi chưa viết thư thì T có nhiều điều muốn nói nhưng khi cầm bút lên thì lại lúng túng không biết nên viết những gì, viết ra sao. L đừng cười nhé! Cả khi lên mạng gặp L, T muốn hỏi L nhiều điều lắm, cũng muốn nói với L nhiều điều mà trước đây T không biết nói thế nào nhưng không hiểu sao cứ lặng im, để tất cả trong tâm tư.
T là vậy đấy, chỉ những cái gì thực sự ý nghĩa và yêu mến thì thường lại giấu kín sâu tận trong lòng thôi, L hiểu T chứ?! T luốn muốn thấy L cười, nụ cười thật hạnh phúc, chỉ cần L hạnh phúc vui vè là T cũng cảm thấy hạnh phúc.L luôn ở bên T, lắng nghe T nói, cho T những lời khuyên và những gì tốt đẹp nhất.T vui lắm, hạnh phúc, rất hạnh phú vì có L ở bên. Đáng lẽ T phải nói những điều này sớm hơn với L. Càng trân trọng hơn những ngày tháng bên bên L với những kỷ niệm đẹp T lai cảm thấy trống trải hơn. Tại sao khi xưa T lại làm L buồn. T cảm thấy thật tiếc nuối. Không biết bao giờ T lại được ngồi cạnh L nói chuyện, được L bóc nhãn cho nữa?
T viết thư vụng về lắm phải không? L đừng cười nhé. Khi nào buồn hay có điều gì mệt mọi thì nt hay nói cho T. T luôn sẵn sàng chi sẻ với L cả niềm vui lẫn nỗi buồn, cả thanh công và khó khăn. Hãy tin ở những gì T viết, đó là những điều thục lòng nhất của T. L đã nói sẽ là chỗ dựa cho T, T tin điều đó và T cũng mong L coi T là một chỗ dựa để L có thể chia sẻ bất kỳ điều gì. Viết thư cho L, T cũng muốn viết dài vì biết là phải có dịp mới gửi sang cho L nên cứ có thời gian là T lại viết, đợt có người sang là sẽ gửi.
Bên đó bây giờ chắc rất lạnh, T lo L sẽ bị cảm lạnh lắm, L cũng phải mặc ấm vào. Bên đó có tuyết nên khỉ ra đường đeo găng tay, quàng khăn vào nhé! L à uống sữa nóng trước khi đi ngủ tốt lắm. Cố gắng an ngủ tốt vào để có sức học rồi tốt nghiệp, về Việt Nam, còn chăm sóc cho T nữa chứ
L cứ yên tâm học hành, thời gian tuy dài nhưng sẽ nhanh thôi. Hãy tin ở tương lai L nhé! Khi nào có dịp thì viết thư cho T, viết nhiều vào hơn trước đấy. T thích dọc thư L viết, cứ đọc đi đọc lại hoài. Mà sao L gửi cho T có một bức, T đọc đến gần thuộc rồi đó. Mà lâu lâu rồi T không được véo L cái nào hix
Dù cho xa cách nhưng L cứ an tâm học hành. T đã hứa là không làm L buồn, chỉ cần làm L hạnh phúc là T sẽ làm. T sẽ đợi L 5 năm năm, sẽ đợi cho tới khi L về. Chờ đợi đối với một số người là khó khăn. T ko dám nói với T là dễ dàng nhưng trong 5 năm T sẽ cố gắng trong học hành và sự nghiệp. T mong L sẽ học thật tốt vì L là người T….
T tin L và L hãy tin T. Đừng hỏi T là có chờ được L không nhé. T sẽ đợi L, bao khó khăn T sẽ vượt qua. Thời gian sẽ là câu trả lời chính xác nhất.
Thư T viết cũng dài rồi, dịp khác T lại viết gửi sang cho L nhé. Viết thư cho T gồi gửi về. T mong thư L.
Tạm biệt L!«
Đọc thư xong chẳng biết nên vui hay buồn nữa. Một người con gái Hà Nội viết thư cho một người trong trai phương xa như vậy thì tình cảm dành cho người con trai nồng nàn như thế nào? Các thím gato với mình thì mình cũng chịu. Số hưởng rồi biết sao… có điều thế lại mới mệt. Cuộc đời là những chữ nếu như. Nếu như T rõ ràng như bây giờ, nếu như….nếu như… Mà cũng chẳng trách ai được, có trách cũng tự trách mình lựa chọn đi du học thôi. Hai chọn một mà cứ đòi chọn cả hai thì tôi quả thật là tham lam. Phải chăng tôi yêu hai người!
Cuộc đời tôi đã có 1 người rất xa,
Mà con tim tôi đâu thể nào bỏ quên,
Và đêm nay gặp em nơi đây, lòng tôi cũng đã trót yêu em rồi
Phải làm sao giờ đây đừng buồn đến ai,
Khi tim tôi đã lỡ yêu 2 người rồi
Một người đang ở nơi xa xôi cũng như em ở nơi đây.
Một bên T 1 bên Nina chưa kể còn bé H nữa. Kể mà có kage bunshin jutsu của Naruto có phải ngon ko, phân thân chăm hết các em. Nhắc đến H mới nhớ là dạo này ít liên lạc với em ý. Không sớm thì muộn cũng bị em ý kêu đây. Đa tình cũng khổ mà lắm gái theo cũng khổ…
Hai tuần trôi qua thật nhanh. Giờ liên lạc với T thường xuyên hơn, quan tâm tới T nhiều hơn. Giờ tự kiếm được thẻ gọi điện bằng cc chùa nên cũng đỡ tốn kém. Còn H thì thỉnh thoảng chat chít. Đợt này cũng có người về nên tôi có gửi cho T và H quà là mấy thanh socola.
Giờ học cũng nhiều hơn trước. Ghét nhất cái môn lịch sử. Từ mới thì lắm mà chẳng thú vị gì. Có hôm cả lớp bàn kế trốn học môn này. Tất cả trốn ra ngoài sảnh. Lúc bà giáo ra sảnh tìm thì lại chạy ra ngoài cửa chính. Thế là cô đuổi trò 1 vòng quanh khoa, đến là hài…. Thứ 4 tuần sau cả nhà Nina về Việt Nam rồi nên tranh thủ thứ 7 và chủ nhật tôi và Nina gặp nhau. Vì giờ phải ra chợ giúp mẹ nên cũng không có nhiều thời gian như lúc dạy Nina học. 8h đã có mặt ở nhà em. Đứng trước cửa bấm chuông thì Nina ra mờ cửa. Thơm má Nina chụt cái!
- Anh giũ tuyết rồi vào nhà nhé! Em vừa lau nhà.
- Uh Anton dậy chưa thế? – chả là hôm qua Nina nhờ tôi hôm nay đưa Anton ra nhà bà trông trẻ.
- Anton đang ăn sáng sắp xong rồi. Thế anh ăn chưa?
- Anh ăn qua rồi còn em?
- Em chưa. Thế anh đưa Anton đi nhé
- Uh mà ở nhà nấu gì ăn anh về ngồi ăn sáng cùng em hihi
- Vâng anh cầm luôn khóa cửa lát về còn mở đỡ phải gọi em
Vào ngồi đợi ku câu ăn xong rồi mặc quần áo rồi tôi đưa Anton sang nhà bà trông trẻ. Về tới nhà vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi thơm hấp dẫn rồi. Mà Nina đang ngoài bếp nên hình như không để ý tôi về rồi. Rón rén ra bếp như thằng ăn trộm rồi bất ngờ ôm em từ đằng sau làm em giật mình
- Anh này làm em giật mình
- Trêu tí hihi Thế sắp ăn chưa em?
- Anh cắt mấy lát bánh mỳ đi. Xong cả rồi!
- Uh ăn xong anh 9h30 phải ra chợ rồi
- Vầng thế em ra cùng anh luôn vì em cũng phải ra giúp mẹ mà
- Trưa đi ăn cùng em nhé
- Thế phải tầm 1h đó em
- Vâng không sao
Ngồi cắt bánh nhìn vẻ mặt Nina vẫn buồn. Ăn xong dọn dẹp cùng em rồi cả 2 chuẩn bị ra chợ. Lúc trong thang máy tôi tranh thủ kẻo Nina vào hôn cho tới lúc thang máy tới tầng 1 mới tha cho em.
Sáng thứ 4 cả nhà bay sớm nên chiều thứ 3 học về là tôi sang nhà Nina luôn. Giúp em xếp đồ vào valy rồi tranh thủ lego. Mà cũng phải hơn tháng rồi… Buổi tối đi chợ mẹ tôi và vài người bạn thân thiết với nhà Nina cũng sang. Ăn uống xong mọi người nói chuyện còn tôi và Nina tranh xuống đường đi bộ nói chuyện tí. Cảm giác đêm thật bình yên!
- Lần đầu tiên anh phải xa Nina nhỉ
- Vậng em cũng thế mà
- Về em có số thì gọi sang cho anh biết nhé còn liên lạc
- Vầng em về 2 tuần rồi em lại sang mà
- Anh biết nhưng cảm giác chẳng muốn xa xem tí nào
- Em cũng vậy, 2 tuần cũng nhanh thôi anh
- Anh ạ mẹ ruột em hôm qua gọi điện cho em bảo sẽ đón em sang ở với mẹ – Giật mình nghe Nina nói tin này!
- Thế em nghĩ thế nào?
- Em chưa biết vì em giờ muốn đưa bố về đã
- Uh cứ xong xuôi mọi thứ đã – nói thế thôi chứ trong lòng tôi chỉ muốn Nina ở đây thôi không đi đâu cả. Chưa tưởng tượng ra trọng đầu nếu phải xa Nina thì như thế nào?
- Tự nhiên muốn ôm em quá
- Tự nhiên hôm nay lại còn xin phép ôm cơ à hihi
- Uh thì hư nhiều rồi hôm nay ngoan thí thì có sao. Mà có cho ôm không thế?
- Có mà tí cõng em một đoạn nhé!
- Hôm nay còn ra điều kiện cơ đấy
Ôm chặt em thật chặt vào lòng như vật báu. Lần đầu tiên tôi có cảm giác sợ mất cái gì đó quý giá.
- Sao ôm em chặt thế không để em thở à
- Hix anh quên mất
- Anh sao thế?
- Mai em về Việt Nam rồi không được gặp em nên giờ ôm cố thôi
Nina siết tôi thật chặt, hai đứa đứng ôm nhau trong yên lặng giữa trời đông tuyết lạnh. Tiếng chuông điện thoại của tôi phá vỡ yên lặng. Mẹ bảo lên nhà sắp về.
- Mẹ anh gọi bảo sắp về rồi.
- Vầng
Nina bất ngờ hôn lam tôi giật mình, lại còn cắn phát vào môi đau muốn chết.
- Sao cắn anh đau thế hic...