↓↓ Truyện Vị Tình Đầu - HuyManUtd Voz Full
Pupy (Admin) 00:01, 16/09/2016 |
#1 |
Chị N không còn nữa, điều đó đã làm thay đổi ít nhiều cuộc sống của ba chàng trai: anh Phong, anh trai em và anh. Khi em đọc cái mail anh Phong gửi cho chị N, em mới biết anh trai mình [ba QC có con riêng là anh trai của QC bây giờ, nên HN và anh trai QC không có quan hệ huyết thống"> đã yêu chị N. Mỗi người trong các anh đều có những thay đổi khác nhau. Anh Phong thì đau khổ đến tuyệt vọng vì anh ấy vẫn luôn cảm thấy có lỗi với chị N. Em đã nhìn thấy những giọt nước mắt của người con trai đó, những giọt nước mắt cay đắng. Còn anh trai em, anh í yêu chị N, giờ em đã hiểu tại sao anh trai lại thay đổi. Sang Pháp, anh ấy đi chơi và sẵn sàng hôn bất cứ đứa con gái nào thích anh ấy, nhưng anh ấy chẳng chọn ai trong số đó. Anh ấy lạnh lùng với tất cả mọi người và lấy máy tính làm bạn. Còn anh, trong mắt em, anh là người lựa chọn một tình cảm mới để quên đi những gì bất hạnh đã xảy ra với bạn gái của mình. Dù sao, chỉ cần trái tim anh có chị N, vậy là đủ. Câu chuyện tình này em những tưởng chỉ có ở trong phim vậy mà lại xảy ra với chính gia đình em.
Chị N xinh lắm anh ạ. Ngoài đời chị ấy còn xinh hơn cả tấm ảnh ba chị ấy đã gửi cho anh. Chị N không còn nữa, ai cũng buồn. Hôm 2/5 là ngày giỗ 100 ngày của chị N, ba mẹ chị N đã về VN, bạn bè và tất cả mọi người đều đã đến chia buồn. Có lẽ chỉ khi em bé trong bụng chị Reggina [chị dâu của HN"> chào đời mới có thể xóa tan đi cái không khí ảm đạm trong cái gia đình này. 30/8 là sinh nhật chị N, có lẽ lúc đó chị Reggina đã sinh em bé. Đứa bé gái đó đã được đặt tên rồi, cái tên do chính chị N đặt, Nguyễn HNM [chữ H và M lấy từ tên tôi HM, chữ N là tên em">. Cái tên đẹp phải không anh và nó cũng đủ nói lên tất cả rồi…
Khi anh đọc cái mail này thì em và ba mẹ chị N cũng đã lên đường về Đức. Có lẽ anh nói đúng, em chẳng biết yêu là gì, em cũng sẽ chưa yêu ai cả, yêu rồi phải đau khổ như những người em đã gặp thì khổ lắm.
Chào anh”
*
**
***
Trong hai tháng sau ngày tôi nhận được lá thư của QC, tôi không còn nói chuyện với cô bé ấy. Thật sự, tôi muốn quên đi tất cả những gì thuộc về HN. Tình cảm tôi dành cho Hoài Anh cũng nguội dần. Có lẽ tôi đã nhận ra tình cảm thật giữa chúng tôi là thế nào. Nói chính xác hơn là từ phía tôi. Cũng may nhờ có QC tôi nhận ra điều đó để không tiếp tục làm điều gì có lỗi với Hoài Anh. Hoài Anh trong sáng, ngây thơ và thật sự tôi không muốn làm tổn thương cô bé. Tôi không thể nhờ Hoài Anh để “gặp lại” HN. Như tôi đã nói, HN là HN và Hoài Anh là Hoài Anh. Chỉ khi tôi yêu chính con người của Hoài Anh thì còn có thể hy vọng chứ bây giờ thì chưa…
Tôi không nói chuyện với QC còn có một lí do khác quan trọng hơn. Đó là tôi không muốn tình cảm thiêng liêng mình dành cho HN bị mang ra làm trò đùa. Tôi thuộc tuýp đàn ông, con trai có cái tôi rất lớn. Tôi sẽ không vì tình cảm mà để người khác chà đạp lên lòng tự trọng của mình. Con gái thấy sẽ nghĩ tôi khó gần, và khó yêu. Vậy mà tôi biết không ít em thích tôi bởi cái tính đấy…
Trở lại câu chuyện…
Rất lâu sau cái ngày tôi nhận được lá thư “định mệnh” từ QC, tôi có nói chuyện với Hân và gửi lời hỏi thăm QC như một phép xã giao thông thường. Hai cô bé sau đó chắc có nói chuyện với nhau, nên một tuần sau, tôi nhận được một email từ QC. Tôi rất bất ngờ vì nội dung mình đọc được…
Chap 46:
Rất lâusau cái ngày tôi nhận được lá thư “định mệnh” từ QC, tôi có nói chuyện với Hân và gửi lời hỏi thăm QC như một phép xã giao thông thường. Hai cô bé sau đó chắc có nói chuyện với nhau, nên một tuần sau, tôi nhận được một email từ QC. Tôi quá bất ngờ vì nội dung mình đọc được…
“Anh M,
Em có nghe Hân nói anh gửi lời hỏi thăm em, rằng anh có hỏi em về vài điều. Cảm ơn anh, rất vui khi nhận được sự quan tâm của anh. Lại sắp đến Noel rồi anh M à. Đã sắp một năm chị N mất, chắc có lẽ bác Diệp sẽ mua rất nhiều hoa hồng xanh vào ngày giỗ. Một năm đã sắp trôi qua với bao biến động.
Nếu như chị N không thích anh, nếu như chị N không mất thì em cũng sẽ chẳng rơi vào hoàn cảnh này. Em rất buồn khi đến giờ này anh vẫn chưa tìm lại bức thư của chị N. Không hiểu sao em có cảm giác anh không quan tâm nhiều tới chuyện đó, hay bởi vì người thì đã không còn nữa nên không cần luyến tiếc làm gì. Em nói vậy nếu làm anh phật lòng thì anh đừng có giận làm gì.
Noel năm ngoái là Noel vui nhất mà cũng có lẽ là đáng nhớ nhất với em. Bác Long đã đón cả hai anh em em sang Chicago để vui Noel với chị N, để chị ấy có được những giây phút thật hạnh phúc bên cạnh người thân. Anh còn nhớ lần đầu tiên anh được nghe giọng chị N không? Chị ấy đã hát cho anh nghe bài hát mà em đang nghe lúc này.
Thực sự, nếu như em không đọc được những gì lưu lại trong máy tính của chị N, những cuộc nói chuyện giữa hai người và cả giọng nói của anh thì em có lẽ đã không thích anh. Nhưng sự đời thật trớ trêu…
Em là…, em là hư vô, nhưng em có tâm hồn, và em có trái tim để dành cho anh”
*
**
***
Cảm giác đầu tiên của bạn khi biết tin có một người có tình cảm với mình là gì? Tôi đoán đa phần mọi người giống tôi, đó là thích thú và có cái gì đó nao nao trong lòng. Cũng giống như được khen thôi, có ai muốn bị chê bao giờ. Nhất là đối với những người hơi cứng đầu và bảo thủ như tôi. Nếu tôi tin mình đúng, tôi sẽ bảo vệ quan điểm của mình đến cùng dù đầu có rơi và máu có chảy.
Sau cái cảm giác thích thú sẽ đến cảm giác muốn gặp mặt để xem người ta đối diện với mình như thế nào. Cái cảm giác đứng trước một người thích mình thú vị kinh khủng. Tôi có diễm phúc trải qua cảm giác đấy vài ba… chục lần nên tôi hiểu [đùa đấy, vài ba lần thôi">. Đối với một cô gái sâu sắc nhưng hơi cứng đầu như mối tình thứ hai của tôi sau này thì thường là xem như không có chuyện gì xảy ra [ghét vãi, đang hí hứng làm tụt cả hứng">. Đối với một cô gái kín đáo và nữ tính như HN hay Hoài Anh thường lại đỏ bừng hết cả mặt mũi lên và nghệt ra không biết phải làm gì tiếp theo. Còn đối với một cô gái cá tính đầy mình như QC thì người đỏ mặt sẽ là tôi chứ không phải em…
Tự nhiên tôi có cảm giác hơi bất an vì mọi chuyện đến hơi đường đột. Tôi không biết QC thích tôi ở điểm nào. Chẳng lẽ thích mà cũng thích dây chuyền được nữa hả!? HN thích tôi nên QC thích theo… Đơn giản vậy à? Không thể chỉ vì giọng nói, một vài ba câu chat với HN mà QC lại dành tình cảm cho tôi được, sau đó chắc chắn phải có cái gì bí ẩn mà tôi chưa biết. Đã là bí mật thì cần được đem ra ánh sáng. Đời nó thế. Cái gì càng cấm thì lại càng kích thích, cái gì càng mập mờ lại càng khiến con người ta tò mò.
Sau này khi nói chuyện với QC, tôi biết có hai bước ngoặt khiến em dành tình cảm cho tôi. Một là thời điểm tôi quyết định “gạt” Hoài Anh sang một bên để quay lại với chị của em, HN. Hai là lúc tôi gặp chị em em ở chỗ lớp tôi có tiết thể dục. Cách cư xử và thái độ ân cần khi tôi chăm sóc HN đã để lại ấn tượng trong em. Con gái tuổi này thường dễ bị rung động bởi những điều nho nhỏ như vậy và QC không phải trường hợp ngoại lệ.
Sau cảm giác nao nao ban đầu, tôi bắt đầu cảm thấy lo bởi vì người nói thích tôi bây giờ là QC, em họ của HN, một mối tình đầu đầy sóng gió… Tôi không biết mình có tàn nhẫn không khi tôi vẫn giữ một suy nghĩ từ năm lớp 9 cho đến ngay thời điểm hiện tại. Nếu có cô bé nào nói thích tôi mà tôi không có cảm tình lại thì tôi sẽ tìm mọi cách không cho cô bé đấy cơ hội, hoặc nói thẳng ra khiến người ta hiểu “thích anh sẽ không có tương lai”. Theo tôi, cách làm đấy sẽ làm cho người ta đau khổ lúc đầu nhưng sau đó sẽ dễ dàng hơn. Ngược lại, nếu tôi có cảm tình với ai, tôi đã bắn tín hiệu rồi mà cô gái ấy dửng dưng thì tôi ấn nút mà không thèm suy nghĩ, cho dù có là giời đi nữa. Nhiều khi thấy mình hơi ngạo mạn, hời hợt và cầu toàn thật. Mà kệ. Quan điểm của tôi rõ ràng “thà ế chứ đời không thể lụy đứa nào hết”. [có khi nào không có ai thèm tôi luôn không trời. Không đùa đâu">...