↓↓ Truyện Có Một Điều Em Không Biết... Anh Yêu Em Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Ba ngày sau, Thiên Bảo mở mắt nhìn ánh sáng cuộc đời. Không kiềm nổi xúc động, Thiên Minh ôm chầm lấy bạn.
- Thằng khốn, mày có biết tau lo cho mày nhiều lắm không? Mày mà không tỉnh chắc tau chết theo mày quá!
- Ơ… Xin lỗi, cậu là ai? – Thiên Bảo ngây ngô.
Thiên Minh ngơ người ra một lúc lâu. Không lẽ di chứng mà bác sĩ nói là… MẤT TRÍ sao???
- Tên cậu là gì? – Thiên Minh hỏi.
- Thiên Bảo… Hahaha… Bị lừa rồi! – Thiên Bảo cốc đầu tên bạn.
- Thằng điên, muốn làmtớ thót tim à? Lần sau có chuyện gì thì nói với tớ, đừng hành động dại dột vậy. Có cần vì cô ấy mà cậu… – Thiên Minh lắc đầu, không muốn nhắc lại.
- Mà tại sao tớ lại vào đây? Tớ làm gì dại dột cơ? Vì cô gái nào? Cậu mớ à? – Thiên Bảo ngạc nhiên.
- Thật hay đùa vậy? Cậu không nhớ những chuyện bao ngày qua sao? – Thiên Minh đứng bật dậy, nửa tin nửa ngờ nhìn bạn.
- Những chuyện gì? – Thiên Bảo ngơ ngác.
- Hân Hân, cậu nhớ cô ấy chứ?
- Bạn gái cậu hả? Sao tớ không biết! – Thiên Bảo khẽ cười.
Thiên Minh bỏ ra ngoài sau câu nói của Thiên Bảo.
“RẦM” Cánh cửa phòng của bác sĩ bị đạp tung bởi Thiên Minh.
- Bác sĩ, tại sao bạn tôi lại như vậy? Cậu ấy nhớ mọi người nhưng lại quên một người.
- Một vùng kí ức của cậu ấy đã bị mất đi, đó chính là di chứng của tai nạn. Cậu thông cảm, chúng tôi đã cố hết sức rồi. – Vị bác sĩ ôn tồn.
- Vậy…vậy cậu ấy có thể nhớ lại không?
- Rất khó, cơ hội chỉ là 10%
Cơ hội chỉ là 10% thôi sao? Nhưng biết đâu thế lại tốt, cậu ấy có thể quên đi những kí ức không vui và sẽ sống tốt hơn… Đúng vậy, cậu phải mừng cho Thiên Bảo vì vụ mất trí mới phải.
Thiên Minh vốn định trả thù nhưng…nhưng một tin động trời đã truyền đến tai cậu. Thiên Kỳ – cô em gái yêu quý của cậu – đang hẹn hò với Lâm Duy – thủ lĩnh của BF, kẻ thù của cậu. Những cấm cản của cậu đều bị hạ gục bởi cô em gái cứng đầu. Và một năm qua, cậu đã để yên cho BF…chỉ vì Thiên Kỳ…
***
Quay trời lại thực tại, trong phòng của FM, điện thoại của Thiên Minh lại réo inh ỏi.
- Alo! – Vẫn cái giọng lạnh lùng.
- <Đại ca, bọn đàn em nhập viện cả rồi!> – Một tên kính cẩn trong điện thoại.
- Sao lại nhập viện? – Thiên Minh thét ra lửa.
-
Chưa để tên đó nói thêm gì, Thiên Minh đã cúp máy cái rụp.
- Thiên Bảo, cậu thông báo mọi người chiều nay xử lý BF tại chỗ cũ giờ cũ. – Thiên Minh đập bàn.
Dù không biết nội dung thế nào nhưng Thiên Bảo vẫn răm rắp làm theo bởi cậu tin vào suy đoán và hành động của Thiên Minh bao giờ cũng có lý do của nó…
Nghía qua chỗ hội BF một xíu nhé!
- Mọi người, chiều nay 2h tại bãi trống, FM khiêu chiến – Lâm Duy hùng hồn thông báo.
- Lại chuyện gì thế? – Key chán nản.
- Chắc là chuyện anh em FM đồng loạt nhập viện. – Lâm Duy lắc đầu.
- Bọn nó ăn hiếp con gái nhà lành, chúng ta hành hiệp trượng nghĩa thôi mà! – Nguyên Hoàng.
- Kệ xác bọn đó, đời nào chịu hiểu lí lẽ là gì??? – Key phẩy tay, chân gác lên ghế.
- Thôi cứ để em già theo năm tháng… Vương vấn chi chiến trường đầy những máu và me… – Jun tựa đầu bên cửa số, ngẫu hứng làm thơ.
- “Cốp” “Cốp” “Cốp” – ba cú cốc đầu được thực hiện bởi Lâm Duy, Key và Nguyên Hoàng.
- THÔI ĐI CHA NỘI! – Cả ba đồng thanh còn Jun, mặt anh chàng y như quả bí (tội nghiệp, sáng tác thơ hay vậy mà!!!)
Chap 25
Chiều hôm đó tại bãi trống cũ…
- Bọn nó định đánh bài chuồn hay sao giờ này chưa đến vậy??? – Thiên Bảo nhìn đồng hồ.
- BỌN TAU ĐÂY! – BF xuất hiện nhưng lạ là chỉ có 4 thủ lĩnh còn tụi đàn em không biết biến đâu mất tiêu rồi.
Thiên Minh búng tay, ra hiệu cho một thằng đi thăm dò xung quanh, đề phòng bọn BF dùng chiêu đánh lén, bởi chính cậu cũng sững sốt khi BF chỉ có 4 người trong khi hội FM của cậu có hơn 40 người là ít.
- Hôm nay sao chỉ có 4 đứa mày, bọn đàn em tụi mày đâu? Hừ! Cứ tưởng BF nhát như thỏ núp trong hang, ai ngờ cũng gan nhỉ? – Thiên Bảo nhếch mép.
- Thỏ núp trong hang?[Only registered and activated users can see links"> Câu đó chỉ dùng cho mấy người không biết gì mà cứ tưởng mình là nhất, cậy đông hiếp yếu. – Lâm Duy cười khẩy.
- Thôi đi, bọn mày không thiết sống nữa sao mà dám động vào đàn em của tau? [Only registered and activated users can see links">– Thiên Minh nãy giờ mới lên tiếng.
- Tại bọn nó chọc ghẹo con gái nhà người ta chứ bộ! – Key biện minh.
- Liên quan gì đến bọn mày? – Thiên Bảo hếch mặt.
- Tau tưởng bét nhất bọn bây cũng biết được chút lí lẽ ở đời nhưng tau lầm rồi, bọn bây chẳng biết cái cóc khô gì cả! – Jun mỉa mai.
- Nói nhiều, bọn này không đến đây để đấu khẩu. Ngon thì vào! – Thiên Minh phẩy tay, lập tức cả bọn FM xông lên.
- Thích thì bọn này chiều! Ba thằng kia, Lâm Duy này có bỏ mạng thì cũng phải chết theo anh em nghe! – Lâm Duy nháy mắt với 3 tên bạn đang sẵn sàng vào trận.
Luận về võ thì BF hơn hẳn mấy đứa đàn em FM (Thiên Minh và Thiên Bảo chỉ đứng nhìn thôi, nếu ra trận chắc BF cũng mất hơi bị nhiều sức đấy!). Nhưng luận về số lượng thì BF làm sao địch nổi.
Sau một hồi mệt mỏi mà 4 chàng BF vẫn hiên ngang, bọn này bắt đầu dùng chiêu “hiểm” hơn. “Đồ nghề” sáng loáng đung đưa trên tay bọn kia.[Only registered and activated users can see links">
- Nhục quá! – Key vuốt ngược tóc.
- Y như con cá nục! – Nguyên Hoàng tiếp lời.
- Bị nhốt trong nước đục. – Jun cười.
Xem ra tinh thần mấy chàng này cũng lạc quan gớm! FM không dùng chiêu tấn công lẻ nữa mà lần này xông lên tập thể. Vòng vây xiết chặt, không còn cách nào khác mấy anh chàng đành phải dùng tay thay kiếm vậy![Only registered and activated users can see links">
Sức lực đâu phải là vô hạn… Sau khoảng 30’, bộ tứ đều thấm mệt mà bọn kia thì vẫn hăng tấn công.
- Ahhh! Thằng kia, ai cho mày đánh lén hả? – Một cây mã tấu dính vào người Jun.
- Này, không sao chứ? – Nguyên Hoàng lo lắng nhìn cánh tay đầy máu của Jun.
- Chưa chết được! – Jun cười rồi lại gượng dậy đánh tiếp.
Bọn này chơi toàn những chiêu “độc”. Key vẫn giữ được phong độ nhưng anh chàng không hề để ý đến một tay kiếm sau lưng mình…
- Key, cẩn thận. – Lâm Duy hét lên rồi nhanh chóng chạy đến, đỡ cho bạn một nhát kiếm.
- Đồ điên, muốn chết hả? – Key hét vào mặt Lâm Duy rồi nhanh chóng tiến đến xử lý tên vừa đánh lén mình, nghiến răng ken két – Về chầu mà cáo tội với Diêm Vương nghe con![Only registered and activated users can see links">
- Mày muốn chết hả Lâm Duy, đỡ cho tau làm gì? – Key hét vào mặt tên bạn.
- Tau không muốn mày chết trước tau. Sau khi tau chết mới được chết nghe chưa? – Lâm Duy cũng cười.
- Nghe! – Key đỡ Lâm Duy dậy rồi lấy lại dũng khí.
Bãi chiến trường bây giờ chỉ còn lại những máu là máu… bốn cái xác người nằm nghiêng ngửa giữa vũng máu…
- Tau tha cho mày lần này bởi tau không muốn em gái tau trở thành quả phụ! – Thiên Minh đạp lên người Lâm Duy, nói rồi bước đi thật nhanh…
Bốn cái xác lần lượt ngồi dậy, tựa lưng vào nhau rồi…cười.
- Lâm Duy, tau tha cho mày vì tau không muốn em gái tau trở thành quả phụ…Hahahaha…[Only registered and activated users can see links"> – Jun cười vang khi nhại lại lời Thiên Minh.
- Anh vợ của cậu…ghê thật! – Nguyên Hoàng tiếp lời.
Lâm Duy chỉ biết cười, làm sao cậu nỡ để Thiên Kỳ ở lại một mình được.
- Lâu lắm rồi chúng ta mới có cơ hội…tứ kiếm hợp biết nhỉ? – Key nhìn trời và phán.
- Uk! – Lâm Duy đáp – Các cậu sao rồi? Có lết về nhà nổi không?
- Cậu thử lết là biết bọn tớ có về nổi hay không. – Jun xoa xoa cánh tay....