XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Đọc Truyện Học Sinh Chuyển Lớp Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

Nhưng trời cố ý hãm hại người tài, trong lúc tôi quay trụ thì thằng T nhỏ con bên kia cũng vừa vào banh, ma xui quỷ khiến thế nào làm phát ngay chân trụ đang xoay của tôi.Tôi oánh cái rầm đậm cả mặt mũi long phượng xuống thẳng sân không hề nhân nhượng.Lật gân chân, cú này chắc mẽm rồi.
Hoét!
Trọng tài chạy tới kèm theo cái còi theo tôi giờ đó là điếc tai, giơ chiếc thẻ vàng dành cho đội bạn
- Sao không mày?
- Đá nổi không?
- Nổi chứ, nhằm nhò gì
Tôi ương bướng đứng dậy, đi lại chỗ thực hiện cú phạt.Vừa đi mà nước mắt nước mũi nó cứ chợt trào ra.Nếu cự ly này thì bình thường tôi sẽ sút trực tiếp nhưng hôm nay khác rồi.Tôi thực hiện một đường chuyền cho K.cận.Nó hiểu ý tung cú sút sấm sét nhờ đôi chân điền kinh, bóng bay đập trúng đầu thằng hậu vệ đội bạn, chuyển hướng văng ra ngoài.Một cú sút uy lực có thừa mà chuẩn xác thì quá thiếu.
Tôi lê lết chạy theo bánh sau đó, 10 phút hiệp 2 đối với tôi dài đằng đẵng.Và rồi trong một lần không kịp bọc lót cho thằng L , tôi không kịp trám vị trí, bọn lớp bên mưu mô đã âm thầm tấn công.Chúng nó ào lên áp đảo bỏ sau lưng 4 thằng chiến hữu tụi tôi với 2 thằng hậu vệ bên nó.Sau một hồi loạn đả bóng rơi ra trúng vị trí thằng M.A.Nó tung cú sút vào khung thành trống rút ngắn tỉ số.
Lớp tôi bắt đầu chùng xuống.Lớp chúng nó bên ngoài hò hét loạn xạ.Tôi định lật đật về lấy banh làm lại khí thế thì sụp xuống.Quả báo gì thế này.Bất đắc dĩ Zizu nay phải mài đũng quần bên ngoài ghế chấn thương.Thay tôi là 1 thằng P.béo ị.Nó ục à ục ịch lăn theo bóng.Và lớp tôi bắt đầu rối loạn tuyến giữa rồi vỡ trận.2- 2 và rồi đội bạn vượt lên 3- 2.Lại là thằng M.A
Hoét, , , , , , , , hoét, cái còi chết tiệt lại vang lên.1 lần nữa lớp chúng tôi lại bại, dù đã chơi trên cơ.Tôi đứng im buồn thúi ruột gan.Chẳng thằng nào cười nổi.Phải nói chúng nó đã mong chờ lâu lắm cơ hội này rồi .Vậy mà.Tôi đứng lặng im, nhìn lớp bên kia ùa ra ôm lấy 11 thằng tung hô.Và tất nhiên người hùng M.A của chúng nó đang được tung hô hơn cả.
Lếch thếch đến bá vai, vịn vào 2 thằng N.đen và K.cận.2 thằng cũng chẳng nói gì hơn, cái áo AS Roma đã đẫm mồ hôi, Mắt thằng nào cũng rưng rưng trực trào ra…
Và lớp tôi bắt đầu an ủi nhau .Tôi vẫn ngồi đó, vô hồn nhìn ra sân cỏ.Mới đây thôi tôi còn tung hoành, lớp tôi thắng giòn giã, vậy mà giờ này.D cũng như bao bạn ra tới chỗ tôi và bắt đầu mở lời.
- Ra tổng kết thôi T, vậy là hay rồi!
Không hiểu sao giọng D tôi nghe giống như lớp tôi thua lớp kia về trình và dĩ nhiên tôi thua thằng M.A 1 bậc
- Hay gì mà hay, D ra trước đi kệ T- Lần đầu tiên tôi tỏ ra bực tức cao độ
- Ơ…?- Dung chẳng nói gì , quay mặt run run bờ vai rồi đi ra chờ tổng kết…
Riêng tôi, vẫn ngồi đó, với cái chân cà nhắc đang ngồi với một nỗi buồn của kẻ thua trận, trên sân cỏ cũng như trên đường tình.1 kẻ thất bại toàn diện.Vì tôi biết D sẽ vui vẻ cùng chúc mừng chiến thắng cho thằng bạn M.A của nàng thôi.
CHAP 9: TRONG HOẠ ĐƯỢC PHƯỚC
Ngồi ngắm mãi cái khoảng sân banh, nơi chỉ ít phút trước đây, tôi còn tung hoành sân cỏ.Nơi ngay cả khán giả kẻ địch còn phải cất lời khen.Ấy vậy mà có lẽ ông trời nỡ trêu đùa người.Giờ ông lại để tôi ngồi đây một mình gặp nhấm nỗi cay đắng.
Lê cái thân tàn ma dại, lết lết về phía hội trường làm lễ tổng kết, hơn 100 thành viên 2 lớp vẫn nhìn theo tôi.Tôi vẫn thấy rõ nét buồn hằn rõ trên ánh mắt của từng thằng chiến hữu.Tôi cũng chẳng nói gì hơn, lặng lẽ cà nhắc lết về nơi hội manly đang đứng, ánh mắt vô hồn chỉ nhìn lên trần, nơi cái quạt trần đang quay cũng như suy nghĩ rối bời trong tôi vậy
- Bạn đá banh hay thiệt- Ngữ Y đứng cạnh tôi lúc nào, khều khều thôi.
- Ừ, nhưng mà cũng thua lớp bạn thôi- Tôi gằn giọng đáp lại, chắc lại muốn chế giễu mình đây mà
- Không hẳn, chỉ là xui thôi, còn hội thao mà T- Lúc đó tôi còn chưa nghĩ ra vì sao Ngữ Y biết tên tôi, trong khi 2 lớp không hề chơi với nhau những ngày học bình thường
- Ừ, có thể, còn hội thao mà- Tôi cười nhẹ lòng hơn, nhưng cũng nhận thêm mấy ánh mắt hằn học của bọn con trai lớp bên.
Phải công nhận con gái lớp bên cũng như lớp tôi, nhiều đứa xinh, dễ thương đủ thể loại, nhưng để nổi bật vẻ cá tính và hiền dịu ấm lòng thì không còn ai nữa.Chẳng lạ khi D và Ngữ Y 2 lớp luôn là đối tượng bị chiếu tướng nhiều nhất, tôi nghĩ chắc hai nàng ăn cơm chưa, thích màu gì, thích ăn gì, rồi nghe bản nhạc gì, chắc tụi con trai đã biết hết rồi .
Lễ tổng kết chỉ ngắn gọn và tuyên dương tinh thần 2 lớp.Đơn giản không thể đơn giản hơn và giải tán.120 con người ùa ra, à trừ tôi đang cà nhắc lết ra chứ.Mấy thằng chiến hữu của tôi đã tọt đến bãi giữ xe thưở nào.Lặng lẽ bước ra phía cổng trường, vô tình tôi gặp D, nàng cũng chỉ gật đầu chào tôi rồi lặng lẽ rời đi, có lẽ còn giận tôi vụ lúc nãy.Tôi càng buồn hơn, bước chân như lết hẳn trên sân trường.
- Ê, T uống nước mày ơi! Tiếng N.đen văng vẳng bên tai
Tao ra liền, mà mày đỡ hộ tao chứ
- Chết, tao quên- Thằng bạn khù khờ giờ mới nhớ tới chiến binh chung chiến hào của nó
Trong quán nước không có ai khác ngoài hội bàn tròn của tôi.N.đen, H.đù, P.Mập, L lớp trưởng, K.cận, L.lùn.Bảy chúng tôi tự sướng bằng những cốc nước mía mát lạnh, cố quên đi thất bại lúc nãy, rồi lại ầm ầm cái quán bằng những câu chuyện phiếm.Đúng là cái tuổi học trò chưa lớn hẳn, mà theo các bậc phụ huynh thì chúng nó chẳng khác gì mấy thằng trẻ trâu, ăn chưa no, lo chưa tới.
Tối đó, ba mẹ tôi bất ngờ khi tôi đặt chén cơm xuống bàn, xin phép đi ra ngoài.Bình thường tôi luôn là người lết ra cái bàn ăn sau cùng, vậy mà hôm nay lại trở trời.Bỏ lại sau lưng ba mẹ, anh chị tôi với câu hỏi: Nó ăn kiêng à?
Lên phòng đóng cửa, tôi nằm bệt xuống cái giường quen thuộc thở dài, suy nghĩ về chuyện hôm nay.Vui thì ít mà buồn thì nhiều, và đá thua thì ít mà buồn D thì nhiều.Dù sao tôi chưa phải là gì của D nên yêu cầu một người chỉ coi mình là bạn bình thường săn sóc, quan tâm đặc biệt là một điều gì đó hết sức vớ vấn.Tôi lặng im và thiếp đi lúc nào không biết, trong giấc mơ vẫn là cái cảnh tôi cười toác miệng tay nâng chiếc cúp, D đang lau mồ hôi cho tôi, bên cuối sân thằng M.A đang khóc như mưa.
Sáng hôm sau, 6h kém 15:
- T, dậy con.mày mơ gì mà cười toe toét thế hả con?tiếng mẹ tôi vang lên cắt ngang cơn mơ
- Dạ, mẹ ạ- Tôi vừa quệt nước miếng nhễu ra trong cơn mà, ngái ngủ chào ngày mới
- Dậy đi học đi con, mà chân thế kia thì đi được không?
Thấy mẹ tôi nói giờ tôi mới để ý cái chân, nó sưng húp, đỏ tấy dù tối qua đã bôi gần hết lọ thuốc bóp của ba tôi.
- Dạ, để anh chở con ra bus cũng được- Tôi uể oải nghĩ tới vạn sự cho ngày mới
- Ê, thằng T kìa- Cả lớp tôi nhốn nháo nhìn tôi khi tôi vừa đặt chân trái bước vào lớp
Giật mình nhìn lại mình xem, mặt có dính lọ, hay quên chưa rửa mặt không, quần kéo khóa chưa.An toàn hết tôi hắng giọng
- Gì thế? Tao bị gì à?
- Không, cả lớp đón chào người thương binh vì lớp hi sinh thôi- Thằng P.Mập từ dưới tót lên
- Hi sinh cái đầu mày, tao còn sống nhe răng đây
- Thôi ông tướng, thân tàn ma dại rồi kia- Bạn N ở tổ 3 lên tiếng
Phải nói tôi vào lớp chưa lâu nên gọi là quậy cũng là quậy với hội chiến hữu, chứ chưa bao giờ tôi nghịch cùng các bạn khác, vì dù gì với tôi họ cũng còn khoảng cách.Tôi khá bất ngờ cảm ơn mấy lời hỏi thăm rồi cũng như cũ, lết thân tàn ma dại về chỗ ngồi.Đúng là hơi ngại vì mình được quan tâm nhưng cũng mừng vì được thân thiện với mọi người trong lớp hơn.Tôi cứ mãi tủm tĩm cười....
« Trước1...45678...158Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ