XtGem Forum catalog
NarutoVN

Welcome To NarutoVN

Home > Forum >
Search | View: (1)

↓↓ Truyện Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi EduNguyen Voz Full

* Pupy (Admin)
* 00:01, 16/09/2016
#1

- Hoàng này!
- Dạ!
- Lát cài cho mẹ ít nhạc không lời vào điện thoại nhé!
- Dạ. Mẹ mang đây con cop cho!
Cầm điện thoại mẹ chạy lên phòng. Buồn thê thảm. Có quá nhiều điều mới xảy ra với mình vào cùng một lúc. Mình không đủ sức để đón nhận sự đổi thay bất chợt như thế. Mở máy mẹ ra. Mình tò mò bấm vào hòm tin nhắn. Ngập tràn tin nhắn của một người đàn ông lạ, không phải của bố mình.
‘Mai 6h anh đón Ngọc nhé!’
‘Tối anh về qua đưa Ngọc về luôn nhé!’
‘Ngọc ăn cơm chưa? Có ăn nhiều như anh đã dặn không?’

Nhiều lắm! Những tin nhắn yêu thương trong suốt thời gian vừa qua. Dường như mẹ không xóa tin nào. Mình lặng lẽ lưu lại số người đàn ông ấy. Sẽ có lúc mình cần phải gặp người đàn ông này. Người ấy sẽ là người đàn ông thứ hai mình phải gọi là…BỐ!:(
Vi gọi điện. Mình nói alo một cách méo mó. Vi nhận ra ngay rằng mình không ổn.
- Hoàng sao thế? Nói em nghe?
- Vi ơi. Hình như mẹ anh… có người yêu!
- Trời ạ! Hoàng choáng à?
- Ừ… Vi không thấy bất ngờ à?
- Không thấy gì cả? Vì mẹ chúng mình cũng là người mà…
Ừ. Mẹ cũng là người! Mình chào Vi rồi cụp máy, cắm thẻ nhớ cop cho mẹ những bài hát hay. Mẹ cũng cần phải yêu. Mẹ cũng cần hạnh phúc. Phải không mẹ? Mình lần mò đọc nốt đống tin nhắn mà mẹ còn giữ. Mẹ giữ được cả tin nhắn của bố hồi hai người còn yêu nhau. Bao kỉ niệm của một khoảng thời gian dài, mẹ cất vào điện thoại. Có lẽ sẽ bị xóa trong những ngày sắp tới. Chợt có hai tin nhắn mà khiến mình đọc xong không cầm được nước mắt. Hai tin nhắn cùng một nội dung, mẹ gửi cho hai người đàn ông trong cuộc đời mẹ. Cho bố cũ, và cho bố tương lai của mình:
‘Anh à! Em làm vậy liệu có lỗi với Hoàng không?’
Mình cầm điện thoại mà vai mình rung lên. Không có lỗi đâu mẹ à! Không có lỗi gì cả. Đã đến lúc mẹ phải sống cho mẹ rồi.
Mình cầm điện thoại nhảy tưng tưng xuống cầu thang. Mẹ vẫn đang dọn dẹp. Mình thò đầu vào gọi mẹ.
- Mẹ ơi xong rồi này!
- Ờ, để trên bàn cho mẹ!
- Mẹ ơi!
- Hở?
- Hì hì..
- Thằng này nó lại lên cơn điên rồi!
- Hê hê. Mẹ có cần con giúp gì không?
- Không! Để tao yên.
Để yên thế nào được. Mình nhảy vào dọn dẹp phòng giúp mẹ. Thỉnh thoảng lại với tay chọc vào sườn mẹ phát. Mẹ giãy nảy lên vì buồn rồi chửi mình vang nhà. Ha ha. Mỗi đứa con, dù lớn đến mức nào, đều trở về thời bé thơ. khi được chơi với mẹ!
Chap 4:
Sáng sớm hôm sau không có tiết học nào ở trường nên mình ngủ nướng thêm một chút. Đang ngủ ngon thì em Quỳnh gọi vào máy mình. Buồn ngủ quá nên chỉ nghe loáng thoáng em xin lỗi vì hôm trước lỡ hẹn gì gì đó. Ừ, tính mình phổi bò, có gì quên ngay nên tha thứ. Cụp máy! Lúc sauem ý lại gọi. Lần này tỉnh rồi nên ngồi hẳn dậy nghe xem em bé nói gì.
- Anh ơi, em đang ở Láng Hạ mà quên ví nên không có tiền xe bus, anh đến đón em về được không ạ. Em không biết nhờ ai!
:-| Mặt mình lúc ý ngu hệt như cái icon này luôn::-|. Trông cũng xinh xắn thế, thiếu gì người nhờ mà lại gọi mình – người chưa gặp bao giờ? Nghe giọng nhỏ này cũng thấy khốn khổ quá, thôi thì lụi hụi dậy thay quần áo đi đón ẻm về. Vi mà biết vụ dại gái này mình bị xé thịt chấm muối ăn sống là cái chắc. s
Đi ra Láng Hạ, lòng vòng gọi điện mãi mới nhìn thấy em ý ở chỗ rẽ sang Thái Thịnh. Lần đầu tiên gặp, bị vẻ đẹp của em ý làm mờ mắt. Cao khoảng 1m6 (móa, cao bằng mình luôn), da trắng, tóc đuôi gà. Số mình tèm nhèm mà gặp toàn gái xinh. Em ý cười với mình. Ôi… @.@
Đèo em ý về nhà, em ý chỉ đường lung tung phèng cả, chả hiểu em ý cố ý hay vô tình mà quên đường về, cứ chỉ rẽ chỗ này rồi lại gào lên “ố ố không phải anh ơi, quay lại, ngõ kia mí đúng”. Đi lòng vòng mãi, mình cáu nên hơi gắt:
- Em ơi thế cuối cùng em có biết đường về nhà em không?
- À đúng đúng rồi, lần này chắc chắc đúng anh ạ, anh rẽ ngõ này!
Rẽ vào, đi vòng vèo lúc nữa, dừng đúng cái chỗ vừa đi qua lúc nãy. Mình thề luôn không hiểu em ý troll mình hay kiểu gì. Em ý xuống trả mũ bảo hiểm rồi cười tươi cảm ơn mình. Ừ thôi kệ. Quay xe đi về thì em ý lại kéo lại.
- Ơ anh ơi, anh cho em vay 50k được không? Lúc nãy mẹ cho em tiền đi đường nhưng em làm rơi ở đâu mất rồi ý!
:-| Biết làm nào giờ? Chả nhẽ mình lại không cho? Mình rút ví ra thì trong ví toàn tờ 100k. Em ý lại bảo:
- Anh cứ đưa cho em rồi em chạy về nhà lên phòng lấy tiền trả lại anh!
Em nó đi rồi, mình mới ngớ người, ở nhà có tiền sao lại phải vay mình?:-| Đợi em ý mãi không thấy ra. Gọi điện thì lại “thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được…”. =(((((Mình chả hiểu gì luôn. Phóng xe đi về vừa đi vừa cấu vào sườn xem có phải mình đang mơ không. Sáng sớm bị gái gọi rồi lòng vòng hết sạch bình xăng, hết cả tiền điện thoại, bị rút ví mất 100k. Chẳng phải tiếc tiền, nhưng thấy khó hiểu. Cuối cùng thì em Quỳnh như thế là thế nào? @.@ Suy nghĩ mãi mà vẫn… không hiểu! s
Về nhà mình gọi điện hỏi thằng Hưng. Nó cười sằng sặc chửi mình ngu. Mình biết làm sao. Thấy mình cũng cứ ngơ ngơ kiểu gì ý. Lần đầu tiên gặp kiểu con gái này. Từ hồi yêu Vi, em chưa nhờ vả mình bất cứ cái gì, chưa bao giờ ngửa tay vay tiền mình. Mà vốn dĩ mình với Quỳnh mới quen, đã biết gì về nhau đâu. @@
Buổi tối mình đang loạn hết cả đầu thì thằng Học gọi. Nhấc máy lên nghe, cáu sẵn nên chửi luôn:
- Đm mày gọi cái gì đấy? Tao đang đi ỉa!
- Ờ, Hoàng hả?
- Ừ bố mày nghe đây!
- Ơ phải Hoàng cháu bà Thanh không?
Nghe thấy giọng khác khác, mình chột dạ:
- Đúng rồi, ai vậy?
- Bác Oanh bố Học đây!
Thôi bỏ mẹ rồi *3*
- Dạ cháu nghe ạ!
- Cuối tuần này mày có về quê không bác nhờ tí?
- Cháu có thể ạ. Có việc gì thế bác?
- Bác nhờ mày xem hộ cái máy bơm ý mà. Bác không có thời gian lên thành phố, máy bơm nhà hỏng rồi không có cái gì bơm nước vào ruộng.
- Dạ để mai cháu đi xem rồi cuối tuần cháu mang về cho bác.
- Ờ mày cứ xem giá rồi bảo lại bác, bác gửi tiền xuống cho
Giật cả mình. Làm mình toát cả mồ hôi. Chắc bác không nghe thấy mấy câu đầu mình chửi. Vừa lấy giấy chùi đít xong thì bác lại gọi.
- Dạ cháu nghe ạ!
- Hoàng ơi bao giờ mày về quê?
- Ô đmm Học à? Cuối tuần tao về!
- Mày về nhanh lên. Em Thu bỏ tao yêu thằng khác rồi.
- Cái gì? Mày nói cái gì thế?
- Mấy hôm nay nó toàn đi chơi với thằng Mạnh Đồng, đéo đi với tao nữa.
- Thằng Mạnh Đồng là thằng bỏ mọe nào? s
- Thằng xóm bên, nhà nó bán kẹo lạc. Nó hay đem kẹo lạc đến lớp cho con Thu ăn nên con Thu đi chơi với nó. Tiên sư bố con tham ăn. (((
- Cơ mà tao về thì làm được trò trống gì?
- Mày mang cái gì hay hay về cho tao, có cái gì hay hơn vợt muỗi không? Để tao dụ dỗ Thu về
Mình còn biết nói gì nữa. Cả mình và thằng Học cùng vướng vào vấn đề gái gú. Mệt bã người. Cười mỏi hàm với thằng Học thì em Quỳnh buzz một cái giật mình tí ngã ngửa.
- Anh ơi!
- Ơi! (Vẫn tức)
- Em xin lỗi, hôm nay về đt em hết pin mà mẹ em lại sai em đi công chuyện gấp nên không ra trả tiền anh được!
- Ừ không sao em! (Mai em nhớ mang trả anh là được rồi =3=)
- Anh đang làm gì đó?
- Anh học bài!
Nói thế rồi mà nhỏ này vẫn kiếm chuyện để nói suốt cả buổi tối. Mình im một cái là lại buzz ầm ỹ lên. Em ý đòi nói chuyện, trong lúc nói chuyện thì toàn khoe khéo rằng em ý hát hay, học giỏi, được thầy yêu bạn mến, 12 năm học phổ thông đều được làm lớp trưởng. Bỏ mọe, mình bao nhiêu năm tự ứng cử vào vị trí tổ trưởng mà lớp éo cho. Kể ra làm gì cho bố ganh tỵ hả trời.:’(((Mãi đến lúc mình buồn ngủ quá rồi mà em ý vẫn nhiệt tình chat chit, mình đành mặt mo bảo thôi anh out anh đi ngủ sáng mai còn đi học. Em ấy mới hẹn mình chiều mai gặp nhau trả tiền. Mình đồng ý luôn. Thôi cứ đòi 100k về đã. Tiền là tiền mẹ cho chứ có phải tiền mình làm ra đâu mà vung vãi được....
« Trước1...4950515253...61Sau »
Cùng chuyên mục
Chưa có bài viết
Bạn đã xem chưa?
Chưa có bài viết
twitter - facebook
BBCode:

Link:
Trang chủ - Giới thiệu - Điều khoản - Chính sách - Liên hệ