Old school Swatch Watches
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Black Angel - Thiên Thần Bóng Tối Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Dạ.. quản lí ..
- Sao thế? Có chuyện gì ak?
- Quản lí .. chúng em… chúg em…
- Sao? Chuyện gì? – Sheely gắt lên.
- Không.. không thấy cô gái đó đâu cả ạ…
Sheely muốn điên lên tức thời, nhưg kiềm chế được, phải tìm cách giải quyết:
- Không thấy từ lúc nào?
- Là quản gia đưa đi.. hơn 1 tiếng rồi không quay lại ạ…
Quản lí lao về phòng mình, phải biết quản gia đã đưa Băng đi đâu. Trong phòng của các quản lí, có máy tính với chức năng duy nhất là xem camera trên tất cả các dãy hành lang của khu biệt thự.
- Điều hết người sang khu B! Chuyện quan trọng!
- Chuyện gì mà…
- Nhanh lên! Trước khi cậu cả về xé xác cả lũ ra!!

Băng vẫn bị trận vào tường… nhỏ cố xua đi cái cảm giác ghê tởm mỗi lần lưỡi tên quái thú chạm vào minh…ghê tởm! Cho đến lúc, hắn dừng lại, 2 hàm răng mở ra và cắn vào cổ Băng như.. gặm 1 miếng thịt. Băng không đau, chỉ thấy thứ gì sắc, xuyên vào da, làm máu chảy ra. Tên Leader ngẩng lên, miệng hắn đầy máu… Băng muốn phát ói khi thấy hắn liếm máu nhỏ trên môi hắn, trông như 1 thứ đồ uống ngon lắm vậy. Vài tên tội phạm chẳng hiểu sao Băng bị cắn cho chảy máu mà chẳng kêu rên gì. Máu vẫn túa ra từ vết cắn…
- Bây giờ.. cho máu em.. dính hết lên cơ thể em nhé…
Hắn lôi Băng lại và trận xuống đất, hắn định giơ tay xé tung cái váy trắng và làm trò đồi bại, mắt hắn như muốn ăn tươi nuốt sống con mồi.
- Đại ca! quản lí của cậu Khang đến!
Leader dừng lại, rộng miệng cười nhạt:
- Em lại gặp may rồi, nhưng anh sẽ không để em đi dễ dàng đâu.
Hắn ra hiệu cho máy quay dừng. 2 tên khác lại kéo Băng lên.
- Đại ca, giấu cô em ở đâu?
- Chơi vậy đủ rồi, để nó đói và sợ hãi đến chết đi!
- Hiểu rồi.. đại ca!
2 tên kéo Băng đi sềnh sệch, nhỏ mệt và không phản kháng được nữa.. Chúng cùg đẩy chiếc giường phía trong cùng phòng – giường của Leader ra, dưới gầm giường có 1 nắp đậy giống như nắp xuống tầng hầm. Tên tội phạm kéo nắp, phía dưới tối om, tên còn lại đẩy Băng xuống . Nhỏ không chịu, nhưg 2 tên qúa khoẻ, chúng nhận cho Băng ngã xuống . Băng bị bóng tối nuốt gọn. Nắp đóng lại cùng tiếng ngã của nhỏ…
- Lũ điên kia! Trả người tình của câu Chấn Khang đây!
Giọng quản lí cất lên khó chịu. Tên Leader đang tiến lại, tay kéo lại áo khoác chỉnh chang.
- Có việc gì mà quản lí đến giờ này? Oh, còn mang theo nhiều chó canh nhỉ? – Giọng điệu nhạo báng của Leader không lam Sheeply quan tâm, Sheely đang để ý tới cái miệng đỏ lòm máu của tên tội phạm, máu dính cả ngoài miệng và trên tay hắn.
- Mày…
- Có gì đâu! Bữa tối thật ngon. Có điều không bắt chước Seiky nuốt chửng con mồi được thôi
- Thằng điên! Mày giấu cô ấy đâu rồi?
- Ai kia? Tôi chỉ vừa ăn sống 1 con cừu non thôi mà.
Không thể chịu đựng thêm, quản lí của Khang ra hiệu cho đám đàn em tiến lên, 1 nửa giương súng, lên đạ, nhằm vào đám tội phạm.
- Còn lại lục soát phòng!
- Rõ!
Đám tội phạm đứng nguyên cho đám cận vệ lục soát. Tên Leader vẫn nhìn tay quản lí vẻ nhởn nhơ.
- Cứ thoải mái thôi! Tôi đâu dám ăn trộm thứ gì của cậu cả chứ.
- Lát nữa rồi biết! – Quản lí đã thấy 1 tên tội phạm kéo Băng vào phòng này trên camera, vậy nên chắc chắn nhỏ phải ở đâu đó trong này.
- Quản lí, không thấy đâu ak!
- Gì cơ? Tìm khắp nơi chưa? Nhà tắm, khu vệ sinh, tủ quần áo?
- Tìm hết rồi ak!
Vẻ mặt quản lí chợt căng thẳng
- Cho rút quân được chưa? Chúng tôi chẳng vui vẻ gì khi cứ bị quấy rầy thế này đâu!
- Cậu cả về rồi cả lũ chúng mày sẽ không toàn mạng!
- Rất vui lòng chờ – Leader cười.

- Đại ca, cứ để cô ta dưới đó ak?
- Nếu muốn, chúg mày xuống đó mà mua vui.
- Dạ không.. tụi em không có ý đó…
- Để coi cậu cả đáng kính sẽ làm gì… Oh, hoá ra cô quản gia khu biệt thự này lại đáng yêu như vậy… hahaha…
1 lần vô tình, 1 tên tội phạm đã phát hiện ra cái tầng hầm phía dưới căn phòng của chúng. Phía dưới tối om và rọi đèn pin thì đáy khá sâu, chẳng nhìn rõ gì . Chúng kết luận là nhà kho để không và chẳng quan tâm đến nữa. Chúng không hề biết bí mật phía dưới tầm hầm thứ nhất ấy của khi biệt thự, chẳng tên nào dám nhảy xuống đó điều tra 1 việc không đâu cả.
… Quản lí của Khang đi qua đi lại trong phòng cậu chủ, nghĩ về chuyện tại sao Băng có thể biến mất trong 1 căn phòng kín… Mọi suy nghĩ đều dẫn tới giải pháp: gọi cho cậu chủ! Nhưng lần này, Khang lại làm hỏng việc nữa thì.. Nếu Khang về thì lũ tội phạm có nghe lời và thả người? Chắc chắn chúng sẽ chối bay chối biến. Hệ thống camera chỉ đặt ở các phòng sinh hoạt chung và trên tất cả các dãy hành lang, không hề có camera trong 1 phòng riêng nào để bảo vệ sự riêng tư… Vậy nên Khang về thì cũng đâu biết Băng bị giấu ở đâu? Nhưng, tay quản lí không thể chịu đựng thêm khi nghĩ cô gái ấy đang gặp nguy hiểm, lũ bệnh hoạn kia không biết đã giở trò gì… Sheeply rốt cục vẫn quyết định gọi cho Khang
- Mẹ kiếp! Tao chết đến nơi rồi mà mày vẫn không tha hả? – Giọng Khang gằn lên nhè nhẹ, có vẻ cố nói nhỏ để xung quan không nghe
- Cậu chủ, xong việc chưa ak?
- Đang bị cớm xiết, dập máy đi!
- Khoan cậu chủ! Hải Băng bị…
- Đừg có gọi tên cố ấy! Có chuyện gì thì đem người ra giải quyết, tao chưa về được đâu!
- Cô ấy bị lũ chó bắt cóc… Em nghĩ tên Leader trả thù vụ Seiky…
- Lũ cớm!!! Tao gọi sau!!
Tit..tit… tit…Khang đã tắt máy. Tay quản lí cũg chẳng rõ cậu chủ có nghe được gì không…

Băng từ từ mở mắt, từ lúc bị đẩy xuống cái hầm, nhỏ đã bị ngất đi gần 2 tiếng. Vết cắn ở cổ đã ngậm miệng nhưng vết thương trên đầu do lúc bị đẩy xuống đã đập xuống sàn thì vẫn còn chảy máu. Không đau, nhưng Băng thấy đầu hơi choáng. Nhỏ chống tay cố sức ngồi dậy. Xung quanh tối om, im bặt. Đây là đâu? Nhỏ chẳng thấy được gì cả, như đang bị nhấn chìm trong bóng tối dưới đáy vực thẳm. Băng xoay người tìm khắp nưoi 1 nguồn sáng… Và giữa bóng tối rờn rợn bủa vây, nhỏ dễ dàng tìm được 1 lỗ nhỏ trên bức tường. Vậy là chỗ này bị bao bọc bởi 4 bức tường kín? Nhìn phía trên, tối om và chẳng biết trần cao bao nhiêu. Cái lỗ sáng nhỏ kia chẳng đủ để nhìn thấy thứ gì… Quan trọng là lúc này, cơn choáng váng qua đi, nhỏ chơt nhận ra dưới này, nhiệt độ thấp hơn phía trên rất nhiều… Nhỏ thoáng rùng mình, biết cơ thể bắt đầu không điều chỉnh được nhiệt. Nhỏ quờ quặng bàn tay xây xát dính máu trên bộ váy lụa. Đằng trong lớp váy xoè ra, Băng thường nhet hộp zkilico vào 1 túi nhỏ. Giữa bóng tối mịt mùng, Băng đã tìm thấy cái hộp và nhét được 1 viêc thuốc vào miệng. Zkilico tan ra trong tích tắc và Băng cảm giác như có ngọn lửa đang nhen lên ở cuống họn, tràn xuống… Làm sao có thể ở đây và chốg lại cái lạnh = zkilico có hạn? Làm sao có thể ngồi yên đây và hi vọng ai đó tới cứu mình? Không! trước khi có người tới cứu, phải tự tìm cách cứu mình đã. Sau khi nhiệt độ cơ thể Băng bắt đầu thăng bằng trở lại, bộ óc bắt đầu làm việc. Không thể trèo lên và trở lại phòg của lũ tội phạm, chỉ còn cách tìm lối ra. Nhỏ xua tay quờ quặng khắp xung quang. Máu từ vết thương vẫn rỉ ra nhưng lúc này căn bệnh mất cảm giác thật có ích… Chợt, Băng chạm vào thứ gì đó… rồi vài thứ khác, chúng dài dài và có vẻ nhẹ, nằm cạnh nhau như có sự sắp xếp… Không có ích, Băng sờ chỗ khác, lại là những thứ tương tự, va vào nhau nghe tiếng cộp rất nhẹ. Không thể đoán ra là thứ gì, có lẽ chúg tràn lan dưới này… Băng quyết định bò đi, có thể sẽ tìm thấy thứ gì đánh ra lửa được…
Bàn tay Băng chạm vào 1 vùng ướt nc… rồi đụng đến 1 đồ vật, nhỏ đoán là chai thuỷ tinh. Cõ mùi gì đó là lạ, Băng đưa tay dính thứ nc ấy lên gần mũi.. Là rượu nồng độ cao! Chắc đã bị bay hơi nhiều, vậy là gần như cồn. Nhỏ lại sờ tiếp, lần nay dưới đất cố tìm 2 hòn đá hay thứ gì cứng nhẵn có thể đánh ra lửa. Lần trong bóng tối thật khó khăn nhưng Băng vẫn giữ bình tĩnh… May mắn, nhỏ đã tìm được 2 viên đá, nhỏ quay trở lại chỗ rượu đổ…...
« Trước1...5859606162...110Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ