Lamborghini Huracán LP 610-4 t
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu? Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

016xxxxxxxx
- Đi ăn kem với tao không?
- …
- Đi đi mày muốn mum bao nhiêu tao chiều hết (đâu phải tiền của cô mà sợ)
- …
- Ừm lát gặp. Bye!
Không cần nói địa chỉ hai người cũng biết là ở đâu vì đã cùng đi với nhau 5 năm rồi mà. Cô mặc chiếc quần lửng, áo thun cột tóc đuôi gà cao, đeo lại chiếc kính rồi xỏ dày đến chỗ hẹn.
- Na Na ở đây! H.Lâm giơ tay vẫy gọi cô.
Thấy H.Lâm cô cũng đưa tay lên vẫy lại rồi chạy đến chỗ đó.
- Đến lâu chưa? cô ngồi xuống ghế hỏi.
- Hì…cũng mới. H.Lâm gãi đầu.
Cậu chưa bao giờ biết bối rối là gì vậy mà giờ mặt đang ửng dần lên, trông bộ dạng cậu cô phì cười.
- Ha ha hahaha, haiz…có phải khi yêu người ta toàn như khờ đi không hả? Trông bình thường tự tin là thế vậy mà giờ lại…haha. H.Lâm nhà ta cũng dại đi vì yêu rồi.
H.Lâm chỉ cười trừ, nói trúng tim đen rồi cậu còn biết nói gì nữa chứ. Hai người lại tám, mặt cậu cũng đang dần trở về trạng thái cũ. Đột nhiên khuôn mặt cậu dần cứng lại mặt đang biến sắc, răng nghiến trèo trẹo nhìn ra phía sau cô. Cô nhìn cậu thấy lạ đưa tay huơ huơ trước mặt cậu nhưng không phản ứng, cô quay lại phía sau mình- hướng H.Lâm đang nhìn. Cô cũng bất động giống H.Lâm chắc người cô có bao nhiêu máu hiện giờ đang tập trung tại khuôn mặt cô hết khiến nó đỏ rực, nhìn theo hai con người đang tiến gần lại bàn mình. Hai người ngồi tự nhiên xuống ghế cùng H.Lâm và cô.
- Đợi tao lâu không? một cô trong hai người lên tiếng- đó là K.Lâm.
- …
Thấy thái độ của hai người lạ lạ thoáng đầu không hểu nhưng nhanh chóng hiểu ra vấn đề khi thấy hai người đang chăm chú nhìn vị khách còn lại không mời mà tới kia, K.Lâm giải thích:
- Ờm…à…nãy tao gặp Bảo đang đi dạo một mình nên tao rủ đi chung cho vui.
H.Lâm đang rất bức xúc bởi người được K.Lâm rủ là Bảo chứ không phải là mình, đã thế còn khoác tay cậu đi vào nữa. Nhưng không thể để mất hình tượng được, không thể để K.Lâm cho mình là nhỏ nhen, không thể để mình lép vế trước Bảo được. H.Lâm trở về trạng thái bình thường, cố nặn nụ cười hoàn mĩ nhất.
- Trùng hợp nhỉ! H.Lâm nói nhỏ. Còn cô thì đang bốc hỏa, Bảo cũng chỉ ngồi nhìn mọi người.
- Ừm…! K.Lâm bình thản trả lời. – Chả lẽ mọi người định ngồi vậy mãi ah?
H.Lâm thấy hơi ngại vì phải để nó nhắc cậu đỡ lời.
- Ờ đúng đấy gọi kem đi chứ nhỉ, mọi người ăn kem gì nào? H.Lâm hỏi rồi đưa ly nước lên uống.
- 1 socola. K.Lâm cười tít mắt trả lời.
Bảo thì không biết gì nên chỉ thấy bình thường bởi đó là chuyện bình thường, nhưng H.Lâm với Na Na thì cứ trố mắt nhìn nó. Bình thường nhỏ này ăn kem một lần ai thấy cũng phải té ngửa vậy mà giờ lại “khiêm tốn”. Phải chăng là có Bảo?
H.Lâm đang uống nước nghe nó nói cậu phun hết vào mặt Bảo, ho sặc sụa.
Cô phì cười, sung sướng và thầm cảm ơn H.Lâm đã thay cô hành đạo. K.Lâm vội vàng lấy khăn giấy lau cho Bảo, H.Lâm ngại đến tím mặt.
- Xin lỗi xin lỗi cậu tôi không cố ý! H.Lâm rối rít.
- Ờ…không sao, đâu phải cậu cố ý. Tôi vào nhà vệ sinh một lát nha. nói xong cậu đứng dậy đi.
Cô vẫn đang cười nắc nẻ nhưng nhận được ánh mắt cắt kéo của K.Lâm cô đành nín cười.
- Cậu sao vậy hả? sao lại phun nước vào người Bảo? K.Lâm tức giận quát H.Lâm.
- Con này, H.Lâm bảo là không cố ý rồi còn gì? Mà cũng tại mày, đang không dẫn hắn đến làm gì, lại còn làm bộ ủy mị nữa. ĐIÊU! ĐIÊU!!! cô bỉu môi trách K.Lâm.
H.Lâm không nói gì chỉ lặng yên chờ thái độ của nó.
- Có sao đâu, tao thích vậy được không? K.Lâm gắt lại.
Thất vọng, H.Lâm bần thần đứng dậy.
- Thôi mình về trước, các cậu ăn kem vui vẻ nhé…! H.Lâm nói nhanh rồi quay lưng bước đi.
Bất ngờ trước thái độ của H.Lâm vì chưa bao giờ cậu hành xử như thế kể cả 5 năm học chung rồi, H.Lâm không phải là người dễ bị đả kích, ngay cả lúc K.Lâm nói nó có boyfriend cậu vẫn không tỏ thái độ. Chả lẽ nào chỉ vì phun nước trúng hắn mà cậu ta lại ngại đến mức bỏ về…
Không suy nghĩ thêm cô theo H.Lâm ra ngoài để lại K.Lâm và cậu ở lại. Ra khỏi quán kem cô thấy H.Lâm đang bứơc đi thất thểu trên đường, không biết sao giờ cô lại thấy buồn cười, không biết đây có phải là thằng bạn không sợ trời cũng không sợ đất (chỉ sợ mỗi K.Lâm) mà cô biết không nữa?. Cất cái nụ cừơi ấy đi chạy đến vỗ vai H.Lâm.
- Nè sao lại bỏ đi vậy hả?
H.Lâm vẫn bước đi mặt cúi gằm xuống, cô bực mình vì cậu ta giám phớt lờ mình kéo tay cậu lại đứng trước mặt cậu nói:
- Tôi đang nói chuyện với cậu đó có nghe không?
H.Lâm đứng lại nhưng vẫn không nói gì, cô chống nạnh đi một vòng quanh cậu rồi dừng lại trước mặt cậu.
- Đừng nói với tôi là cậu sợ hắn nha? cô nhìn H.Lâm chằm chằm.
- Chứ cậu bảo tôi phải làm gì? Chưa bao giờ K.Lâm đối với ai giống vậy cả! H.Lâm giờ mới lên tiếng.
*ủa…là sao? A hà thì ra đây là lí do sao chú nó bỏ về* (ý cô là H.Lâm sợ Bảo vì lỡ phun nước vào mặt cậu, Sợ cậu tính sổ nên mới bỏ về) bắt được thóp H.Lâm cô lên giọng.
- Chả lẽ cậu dễ dàng bỏ cuộc vậy sao? cô nheo mày hỏi.
H.Lâm không trả lời lại cúi gằm mặt xuống.
- Dưới đó có gì hay lắm sao cứ ngắm vậy?
Có lẽ tôi đã nhìn lầm cậu, vậy mà nãy tôi còn đang mừng thay nó vì có người như cậu yêu nó. Chắc kiểu này tôi phải đi đổi kính cho tăng độ lên mới được. Haiz…
H.Lâm im lặng một chút rồi nói:
- Cậu có cận đâu mà đòi tăng độ. câu trả lời của cậu khiến cô sững người, cô quên mất H.Lâm biết cô không bị cận.
Cô hắng dọng chỉnh lại kính.
- E hèm…thôi bỏ đi không hơi đâu nói với thằng bờm @ như cậu nữa, bye. ra vẻ thất vọng cô nói xong bỏ đi một mạch.
Nhưng đi được một đoạn thì cô xợt nhớ lại còn hai người đang trong quán kem. *không được mình không thể để hắn mãn nguyện được* nghĩ vậy cô lập tức quay lại quán kem với tốc độ hỏa tiễn.
Tới nơi cô đẩy cửa vào nhìn quanh, thấy hai người vẫn đang ngồi đó, không ngần ngại cô tiến tới. Cậu có vẻ ngạc nhiên khi thấy cô quay lại, còn K.Lâm thì thấy cô liền làm mặt giận dỗi quay đi hướng khác.
- Híc…cô cười khảy quay sang phía K.Lâm đang nhìn, bước qua đứng trước mặt nó. *chu choa còn giám giận mình nữa*
K.Lâm lại đổi tư thế ngồi quay sang hướng khác, cô lại bước theo. Cứ thế đến hai lần nữa. Cô cáu thất sự, cô quyết định không bước theo nữa. Cô giật vai K.Lâm quay lại hướng mình búng vào trán cô một cái.
- Ui ya…đau!
- Nhỏ còn biết đau ah? Nhỏ cũng được quá hen. Giám tỏ thái độ hả? Có muốn biết thái độ thật sự hok nhỏ? cô nhướn mày nói.
- @#$#$%^^*…
Hai nhỏ lo giận dỗi mà quên mất rằng có một người đang nhìn mình nãy giờ.
Trước giờ cậu chưa thấy đôi bạn nào lại tự nhiên đến vậy. Hiếm khi có phim xem, cậu ngồi im hết nhìn cô rồi lại nhìn nó.
Hai người chí chóe xong lại cười hòa. Đúng là họ sinh ra để làm bạn thân của nhau, nhìn hai đứa nó tự nhiên cậu thấy hơi ghen tị.
It feels like nobody ever knew me until you knew me
Feels like nobody ever loved me until you loved me
Feels like nobody ever…điện thoại của K.Lâm đổ chuông, nhìn vào màn hình điện thoại sắc mặt nó dần biến sắc nhưng cũng bắt máy.
- Dạ…con nghe thưa sơ
- …
- Dạ con đang trên đường về ạ K.Lâm vừa nói vừa đưa tay chỉ vào mình rồi chỉ ra cửa ý nói nó phải về, vẫy chào hai người rồi nó chuồn lẹ.
Cô gật đầu lia lịa bởi cô biết goàn cảnh của K.Lâm, còn cậu thì không nói gì.
- Vâng! Thật…
K.Lâm đã đi ra khỏi quán mà cô và cậu vẫn đang còn nhìn theo. Thấy cậu cứ nhìn theo K.Lâm cô gắt:
- Mắt rớt rồi kìa.
- Bộ mắt tôi rớt thì mắt cô còn nguyên vẹn chắc?
- Cậu…xí. cô nói xong đứng dậy bỏ về....
« Trước1...45678...124Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ