Ring ring
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Tiếng Guitar Trong Ký Túc Xá Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Vậy bạn này là người yêu mày rồi! – Nó quay sang Nguyệt để xác định thông tin.
Cả tôi và Thương đột nhiên đỏ bừng cả mặt, hai đứa nhìn nhau cứng đờ. Điều đó càng làm cho chúng bạn thêm phần tin tưởng Thương là người yêu của tôi.
- Giấu mày? – Thằng Linh Vẹo đá chân, ánh mắt nó biết nói.
- Giấu cái đầu mày, đây là người yêu của…! – Tôi chợt khựng lại, vì chợt nhớ ra thằng Trung và Thương đã đứtgánh giữa đường rồi còn đâu.
- Không phải đâu, là bạn cùng lớp thôi mà, anh Tín ha! – Bông Xù xông vào giải cứu cho tôi kịp thời, lần đầu tiên tôi thấy sự hồn nhiên của Bông Xù không gay ra rắc rối.
Câu chuyện phiếm của chúng tôi thường là hỏi han về sức khoẻ, tình hình yêu đương như thường lệ. Nhưng sự xuất hiện của hai cô bạn không cho phép chúng tôi bất lịch sự, nên chủ đề bắt đầu xoáy về phía tôi.
- Kể ngày xưa anh Tín đi học thế nào đi! – Bông Xù đề xuất, và Thương cũng có vẻ đồng tình.
Đám bạn tôi làm gì bỏ qua cơ hội tốt, chúng nó bắt đầu câu chuyện mà tôi tin chắc rằng, sự thật chỉ tồn tại khoảng một phần mười không hơn không kém. Mấy cái miệng bắt đầu thêm mắm thêm muối, thêu dệt tôi thành một thằng học sinh khác lạ hoàn toàn.
- Nó ấy à, học dốt nhất lớp! – Thằng Phong cảm thán.
- Vậy à? – Bông Xù nheo mắt nhìn tôi, tôi phì cười xoa đầu cô bạn.
- Chúa đi học muộn! – Thằng Linh Vẹo vuốt râu.
Cái này thì Thương với Bông Xù phải gật đầu tán đồng.
Bắt đầu những cái chuyện như chọc ghẹo cô giáo, rồi chép tài liệu Văn, chọc bạn nữ trong lớp được chúng nó khai sạch bách. Nếu mà tôi có ghi sơ yếu lí lịch thì cũng không thể kĩ nhưvậy được. Đau khổ nhất là chúng nó gán cho tôi cái biệt danh “Dê gái” nhất khối nữa.
- Ghê vậy cơ à? – Bông Xù ngạc nhiên.
- Chứ không, mình chơi với nó từ nhỏ nên biết này, nó mà thấy gái xinh là phải tán cho bằng được.
Tôi thộn mặt ra, bắt đầu nghe thằng Nhân đen, Hoàng và cả Nguyệt lôi cái tuổi thơ tôi ra mà kể. Nào là khóc, rồi trèo tường rách quần, chưa kể đến chúng nó còn phao tin tôi yêu say đắm một cô gái tên Nhung từ lúc còn là thằng nhóc thò lò mũi xanh cho đến quá tuổi dậy thì. Mặc dù tôi chẳng biết con bé ấy ở đâu nữa. Nói chung là đủ thể loại có thể hạ nhục nhân cách và phẩm giá tôi cho bằng được. Nhìn mặt tôi thộn ra, dài hơn ống bơm,chúng nó càng có thêm động lực.
- Thế sao trên trường hiền lắm cơ mà, khó gần thôi! – Bông Xù nhìn tôi ngạc nhiên.
- Hơi lầm lì, ngông lắm! – Thương hùa theo.
- Ôi, tin gì nó, nó giả bộ tài lắm! – Thằng Linh vẹo lại trầm ngâm.
- Nó lừa tình đấy! – Thằng Nhân đen lại cố tình tỏ ra thật thà, kiểu như muốn giúp cô bạn tránh xa thằng khốn nạn là tôi ngồi đây.
Nói chung là tôi ngồi im chịu trận, và hơi hối hận vì dẫn theo hai cô bạn này theo, để mình phải im lặng chịu nhục.
Buổi trưa, là màn liên hoan lẩu vui bất tận.Do quân số bạn cấp III đông hơn nên chủ yếu là ôn lại kỉ niệm xưa. Tôi không muốn Thương và Bông Xù lạ lẫm nên thường gắp thức ăn cho hai cô bạn. Gắp cho Bông Xù thì không sao, còn với Thương mới là cả vấn đề. Cứ giáp mặt cô nàng là hai đứa tôi không hẹn nhau, mặt đỏ tía cả lên.
Cuối cùng, lũ quỷ sứ cũng bịn rịn ra về.
- Ê, chủ nhật này sao, lên họp nhóm!
- Để tuần sau đi, tao đang bận mà Vẹo!
- Bận gì mày?
- Cắm trại!
Chúng nó có vẻ đuổi giết tôi đến tận cùng, nhìn Thương ánh mắt đầy vẻ quỷ dị.
- Rồi, hiểu hiểu, thành toàn cho mày!
Mấy đứa bạn khuất dạng, tôi và Thương đưa Bông Xù ra bến xe bus tiễn cô nàng về. Cũng y như lúc trước, cô em gái tôi phải thò đầu ra khỏi cửa sổ vẫy tay chào rồi mới chịu ngồi yên trên ghế.
Dọc đường đi, tôi chả dám nói với Thương câu nào, hậu quả của việc lũ bạn xuống thăm.
- Hồi đi học Tín quậy vậy à?
- Chút chút thôi!
- Chọc cô khóc?
- Ờ…thì, tại cô dễ xúc động vậy mà! – Tôi nhún vai.
Thương bắt đầu tra tấn tôi bằng một loạt câu hỏi để xác nhận lại sự thật mấy thằng bạn tung ra. Tôi thì vừa cười, vừa trả lời lấp lửng. Cũng may chúng nó chưa khai ra hết về Dung và Yên, không thì tôi dám cá rằng Thương cũng bắt tôi kể ngọn ngành mất.
- Này, đi đâu đó!
- Ăn kem.!
- Không chán hở?
- Không, Thương khao Tín!
- Nhưng mà no…! – Tôi nhìn cái bụng căng tròn, quả thực không thể nhét thêm bất cứ thứ gì nữa.
- Con trai mà yếu vậy…!
Thế là vì danh dự con trai, tôi đành phải bám sát cô nàng vào cái quán kem quen thuộc trong kí túc. Nói thật là vì danh dự con trai không muốn thua con gái, nhất là khoản ăn uống, chứ không phải tôi vì mấy ly kem đâu nhé.
- Này…! – Thương dừng lại đột ngột hỏi tôi.
- Sao…? – Tôi đang mơ màng thì choàng tỉnh.
- Qua Tết đi học Anh Văn với Thương đi!
Tôi đắn đo trước đề nghị của Thương. Học Anh Văn thì tốt thôi, nhưng bản thân vừa mới thoát được bảy năm mài anh văn, cái môn mà tôi cực kì sợ hãi. Chưa kể, vào học kì sau, trường của tôi cũng bắt đầu dạy môn Anh Văn. Giờ thêm cái học thêm nữa thì đúng là quá khó cho tôi.
- Đi…! – giọng Thương năn nỉ.
- Để xem đã…!
- Xem gì nữa, học Anh Văn với Thương đi, không thì chán lắm…!
- Không phải Thương muốn học à?
- Không, bị ép buộc đó…!
Tôi thần người, hơi do dự, Thương bồi thêm cú chót.
- Thì coi như bảo vệ Thương đi học!
- Ặc, tự tin vậy, Thương có vứt rađ ấy cũng không ai thèm làm gì đâu!
- Xí…!
Cuối cùng, tôi cũng phải gật đầu đồng ý trước lời đề nghị của Thương, mặc cho chưa biết sẽ học ở đâu, học trường nào nữa. Chắc mà Ba Mẹ tôi nghe đến việc tôi đi học thêm Anh Văn, không biết sẽ mừng đến cỡ nào nữa. Trước giờ có ép buộc, doạ nạt cỡ nào, tôi thuỷ chung đều lắc đầu trước các lớp Ngoại ngữ thêm.
Hai đứa tôi về đến kí túc xá thì chia nhau ra đi hai hướng, tất cả bởi cái nội quy, nam sinh viên không được bén mảng sang bên phòng nữ. Thương mỉm cười vui vẻ vẫy tay chào tôi trước cửa phòng.
Buổi tối, sau giờ ăn cơm, phòng chúng tôi nổi hứng đánh bài cá cược chầu nước ngọt và bánh mì. Tôi hiển nhiên không bao giờ vắng mặt. Đang say sưa giữ vững phong độ vì thằng Tuấn bám rất sát phía sau, cạnh tranh cho vị trí không phải trả tiền, điện thoại tôi lại reo lên.
- Dung hả?
- Sao hôm nay vui không?
- Sao Dung không xuống chơi? – Tô iép má vào chiếc điện thoại, hai tay xếp bài.
- Heo kìa, đánh không mày! – ThằngTuấn không đủ kiên nhẫn, thấy tôi lề mề trong tình trạng gay cấn nên hét ầm lên. Hiển nhiên, Dung nghe thấy.
- Đang đánh bài hả?
- Ừ, đang chơi vui thôi!
- Vậy, tí nữa gọi lại cho nha…!
- Ấy, không sao đâu, đánh vui thôi mà! – Tôi thả tứ quý mười xuống trước cái mặt méo xẹo của thằng Tuấn, đồng thời ra ký hiệu cho nó im lặng.
Hoá ra hôm nay Dung cũng xuống kí túc chơi với đám bạn, nhưng vì bận công tác Đoàn Hội đột xuất trên trường nên vắng mặt. Đúng là con người thích hoạt động, thấy cái gì cũng muốn làm. Cô nàng luôn tràn đầy nhiệt huyết, chứ không phải là kẻ lười biếng như tôi.
- Nghe mấy bạn nói Tín có người yêu mới rồi à! – Dung cười tươi, làm tôi cảm thấy hơi sợ.
- Nghe gì tin tầm phào, tụi nó nói bậy đấy!
- Chứ không phải sợ Dung ghen à? – Cô nàng lại hóm hỉnh đột xuất.
- Giờ thì không sợ nữa rồi!
Hai đứa tôi cùng cười phá lên. Bởi có lẽ chúng tôi đã qua cái thời kì dành cho nhau tất cả những sự quan tâm lẫn yêu thương rồi, những câu nói như vậy, chẳng khác gì những câu chọc ghẹo của những người bạn lâu nay dành cho nhau.
Tình cảm đó là sự chân thật, sự quan tâm đơn thuần. Nhưng theo thời gian, nó đã trở thành một kỉ niệm, nó không đủ lớn ở hiện tại để có thể kéo Dung với tôi trở lại như xưa. Một cái kết tuy không viên mãn, nhưng ngọt ngào....
« Trước1...2324252627...40Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ