↓↓ Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
- Chưa chi mà đã khó chịu rồi hả anh V
- Cóó…có đâ…uu – Tui ấp a ấp úng
- Trời chuyện bình thường thôi mà có gì đâu mà anh ngại dữ dậy, em còn từng cầm vào nó rồi mà – Con bé trả lời tinh bơ
- Ừ…àthì có chút chút
- Con bé Nhi này sao cứ thích khoét vào nỗi ngại thầm kín của tui vậy trời, tui nói câu nào là con bé cứ cười ghẹo tui câu đó
rồi bé Nhi quay cổ lại nói:
anh thiệt sự có thấy em đẹp ko?
- Ừ có, bàn tay tui vẫn đều đặn massage cho em
- Có thấy em dễ thương ko?
- Ừ có
- Có thấy tiếc khi em làm gái ko?
- Ừ tất nhiên là có
- Vậy 1 đứa cave có quyền được yếu ko ai đó ko anh? – Em bắt đầu nói cái giọng nghèn nghẹn
- Tất nhiên, chắc chắn là có rồi – Tui vẫn thản nhiên trả lời
- Anh V có bao giờ yêu thầm ai đó mà bị người ta vô tâm ko nhận ra chưa?
- Có chứ em, tui vừa nói, đôi tay vẫn đều đều bóp đôi bờ vai mềm yếu của Nhi – Khi ấy là lớp 11, anh có thầm thương cô bé tổ trưởng tổ anh.
- Chị ấy đẹp ko anh?
- Ko em, nhìn bình thường lắm, bản tính anh ko có quan niệm nhiều về cái đẹp trong chuyện tình cảm. cô bé ấy nhìn bình thường như bất cư gái ko nổi trội nào trên trái đất này. nhưng có ta có duyên lắm, những hành động tính cách cử chỉ của cô ta làm anh thích thôi. hồi ấy mỗi lần đi học chỉ cần thấy cô ta bước vô lớp mỗi ngày dường là anh mãn nguyện lắm rồi.
- Vậy sao anh ko tỏ tình
- Vì…cô ấy ko thích mấy người học kém. mà hồi ấy anh quậy dữ lắm, nên toàn bị cô ấy nhắc nhở quài rồi hù dọa tùm lum hihi
- Vậy cảm giác khi yêu thầm nó như thế nào?
- Nói chung cũng bức rứt lắm, đấu tranh tư tưởng dữ dội lắm mà đôi môi vẫn ko thể nói ra 1 lời. hay làm những việc để cô ấy chú ý đến nhưng hầu như cô ấy chả quan tâm tẹo nào em à – Tui tâm sự
Mà sao em lại hỏi vậy?
Thì em cũng yêu thầm 1 người hihi, em hỏi anh vậy xem anh có cảm giác giống em ko?
- Vậy hả, hihi, em yêu thầm ai?
- 1 anh chàng kia hơn em mấy tuổi, quen cũng mới đây thôi. giọng em đều đều tuôn ra – Em tin tưởng vào anh ấy lắm, mỗi lần ở bên cạnh anh ấy em lại cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm xiết bao. Có mình anh ấy là biết đc quá khứ em nhưng chả bao giờ khinh thường em. Ở bên anh ấy lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười đùa. nhưng mà
- Nhưng mà làm sao em – Tui đáp
- Chắc có lẽ anh ấy ko yêu em, mà chỉ có em yêu thầm anh ấy thôi. chắc có lẽ anh ta chỉ coi em như 1 người thân thôi à, em mỉm cười rồi lắc đầu tiếc nuối
chắc có lẽ anh ấy còn ngại chưa dám mở lòng mình vì quá khứ em từng dẫm phải anh à
- Chắc ko có đâu em à, lỡ anh ta có điều gì khúc mắc thì sao! chứ 1 người như em. ai mà chả muốn quen – Tui vội bào chưa cho chàng trai đó
- Ai mà chả muốn lên giường với em thì đúng hơn đó anh – Bé Nhi cười nhạt 1 cái. chỉ có anh ta là không muốn thôi!
- Sao trên đời lại có 1 thằng con trai khờ như vậy nhỉ. Khó hiểu thiệt- Tui gãi đầu khó hiểu rôi tiếp tục đưa bàn tay vuốt ve đôi tai nhỏ bé của em
- Hihi, Anh ngốc lắm, anh ngốc giống như anh chàng đó của em lắm, cho nên 2 người không bao giờ hiểu được cô bé đứng đường này đâu
Thôi nào, ko có nói mấy cái từ đó trước mặt anh nghe ko? dù tên truyện là về cô bé đứng đường thôi chứ tui cũng chả thích thú khi nghe cái từ đó từ miệng em chút nào!!!
- Hì nhưng sự thật là như vậy mà, em đâu có chối bỏ công việc. chắc có lẽ, em sắp thành 1 con đ*~ yêu nghề quá – Nụ cười nhạt nhẽo vẫn nở trên miệng em chắc em đang bắt đầu trở về cái thói bất cần đời nữa rồi
tui liền bịt miệng em lại trách yêu: thôi nào, đừng có vậy nữa nghe không. Anh không có thói quen can thiệp vào công việc và đời tư của người khác. Nhưng anh thiệt sự hy vọng em đừng làm cái nghề đó nữa Nhi à.
Lúc này Nhi đã bắt đầu sụt sùi nước mắt
Thôi nín nín nào anh thương. ko được khóc nữa nghe ko, Bé Nhi hay cười của anh V đâu rồi – Tui bắt đầu dỗ dành con bé
Mà anh ấy ở đâu, sao anh chưa nghe em kể về anh ta nhỉ – Tui thắc mắc
- Hì…1 người la quen thuộc thôi anh…Chắc sau này anh sẽ gặp đc anh ta
Thấy khó hiểu tui mới bẻ câu chuyện sang hướng khác
Mà gia đình em có biết chuyện em làm… – Tui ngập ngừng
- Tía má mà biết chắc em dọn ra đường từ lâu rồi, mặt mũi đầu về quê nữa anh – Bé nhi vẫn âm ỉ khóc
- Ừ em thấy đó. Tía má cực khổ làm lụng cũng vì tương lai của em, họ đều đặt kì vọng vào em. Nên anh hy vọng em đừng làm tía má phải buồn.
- Dạ em biết – Vẫn khóc T_T – Anh có thể ôm em 1 cái thật chặt được ko?
Ko ngại ngần tui buông bàn tay đang xoa bóp cho em xuống và vòng qua cái bụng thon thả của em mà ôm chặt ghì em xát vào người mình, và xoay người về phía sông ngồi xuống đặt em trên 2 cái đùi cùi mình ngâm dưới làn nước mát
- Em đã thấy ấm áp chưa – Tui hỏi
bé Nhi gật đầu và vẫn âm ỉ khóc, đợt khóc này có vẻ dai hơn mấy đợt trước các bác ợ. Lần này tui có thể cảm nhận được tiếng khóc của em toát ra cái vẻ hận cuộc đời bất công đã xô đẩy em, hận cái mối tình ruồi bu vô duyên xảy đến vừa đứa con gái trong sáng trinh nguyên có mỗi tình đầu đầy bi ai không được thiêng liêng như mọi người dẫn đến sự nông nổi bồng bột của tuổi mới lớn với suy nghĩ 1 lần làm gái thì 2 lần 3 lần lên giường với thằng khác cũng như nhau chả mất mát gì. tiếng khóc nó ai oán và ấm ức lắm, mắt em cứ nhòe đi nước mắt, đôi tay em cứ bụm vào miệng để ko cho tiếng khóc phát ra quá to. Tui cũng chỉ biết im lặng mà ôm thằng chặt em vào lòng, ít ra cũng 1 phần để cản con bé lại. ko may lúc này bé Nhi quởn trí lại lội ra kia tự vẫn là chết mẹ đời tui. Lúc này tui muốn để cho em khóc. 1 khi con gái nó đã bật ra tiếng khóc to rồi thì tui thách bố con thằng nào cản đc trừ khi nó chán hoặc chúng ta gãi đúng chỗ nó ngữa
- Tui để bé Nhi khóc hả hê chỉ còn lại những tiếng nấc nghẹn ngào, lúc này tui mới bắt đầu hỏi
Bây giờ anh hỏi em vài chuyện nhé
*bé Nhi gật đầu *, lồng ngực em cứ nấc lên từng đợt về cơn khóc còn âm ỉ trong tâm can
- Giờ em trả lời cho anh nghe: Em CÓ THỰC SỰ MUỐN TỪ BỎ LÀM CAVE KO?
*lắc đầu*
Tại sao chứ – Tui trở lại cái giọng ôn tồn – Nói anh nghe
- Em…em ko biết, đơn giản là em coi nó như thú vui…
Tui thở dài 1 cái rồi nói tiếp
VẬY EM HÃY NÓI CHO ANH NGHE, PHẢI NHƯ THẾ NÀO THÌ EM MỚI BỎ CÁI NGHỀ ĐÓ! – Tui nói cái giọng tha thiết khẩn cầu
- Em cười nhạt, im lặng cỡ 5s rồi lấy tay vuốt mái tóc 1 cái rồi nói
- Chắc có lẽ, phải có người đàn ông nào thực sự yêu con người em. chấp nhận cái quá khứ của em. Níu tay em ra khỏi cái đống bùn chắc khi đó em mới bỏ nghề, mà chắc chả có thằng đàn ông nào trên đời, lấy muốn yêu 1 con đ*~ như em đâu – Em vẫn sụt xùi khóc
Tui lặng người 1 lúc…hít 1 hơi sâu…rồi thở hắt ra đầy vẻ mệt mỏi…
Chap 26:
- Chắc có lẽ, phải có người đàn ông nào thực sự yêu con người em. chấp nhận cái quá khứ của em. Níu tay em ra khỏi cái đống bùn chắc khi đó em mới bỏ nghề, mà chắc chả có thằng đàn ông nào trên đời, lấy muốn yêu 1 con đ*~ như em đâu – Em vẫn sụt xùi khóc
Tui lặng người 1 lúc…hít 1 hơi sâu…rồi thở hắt ra đầy vẻ mệt mỏi…MÀ NÓI NHỎ NHẸ VỚI EM RẰNG:...